Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51: Fall in luv

"Bốp"
- NGƯƠI NÓI CÁI GÌ HẢ???
Ả Army như một con thú dữ gầm lên khiến đám thuộc hạ mặt mày tái méc. Cô ta nghiến răng, trông khuôn mặt trở nên dữ dằn hơn gấp trăm ngàn lần.
- Thưa Ngài..... Mike.....Mike....
Tên thuộc hạ run lập cập đến nổi nói không nên lời.
Ả tiến đến xách cổ áo người thuộc hạ đó rồi gằn giọng:
- NÓI MAU!!!!
- Mike đã chết rồi..... Biệt thự của cậu ta cũng bị cho nổ tung thậm chí không còn cái xác nguyên vẹn.

Army buông lỏng hai tay xuống, vẻ mặt thất thần. Cái bẫy hoàn hảo như thế mà.... Tại sao vậy? Đáng lí ra phải bắt được cái lũ sát thủ đó chứ. Sao kết quả lại tồi tệ hơn gấp trăm lần thế?
Đúng vậy! Nhưng người tính không bằng trời tính. Giờ thì cô ta chỉ biết kế hoạch bị đổ vỡ thảm hại và người chịu hậu quả nặng nề chính là ả và H.Lone Hội .

Ả không phục! Tồn tại trong cái giới Xã hội này hơn 20 năm chẳng lẽ lại chịu thua như vậy. Không thể nào đứng nhìn mình bị một đám sát thủ không rõ nguồn gốc xỏ mũi mãi như thế được. Nghĩ là làm, ả nghiến chặt răng quát lên:
- Lập tức liên lạc với Trash, Thrice và Inter A cho ta! Bảo họ lập tức bay sang đây!
- Dạ vâng!

Tên cận vệ khẽ lui ra, nhường lại cái không gian nặng nề ấy cho ả.
- Tao không tin tao không tóm được lũ chúng mày! Dám hại người H.Lone Bang ư? Để tao bắt được thì nhất định sẽ phanh thây lũ chúng bây ra.

...........................................................
*Hockaido, Nhật Bản 00:00 am:
Một gã đàn ông tầm 40 tuổi khoát trên người bộ quần áo ngủ cùng với ly rượu vang đỏ trên tay. Ông ta nhẹ nhàng tựa đầu lên thành giường, đôi mắt nhắm hờ nhưng khóe môi lại cong lên.

Bên trong căn phòng là một màu u tối, điện đóm đều không được thấp lên. Ánh trăng mờ ảo lọt vào căn phòng khiến gương mặt ông ta thoắt ẩn thoắt hiện trong đêm. Không gian vừa âm u vừa lạnh lẽo, giống như là nơi ở của những linh hồn chốn âm ti địa ngục.

Căn phòng treo đầy những bức tranh dị hình dị dạng, nào là quỷ dữ cùng với ác ma, nanh vuốt máu e nhuốm đầy một mảng. Chưa kể những bức hình người thật như phim kinh dị, nào là trán vỡ, mồm toét, tròng mắt bị móc ra ngoài, toàn máu là máu. Bên trong chiếc tủ kính thủy tinh là những hình nhân, búp bê không nguyên vẹn, chúng bị cắt tay, cắt chân rồi bị tô sơn đỏ loe loét như huyết đổ. Kinh tởm!

Thoạt nhìn đã khiến người khác phải lăn đùng ra xỉu vì khiếp đảm. Thế mà ông ta cứ đưa đôi mắt say sưa ngắm nhìn mớ tác phẩm nghệ thuật tuyệt hảo kia. Chủ nhân căn phòng này ắt hẳn không phải là kẻ có thần kinh bình thường. Sống ngày qua ngày cùng với mớ hình vẽ kinh dị đó, lẽ nào ông ta cũng chính là một loài quỷ dữ khát máu.

Người đàn ông ấy ngồi ngắm tranh quỷ vào lúc 12h đêm. Đôi mắt sáng lên tỏ ra vẻ thích thú nữa ấy chứ. Bỗng tiếng bước chân từ xa vọng lại, ông ta lập tức quay ngoắt ra phía cửa:
- Ai?
- Là thuộc hạ đây! Phía Bang Chủ vừa đưa sang chỉ thị mới!
Một tên áo đen mang kính cúi đầu, ông ta khoát tay hô lớn:
- Ra ngoài cho ta! - thái độ cực kì không hài lòng vì bị người khác quấy rầy trong khi đang ngắm những tác phẩm nghệ thuật thân yêu.
- Dạ vâng. - anh cận vệ lui nhanh đẻ tránh chọc ông ta nổi giận.

