Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 1b - trở lại



"y/n con tôi..."

"park y/n, em mau tỉnh dậy đi mà"

"cả nhà đừng quá lo lắng, bệnh nhân sẽ sớm tỉnh lại thôi"

em bị đánh thức bởi tiếng ồn và tiếng khóc của ai đó. mùi thuốc khử trùng sộc thẳng vào mũi, em khó chịu mở mắt ra...

chẳng phải em đã chết rồi hay sao? và nếu như đã chết thì đáng lẽ giờ này em đang chầu diêm vương mới phải chứ?

"đây- đây là đâu vậy ạ? tại sao tôi lại ở đây?"

căn phòng bỗng nhiên im bặt, mọi ánh mắt đổ dồn về phía em, kia chẳng phải mẹ và anh trai em à, tại sao họ lại ở đây nhỉ? chắc chắn đây là mơ bởi nếu như em còn sống thì có lẽ họ cũng chẳng thương xót kẻ điên như em đến mức này đâu.

"con bé này...có biết mẹ lo lắm không?" mẹ em chạy lại, ôm em vào lòng rồi khóc nức nở.

"em vô ý rơi xuống hồ nước sâu rồi bất tỉnh, may là có người phát hiện và cứu em sau đó đưa đến bệnh viện kịp thời. mắt với mũi em để đâu thế? lần sau đi đứng phải cẩn thận, không thì park jongseong này sẽ giám sát em 24/7." nghe anh trai mắng em một tràng dài, nhưng không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy hạnh phúc đến lạ vì anh quan tâm mình như thế.

"em vẫn còn sống đấy thôi, anh lo cái gì chứ" em cười khẩy, thản nhiên đáp lại trong khi còn chưa biết mình còn sống hay là đã chết.

mọi chuyện trước mắt em diễn ra một cách chân thật, cứ như em thật sự đang sống vậy đấy.

"mà hôm nay là ngày mấy vậy ạ?"

"ngày 24/12 đấy nhóc"

"năm 2025?"

"tào lao, năm 2021!" jongseong cau mày, đánh nhẹ vào đầu em vì cho rằng em bị ngốc mất rồi.

khoan đã? chuyện quái gì đang xảy ra đây? hiện tại em đang ở quá khứ 4 năm về trước. cuối cùng là em đã thực sự chết hay chưa?

có lẽ đây không phải là giấc mơ, vì em vẫn cảm thấy đau khi bị jongseong đánh và chiếc vòng tay em đeo khi nãy vẫn còn ở đây. hay là em xuyên không nhỉ?

em bối rối, không thể xác định chuyện vừa xảy ra khi nãy là gì. nhưng nếu em đã có cơ hội được sống lại ở quá khứ, nhất quyết em sẽ không để bản thân mình trở thành phiên bản của năm 2025.

mọi thứ xảy ra khó tin thật đấy, ngay cả bản thân em cũng không thể xác định được nó có thật hay không. nhưng nếu em đã quay trở lại, em mong rằng đây là hiện thức chứ không phải cái chết đầy uất ức kia.

thế là em ngả lưng, suy nghĩ về lúc mình còn sống- à không, suy nghĩ về những kí ức của mình. khoảng thời gian này có lẽ em đang sống vô tư, vẫn chỉ là một con bé 17 tuổi hồn nhiên yêu đời mà thôi. được rồi, em nhất định phải thay đổi tương lai!

do vừa trải qua giây phút sinh tử nên có lẽ lý trí và con tim em cũng đã thay đổi nhiều rồi. em nhớ lại tất cả mọi việc trong quãng thời gian em bị hành hạ, nhớ cái cách 'người chồng hợp pháp' và ả tình nhân của hắn từng đối xử với em. hận đến nỗi có thể cảm nhận dòng máu trong mình đang sôi sục lên. và em cũng hận bản thân mình nữa, hận mình vì yêu mà bất chấp tất cả, ngu ngốc đến mức trao trái tim cho kẻ lừa dối.

"park y/n đã quay trở lại rồi đây"

_____________

sau 3 ngày nghỉ ngơi hồi sức, hôm nay em đã trở lại trường học. thú thật thì trước khi mù quáng vì tình yêu, em vẫn rất được lòng được mắt các học sinh trong trường. em nhớ vào thời điểm này em khá là nổi tiếng, và cũng theo đuổi tên choi jungho một cách bất chấp nữa...

ở đời trước, hắn và ả ta vốn đã quen nhau nhưng em thì không ngại âm thầm yêu hắn suốt thời gian dài. cuối cùng để hắn lợi dụng điều đó và cùng ả tình nhân xây dựng nên một kịch bản thật dơ bẩn để lừa gạt em. hắn vờ chia tay và ghét cô ta để đến bên em, sau vài năm tìm hiểu thì vội vàng kết hôn nhưng em đã từng rất hạnh phúc vì điều đó. để rồi đến khi có được lòng tin của em và nắm trong tay tất cả tài sản, hắn hiên ngang đưa tình nhân về nhà rồi chính thức hạ màn vở kịch. thế là em đã bị lừa như một con ngốc suốt nhiều năm liền.

