Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Ngày hôm sau, Gia Thụy giả vờ không có việc gì đưa Học Nghĩa ra ngoài đi làm, quay đầu lại trông thấy Thừa Lỗi cười xấu xa nhìn cậu, trong đôi mắt kia đầy vẻ nghiền ngẫm khiến cậu có chút sợ hãi.

 

Gia Thụy xoay người vào phòng bếp, cậu không dám tới gần người đàn ông đáng sợ ấy, buổi sáng cậu còn cùng Học Nghĩa nhắc tới việc để Thừa Lỗi dọn đến chỗ khác rồi nhận lại một câu phản bác của Học Nghĩa: “Thừa Lỗi là anh em tốt của tôi, anh ấy mới ra tù hiện tại không có chỗ đi, em bảo tôi làm sao có thể không biết xấu hổ đuổi người ta đi. Chi Quang bởi vì em đã rời khỏi tôi rồi, em có phải muốn bên cạnh tôi không một người bạn mới hài lòng hay không?” Gia Thụy rất tủi thân, nghĩ cùng Học Nghĩa giải thích cậu thực ra không phải ý tứ này, nhưng Học Nghĩa dường như không muốn nghe cậu giải thích liền đi làm.

 

Gia Thụy rửa bát, nhưng suy nghĩ đã sớm không ở đây. Tối hôm qua tủi thân như vậy, cũng không thể nói cho Học Nghĩa hay, sợ Học Nghĩa biết chân tướng sẽ cùng cậu ly hôn. Sáng nay lại bị Học Nghĩa hiểu lầm, mình tại sao liền vụng về như vậy, lại không biết nói chuyện.

 

Chợt từ phía sau bị người ôm lấy, Gia Thụy hoảng sợ quay đầu, ở phía sau Thừa Lỗi nhìn mắt bé đáng yêu hồng hồng, bị ánh mắt điềm đạm đáng yêu kia của cậu làm cho luồng nhiệt bên trong nhắm thẳng xuống dưới. Gia Thụy cảm nhận được bigD của Thừa Lỗi đang chọc cái mông cậu, bị căng thẳng đến run rẩy. Gia Thụy lại không biết cái dạng này của mình càng có thể làm lòng ‘thi ngược’ của Thừa Lỗi đối với cậu, đây không thể nghi ngờ là thuốc kích thích tốt nhất, Thừa Lỗi thích nhìn bộ dáng yếu đuối sợ hãi này của Gia Thụy.

 

"Làm sao hưng phấn thành như vậy, bảo bối, có phải không thể chờ đợi được tôi làm em hay không!" Thấy cậu sợ hãi lại còn đùa giỡn cậu. Bàn tay mò vào áo nắm đầu vú của Gia Thụy, bé đáng yêu lập tức mẫn cảm kêu lên tiếng “ưm ~~ đừng ~~ đừng như thế.” Mặc dù Gia Thụy cố hết sức phản kháng, nhưng sức lực của cậu trong mắt Thừa Lỗi như là đang nũng nịu.

 

Trải qua một lần dạy dỗ, cơ thể lại mẫn cảm lên. Thân thể giãy dụa chỉ muốn thoát khỏi đôi tay khắp nơi đốt lửa kia, lại không biết ma sát như vậy càng gia tăng tình thú.

 

Đợi Gia Thụy lấy lại tinh thần thì bản thân sớm bị Thừa Lỗi cởi sạch quần áo đặt ở trên bàn phòng bếp. Cơ thể trần trụi thật sự làm cho cậu không dám ngẩng đầu, cậu biết Thừa Lỗi đang nhìn cậu, ánh mắt không có hảo ý kia đánh giá thân thể cậu, nước mắt lại không nén nổi rơi xuống.

 

Thừa Lỗi vươn đầu lưỡi liếm khô nước mắt cậu, “Bé đáng yêu làm sao thích khóc như vậy, ánh mắt này là con suối ư, nước mắt còn không có dừng đâu.”

 

Gia Thụy ngây ngốc nhìn Thừa Lỗi, không thể tưởng được người đàn ông này tối hôm qua đối với mình thô bạo vậy mà còn có một mặt ôn nhu như thế.

