Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 20

đám cưới kết thúc vào buổi tối muộn, em mệt mỏi trở về nhà riêng của hai vợ chồng. thay chiếc váy cưới nặng nề kia ra, em đi tắm rồi khoác lên mình chiếc váy ngủ thoải mái. thật dễ chịu biết bao, thế là kết thúc một ngày vất vả, may mắn vì mọi thứ đã diễn ra rất thuận lợi và tốt đẹp.

đến bây giờ, em mới vội vàng mở bức thư anh sunghoon đưa cho lúc chiều để đọc.

'chào em, park y/n, người con gái anh rất yêu. có lẽ khi em nhận được bức thư này, anh đã đến một nơi rất xa mà không ai có thể tìm thấy anh nữa. bây giờ chắc chắn em đã tìm được một người đàn ông tốt với mình và cùng anh ấy bước vào lễ đường rồi nhỉ? chúc mừng em, từ nay về sau anh mong em hãy chỉ sống thật hạnh phúc. anh biết anh có lỗi với em, anh giấu em rất nhiều điều và từng làm em khóc. anh xin lỗi vì đã trở thành một thước phim buồn trong thanh xuân rực rỡ của em. và xin em hãy chỉ xem anh như một cơn gió hè nhẹ nhàng lướt qua cuộc đời em thôi nhé. ở một nơi nào đó, anh vẫn sẽ chờ em. hiện tại anh vẫn hạnh phúc lắm, em không cần phải bận tâm đâu. lời cuối cùng, anh chúc em hạnh phúc. tạm biệt y/n...'

jaeyun quá đáng, jaeyun là đồ tồi. vào cái ngày đáng lẽ ra em nên vui vẻ, vậy mà giờ đây em phải khóc lóc nhiều như vậy.

em ngồi ở góc phòng tối, co gối rồi gục mặt xuống khóc nức nở. ngỡ như mình đã quên được hình bóng ấy, ngỡ như đã không còn nhớ anh chút nào. vậy mà giờ đây, khi đọc được những dòng chữ này, nước mắt cứ không tự chủ mà rơi xuống, ướt đẫm một góc của mảnh giấy.

sim jaeyun, anh đang ở đâu vậy? tại sao lại là nơi không ai có thể tìm thấy anh...?

em biết em làm thế này là có lỗi với heeseung - người chồng hợp pháp của em. em không muốn anh phải bận tâm nhưng em không kìm nén nổi nữa rồi. cũng may anh heeseung vẫn đang bận nên chưa về nhà sớm. em cứ ngồi ở góc tối ấy mà khóc thật lâu, cũng chẳng biết mình đã khóc trong bao lâu nữa.

.....

tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên trong không gian yên tĩnh, heeseung đã trở về nhà. anh nhẹ nhàng ngồi xuống, vòng tay ôm lấy em. trên người anh vẫn còn vương chút hương rượu nhè nhẹ. heeseung có lẽ biết em đang không ổn nên không hỏi thêm gì nữa, chỉ im lặng rồi vỗ lưng em an ủi.

em ôm lấy heeseung rồi khóc thêm một lúc, cuối cùng cũng kiệt sức và chìm vào giấc ngủ trong lòng anh. và em tin tưởng rằng, sau đêm nay mọi thứ sẽ lại ổn cả thôi. giống như sau cơm mưa thì trời vẫn lại sáng.

....

heeseung sau khi nghe thấy nhịp thở đều đều trong lòng mình thì thở dài, sunghoon đã nhắc anh trước đó nên anh biết chuyện này thể nào cũng sẽ xảy ra mà. nhìn người mình thương khóc nhiều như thế, anh cũng rất đau lòng.

heeseung cầm lấy mảnh giấy ướt đẫm trên tay y/n, ẵm y/n đến giường ngủ. anh nhẹ nhàng vén tóc y/n, heeseung đặt một nụ hôn lên trán người thương. y/n đang trong cơn mơ ngủ nhưng vẫn có thể cảm nhận được nụ hôn dịu dàng ấy.

"heedeungie...em xin lỗi" y/n vô thức thì thầm đôi ba lời trong khi vẫn đang ngủ, heeseung nghe được liền bật cười

"em thì có lỗi gì đâu chứ"

heeseung nhìn ngắm y/n ngủ một hồi lâu. sau đó anh nhanh chóng đi tắm và thay đồ ngủ, cuối cùng cũng quay trở lại nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh y/n, ôm y/n của anh vào lòng và chìm vào giấc ngủ.

______

ngày hôm sau, em mơ màng tỉnh giấc khi những tia nắng sớm nhẹ nhàng lọt qua rèm cửa. hiện tại em đang ở trong lòng anh heeseung, có thể dễ dàng nghe được nhịp thở đều đều và cảm nhận từng nhịp đập từ trái tim anh.

ngước mắt lên nhìn, em liền thấy một gương mặt siêu điển trai và làn da căng mịn. heeseung vẫn còn đang say ngủ, có vẻ hôm qua anh đã mệt lắm.

em cố gắng cử động nhẹ nhàng nhất có thể để không đánh thức anh, nhưng có vẻ thất bại mất rồi. heeseung thấy em cử động liền ôm chặt lấy em, dù mắt vẫn nhắm nghiền nhưng miệng lại lí nhí "đừng đi mà...ở đây với anh thêm chút nữa thôi"

em muốn dậy để đi nấu đồ ăn sáng, nhưng thấy heeseung năn nỉ như vậy cũng không nỡ rời đi, đành nằm đó và để yên cho anh ôm.