"này, nhỏ park y/n tới rồi, sắp có biến"

"thôi xong, cô ta lại định bày trò khùng điên gì nữa đây?"

"xinh đẹp thế mà vì tình yêu bất chấp tất cả à?"

em nghe loáng thoáng một vài cuộc hội thoại trong đám đông, chợt nhớ ra vài ngày trước hắn có công khai người yêu là kim minah. khi ấy ả đã bày trò ngã ở sân trường rồi vu khống cho em. kể từ hôm đó, em bỗng trở thành kẻ xấu tính trong mắt mọi học sinh trong trường.

nếu như là ở đời trước, có lẽ giờ này em sẽ khóc lóc một cách uất ức rồi xin lỗi và bỏ đi ngay. mặc dù anh trai em cũng là người có tiếng trong trường nhưng em không có can đảm để nói với anh ấy... hiện tại em đã không còn là y/n của khi đó nữa, chắc chắn sẽ không chịu nỗi nhục này.

"kịch sắp hay rồi đây" em cười khẩy, trong lòng thầm nghĩ cách đối phó.

"kẻ xấu tính đến rồi à? nên xin lỗi minah một cách đàng hoàng đi chứ?" hắn và ả cản đường, buông lời mỉa mai em.

"sao? có chuyện gì hả cặp đôi trơ trẽn?"

"cô nói cái gì cơ? sao cô dám?" minah trừng mắt nhìn em

"bộ không đúng à? rác rưởi thật" em thản nhiên ném cái nhìn khinh bỉ vào họ.

jungho dùng tay đẩy vai em, em không hề ngần ngại mà hất thẳng ly cà phê trên tay vào mặt hắn. chiếc áo sơ mi đồng phục được nhuộm một màu nâu đen trước vô vàn ánh mắt của các học sinh.

hắn có lẽ bất ngờ khi em dám hành động như thế, không lâu sau đó liền chuyển qua nghiến răng.

giữa tiếng "ồ" kéo dài, học sinh trong trường dần tụ tập lại đông hơn. jungho mất tự trọng, tiến lại gần và định đưa tay đánh em.

"choi jungho, định làm trò gì giữa sân trường thế nhóc?"

một giọng nói trầm ổn nghe có vẻ quyền lực vang lên, học sinh xung quanh lại được phen nháo nhào. hotboy sim của trường nhìn thế mà lại lên tiếng làm anh hùng cứu mỹ nhân đó hả?

"đừng lo chuyện bao đồng, sim jaeyun. mày coi chừng tao"

jungho cảm thấy không thể làm gì được em ở đây, liền tức giận rồi cùng cô người yêu bỏ đi. nhưng đám đông chưa vội giải tán vì còn có trai đẹp đang đứng đây cơ mà.

thật ra nếu anh ta không lên tiếng, em cũng chẳng bị sao đâu, hơn nữa còn có kịch hay đó. nhưng nếu đã có lòng như vậy, thì y/n đây cũng xin cảm ơn.

"em không sao chứ?" chàng trai vừa lên tiếng ban nãy quay qua hỏi han em với ánh mắt vô cùng lo lắng.

à, thì ra là sim jaeyun- một trap boy có tiếng ở trường. em còn lạ gì anh ta nữa, thay người yêu như thay áo ấy thế mà vì anh ta quá đẹp trai nên các nữ sinh không ngại mà đâm đầu vào si mê.

"cảm ơn, tôi không sao đâu. mà hình như trên cổ anh có vết son môi đấy" em nhìn thấy chói mắt nên cũng buông lời trêu trọc anh ta một chút rồi cười, quay mặt bỏ đi. cái người tên jaeyun kia nhanh chóng chặn em lại.

"này em xinh gái, nể tình anh vừa giúp em đi. hẹn em 19 giờ tối nay ở byeol tea có được không?"

"tôi cảm ơn anh chuyện ban nãy rồi mà? nhưng mà xin lỗi, tôi ít khi rảnh. hôm nay thì lại có tiết học võ mất rồi" em cứ thế bỏ mặc jaeyun, đi thẳng một mạch lên lớp giữa những tiếng reo hò và ánh mắt ghen tỵ của bao nữ sinh trong trường. em thừa biết sim jaeyun là kiểu người trêu đùa nên không muốn dính dáng đến thôi, và cũng không muốn tốn thời gian nữa.

có lẽ là lần đầu bị từ chối thẳng thừng trước đám đông nên sim jaeyun có chút tự ái rồi nhếch môi.

"để anh tính thử xem mất bao lâu nữa anh sẽ có được em, park y/n à."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com