Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15: Kẹo hạnh phúc.

*CỐC CỐC*

Hyejoo đưa tay lên gõ cửa, cô và Yeojin có nhiệm vụ đến hỏi một số điều với mẹ của nạn nhân. Cánh cửa vừa mở ra một người phụ nữ trung niên đón tiếp họ kế bên còn có...Gowon??

"Cô cho bọn cháu hỏi, Yuki thường có hay dùng chất kích thích không?"

Yeojin hỏi liền nhận được vẻ mặt ngạc nhiên của bà, người phụ nữ ấy quay qua nhìn Gowon, nàng chỉ biết gật đầu.

"Các người là đang nghi ngờ con bé sử dụng chất kích thích?"

"Không...không có...cô nghe bọn cháu nói, trong cơ thể Yuki có một loại chất kích thích gây tổn hại đến tính năng tự chủ của bộ não nên bọn cháu chỉ muốn hỏi trước giờ cô ấy có dùng chất kích thích hay không thôi"

Yeojin quấn lên giải thích, Hyejoo kế bên từ đầu đến cuối chỉ im lặng nhìn cảm xúc trên khuôn mặt của Gowon. Nhìn nàng đau khổ như vậy trong lòng cũng nặng theo, hôm qua còn có người tát cô vì tội yếu đuối bây giờ lại tỏ vẻ yếu đuối hơn cô?

"Con gái tôi chưa từng dùng đến nó, nếu người có khả năng giết hại nó nhất chính là cô Kim Jungeun gì đấy, ban đầu tôi đã không muốn con bé dính dáng đến một tên xã hội đen như cô ta, các người bắt cô ta đi chính cô ta đã giết con gái tôi"

"Cô bình tĩnh, chuyện này vẫn chưa có bằng chứng không thể kết luận được"

Sau khi nói chuyện với mẹ của nạn nhân cả ba quyết định về lại sở cảnh sát, trên đường đi trong Gowon rất buồn có lẽ nàng vẫn chưa hết đau lòng vì chuyện của bạn mình vừa xảy ra.

"Mẹ nạn nhân không muốn cô ấy dính dáng đến Kim Lip vì sợ cô ta sẽ hư hỏng nhưng lại không biết mình là đang khiến con gái có thêm nổi đau"

Yeojin đá viên sỏi bên đường, nếu bà ấy thật sự muốn tốt cho con mình thì nên ủng hộ mới đúng đằng này lại tiếp tục ngăn cản vì cái suy nghĩ cổ hủ của bản thân.

"Không có ai lại đi giết người mà nói tốt cho họ cả, nếu là em thì em cũng sẽ không làm như vậy. Yêu thương người ta còn chưa hết lại nhẫn tâm xuống tay sao?"

Câu nói của Yeojin giống như cái chuông đánh vào tâm trí Hyejoo, yêu thương, phải. Đó là hai chữ cô dành cho Gowon nhưng chỉ là không biết nàng có "yêu thương" cô hay không.

...

"Màn hình bên phải là số liệu và các số điện thoại đã gọi đến trong điện thoại của nạn nhân, màn hình bên trái là tình trạng căn bệnh của cô ấy khi đang trong giai đoạn điều trị tính theo số liệu phân tích thì số điện thoại này đều gọi đến ở gần khu vực địa bàn của tôi giới hạn là gần ở nơi trung tâm thương mại"

Hyejoo ngồi trước hai màn hình máy tính trong phòng giám định của sở cảnh sát kế bên là Chuu, Gowon và Yeojin. Cô gõ tanh tách vào bàn thím tạo ra những âm thanh khiến người nghe khó chịu.

"Chất độc trong cơ thể nạn nhân là chất kích thích thần kinh, khi mắc phải chất độc này con người sẽ rơi vào trạng thái mất tự chủ và cười liên tục đây cũng là chất được tìm thấy trong bóng cười nhưng điều tôi không hiểu ở đây là tại sao nạn nhân lại đồng ý sử dụng nó?"

Chuu sau khi dứt câu liền bị giật mình bởi cái đập bàn của Gowon, nàng đứng dậy nhất quyết khẳng định Yuki không tự tử căn bệnh của cô ấy đã đến giai đoạn cuối đến lúc đó chết cũng chưa muộn cần gì phải tự tử!? Ánh mắt nàng ngấn lệ đau buồn càng thêm nặng đấy lòng. Nói xong nàng bỏ đi để lại mọi người trong phòng, Hyejoo không đuổi theo cô biết nàng sẽ chạy đến bệnh viện trong căn phòng điều trị của nạn nhân.

