Ác mộng tuổi 18
- Ông làm cái quái gì vậy, thả tôi ra!
Tiếng hét chói tai của cô gái vang vọng cả căn biệt thự.
Lalisa dáng vẻ chật vật vất vả cố đẩy người đàn ông trước mắt. Nhưng nam nữ chênh lệch, sức của lisa chỉ như gãi ngứa cho jungkook.
"Lisa, cuối cùng tôi cũng đã đợi em rồi."
Mặc cho người con gái cứ dãy dụa, Jeon Jungkook trực tiếp đẩy ngã cô xuống giường.
- Chà, nuôi em mười năm. Cơ thể đã phát triển như vậy rồi.
Jungkook ngắm nhìn người con gái đang run rẩy dưới thân mà gật đầu cảm thán.
- Ông... Ông muốn làm gì?
- Tôi cố gắng giữ tiết chẳng phải vì em sao? Lisa em nói xem, cô nam quả nữ trong phòng thì làm gì?
- Không! Ông không thể làm thế với tôi được.
Hôm nay là sinh nhật mười tám tuổi của lisa. Lisa không muốn nó biến thành cơn ác mộng trong đời.
Chỉ là giờ đây Lalisa bị dọa sợ đến mất mật, cả người mềm nhũn, nước mắt dàn dụa.
- Em là người phụ nữ của tôi. Lisa, em không có quyền từ chối tôi.
Như một con sư tử hung hãn tuyên bố chủ quyền, bàn tay thô lỗ xé rách từng miếng vải trên cơ thể cô.
- Đợi em mười năm, cuối cùng thì tôi cũng có thể yêu em.
Tiếng nói khản đặc xen lẫn sự thỏa mãn, Jungkook từng bước nhập vào cơ thể lisa
- Tôi hận ông. Hận ông.
Dưới sự cuồng nhiệt của jungkook, lisa chỉ biết bất lực yếu ớt.
Cô hận hắn, hận cả bản thân vô dụng chỉ biết uất ức chịu thua con người tàn nhẫn này.
- Được, tôi cho em hận đến chết.
Jungkook mạnh mẽ nhấn xuống thân thể người con gái. Nỗi đau trong tim lan rộng khiến hắn mất lí trí, chỉ muốn muốn chiếm lấy cơ thể lisa.
Trong đêm tối, tiếng gầm của người đàn ông, tiếng hét chói tai của người con gái như muốn xé tan màn đêm.
Đêm nay, là một đêm không ngủ của cả hai người.
___
Tia nắng lấp lánh hắt qua cửa sổ, chiếu rọi hai thân thể trần truồng trên chiếc giường. Lisa khẽ cựa mình, cảm giác đau nhói truyền tới từ hạ thân làm bờ mi xinh đẹp nhíu lại. Cả người cô chi chít những vết xanh đỏ đủ minh chứng cho sự kích tình tối qua.
Đêm qua, hắn thật hung tàn.
- Lisa của anh, tỉnh rồi?
Người đàn ông bên cạnh không biết dậy từ bao giờ, lười biếng vùi đầu vào tóc cô. Hương thơm bạc hà trên cơ thể lisa lắm hắn mê mẩn.
- Bỏ ra!
Mặc dù không còn sức, nhưng sự tiếp xúc về thể xác khiến cô chán ghét, vẫn gắng gằn giọng nạt hắn.
- Mới đêm qua còn nằm dưới thân tôi rên rỉ, giờ đã xù lông nhím lên với tôi?
- Do ông ép tôi.
- Nhưng em cũng đã rất hưởng thụ.
Jeon Jungkook không biết liêm sỉ, tiếp tục trêu ghẹo cô.
- Cút.
Nói chuyện với hắn càng làm cô cảm thấy ghê tởm, không kìm được nhớ lại ác mộng đêm qua.
-Lisa, em là đang chán ghét tôi?
Cô thể hiện bộ mặt xa lánh làm hắn khó chịu, trên trán nổi một tầng mây đen.
- Không chỉ chán ghét, tôi còn rất hận ông nữa.
Ánh mắt quật cường của cô trực tiếp nhìn thẳng vào con ngươi hắn.
Cô hận hắn đến thấu xương. Chỉ cần nghe thấy hơi thở hắn, cơ thể cô sẽ tự động sinh ra một lớp lá chắn bảo vệ, bài xích cơ thể hắn.
Ba nuôi mà cô kính trọng không còn là ba của cô nữa rồi!
- Ngoan, đừng chọc tôi tức giận.
Âm thanh trầm thấp như mệnh lệnh, lại ẩn chứa sự khẩn cầu tha thiết. Jeon Jungkook vòng tay ôm lấy tấm lưng trần trắng mịn của lisa
Người con gái hắn hết lòng yêu thương tuy ở ngay trước mặt, ở trong vòm ngực của mình nhưng trái tim cô lại không thuộc về hắn. Cứ nghĩ tới chuyện cô sẽ rời xa, trong lòng hắn lại thấp thỏm lo sợ.