 

"Ưm ~~ "

 

Miệng bị người nam nhân này ngậm, đầu lưỡi mở khớp hàm, luồn vào khiêu khích cái lưỡi ngọt ngào kia. Người chưa trải đời như Gia Thụy chỉ chốc lát đã bị Thừa Lỗi khi dễ đến thở hồng hộc, mặt đỏ tai hồng. Không muốn, cậu không muốn! Người nam nhân này tuy rằng cướp đi lần đầu tiên của mình, thế nhưng cậu yêu Học Nghĩa, cho dù Học Nghĩa bây giờ còn chưa thương cậu, cậu cũng không thể làm chuyện có lỗi với y. Tuyệt đối, tuyệt đối không thể để cho người đàn ông đáng giận này lần thứ hai thực hiện được.

 

Thấy baby trong lòng dần dần giãy dụa lên, Thừa Lỗi còn không có mở miệng hỏi rõ ràng, đã bị một cái tát của đối phương làm đầu lệch đi. Hắn tưởng rằng Gia Thụy sẽ yên lặng chịu đựng, thế nhưng bé đáng yêu này lại giống như con mèo xù lông quào hắn một cái tát mạnh.

 

"Cút, anh cút ra ngoài cho tôi." Gia Thụy tức giận.

 

Thấy Thừa Lỗi cau mày, gắt gao mà nhìn chằm chằm cậu, dường như đang chịu đựng cơn tức cực điểm, chân dài duỗi ra, liền chen vào giữa hai chân Gia Thụy ma sát. Tiếp theo lấy tay chặn hai tay đánh đập vung vẫy lung tung kia của Gia Thụy, đầu lưỡi cũng không chút khách khí vói vào trong lổ tai mẫn cảm của Gia Thụy liếm mút.

 

"Ưm ~~Ha ~~ đừng ~~ tránh ra ~~ cứu tôi với, Học Nghĩa mau tới cứu em ~~"

“Chát” một tiếng, Gia Thụy bị một cái tát đánh đến khóe miệng cũng xuất huyết, má phải trắng nõn lập tức trở nên vừa hồng vừa sưng.

 

“Cậu có bản lĩnh thì lớn tiếng kêu, tốt nhất đem hàng xóm cũng gọi đến, xem tôi như thế nào địt cậu!”

 

Gia Thụy bị dọa đến mất tiếng, thế nhưng cơ thể vẫn cứ vùng vẫy, chỉ muốn thoát khỏi khống chế của Thừa Lỗi. Nhưng dáng người Thừa Lỗi vạm vỡ, về điểm sức lực này mình ở trước mặt hắn thật là bé nhỏ không đáng kể.

 

"Tôi cảnh cáo cậu tốt nhất phối hợp với tôi, bằng không cậu biết thủ đoạn của tôi đó, nếu như lần này tôi không hài lòng, đêm nay tôi còn sẽ tới trong phòng tìm cậu, không tin thì thử xem đi!"

 

Gia Thụy nghe xong lời này, toàn thân đều run rẩy lên, động tác chống cự cũng đình chỉ. Ác ma này nói thật là làm cậu sợ hãi, nếu như mình không nghe theo, đêm nay lại sẽ bị…

 

Hạ thể bị tay Thừa Lỗi dịu dàng mà vuốt ve từ từ có phản ứng, ngẩng đầu thì trông thấy Thừa Lỗi đang liếm đầu vú mình, khuôn mặt trong nháy mắt đỏ lên. Thì ra đầu vú nho nhỏ cũng trở nên căng to đứng lên, nhìn thấy thế Thừa Lỗi muốn lập tức cắm vào trong mật huyệt rất chặt của người nhỏ bé này chơi đùa.

 

"Ưm~ ~ đừng ~~"

 

Tay Gia Thụy theo bản năng chống đẩy đầu của Thừa Lỗi, không muốn để cho hắn liếm đầu vú mình. Trừng phạt cắn xuống, đau đến Gia Thụy “á” lên, hét thảm một tiếng.

 

“Ưm ~~ không, từ bỏ, xin anh ~~ “

 

Miệng Thừa Lỗi còn đang liếm cắn trên người cậu, tay còn nắm gậy nhỏ đứng thẳng kia vuốt ve lên xuống, nhưng được vỗ về, được hôn môi khiến cho trong cơ thể càng ngày càng nóng.

 

“Ah ~~” Theo một tiếng rên rỉ thoải mái của Gia Thụy, cây gậy dưới hạ thân phun ra chất trắng nhầy đậm đặc.