Sắc mặt trở nên tệ hại như bị người khác phá đám khi đang thưởng thức một bữa tiệc ngon. Ông ta tiến đến bàn làm việc khởi động máy tính, hai mắt một lần nữa sáng lên thích thú:
- Bang Hội vừa thiệt hại về 3 mạng người à? Haha.... Những cái chết đẹp như trong phim hành động..... Những cái chết đau đớn quằn quại..... Thật đáng thương thay cho No Name và Mike của ta. Haha.....

Sao la đáng thương mà cười như thằng điên vậy trời? Ông ta không dừng lại ở đó, tiếp tục xem mấy cái bản tin rồi cảm thán:
- Ai? Là ai đã ra tay khôn ngoan đến như vậy? Haha.... Ta thật là cảm thấy hưng phấn!..... Lộ diện đi nào những sát thủ nhanh nhẹn...... - ông ta vừa xem mấy dòng tin vừa lẩm bẩm cười cười như một kẻ bệnh hoạn. Thật sự không thể hiểu nổi ông ta đang tiếc thương hay là đang lấy làm hào hứng cho những cái chết người của phe mình.

Dòng tin dài ngoằn cuối cùng cũng có điểm dừng. Sau đó là đoạn mail thay cho lời chỉ thị từ vị Bang Chủ H.Lone Hội:
"Jiro! Mau sang đây họp gấp. Bang Hội đang bị một đám sát thủ tinh nhuệ làm thiệt hại về số người. Mong nhà ngươi mau chóng nghĩ ra kế sách để tóm lấy bọn chúng.
Army"

- Haha...... Những sát thủ đáng yêu! Hãy đợi ta nhé! Ta sẽ chơi với các ngươi một trò chơi sinh tử! Haha....
Theo sau đó là một tràng cười vô cùng bệnh hoạn.

*Jiro : 40 tuổi , là một tên có bộ óc vô cùng linh hoạt. Tuy nhiên, thần kinh cũng không được bình thường, thích gần gũi những thứ ghê tởm, máu me. Là một tên biến thái chính hiệu. Võ công rất giỏi, đứng đầu một chi nhánh của H.Lone Hội ở bên Nhật.

*Thái Lan, Bangkok 7:00 pm
"Phịch"
- Thưa Bang Chủ! Đây là đầu của gã phản bội ấy!

Người phụ nữ khoát trên người một màu vàng óng ánh, gương mặt trang điểm kĩ lưỡng đẹp như tranh vẽ dịu dàng khoát tay. Tên cận vệ lập tức lui ra ngoài.
Bên trên hai chiếc ghế bằng vàng được chạm trổ tinh xảo kia là hai người phụ nữ y hệt như nhau. Họ đều mặc bộ quần áo truyền thống màu vàng sáng ánh, hai gương mặt trang điểm như một vị nữ vương đứng đầu một vương quốc hùng vĩ. Từ cổ rồi đến tay chân đều mang kiềng, lắc, vàng sang trọng.

Trash và Antiz chính là hiện thân của hai vị nữ hoàng còn sót lại của thế kỉ 21.
Cả hai mang một nét đẹp ma mị khiến người khác khó lòng đứng vững khi nhìn vào. Họ chính là nhị vị Bang Chủ của bang AnTi lừng danh ở Thái Lan không ai không biết, đồng thời chính là hai đứa em gái nuôi của Army.
- Chị à! Bên phía chị nuôi có lệnh triệu tập!

Trash đẩy chiếc máy tính sang cho chị gái của mình, người chị kia thanh thản gõ lách cách rồi ngừng lại đọc.

- Jiro sẽ giúp ba! Chúng ta chờ khi nghỉ mát về rồi sang ấy vẫn chưa muộn!
- Ý kiến hay! Ta sang Ai Cập chị nhé! - cô em gái Trash sáng mắt lên khi đề cập đến du lịch. Đó chính là sở thích của cô.

Cả hai bỏ qua đám cận vệ đang quỳ rạp dưới sảnh kia mà ung dung bỏ đi. Cái đầu rướm máu ban nãy vẫn lăn lóc trên sàn nhà chưa kịp thu dọn. Thực sự họ là người như thế nào???

