Người quan trọng nhất
Mấy nhành hoa dại bên đường chào buổi sáng bằng cơn mưa nhỏ. Chaeyoung vẫn ôm chăn ngủ trên giường, dường như là vẫn đang chìm trong giấc mộng đẹp.
Lisa ngắm nàng một lúc, cố rút lại bàn tay vẫn đang bị bàn tay nhỏ ấm áp của nàng giữ chặt. Từ bao giờ Chaeyoung lại sợ mất Lisa như thế nhỉ?
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của nàng Lisa cũng không nở rời, quả như những gì cô từng nghĩ, Chaeyoung của cô vốn là cô gái ấm áp và ngọt ngào.
Lisa nhẹ hôn lên trán nàng sau đó chậm rãi đi xuống nhà bếp. Chẳng lạ gì thói quen ăn uống của nàng, có lẽ mỗi bữa đều chỉ ăn qua loa, bây giờ còn có một bảo bối nhỏ trong bụng, cứ như vậy chẳng tốt chút nào.
Nhà bếp toàn là đồ ăn nhanh và thực phẩm đóng hộp, Lisa nhìn thấy mà lắc đầu. Có lẽ phải đến siêu thị một chuyến, tìm thức ăn bổ dưỡng tẩm bổ cho nàng.
Chaeyoung ngủ đến khi mưa tạnh mới chịu cựa mình thức dậy, phát hiện Lisa không còn ở cạnh liền vội vã đi tìm. Nhịp tim thoáng chốc đập nhanh, lòng khẩn trương lo sợ Lisa sẽ rời bỏ mình.
Tìm khắp nhà không thấy Lisa, tâm lí liền nhanh chóng sụp đổ. Phụ nữ mang thai vốn nhạy cảm, Chaeyoung ngồi xuống giữa nhà khóc to.
-" Lisa, chị đâu rồi?"
-" Lisa đừng bỏ em mà... hic... chị à..."
Nàng khóc một lúc, cửa nhà chợt mở ra, nhìn thấy Lisa liền làm nũng khóc to hơn.
Lisa bỏ túi thức ăn trên tay xuống vội đến ôm Chaeyoung.
-" Đừng khóc mà, em sao thế?"
-" Em tưởng... hic.. tưởng chị bỏ đi mất rồi"
Lisa hôn lên tóc nàng, bàn tay nâng niu gương mặt lắm lem ấy, từng chút lại cứ thấy yêu thêm.
-" Ngoan, chị không có bỏ em, chỉ là đi mua ít đồ thôi, chị xin lỗi vì đã không cho em biết"
Chaeyoung ôm chặt Lisa, thật sự sợ cảm giác bị bỏ rơi, nàng vạn lần không muốn rời xa Lisa của nàng nữa.
-" Được rồi đừng khóc, nấu đồ ăn cho em chịu không?"
Chaeyoung ôm cô mà sụt sịt mũi, dáng vẻ cao ngạo đanh đá của mọi ngày đều không thấy nữa, nàng trở nên trẻ con yếu đuối, thích dựa dẫm vào Lisa. Tình yêu thật sự phép màu như thế sao?
Lisa bế nàng, hướng đến sofa đặt nàng xuống. Chaeyoung thì lo lắng vết thương của cô, chỉ mới một tháng đã bế nàng, bàn tay cứ chạm lên ngực trái Lisa nhìn cô với ánh mắt xót xa.
Nàng nắm tay Lisa không cho cô đi đâu cả, mặt mũi mới thức dậy còn chưa lấy lại đủ thần sắc, tóc tai cũng chẳng buồn chải, cứ ở đó như mèo con quấn lấy Lisa.
Lisa mỉm cười dịu dàng, không thể ngờ có ngày mình sẽ nhận được diễm phúc lớn như vậy. Cô trân trọng tình cảm của nàng hơn bất cứ thứ gì trên đời, bởi vì mọi thứ đều đã từng là giấc mơ xa xỉ đối với cô.
-" Em không đói sao?"
-" Đương nhiên là có"
-" Vậy thì tạm thời buông chị ra có được không, sẽ nấu đồ ăn thật ngon cho mẹ con em"
-" Không buông, buông chị lại chạy đi mất"_ Chaeyoung ấm ức bĩu môi nhìn Lisa.
Lisa làm sao không tan chảy được trước dáng vẻ ấy của nàng, bàn tay chạm vào má nàng, nựng lấy chiếc má mềm trắng trẻo ấy.
-" Sau này chị sẽ không như thế nữa, đi đâu cũng dẫn em theo nhé"
-" Ưm"
-" Vậy bây giờ chị đi nấu ăn được chưa hửm?"
-" Không cho"
Chaeyoung ôm lấy cổ Lisa, khẽ khàng hôn lên má cô một cái.
Lisa vòng tay ôm lấy eo nàng, cưng chiều nhìn vào đôi mắt trong veo ấy, sự xinh đẹp của nàng thật sự đã đánh ngất Lisa. Nếu thật sự mọi chuyện chỉ là ải mỹ nhân của nàng cô cũng tình nguyện rơi vào bẫy.
