15 🔞 nhẹ
"If forever was forever, I would never give you up"
———————
Trường học cho nghỉ đông, Orm ngày ngày ở bệnh viện chăm sóc mẹ. Hôm ấy, nàng từ ngoài đẩy cửa đi vào, thấy bên trong phòng có thêm một người đàn ông đang ngồi cạnh giường bệnh cùng mẹ trò chuyện, trên tủ đầu giường có thêm một bó tulip đỏ.
Mẹ Kornnaphat nhìn Orm nói, "N'Orm, đây là bạn mẹ, chào chú Sethachon đi con."
Rồi quay đầu lại giới thiệu cho người đàn ông, "Đây là con gái của tôi, Orm Kornnaphat."
Người đàn ông là người có tuổi, khí chất trầm ổn, tóc tai có chút loạn, trên người mặc tây trang phẳng phiu.
Orm lễ phép gọi: "Chú Sethachon."
Sethachon cười hiền hậu với Orm "Cô gái nhỏ thật ngoan."
Ông quay đầu nhìn mẹ Kornnaphat khen ngợi, "Con gái bà lớn lên thật giống mẹ."
Mẹ Kornnaphat tên Koy Narumon là một đại mỹ nữ, mặc dù hiện tại đang bị bệnh nên gương mặt có chú tiều tụy nhưng cũng không che lấp được vẻ đẹp của bà.
Sau lần đó, Orm thường xuyên nhìn thấy chú Sethachon ở phòng bệnh, hơn nữa mỗi lần tới chú ấy đều sẽ mang một bó hoa khác nhau, Orm phát hiện mẹ Kornnaphat cũng cười nhiều hơn .
Orm cau mày nhấp môi suy nghĩ, chỉ cần mẹ vui vẻ thì sao cũng được cả...
Fayin la hét muốn đi G thị nghỉ đông, LingLing Kwong thấy lịch trình công tác không quá nhiều, nên muốn mang nàng đi ra ngoài chơi vì ngày nghỉ của nàng không phải đi bệnh viện thì sẽ ở nhà làm bài tập, một chút cũng không có bộ dáng của các bạn cùng lứa tuổi.
Nhớ đến một nhà của Fahlada, hẳn nên nói cô ấy mang theo cô con gái cùng đi chung, đến lúc đó bọn họ toàn một đám thương nhân, chỉ có một mình nàng là cô gái nhỏ sẽ khiến nàng thấy nhàm chán.
Cô thông báo cho Orm sẽ đưa nàng ra ngoài chơi, nàng nghe xong mắt to sáng lấp lánh, vẻ mặt vui vẻ nhìn cô.
LingLing Kwong ôm nàng từ phía sau nói:"N'Orm giúp dì thu thập hành lí được không?"
Orm gật đầu, "Vâng ạ!"
LingLing Kwong tắm rửa xong đi ra ngoài liền thấy cô gái nhỏ của cô đang ngồi dưới đất giúp cô gấp quần áo ngay ngắn gọn gàng.
Vừa lau tóc vừa đi lại gần, nói: "Không cần lấy cái quần lót lần trước theo đâu."
Mặt Orm nhanh chóng đỏ bừng, vì sao dì lại nhắc tới chuyện đó, vừa nhắc tới sự kiện kia, trong đầu nàng không tự chủ được nhớ tới quái vật to lớn dưới háng bị bọc lại trong quần lót chật căng.
Nó thật là lớn.
Đến mỗi buổi tối đi ngủ, mỗi khi vật đó cắm vào phía dưới, làm nàng cảm nhận được nó cứng đến thế nào.
***
G thị cách không xa, đi xe chỉ cần hơn ba giờ, LingLing Kwong tự mình lái xe đi.
Đến nơi, cô cầm giấy tờ đi đăng kí khách sạn, cô gái nhỏ ngoan ngoãn đứng cạnh đống hành lí, đột nhiên có một cánh tay thò ra ôm lấy bả vai nàng, Orm sợ tới mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Một người phụ nữ mang kính râm hỏi nàng, "Cô gái nhỏ, có phải em đi lạc không? Phụ huynh của em đâu?"