- Thế nào thì ông mới thả tôi đi?
- Gạt bỏ cái suy nghĩ ngu ngốc của em đi. Lisa, tôi sẽ không để em đi.
Không màng đến sự phản đối của, hắn cư nhiên ôm cô vào nhà tắm.
- Bỏ ra... Thả tôi ra.
- Em mà còn dãy dụa, chúng ta sẽ trực tiếp uyên ương tại phòng tắm.
- Ngoan, ở nhà đợi tôi.
Jeon Jungkook dịu dàng đặt nụ hôn ngọt ngào trên trán cô. Hắn thích cảm giác này, cái cảm giác được thoải mái sở hữu vật của mình mà không sợ nó bị tổn thương.
"..."
Lisa im lặng, ánh mắt vô hồn nhìn theo bóng lưng của hắn.
Cô không biết, quan hệ của họ giờ đây là gì. Cha con? Hay tình nhân?
- Quản gia Kang, cháu có thể ra ngoài không?
- Chuyện này....
Bà tỏ ra khó xử. Bà là quản gia ở đây đã hơn hai mươi năm trời, là người chăm sóc cô từ khi vào đây, cũng là người cô kính trọng nhất. Thương cô như con đẻ, nên khi nhìn dáng vẻ phờ phạc của cô, bà cũng không đành lòng.
Từ ba năm trước đây, không biết Jeon tổng và lisa có xích mích gì mà kể từ đó luôn nhốt cô trong nhà.
Đã rất lâu, lisa không được ra ngoài.
- Được, nhưng cháu phải về sớm đó.
- Cháu biết bà yêu cháu nhất mà.
Như một đứa trẻ, vừa nghe mình được mình đi chơi thì sung sướng nhảy cẫng lên, nũng nịu ôm lấy cổ bà.
- Con bé ngốc, phải cẩn thận đó. Con mà sao thì cái mạng già này sẽ không sống nổi đâu.
Nhìn mọi ưu sầu trên mặt cô biến mất, bà cũng vui theo.
- Cháu biết rồi, bà là tốt nhất.
____
Lisa cầm que kem tung tăng chạy trên đường. Dù đã là thiếu nữ mười tám nhưng tâm hồn vẫn là đứa trẻ chưa đủ trưởng thành. Được tiếp xúc với thế giới khiến tâm tình cô tốt lên.
*Bộp*
Vì không cẩn thận vấp vào hòn đá, que kem trên tay bị vung ra, bay vào áo người đối diện.
- Xin lỗi! Tôi... không cố ý.
Người đàn ông tầm hai mươi quay lại nhìn cô, khuôn mặt không biểu cảm.
Trong lòng cô kêu gào. Thảm rồi! Nhìn chiếc áo của người kia là biết đồ đắt tiền. Hình như thuộc nhãn hiệu gì gì đó mà trên đời chỉ có vài chiếc.
Cô càng ai oán hơn khi nhìn sắc mặt người đàn ông. Nhìn từ góc nghiêng, toàn anh ta tỏa ra khí chất lạnh lẽo, như một ngọn núi tuyết. Đứng từ xa cũng có thể cảm nhận được cái lạnh, cho người ta cảm giác áp bách, hít thở không thông.
Từ trên xuống dưới, điểm tốt nhất mà cô thấy được trên người anh ta là khuôn mặt đẹp như tranh vẽ.
Đôi mắt u ám thu hết vẻ mặt ngây ngô của cô, rồi tỏ vẻ mất mác: "Chỉ xin lỗi là xong sao? Đây là bộ đồ tôi yêu thích nhất, cô lại làm hỏng rồi."
Khác hẳn với tưởng tượng của cô, hắn không hề nổi giận, giọng nói lại mang theo một chút ủy khuất.
- Không sao, tôi sẽ giặt thật sạch.
- Vậy tôi đưa áo cho cô.
Anh ta liền cởi chiếc áo khoác ngoài bị kem làm cho dính bẩn, đưa cho cô.
Lalisa thầm thở phào nhẹ nhõm. Đúng là không thể nhìn mặt bắt hình dong được.
- Đây là địa chỉ của tôi, khi nào được, cô mang đến cho tôi.
- Được.
Lisa liếc nhìn địa chỉ. Phố Bạch Kim?
Cha má, đây chẳng phải là đất dành cho quý tộc sao? Cô nghe nói, để được ở đây, không chỉ cần có tiền.
- Mỹ nữ, cô tên gì?
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô, anh ta mỉm cười thích thú.
- lisa ... lalisa manobal.
- Tên hay thật! Tôi là Kim Taehyung. Rất vui được làm quen với cô.
Taehyung ta dơ tay chào hỏi lisa.
- Tôi cũng vậy.
Lisa lịch sự đưa tay bắt lại.
- Thôi chết...