Chaeyoung khẽ cười trước ánh mắt say mê của Lisa, cô đúng là tên ngốc si tình mà.
Nàng đưa tay chạm vào cánh môi mềm của cô, đôi mắt nhu tình như hồ ly dụ hoặc. Lisa đáng thương của nàng, lẽ ra cô nên được hưởng những đặc quyền này sớm hơn mới phải, hai người từng là vợ chồng kia mà.
Nhìn dáng vẻ an phận không đòi hỏi của Lisa mà lòng Chaeyoung cứ nhói lên, mọi lỗi lầm đều do nàng, nàng không xứng làm vợ cô.
Nàng chậm rãi hôn lấy môi Lisa, thề sẽ bù đắp lại tất cả nổi đau mà cô đã vì nàng chịu đựng.
Lisa đón nhận nụ hôn của nàng, từng chút dư vị đều ngọt ngào quá đỗi, vòng tay vẫn đặt ở eo ôm lấy cô gái mình yêu. Chaeyoung hôn thật sâu, vòng tay vẫn ôm lấy cổ Lisa, ngồi trên người cô tự tung tự tác. Âm thanh phát ra làm người ta đỏ mặt, hơi thở của Lisa không khỏe lắm, nhất là khi vừa mới phẫu thuật tim, cô đành luyến tuyến rời khỏi nụ hôn ấy.
Nhưng Chaeyoung muốn nữa, nhìn gương mặt Lisa đỏ ửng, hơi thở gấp gáp lại hôn lên môi cô từng cái một.
-" Em xin lỗi"
Nàng hôn đủ rồi thì mỉm cười ngọt ngào, mãn nguyện ngả vào lòng Lisa.
Một lúc sau Chaeyoung theo cô vào nhà bếp, ở phía sau ôm lấy Lisa, tì má vào vai cô đầy ủy khuất, thật sự bám lấy cô không rời. Lisa tỉ mỉ nấu món ngon cho nàng, giờ phút này mới cảm nhận được cảm giác ấm áp của một gia đình. Đơn li hôn đã kí thì sao chứ, chỉ cần như thế này đã đủ lắm rồi.
-" Chúng ta cùng đến Pháp nhé"_ Chaeyoung ở phía sau chợt cất giọng.
-" Em muốn đến Pháp nghỉ dưỡng sao?"
-" Chỉ là muốn rời khỏi đây một thời gian, nơi đó không có nhiều chuyện buồn, là nơi chúng ta nắm tay lần đầu tiên mà không vì một ai bắt ép, là nơi đầu tiên chúng ta hôn nhau... "
Paris là nơi cất giữ kí ức được xem là đẹp nhất giữa hai người sau những gì đã trải qua. Lisa quay đầu nhìn cô gái nhỏ, hiểu rằng bảo bối đang muốn tạm thời ngưng lại mọi thứ.
-" Được. Nhưng hiện tại em đang mang thai, lên máy bay e là không tốt"
Chaeyoung thở dài, đúng rồi nhỉ, nàng đang mang thai, đứa bé còn từng vì nàng mà gặp nguy hiểm.
-" Vậy được rồi, không đi nữa, ở bên cạnh chị là được"
Lisa nấu xong dọn thức ăn ra bàn, lại nhìn vẻ mặt nàng mà khó xử trong lòng.
Chaeyoung vừa đưa thức ăn lên miệng đã lên cơn buồn nôn mà nhăn mặt, nàng đi vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Lisa đau lòng nhìn nàng, mang thai thật sự rất vất vả. So với những gì cô đã chịu đựng có đáng là bao, Chaeyoung vẫn đang vì cô mà chịu khổ sở.
-" Ngoan, không sao không sao"
Sau khi nôn xong Chaeyoung như không còn sức lực, nàng lại ngả vào lòng Lisa.
-" Bắt đền chị đấy, con của chị quậy chết đi được"
Lisa dìu nàng ra lại bàn ăn, đặt Chaeyoung ngay kế bên mình mà đút cho nàng.
-" Chuyện đến Pháp, cứ để chị lo liệu"
-" Chẳng phải không tốt cho con sao, em không đi nữa đâu"
-" Không sao, có thể thuê chuyện cơ riêng, không cần làm thủ tục rườm rà, bảo đảm không có nguy hiểm"
Chaeyoung nhìn cô, quả nhiên là Lisa mà, luôn thương nàng như vậy. Chaeyoung ngoan ngoãn mà ăn hết đồ ăn Lisa nấu, cho dù cơ thể khó chịu vẫn cố gắng ăn, cô thương nàng như thế nàng phải thật ngoan ngoãn mới được.
...
Chỉ vài ngày sau Lisa đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ còn việc mang hành lí đến nhà nàng.
Ba mẹ Lisa đang ngồi uống trà, nhìn dáng vẻ cô không quan tâm đến ai, cứ thản nhiên xách vali đi thật không vừa mắt.