Giọng điệu ngả ngớn và phong lưu.
Orm giãy giụa muốn thoát khỏi cánh tay kia, lo lắng kêu lên, "Chị định làm gì? Buông tôi ra!"
Một bên sốt ruột gọi LingLing Kwong.
Người này thật sự kỳ quái, vô duyên vô cớ đi tới ôm bả vai nàng.
Cô gái nhỏ mặc áo lông vũ màu trắng, khăn quàng hồng nhạt quấn quanh cổ, mắt hạnh má đào xinh đẹp như hoa xuân tháng ba, Fayin cười tấm tắc, LingLing Kwong chính là lão trâu già đi gặm cỏ non.
"Fayin."
Là giọng của dì, Orm giương mắt cầu cứu nhìn LingLing Kwong.
Người phụ nữ bên cạnh lập tức buông nàng ra, "Ôi, đây là phụ huynh của em à?"
Orm vội vàng chạy tới, tránh phía sau LingLing Kwong, bắt lấy quần áo của cô, đáng thương gọi: "Dì."
LingLing Kwong liếc liếc Fayin một cái, "Đừng chọc em ấy."
Orm núp ở phía sau liếc mắt nhìn trộm người phụ nữ được gọi là Fayin, hóa ra là người dì quen.
Fayin cười nhạo, "Nhìn cậu bảo vệ đứa nhỏ kìa."
LingLing Kwong hỏi, "Chalot đâu?"
Fayin lấy kính râm xuống lắc lắc, "Cậu ta mới từ Nepal trở về, đã sớm ở trong phòng khách sạn từ lâu rồi, thật chứ, trừ bỏ trên đầu còn có tóc, còn lại trông giống y như một hòa thượng."
Orm nhìn người phụ nữ kia vài lần, tháo kính râm xuống trông bộ dáng rất xinh đẹp, nhưng vẫn không đẹp bằng dì của nàng đâu.
Tối hôm qua Orm bị dì lăn lộn thật lâu mới được đi ngủ, hôm nay sáng sớm đã phải rời giường, từ sớm mệt nhọc, che miệng ngáp nhẹ một cái.
LingLing Kwong cầm hành lí, vươn một tay qua để cho bé gái dắt tay.
Rồi nói với Fayin, "Đi đây."
Fayin lại đi theo sau, "Ai ai, cô gái nhỏ, muốn chị đây giúp em thuê thêm một phòng khác nữa không? Đừng bị cái tên mặt đẹp mà lòng dạ đen tối này lừa mất."
Fayin ở phòng bên cạnh bọn họ, Orm đóng cửa phòng, vẻ mặt ngoan ngoãn cười, xua tay với cô nói, "Dì, hẹn gặp lại sau."
Fayin bị sặc, cái gì!
Dì!
Cô tức giận đến thiếu chút nữa đạp cửa phòng LingLing Kwong.
LingLing Kwong cười xoa đầu cô gái nhỏ, "Giỏi quá."
"Hì hì." Cô gái nhỏ mắt to cong cong cười nghịch ngợm.
Người nọ thật đáng ghét, nói xấu dì của nàng.
Tới buổi chiều nhà Fahlada mới tới, NingNing không chịu ngồi yên, khách sạn này có sân trượt tuyết, liền lôi kéo Orm đi ra ngoài trượt tuyết, hứng thú bừng bừng, một chút cũng không chờ nổi kéo Orm đi.
Orm không biết trượt tuyết, NingNing vỗ ngực nói nhất định sẽ dạy cho nàng.
Orm không có thiên phú về vận động, không ngừng té ngã, cuối cùng ngã nhiều đến sợ.
