Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5.2 : "Bị tát"

Chương 5.2 : "Bị tát"

Ba người nằm ngắm sao rất vui vẻ , ngay lúc đó có một vài đứa trẻ trên tay cầm pháo hoa nô đùa với nhau. Yến ngồi bật dậy :"Ý...đẹp quá ! Có ai muốn chơi pháo hoa không ?"

Minh ngồi dậy : "Muốn...muốn...! "

"Anh có muốn chơi pháo hóa không ?" Yến hỏi Dương

Anh không do dự gật đầu, đã đến đây rồi cũng nên thử qua cái trò này xem thế nào

Yến hất cằm :"Minh...đi mua pháo hoa đi !"

Cô nhìn Yến một cách đầy bất ngờ :"Ơ...ơ.....!? Nhưng tao không biết chỗ mua !"

"Không sao, tao sẽ chỉ cho..." Yến khoác vai Minh đứng dậy, chỉ tay vào một cửa hàng tạp hóa :"Nơi đó, có bán...đi lẹ đi cô nương !"

"Hử sao lại là tao mà không phải là mày ?"

"Thế mày muốn ở đây riêng với anh ấy ?"

Minh lắc đầu nguầy nguậy

"Tốt ..thế thì đi mau !"

Minh gật đầu chạy về phía cửa hàng, Yến trở lại ngồi bên cạnh Dương hiếm khi có trai đẹp ở đây mình phải tranh thủ trò chuyện một chút mới được, Yến nhìn anh cười ngọt ngào.

Dương hơi rùng mình

"Anh tên gì vậy ?"

"Dương còn em ?"

"Em tên Yến ! Anh và Lê sắp lấy nhau à ?"

Dương nhìn Yến một cách khó hiểu :"Không ! Sao em lại nói thế ?"

"Minh nói anh là chồng sắp cưới của Lê mà !"

"Ừm...nhưng....." đang nói giữa chừng Dương nghe có ai đó gọi tên mình

"Anh Dương !!!" Dương xoay người về hướng phát ra giọng nói ấy

Lê mỉm cười, nhanh chân chạy đến ôm lấy cánh tay Dương :"Anh ở đây làm gì vậy ? Làm em tìm mãi !" Cô ở  trên sàn nhảy vừa xoay mặt lại đã không thấy anh, bước xuống hỏi người phục vụ mới biết anh đã đi từ lâu. Cô chạy khắp nơi tìm anh hóa ra anh đang ở đây.

Dương khó chịu dùng sức gỡ tay Lê khỏi tay mình

Yến bắt gặp hành động này của anh liền phì cười.....Lúc này Lê mới chú ý đến bên cạnh Dương có thêm một người nữa.

Lê lập tức thay đổi sắc mặt trợn mắt với Yến :"Mày làm gì ở đây vậy ?"

Yến đứng dậy phủi phủi cát trên quần :"Đi chơi không được à ?"

Lê níu níu tay Dương :" Sao anh lại ở đây với nhỏ này ?"

"Ngắm sao !" một câu trả lời ngắn gọn nhưng đầy ẩn ý.

Lê gằng từng chữ : "Ngắm.... sao ?? Anh.... ở... đây....ngắm sao với nó ??"

"Ừm"

Lâu rồi mới được thấy "đại tiểu thư " nghiến răng nghiến lợi , Yến cười thành tiếng "Hahhaa"

Lê cảm giác cách Yến cười như đang mỉa mai mình:"Mày cười cái gì ?"

"Hhahah...Không có gì !"

Lê buông tay Dương, đến gần Yến lớn giọng :" Tại sao ? TẠI SAO MÀY Ở CHUNG VỚI ANH ẤY hả ?" thu hút  rất nhiều người nhìn về phía này.

Dương nhíu mày chụp tay Lê kéo về :"Cô làm cái gì vậy ?"

Lê vun tay khỏi Dương, nắm lấy vai Yến lắc mạnh :"Mày có biết anh ấy là chồng sắp cưới của tao không hả...? TẠI SAO LÀM THẾ ? Uổng công tao đã coi mày là bạn..." Lê kề sát tai Yến nhỏ giọng đủ một mình Yến nghe :"Tính tranh giành với tao à ? ...không có cửa đâu..." nước mắt Lê bắt đầu rơi lã chã, mọi người xầm xì, thậm chí có người mắng Yến "vô liên sỉ".

Cô vô cùng tức giận khi bị hiểu lầm, đẩy mạnh Lê một cái :"Này  mày muốn kiếm chuyện đúng không ?"

Từ bé đến lớn chưa ai dám đối xử với cô như vậy kể cả ba cô

"Mày dám đẩy tao ?"

"Thì sao ?"

Lê nhào tới túm tóc Yến giật, Yến cũng không thua kém nắm tóc Lê, bắt đầu giằng co, kẻ đánh người đá, mọi người xung quanh liền tập trung tới đây rất đông nhưng không ai ngăn cản. Có một vài nam thanh niên trẻ tuổi còn  dùng điện thoại quay lại.

Dương tiến đến kéo hai người rời khỏi nhau : "Đừng đánh nữa ! "nhưng bị cả Lê và Yến đẩy ra ngoài, đồng thanh :"Anh đứng sang một bên đi !"

Minh đi mua pháo hoa trở về, thấy rất nhiều người đứng ở đó, cố gắng chen vào đập ngay vào mắt mình là cảnh tượng Lê và Yến đang đánh nhau, cô vứt cả pháo hoa chạy đến ngăn cản :"Có chuyện gì vậy ? Buông tay ra đi !"

