Tác giả: Nam QuânEditor: Mia TreeThể loại: hiện đại, giới giải trí, đổi công (tra công bị vứt bỏ), băng sơn công x ôn nhu thụ, công sủng thụ, ấm áp, HE.Số chương: 43 chương chính văn - 1 phiên ngoạiNhân vật chính: Thẩm Minh Tư (thụ) x Sở Khanh Hàm (công chính)Phụ diễn: Lãnh Lâm (tra công bị bỏ).Truyện chỉ được post tại 2 nơi duy nhất là wordpress (miatree0402.wordpress.com) và wattpad (miatree0402) này, ngoài ra những nơi khác đều là repost (đăng lại).…
Tến gốc: Nhớ ra ta gọi là gì chưa _ 想起我叫什么了吗.Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa _ 漫漫何其多.Thể loại: dương quang (động vật) ăn thịt công x thẹn thùng (động vật) ăn cỏ thụ, vườn trường, thanh mai trúc mã, ngọt ngào/ chữa khỏi hệ, có chút hiện thực hướng, 1×1, HE.CP chính: Phong Phi x Hải Tú | Diễn viên phụ: lớp lớp người qua đường.Tình trạng bản gốc: Hoàn (90 chương + 03 PN)Tình trạng bản dịch: Hoàn.Editor: Seven Oxox (1 - 17) | Cua Bể (18 - hết )Beta: Red de Ed (1 - 17) | Seven Oxox (18 - hết)-Văn ÁnHải Tú mắc chứng chướng ngại giao tiếp loại nhẹ. Sau khi cậu chuyển trường, để giúp cậu cải thiện tình hình đó, giáo viên chủ nhiệm mới liền giao cho cậu việc thu và phát bài tập hàng ngày. Cậu rất cố gắng để hoàn thành việc được giao, chỉ tiếc là, có cố thế nào cũng không nhớ được tên của bạn học. Vô tình thế nào lại đụng phải "học sinh hư hỏng" Phong Phi, rồi nảy sinh một loạt rắc rối...Mở ra câu chuyện tình yêu của riêng hai người họ.…
Tác giả: RimThể loại: Hiện đại, độc chiếm si tình công x cường thụ, ngược luyến tàn tâm, cường thủ hào đoạt. Chú ý: Ngược, ngược và ngược. Không hợp với cái nàng yếu đuối thích hường đâu :v KHÔNG MANG RA NGOÀI khi chưa hỏi mình. Cảm ơn <3…
Tác giả: Vọng Tam SơnNguồn convert: Wikidth.comVăn án1. Cố Nguyên Bạch xuyên thành hoàng đế ốm yếu bệnh tật trong truyện đam mỹ, hoàng đế này chỉ là một phông nền, toàn văn xoay quanh Nhiếp Chính Vương cùng mỹ nhân đệ nhất kinh thành yêu nhau.Cố · dã tâm bừng bừng · Nguyên Bạch: Ta cười.Y đây là hoàng đế, sao lại có thể không cầm quyền thiên hạ, không mở rộng bờ cõi lưu danh sử sách?2. Một ngày nọ, đương kim nhi tử đại tướng quân giấu giếm dã tâm hừng hực, Nhiếp Chính Vương tương lai Tiết Viễn theo phụ thân vào cung. Ở trong đám người ngẩng đầu thoáng nhìn dung nhan thiên tử trẻ tuổi.Tiết Viễn trời sinh phản nghịch khóe môi cười lên, khinh miệt mà nghĩ, tiểu hoàng đế này lớn lên sao lại còn xinh đẹp hơn so với nữ nhân?Thân thể ốm yếu dung nhan quá thịnh, lấy cái gì thống trị Đại Hằng.Lấy thân thể hư nhược sao?3. Sau đó Tiết Viễn vì mạo phạm Cố Nguyên Bạch, bị Cố Nguyên Bạch đè nặng quỳ gối lên mảnh sứ vỡ.Cố Nguyên Bạch nhẹ giọng ho khan, bông tuyết bay loạn đọng trên vai. Sắc mặt Tiết Viễn âm trầm, trên đầu gối bị đâm chảy máu đỏ một mảnh đất tuyết."Tâm tình trẫm thật sự không tốt," Cố Nguyên Bạch nhẹ liếc mắt nhìn Nhiếp Chính Vương tương lai một cái , ôn nhu cười, nói giọng khàn khàn, "Chớ chọc trẫm không vui, hiểu chưa?"Tiết Viễn giống tên chó điên.Nhưng Cố Nguyên Bạch cái gì cũng đều không sợ, y chỉ sợ không đủ kích thích. Thuần hóa chó điên thành trung thần, vừa lúc làm y lấy thân thể ốm yếu này ra khiêu chiến.Nhưng lại không cẩn thận, hình như thuần quá mức rồi.…
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt.Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..."Cô - Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô - Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột.Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô."Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người." - Một phút quẫn trí, cô đã lao đến với ý định "đồng quy vu tận" với những kẻ đó. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị tước lấy và cắm phập vào trái tim mình.Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm.Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác......Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc...Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa.-------------• Năm bắt đầu viết: 2019• Trạng thái: hoàn thành…