*Trash - Antiz: 25 tuổi, cao 1m70 nhị vị Bang Chủ của Bang AnTi lừng danh. Cả hai được cha ruột tức Cố Bang Chủ đã qua đời huấn luyện từ nhỏ nên võ nghệ có thể chấp một lúc hàng trăm nam nhân. Thích hưởng thụ và làm đẹp, dưới trướng còn hàng ngàn thành viên của bang. Ra tay rất tàn độc, chưa hề thua bất kì ai trong giới Hắc Đạo.
.....................................................
*Thành phố New York:
- Chaeyoung! Đang nhớ Somi à?

Thấy Chaeyoung ngồi trước thềm nhà chống cằm suy nghĩ sâu xa, Mina bước đến ngồi xuống bên cạnh. Cô nhóc chuyển đến sống chung với Mina vì thấy cảm kích cô từ lần giải cứu vừa rồi. Thật ra tính cách của hai chị em cũng khá hợp nhau, cô cứ như là một đứa em gái bé nhỏ luôn được Mina bảo bọc, giúp đỡ.

- Em nhớ cô ấy lắm! Lo cho cô ấy nữa! - Chaeyoung chống cằm nói, gương mặt trắng trẻo xinh đẹp đang buồn thiu nhăn lại như cái bánh bao.
Mina mỉm cười đưa tay xoa đầu cô nhóc:
- Khờ quá! Rồi sẽ sớm gặp lại nhau thôi mà! Somi đang rất an toàn nên em đừng lo!
Đôi mắt cụp xuống buồn da diết:
- Không hiểu sao em nghĩ đến Somi mãi! Không nhìn thấy cô ấy...... em như chẳng còn sức sống! Haizzz.....

Mina yên lặng, bất giác cô chợt nghĩ đến cô nàng Nayeon thú vị kia. Không biết giờ đây cô ta ra sao rồi nhỉ? Mỗi khi nhớ lại đêm đó thì Mina bất giác lại nở nụ cười, tâm tình cũng tốt lên mấy phần.
- Nhóc! Đến giờ luyện võ và tập súng rồi đấy!

Mina tranh thủ lúc tinh thần đang hưng phấn thì quyết định lôi Chaeyoung đến phòng tập. Không hiểu sao dạo này cô lại hay cảm thấy rất yêu đời.
Chaeyoung nhăn nhó:
- Ngày nào cũng tập võ! Tập võ xong thì đến quán bar! Đến quán bar xong thì về nhà ngủ! Thức dậy lại bắt em đi tập võ! Cuộc đời em đến bao giờ mới thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn này đây hở? Em muốn đọc sách cơ! Em không chịu đâu!.....

Chaeyoung làm nũng với Mina trông đáng yêu cực kì luôn ý. Mina đưa tay lên che miệng cười:
- Nè nhóc! Bộ em nghĩ khi bước ra chiến đấu kẻ thù sẽ rủ em thi đọc sách xem ai đọc nhanh hơn sao? Giang hồ là phải dùng đến cái này! - Mina giơ nắm đấm lên.
- Nhưng em muốn đọc sách....đọc sách cơ! Dạo này chị sung thế? Ngày nào cũng bắt em luyện võ là sao?
Mina ậm ờ:
- Ừ....thì tại tâm trạng chị tốt!
Chaeyoung lém lỉnh đưa tay sờ cằm:
- E hèm! Không lý do nào tâm trạng chị ngày nào cũng tốt như thế được! Trừ khi chị đang fall in love với một cô gái nào đó!
- Là....làm gì có! Em....em....đừng nói bừa đấy!
Mina bị bắt trúng thóp nên mặt đỏ bừng. Chaeyoung được nước lấn tới:
- Rõ rồi nhé! Biết yêu rồi! Kaka....
- Đi tập võ mau lên!

Mina lôi Chaeyoung đi xềnh xệch trong khi cô nhóc vẫn cười sằng sặc:

- Rõ rồi! Yêu rồi! Làm như gái tơ vậy ấy! Mina unnie mà yêu đương quái gì nhỉ? Hihi.....
- Cái con khỉ này! Chị treo em ngược lên như bao cát để tập võ bây giờ đấy!
- Công tư phân minh nhé! Chị dám đối xử thế với em sau này Somi sẽ không tha cho chị đâu!
- Em ngon lắm! Cứ chờ một lát tập võ đi rồi biết tay!
- Bớ "chị Myoui"! Chị đang ở đâu thế? Mina unnie đòi lạm dụng tư hình với em đây này!
- Câm mồm lại ngay con nhóc kia! - tiếng họ đùa giỡn xôn xao cả căn nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com