 

Thừa Lỗi lấy ra chất lỏng trên tay, liền cho vào trong mật huyệt của người bé nhỏ này khẩy móc, mật huyệt ẩm ướt, ngón tay ở bên trong có thể tự nhiên ra vào. Căng hai chân Gia Thụy ra, tối hôm qua cửa động xé rách còn hồng hồng sưng tấy, tinh dịch màu ngà vừa bôi lên phía trên, nhìn qua hết sức kích tình. Thừa Lỗi chợt cảm thấy cậu nhỏ của mình căng to một vòng, dục vọng như thủy triều vọt tới, Thừa Lỗi cầm cây gậy thật lớn của mình đặt ở cửa động mê người kia ma sát, chậm rãi chen vào.

 

Tối hôm qua đã làm một lần rồi, vừa rồi cũng làm khuếch trương hơn nữa hang nhỏ còn tự mình tiết ra chất lỏng làm trơn, nhưng mà cây gậy mới đi vào một nửa đã bị kẹt lại. Thừa Lỗi nhíu nhíu mày, thật không biết mình tối hôm qua là như thế nào vọt vào được.

 

"Từ bỏ ~ Xin, xin anh đừng như vậy, đau quá ~" Vẻ mặt Gia Thụy có chút đau đớn cầu xin tha thứ.

 

Trong lòng Thừa Lỗi dâng lên một tia thương tiếc, đưa tay cầm mứt dâu tây trên bàn, đem mứt trái cây màu đỏ kia bôi trên cửa động của Gia Thụy, đem cây gậy lớn của mình ra liền tấn công hang nhỏ mê người ấy. Lần này có mứt trái cây trợ giúp, ra vào cũng trở nên dễ dàng hơn.

 

Cây gậy ma sát vách tường bên trong mang đến cảm giác tê dại, ngứa ngáy, khiến Gia Thụy vừa đau vừa thích.

 

"Ưm ~~Ưm ~~ ha ~~"

 

Thừa Lỗi thấy Gia Thụy lộ ra vẻ mặt thoải mái, cố ý đem gậy rút ra. Gia Thụy thấy gậy bị rút ra ngoài, lại ngượng ngùng kêu Thừa Lỗi cắm vào, cho nên lắc mông dùng hang nhỏ đi chạm gậy chào cờ của Thừa Lỗi. Thừa Lỗi rất vừa lòng với biểu hiện của Gia Thụy, cầm gậy nhắm ngay hang nhỏ gắng sức vọt vào.

 

Động tác của Thừa Lỗi càng lúc càng nhanh, hang nhỏ kia chảy ra dâm dịch càng ngày càng nhiều, cậu nhỏ được dâm dịch bao vây lấy ở trong hang nhỏ đấu đá lung tung, như bơi lội vậy, thoải mái đến mức Thừa Lỗi cũng rên rỉ ra tiếng.

 

Chợt gậy đâm tới một điểm, làm cho cả người Gia Thụy run lên, vẻ mặt mang chút sung sướng. Thừa Lỗi liên tục va chạm chỗ ấy, Gia Thụy vốn ngậm chặt miệng liền liên tục rên rỉ không ngừng, “Á ~ ha ~ thật thoải mái, thật thoải mái.” Bị tình dục giày vò chiến thắng lý trí, Gia Thụy vẫn rên rỉ, “A ~ Thừa Lỗi, Ưm hư ~ thích quá ~ dùng sức, dùng sức, đừng có ngừng…”

 

Khi Thừa Lỗi còn đang ra sức ra vào, Gia Thụy kinh hô một tiếng, gậy nhỏ phía trước lại phun ra chất lỏng, Hang nhỏ phía sau bởi vì cao trào cũng co rút lại, kẹp đến gậy to của Thừa Lỗi rất sướng, cũng bắn tinh dịch ra.

 

Thừa Lỗi vốn còn muốn tiếp tục làm, thế nhưng thấy Gia Thụy chu cái miệng nhỏ nhắn mệt đến ngủ luôn, liền mềm lòng bỏ qua cho cậu, nhẹ nhàng ở trên trán cậu đặt một nụ hôn. Dù sao còn nhiều thời gian, hắn có rất nhiều thời gian giày vò bé đáng yêu này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com