-" Con định đi đâu vậy, chỉ mới phẫu thuật hơn một tháng, đừng tự tung tự tác như thế"
-" Con đến Pháp"
-" Cùng với con bé đó à?"
Ba Lisa bỏ tách trà xuống, chậm rãi đi đến trước mặt cô với dáng vẻ dò xét.
-" Con quên nó đã đối xử với con như thế nào rồi sao?"
-" Chaeyoung không xấu như ba mẹ nghĩ, em ấy còn đang mang thai, con chỉ cần biết hiện tại em ấy cần con mà thôi"
Lisa nói xong thì mang vali rời đi, thậm chí còn không quay đầu lại.
Ba cô chỉ biết nhìn theo.
-" Những đứa trẻ này, cứ thích xoay chúng ta vòng vòng thế nhỉ"_ Mẹ Lisa đến bên chồng mình, cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng con gái.
-" Lúc đầu tụi nó như thế thì mọi chuyện đã không đến nước này rồi"
-" Dù sau thì Chaeyoung cũng đã mang thai cháu của chúng ta, bỏ được sao?"
Ba Lisa không nói gì thêm, thở dài một hơi rồi lại lắc đầu.
...
Lisa đến đón nàng, nở một nụ cười cùng nàng đến sân bay.
-" Cẩn thận nhé"
Dìu Chaeyoung từng bước lên bậc thang của máy bay, trông nàng có vẻ rất hứng khởi.
-" Chị đừng lo lắng quá, em đâu phải em bé chứ"
Lisa khẽ gãi đầu, thừa nhận bản thân quá cẩn thận, nhưng cũng là vì Chaeyoung và đứa bé là hai người quan trọng nhất trong đời cô mà thôi.
Đến khi đã lên máy bay, Lisa cau mày khi nhìn vào khoang hành khách, từ đâu lại xuất hiện hai người không mời mà đến.
Chaeyoung còn chưa kịp hiểu gì Lisa đã đến chỗ chiếc giường có hai người đang ôm nhau ngủ khò khò kia.
Cô không khách khí giật tấm chăn ra.
-" Làm gì thế hả, thật bất lịch sự"_ giọng nói ỏng ẹo kia thì còn lạ gì nữa, đích thị là cô em gái độc quyền của Lisa rồi.
-" Hai người làm gì ở đây thế?"
Chaeyoung cũng bước đến, nhìn thấy Jisoo đang ôm Jennie lồm cồm ngồi dậy.
Jennie ra vẻ đáng thương nhìn Lisa, cô nàng bắt đầu giở giọng mè nheo:
-" Sao chị thuê chuyên cơ riêng đi Pháp lại không dẫn em theo chứ, không thương em chút nào"
-" Em còn nói, ai cho em tự ý lên đây, còn mang theo cả Jisoo"
Lisa thật sự không hiểu Jennie đã dùng chiêu trò gì để lên được chiếc máy bay này, đúng là hết nói nổi.
-" Chị à, có thể nể tình cô em gái đáng thương bị ba mẹ ghẻ lạnh này, cho em cùng Jisoo unnie theo đến Pháp đi mà"
-" Muốn đến Pháp thì tự đi, việc gì phải làm trò như vậy?"
Jennie im lặng nhìn Jisoo, trông hai người rất mờ ám.
-" Jisoo, cậu giải thích đi"
-" Mình... mình... Lisa à, cậu có thể niệm tình bạn bè bao năm mà chứa chấp bọn mình không? Mình hứa sẽ không làm phiền hai người đâu mà"
-" Lại gây chuyện nữa rồi chứ gì"
Lisa thừa hiểu Jisoo và Jennie, dáng vẻ mờ ám, lắm la lắm lét kia là đã làm chuyện xấu gì đây mà.
Chaeyoung nhìn thấy Jisoo và Jennie năn nỉ nhiệt tình như thế cũng thấy có chút tội, nàng khoác tay nói với Lisa:
-" Cứ để họ đi cùng chúng ta đi vậy, dù sao cũng đã lên máy bay rồi"
Lisa nhìn nàng rồi lại nhìn hai người kia.
-" Muốn đi nhờ thì mau rời khỏi giường, giường này là giành cho vợ tôi"
Jennie bĩu môi mà ấm ức nhìn cô.
-" Chị không lịch sự với phụ nữ có thai gì hết"
-" Cái gì?"
Jisoo vội bịch miệng Jennie lại, nhưng không kịp chính là không kịp, chẳng thể cứu vãn.
Lisa ngây người nhìn Jisoo và Jennie, sốc đến nổi run tay.
-" Jisoo, cậu đã làm gì em gái tôi?"
Jisoo chỉ có thể nhìn Lisa mà nở một nụ cười tự tin.
Lisa ôm trán, hai người kia thật sự vì gây tội nên mới bám lấy cô cầu cứu.
Thế là trên chuyến bay đó, Chaeyoung cùng với Jennie ôm nhau ngủ trên giường, còn Lisa và Jisoo cứ ngồi chí chóe.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com