"Chất này được chế biến sơ qua có tên là "kẹo hạnh phúc" ai ăn phải cũng sẽ có tác động lên thần kinh và cười rất nhiều giống với tác dụng của bóng cười"

Yerim nói.

"Hay nói đúng hơn chất mà kẻ đó dùng để điều chế "kẹo hạnh phúc" là từ một loại nấm tên là nấm ma thuật(*) nó gây ra một thứ ảo giác khác lạ so với nhiều loại ma túy khác. Chúng có mùi thơm thoang thoảng pha trộn giữa mùi của nấm hương với thuốc lá. Trong giới trẻ, loại nấm này còn có những cái tên khác như nấm thức thần, nấm ảo giác…mỗi cây nấm được cắt ra làm 2-3 phần, chân nấm dài có thể được cắt nhiều phần hơn nữa. Và mỗi miếng nhỏ như thế này sẽ có giá khoảng 500.000 won. Hai hoạt chất Psilocine và Psilotcin, chính là nguyên nhân gây ảo giác mạnh cho người dùng. Hai hoạt chất này nằm ở số tứ tự 37 trong danh mục 1 - Các chất ma túy tuyệt đối cấm sử dụng cả trong y học lẫn đời sống xã hội. Đây là những hoạt chất tự nhiên có sẵn trong cây nấm chứ không phải do tẩm ướp nên đem lại cảm giác dịu êm."

Hyejoo vừa bấm máy tính vừa nói, một người trong giới xã hội đen như cô thì không thể không biết về hoạt tính và tác dụng của các chất ma túy.

"Hyejoo cô định để một kẻ khác gây loạn ở địa bàn mình sao? Mau đi với tôi chúng ta cần bắt kẻ đang buôn bán thứ chất kích thích này"

Yerim nói rồi kéo Hyejoo từ trong phòng giám định của sở cảnh sát đi ra, cả hai đi đến trung tâm thương mại họ đều đã hỏi thông tin từng người một, những cửa hàng nhỏ xung quanh cũng đã đến nhưng kết quả cũng chỉ nhận được cái lắc đầu.

"Kì lạ, rõ ràng trên vệ tinh đã chỉ địa điểm là gần khu trung tâm thương mại tại sao lại chẳng có chút manh mối nào"

Yerim cau mày, nhìn đồng hồ. Cả hai đã đến đây và dò hỏi bất cứ ai mà mình gặp trong hai giờ đồng hồ nhưng chẳng thế có chút dấu hiệu gì.

"Hai người mặt hùng hồ, người thì tóc tím lịm tìm xim đeo cái thẻ nhân viên cảnh sát người thì mái tóc lúc nào cũng che hết hai con mắt đã vậy khuôn mặt tức giận liền gầm gừ như sói bảo sao người khác không sợ chứ?"

Yeojin từ đâu bước đến bận một bộ đồ sinh viên, con bé bảo chuyện này cứ để nó lo tài ăn nói của Yeojin không kém cạnh ai đâu. Con bé liền đi đến chỗ một cặp tình nhân đang hẹn hò nói gì đó nhưng lại có vẻ rất lâu. Yerim và Hyejoo chờ lâu đến nổi cả người như nhũn ra vì chán nản, không biết con bé nói cái gì mà lại lâu đến như vậy? Đột nhiên điện thoại Hyejoo rung lên, là tin nhắn của Yeojin gửi đến.

"Nhà vệ sinh công cộng, phòng vệ sinh cuối cùng..."

----------------------------------------------------

Nấm ma thuật: các chất ma túy trong cây nấm này khiến người dùng lâng lâng, bay bổng, cười khóc vô cớ, khiến người trầm cảm trở nên tươi vui lạ thường.

Sau khi nhai nấm, người dùng có thể bắt gặp trải nghiệm lên thiên đường, xuống địa ngục, lên mặt trăng, xuống đáy biển tùy theo tưởng tượng. "Chuyến đi" có thể kéo dài từ 6 đến 20 tiếng, tùy thể trạng và liều dùng.

Trên thực tế, những người thể trạng yếu quá trở nên kiệt sức, không thể thoát khỏi chuyến đi ma quái đó nếu không có sự đánh thức của người khác, càng dùng nhiều, càng lệ thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com