Ngồi liệt dưới đất thở hổn hển nói, "NingNing, mình nghỉ ngơi một chút, cậu tự đi chơi đi, không cần phải kéo theo mình."
"NingNing nghỉ ngơi một lát đi, mình đi thêm một vòng, trở về lại tiếp tục dạy cậu ."
"Nãy giờ hẳn là mất sức nhiều rồi."
Dứt câu, NingNing cầm gậy trượt tuyết tiêu sái trượt đi.
Orm cởi ván trượt tuyết đi trở về, mấy người LingLing Kwong ở quán cà phê đối diện nói chuyện phiếm, nhìn thấy cô gái nhỏ đi tới, cô vẫy tay với nàng ý bảo nàng tiến vào.
Giúp nàng phủi bớt tuyết dính trên quần áo, "Trượt ngã có đau không?"
Orm bẹp miệng, đôi mắt long lanh nước, chóp mũi đỏ bừng, "Đau, ngã đau muốn chết."
Bộ dáng đáng thương khiến người khác đau lòng.
LingLing Kwong nựng nựng cằm nàng,"Chờ dì dạy cho em."
Fayin chế nhạo, "LingLing cậu tay già chân yếu đừng để chưa trượt đã bị ngã."
Orm tò mò hỏi, "Dì Fayin, dì sao không đi trượt tuyết vậy, có phải do chân có vấn đề gì không?"
Fayin bị cô gái nhỏ phản kích, LingLing Kwong không ngừng bao che cho nhãi con này, mà cô gái nhỏ này cũng không ngừng bao che cho dì Ling của nàng .
Chalot nhìn Fayin bị cô gái nhỏ phản kích cười.
Fayin kéo Chalot chết chung "Chalot, đi, cùng đi rèn luyện một chút tay chân già yếu của chúng ta."
Earn liếc liếc mắt nhìn bụng Fahlada một cái, "P'Fahlada, chị có muốn đi rèn luyện một chút không?"
Fahlada bị vợ yêu nhà mình ghét bỏ, chờ bọn họ đều đi rồi mới lại gần bên tai nàng thấp giọng hỏi, "Thể lực của chị vẫn chưa đủ tốt sao?"
Earn đỏ mặt, thoáng chốc có cảm giác bê đá tự đập chân mình
Orm được LingLing Kwong nắm tay dạy, mãi mới học xong, nhưng nàng trước sau không dám buông tay cô ra, gắt gao bám lấy, sợ vừa buông ra sẽ té ngã.
Tựa như khi còn nhỏ ba ba dạy nàng đi xe đạp vậy, nhất định ba ba phải đỡ mới không sợ.
LingLing Kwong vuốt vuốt mái tóc bị gió thổi loạn của nàng ôn tồn nói, "N'Orm không cần sợ, dì đi ngay bên người em."
Orm gật đầu, "Dạ, dì nhất định phải ở bên cạnh em đó."
Cô gái nhỏ vẫn thấy sợ, không tự chủ được luôn ỷ lại vào cô.
Có cô bên cạnh, Orm run run rẩy rẩy tự mình trượt một đoạn, có chút khẩn trương và sợ hãi nhưng chỉ cần nhớ tới có dì bên cạnh, nàng quay đầu là có thể nhìn thấy dì, nên không còn sợ hãi như ban đầu.
Tựa như có áo giáp, dũng khí liền tăng vọt.
Gió thổi qua mang theo mùi hương của cô.
Chờ NingNing chơi xong trở về, Orm đã có thể tự mình trượt một vòng.
NingNing còn tưởng rằng buổi tối, cô ấy sẽ ngủ chung với Orm, kết quả nhìn thấy dì Ling nắm tay N'Orm rời đi.
Thần kinh thô của NingNing đến giờ mới phát hiện có điểm không đúng, quay đầu nhìn về phía Earn thắc mắc "Mẹ, chuyện này là thế nào?"
Earn cốc nhẹ đầu nàng, "NingNing, em thử kêu chị một tiếng mẹ nữa xem!"