...

định nằm đây thêm một lúc nữa thôi, thế quái nào mà em lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết. cho đến khi tỉnh dậy đã chẳng còn thấy heeseung đâu nữa.

em vội vàng rời khỏi phòng ngủ, nhanh chóng vệ sinh cá nhân rồi chạy xuống dưới lầu.

heeseung đang đứng ở gian bếp, đeo tạp dề màu xanh nhạt. anh nhìn thấy em liền mỉm cười dịu dàng.

"em dậy rồi đó à?"

"chỗ này...là do một tay anh làm hết sao?" em trố mắt nhìn một bàn toàn là những món ngon, lại được trang trí hết sức hấp dẫn.

heeseung gật gật "em bất ngờ gì cơ chứ? chồng em giỏi nhiều thứ hơn em nghĩ đấy"

"tạ ơn chúa, con lấy đúng chồng rồi" em vô tư đáp lại với ánh mắt sáng rực, nhanh chóng kéo ghế ngồi xuống.

heeseung nghe vậy thì bật cười, dọn nốt món cuối trong bữa sáng hôm nay ra bàn. anh xoa đầu em, tháo bỏ tạp dề rồi đi rót hai ly nước ép, sau đó cũng nhanh chóng ngồi vào bàn ăn cùng em.

....

hai đứa kết thúc bữa sáng trong tiếng cười nói vui vẻ, sau đó cùng nhau dọn dẹp và rửa chén.

hôm nay heeseung rảnh rỗi, theo em đi mua sắm ở siêu thị và trung tâm thương mại.

công nhận lấy được chồng giàu thích thật đấy, mua gì cũng đều không cần phải nhìn giá. đến lúc thanh toán, anh chỉ cần quẹt thẻ đen một cái là xong ngay.

"tiền của em thì vẫn sẽ là của em, nhưng tiền của anh cũng là tiền của em hết"

heeseung hai tay xách 5 túi đồ lỉnh kỉnh nhưng vẫn vui vẻ theo sau em, giọng điệu cưng chiều và ánh mắt dịu dàng.

"anh nhớ giữ lời nhé"

để miêu tả đúng hơn thì em chắc chắn là cô vợ nhỏ của tổng tài trong các bộ ngôn tình đấy. đối với em mà nói, lee heeseung có khi còn nhỉnh hơn các anh nam chính trong truyện nữa cơ.

_____

tối đến, em có vô tình đọc được tin tức kết hôn của mình trên hotsearch. phản ứng của cộng đồng mạng khá tích cực, thậm chí còn viết nên câu chuyện hệt như cổ tích của em và heeseung nữa chứ. bỗng nhiên em lại bật cười.

heeseung thấy em cười thì tò mò lên tiếng

"sao tự nhiên em lại cười thế?"

"em đọc mấy bài viết về tin kết hôn của bọn mình, hệt như ngôn tình ấy. nào là yêu nhau từ
thuở còn bé cho đến đám cưới cổ tích"

"thật sự thì từ khi còn bé anh đã rất thích em rồi..."

....

cuộc sống hôn nhân có lẽ vui vẻ và thoải mái hơn em tưởng tượng. heeseung và em vẫn cứ việc ai người đó làm như trước kia, chỉ khác một điều là ở chung nhà và ngủ chung giường mà thôi.

đáng lẽ sau khi kết hôn, hai đứa sẽ đi hưởng tuần trăng mật ở châu âu nhưng vì heeseung có chút việc bận rộn nên đành phải dời lại dịp khác. điều đó cũng không ảnh hưởng gì vì dù sao cũng nên ưu tiên công việc hơn mà.

.....

em dù ngoài mặt vẫn tỏ ra là mình ổn nhưng trong lòng vẫn luôn thắc mắc jaeyun đang ở đâu. có lẽ em cần phải biết hiện tại jaeyun sống thể nào để có thể yên lòng mà quên đi anh.

heeseung vừa đi công tác ở nước ngoài, hơn một tháng nữa mới trở về. anh mới đi có vài ngày mà em đã cảm thấy hơi buồn chán nên hẹn sunghoon đi chơi.

nhân thời cơ này, em năn nỉ anh sunghoon vì muốn anh kể cho mình nghe rõ mọi chuyện về sim jaeyun. dù sao quãng thời gian đó sunghoon khá thân và sống cùng jaeyun nên em nghĩ rằng anh ấy có thể sẽ biết rõ nhiều thứ hơn em.

sunghoon cố ý né tránh, phớt lờ đi và không muốn kể em nghe sự thật. nhưng có lẽ thấy em thật lòng năn nỉ như thế, anh cũng mềm lòng rồi bắt đầu kể em nghe...

______

end chap

đố ai biết được sim jaeyun đang ở đâu =)) cơ mà tui cũng muốn cưới được chồng như anh lee heeseung🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com