Minh gỡ tay Lê khỏi tóc Yến

"Không phải chuyện của mày , nó dám "quyến rũ" anh Dương,  Minh bỏ ra !" Lê héc lên

Lê hiểu lầm Yến và tổng giáo đốc  ?

"Không phải đâu Lê ! Tụi bay đang làm trò cười cho thiên hạ đó !"

Yến nói chen vào :"Dù sao cũng đã cười ,cho họ cười luôn đi !"

Lê và Yến dùng sức hất cô văng xa, té xuống bãi cát. Theo phương diện nào đó có lẽ Lê và Yến rất ăn ý với nhau.

Minh tiếp tục đứng dậy chạy đến, yêu cầu sự giúp đỡ từ Dương :"Tổng giám đốc...! Mau giúp tôi lôi 2 người này ra !"

Anh gật đầu, dùng sức kéo Lê còn Minh đang cố hết sức gỡ tay Yến khỏi tóc Lê tạo thành một thế trận hỗn độn, có phần kì quặc.

Bọn Tú, Tam, Trung, Duy sau khi phát hiện Lê và Dương biến mất khỏi Bar cũng nhanh chóng đi tìm, vừa đến đây liền thấy cảnh tượng này.

"A....thằng Dương này dám đánh phụ nữ ! Anh em đâu lôi nó ra ngoài !" Tam ra lệnh cho Tú ,Trung, Duy

Bất thình lình Dương bị ai đó kéo đi, sau khi nhìn rõ đó là Trung và Tú :"Hai tụi bây đang làm gì vậy ?"

"Ngăn cản hành vi đánh phụ nữ của mày !" Tú đáp

Anh vùng tay khỏi  Tú và Trung :"Tụi bay bị điên à ? Lê và Yến đang đánh nhau không phải tao !"

Cả bọn hóa đá ngay tại chỗ bởi câu trả lời của Dương. Ban đêm bờ biển rất tối, ánh sáng phát ra từ những ngon đèn đường không đủ  nên cả bọn hiểu lầm Dương đang đánh Minh, Yến và Lê đang ngăn cản

"Mau... phụ tao ngăn cản  !"

Họ gật đầu nhanh chóng đến, Tú kéo Yến, Duy kéo Minh, chỉ mỗi mình Lê phải tận hai người là Trung và Tam kéo ra. Con gái gì mà mạnh hơn cả con trai, thế mới nói phụ nữ mà đánh nhau còn ghê gớm hơn cả đàn ông.

"Các anh làm gì vậy buông em ra, em phải cho nó một trận !"

Trung than thở :"Trời ơi, cô nương ơi cô đừng có vùng vẫy nữa ! Bọn anh mệt lắm rồi ! "

Biết mình không địch nổi sức của 2 người đàn ông, Lê đứng im :"Hai anh buông em ra, em không đánh nữa !" nghe Lê nói vậy Tam và Trung liền buông tay, nhân lúc này Lê chạy đến định tát Yến 

Yến bị Tú giữ tay không đỡ kịp , chắc chắn mình ăn tát là cái chắc , cô nhắm mắt chịu đựng cứ coi như bị "ngựa đá" một phát đi

Bốp...........tiếng vang thật lớn nhưng tại sao cô không cảm thấy đau ? Yến mở mắt ra  Minh đang chắn trước mặt mình, lãnh trọn cái tát đó

Minh vừa trông thấy Lê chạy đến chỗ Yến, cô liền vùng tay khỏi Duy chạy nhanh tới đỡ thay Yến.

Minh ôm mặt :"Lê........tổng giám đốc vừa nãy đi dạo...gặp tao và Yến ở đây......! Tao vừa đi mua pháo hoa ...!"

"Thật.... vậy.... sao ?"

"Ừ !"

"Minh...mày có sao không ?" Yến xoay mặt Minh về phía mình, nguyên một vết đỏ thật to trên má của Minh

Yến tức giận héc :"Tại sao lại đánh nó ?" , cô xông tới liền bị Minh giữ tay :"Mày về trước đi ! "

"Nhưng..."

"Tao không sao, đừng gây chuyện nữa !"  Minh vì mình bị tát, lại có thái độ nan nỉ thành khẩn như vậy , cô cũng không muốn gây thêm chuyện, gật đầu xoay người bỏ đi.

"Vừa lòng rồi chứ Lê ?" Dương vứt lại một câu, xoay mặt bỏ đi

Trung chạy đến bên Minh :"Em...gái có sao không ? đưa mặt anh xem, không cẩn thận để lại sẹo thì không hay...chậc..chậc..Lê à em ra tay mạnh quá đấy..."

"Em....định.... đánh Yến chứ có phải là Minh đâu......" Yến nhìn má bạn mình sưng vù cũng có chút hối hận "Mày có sao không ? Tao xin lỗi !"

"Không không sao........!"

Tam cũng hết sức bất bình : "Anh thấy em đó Lê, từ sau phiền em xem xét tình huống kĩ càng một tí, thằng Dương nó ghét nhất là những cô gái như vậy hiểu không ?"

Lê gật đầu, chợt ngẩn lên nhìn xung quanh, thấy Dương đang đi về phía kia , cô đuổi theo :"Các anh đưa Minh về khách sạn giúp em , em đuổi theo anh Dương !"

Tú gọi với theo :"Ê...nè...em....." nhưng Lê đã chạy đi rất xa rồi

Mọi người thấy đã hết chuyện để xem, cũng dần dần bỏ đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com