Cô so với NingNing chỉ lớn hơn bốn tuổi, bị NingNing kêu như vậy có cảm giác già hơn rất nhiều.
NingNing ngọt ngào gọi thêm vài tiếng, "Mẹ, mẹ."
Earn tức giận muốn đánh cô, NingNing thấy thế vội vàng tránh sau lưng Fahlada tìm sự cầu cứu.
"Mama, mama xem vợ mama kìa! Bạo lực gia đình với con gái mama đó!"
Fahlada ở một bên nhìn hai cô gái chơi đùa cười cười.
NingNing đến cuối cùng vẫn quên truy hỏi, nghĩ thầm ngày hôm sau sẽ tìm N'Orm để hỏi rõ ràng.
Ngày hôm sau nơi này có tuyết rơi, từng bông tuyết nhỏ vụn bay đầy trời rồi từ từ đáp xuống mặt đất, thế giới huyên náo ngoài kia tựa như bị ngăn cách bởi màn mưa tuyết dày đặc.
Trong ổ chăn ấm áp dào dạt, Orm ghé vào trên giường không muốn động đậy, tay dì đặt trên eo nàng , dựa đầu vào ngực dì.
LingLing Kwong tỉnh dậy, hôn nhẹ má cô gái nhỏ.
Cô gái nhỏ cau mày, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Cằm dì cọ nhột người ta."
Tay nhỏ với qua sờ cằm cô, Orm sờ soạng vài lần, dọc theo cằm cô lướt lên môi, đặt tay ở đó rồi bất động.
LingLing Kwong cười, cô gái nhỏ hiện tại đã dưỡng thành thói quen, trước khi ngủ luôn thích sờ môi của cô, giống như không sờ một chút liền ngủ không được.
Nhẹ nhàng vuốt ve eo thon nhỏ của bé gái, rồi mò đến trước ngực nàng, xoa nắm hai v.ú mềm mại như nước, dùng tay ước lượng, ngực nàng đã lớn lên không ít.
LingLing Kwong cảm thấy thời gian trôi quá nhanh, mỗi ngày có quá nhiều công việc đợi cô xử lý, khó có được lúc nhàn hạ vô nghĩ giống như bây giờ, ôm cô gái nhỏ nhắn mềm mại nằm lì trong ổ chăn.
Tùy ý xoa đôi thỏ mềm trước ngực nàng, cô gái nhỏ mềm mại nằm trong ngực cô rên nhỏ, giống như con mèo nhỏ, nằm trong ngực chủ nhân ngoan ngoan ưỡn ngực mặc cô vuốt ve.
Véo v.ú nhỏ mềm mại đáng yêu của nàng, hơi thở nàng liền trở nên dồn dập, thét chói tai.
LingLing Kwong banh chân nàng ra, sờ chính giữa hai chân nàng, cô gái nhỏ đã sớm động tình, "em gái nhỏ" phun ra mật ngọt, hai cánh hoa mềm mịn ướt át.
Bé gái của cô mẫn cảm vô cùng, tuy là cô vui đùa với ngực nhưng phía dưới lại có thể ứa ra nước.
"Em gái nhỏ" của N'Orm có muốn dì cắm vào không?"
Khuôn mặt nhỏ của Orm đỏ hồng cả lên, nàng cũng không biết vì sao, chỉ cần dì sờ v.ú, phía dưới cũng sẽ chảy nước, chẳng lẽ nàng thật sự biến thành một tiểu dâm oa rồi sao?
Bất quá, làm tiểu dâm oa của dì, nàng rất vui lòng nha.
Tay nàng cũng mò đi xuống sờ soạng, sờ đến vật thô cứng nóng bỏng, xấu hổ nói, "Dì, tới đi mà."
LingLing Kwong hôn trán của nàng, "Càng ngày càng không biết xấu hổ rồi, tiểu dâm oa."