Mải chơi cả ngày, không để ý trời đã nhen nhóm tối.
Thầm khóc thầm một dòng sông trong lòng, bụng ngập tràn lo sợ. Chắc giờ này hắn ta đã về. Còn không biết không thấy cô, hắn có làm khó bà Kang hay không.
- Tôi phải về rồi, tạm biệt anh.
- Tôi đưa em về.
Taehyung định mời lisa ăn tối, nhưng nhìn vẻ mặt lo sợ của lisa, đành tiếc nuối cho qua.
Thôi để lần sau vậy.
- Được, phiền anh đi nhanh chút!
Lisa gấp rút ngồi vào xe anh, khuôn mặt đã chuyển xanh mét.
___
Biệt thự Jeon gia tối đen như mực. Cô theo lối đi chạy thục mạng vào nhà. Đoạn đường quen thuộc bỗng dưng trở nên dài dằng dặc.
- Em đã đi đâu?
Ánh sáng mờ ảo hiện lên khi cô vừa bước vào. Tiếp theo đó là giọng nói băng khốc của người đàn ông.
Biệt thự Jeon gia tối đen như mực. Cô theo lối đi chạy thục mạng vào nhà. Đoạn đường quen thuộc bỗng dưng trở nên dài dằng dặc.
- Em đã đi đâu?
Ánh sáng mờ ảo hiện lên khi cô vừa bước vào. Tiếp theo đó là giọng nói băng khốc của người đàn ông.
Hắn như con quỷ hung dữ đang chờ con mồi đến để cắn xé.
Lisa bị dọa cho ngây người, đứng chôn chân ở cửa.
- Nói!
Jeon Jungkook ngữ khí sắc lạnh, cả người tỏa ra sự chết chóc.
- Tôi đi đâu thì liên quan gì đến ông?
Mặc dù tim đã bị nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng cô vẫn ngang bướng cãi lại.
- Em.
Hắn không hề cử động, nhưng trong khoảnh khắc đó, Lisa lại cảm nhận được luồn không khí trong nhà đang bị ép xuống.
Jeon Jungkook tâm tình vốn đã không tốt, vừa nghe cô nói xong thì tức giận đến cực độ.
Đôi đồng tử càng đen lại khi nhìn thấy đồ vật trên tay cô.
Một chiếc áo của đàn ông.
- Lisa, em dám cắm sừng tôi?
Một cảm giác đau nhói lan tỏa khắc cơ thể, trái tim Jungkook như có ngàn mũi kim đâm vào.
Người phụ nữ của hắn, lại mang hơi thở của người đàn ông khác.
Hắn không cam tâm. Hắn có gì không tốt mà cô lại hết lần này tới lần khác xa lánh hắn, nhanh chóng đi tìm chỗ dựa mới?
- Nhanh như vậy mà đã biết quyến rũ đàn ông rồi? Hửm?
Chậm rãi bước lên phía trước, Jungkook từ từ tiến lại phía lisa.
- Tôi không có.
Lisa ý thức được sự nguy hiểm đang đến gần. Chỉ là, sự áp lực tỏa ra từ cơ thể hắn khiến cô không thể nhúc nhích.
Hung hăng giật chiếc áo từ tay lisa vứt xuống đất, Jeon Jungkook nhấc bổng cả người cô lên, tiến thẳng vào phòng.
- Thả tôi ra, không phải như ông nghĩ đâu.
Bị hắn ném thẳng xuống giường, xương cô như gãy ra từng khúc, đau nhói.
Hắn mím môi, hơi thở tràn ngập sự nguy hiểm.
Không nhanh không chậm, rút ra một mảnh vải trói chặt hai tay cô đặt trên đỉnh đầu.
- Làm ơn, nghe tôi giải thích.
Ý thức được chuyện tiếp theo phải làm, cô hạ mình khóc lóc cầu xin hắn.
-Lisa, tôi đã cho em cơ hội chấp nhận, em không biết trân trọng, lại dám đi tìm nam nhân khác. Lisa, tôi sẽ không để em phản bội tôi.
Giọng nói khàn khàn, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, giây phút này dục vọng nguyên thủ trỗi dậy, kết hợp với lòng tham chiếm hữu, hắn chỉ muốn đem cô nuốt vào bụng.
- Lisa, xem tôi trừng phạt em thế nào.
Lời nói kết hợp với hành động, hắn mạnh mẽ xâm nhập vào cơ thể cô.
Tiếp sau đó, là tiếng hét chói tai của Lisa, tiếng hét như muốn xé tan màn đêm.
___
Ở một căn biệt thự phố Bạch Kim.
- Chủ nhân, đây là tất cả tư liệu ngài cần.
Trong ánh đèn lung linh mờ ảo, người đàn ông khẽ nhấp ly rượu trên tay. Trên gương mặt sắt bén như gươm bất giác vẽ lên một đường cong
.- Lisa, cuối cùng tôi cũng tìm thấy em rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com