Nàng trước nay ở trước mặt cô luôn trong trẻo, ngây thơ ngượng ngùng, nhưng luôn dũng cảm đối mặt với nội tâm của chính mình.
"Lè đầu lưỡi nhỏ ra giúp dì nào bé ngoan."
Cô gái nhỏ ngửa đầu, hơi mở miệng thơm vươn chiếc lưỡi đinh hương ra, LingLing Kwong ngậm lấy mút mạnh, tiến vào khoang miệng của nàng.
Bàn tay to vỗ về chơi đùa nụ hoa của nàng, ngón tay hơi hơi nhấn một cái liền chui tọt vào, miệng huyệt nàng kề sát hạt đậu nhỏ, ngón tay rờ dọc tiểu hoa môi, rồi cắm vào lỗ nhỏ của nàng.
Động nhỏ của nàng ngập nước, lại dường như có thể hút hồn đoạt phách của cô
Orm cầm trong tay vật nóng cháy của cô, tay nhỏ hoạt động lên xuống, giúp dì vuốt liên tục, động tác thành thạo hơn rất nhiều, lực độ khống chế ngày càng tốt.
Hai đầu lưỡi giao nhau khó phân biệt, đùa bỡn hạ thân phía dưới của đối phương.
Đồ vật được tay nhỏ mềm mại của nàng bao lấy, nảy sinh ác độc muốn nuốt cả đầu lưỡi của nàng, hô hấp dần dần thô nặng, cuối cùng cắn xuống đầu lưỡi đang chuyển động của nàng.
"Tiểu dâm oa, mau giúp dì bắn."
Cô gái nhỏ thẹn thùng nhìn cô, lông mi cong vút dập dờn, con ngươi trong suốt mang theo hơi nước, vẻ mặt không chút nào che dấu vẻ không muốn xa rời.
"Muốn dì sao?"
Tóc mềm mại rơi lả tả trên trán, tùy ý lười biếng lại mang theo hương vị phụ nữ làm mặt nàng càng thêm hồng, ngày thường dì luôn mặc tây trang tinh xảo vừa người, tóc cũng được chải chuốt gọn gàng.
Bộ dáng hiện tại của dì hẳn chỉ có mình nàng thấy được.
Orm nhắm hờ đôi mắt, gương mặt đỏ bừng, "Muốn, N'Orm muốn dì."
Tay nhỏ khẽ vuốt cự vật, nàng muốn, muốn dì cắm vào phía dưới của nàng, lấp đầy nàng, mạnh mẽ tiến công, mau mau trưởng thành để còn ăn dâm dịch của dì.
LingLing Kwong nghe vậy cười khẽ, nhìn xem, cô dạy dỗ ra một tiểu dâm oa như vậy đây.
Ngón tay ở trong huyệt động của nàng thọc vào rút ra vài lần, "N'Orm tự mình tới."
LingLing Kwong muốn bé con của cô tự động thân, sạch sẽ trần trụi như một bé dê con.
Bé gái nhỏ mở rộng hai chân để lộ tiểu huyệt tròn trịa non mềm xinh xắn, hai bàn tay trắng nõn nho nhỏ nắm lấy cự vật đỏ thẫm của cô, canh chính giữa hai chân mình chen đi vào.
Đây chính là vẻ đẹp, mềm mại đối chọi cứng rắn, xinh đẹp đối chọi xấu xí, đối lập rõ ràng càng dâm mĩ đến cùng cực.
Khiến cho con mãnh thú trong người cô muốn vượt ngục, dục vọng thiêu đốt, chỉ nghĩ làm thế nào chơi nàng mới đủ.
LingLing Kwong nâng chân nàng vòng qua eo cô, vật sưng to cứng rắn cọ xát trong hoa huyệt của nàng.
Orm đẩy cự vật lún qua cửa hoa huyệt, tiểu huyệt tiết ra càng nhiều mật dịch, hai cánh hoa mấp máy bày tỏ khát vọng muốn cô tới lấp đầy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com