Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 13

Chap 13

Fany kinh ngạc nhìn Taeyeon, hai chữ 'vợ chồng' vừa thoát ra khỏi miệng cô ấy làm cho ngực của Fany bắt đầu khó chịu.

Cô gái hoàn hảo trước mắt này, không phải seobang của cô - mặc dù họ đã xảy ra quan hệ..

Chỉ có cô mới biết, cô chỉ là thế thân của vợ cô ấy, đột nhiên cô cảm thấy rất khó chịu khi nghe Taeyeon gọi mình là 'vợ' vì cô biết rõ người cô ấy gọi không phải là cô. Cô thừa nhận, cô đã yêu người con gái này, thân thể cùng trái tim cũng đều hướng về cô ấy.

Nếu như cô nói ra hết toàn bộ sự thật thì sao? Nhưng không phải lúc trước cô đã từng nói hết mọi chuyện rồi sao? Cô ấy cũng không tin, vả lại, nếu cô ấy tin, người trước mắt cô ấy chỉ là người giả mạo vợ mình, cô ấy còn có thể giống như bây giờ mà mĩm cười vui vẻ với cô nữa không......

Taeyeon khẽ kéo Fany vào lòng, nhẹ nhàng đặt cằm mình lên đỉnh đầu cô ấy, dịu dàng nói - "Em biết không? Sự thiện lương của em, đơn thuần của em, tài hoa của em, kiên trì của em, tất cả những thứ thuộc về em, đều làm Tae bị cuống hút." - Taeyeon nở nụ cười đầy 'hàm ý' - "Bất kể về sau có xảy ra chuyện gì, Tae đều bảo vệ em thật tốt."

Fany im lặng cảm nhận sự che chở của Taeyeon, cô nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại. Nếu tất cả những việc này là một sai lầm hoàn mỹ, vậy thì cô rất hy vọng, sai lầm này có thể vĩnh viễn không bị phát hiện....

****

Những ngày chung sống cùng Taeyeon với Fany mà nói là những khoảnh khắc vô cùng ngọt ngào, được tình yêu ấm áp cùng dịu dàng vô tận của cô ấy bao ở trong lòng bàn tay, làm Fany cảm thấy cuộc đời này chưa bao giờ được hạnh phúc như bây giờ vậy.

Thời gian vội vàng trôi qua, trong nháy mắt, họ đã cùng nhau đón lễ Noel đầu tiên sau khi ở cùng nhau.

Một đêm bình an, bọn họ cũng mở một bữa tiệc lớn đón lễ Noel, sau đó hai người thừa dịp Seohyun ngủ say liền lén lút đem một đống quà để ở đầu giường của cô bé, sáng sớm ngày hôm sau, trong phòng cô bé vang lên tiếng hét đầy kinh ngạc...

Seohyun hét lớn rồi cười lại khanh khách, chạy vào phòng pama. Bây giờ cô bé cũng đã quen nhìn thấy pama mình cùng ngủ một phòng rồi, không ngạc nhiên giống ngày đầu tiên nữa.

Cô nhóc trèo lên giường, làm nũng ngồi vào lòng Fany, đôi tay nhỏ bé ôm lấy cổ của cô - "Umma, umma chính là ông già Noel trong truyện cổ tích phải không ạ?"

Fany không nhịn được mà cười ra tiếng, tiểu công chúa của cô thật thông minh nha, nhanh như vậy đã đoán được lễ vật là do người lớn cho, chỉ có điều, nó đoán còn thiếu một người.

"Sai."

"Sai?" - Cô bé nghiêng đầu nhìn cô, khó hiểu.

"Umma là bà già Noel cơ." - Fany lém lỉnh trả lời xon gái, đôi mắt khẽ liếc mắt nhìn Taeyeon một cái, ra ám hiệu cho Seohyun biết.

Thật ra Taeyeon cũng đã dậy từ sớm, đang định hôn trộm vợ yêu một cái, không ngờ con gái còn nhanh hơn cô đã nhanh chân chen vào lòng Fany hôn lên má cô ấy rồi. Nhưng mà quà noel cô cũng có phần, thế mà con gái lại chỉ biết đến mỗi umma con bé, còn appa như cô thì bị con gái yêu của mình xem như người vô hình.. Taeyeon ghen tị nói:"Hyunie, con đã lớn rồi, đừng luôn quấn quít lấy umma như vậy, nếu để các bạn con biết chúng sẽ cười con đấy."

Fany xoay qua nhìn gương mặt trẻ con đang phụng phịu đầy ghen tị của Taeyeon mà không nhịn được mà cười một tiếng - "Aigoo... Làm ơn đi TaeTae, Hyunie mới chỉ có sáu tuổi mà thôi nha."

"Đủ lớn rồi, có thể không cần umma nữa rồi ." - Taeyeon nói

Chỉ nhìn thoáng qua Seohyun bé nhỏ đã nhìn ra tâm tư của appa mình, cô bé rất ra dáng người lớn mà nói - "Tuy rằng dáng vẻ ghen tị của appa chả 'man' tí nào, nhưng con cũng có thể hiểu được. Nếu đã như vậy, umma, con sẽ không làm bóng đèn của các người nữa."

Nghiêm trang nói xong, cô nhóc lém lĩnh nhảy xuống giường, xoay người rời đi.

Lúc đi tới cửa, cô bé đột nhiên quay đầu phán một câu - "A, thiếu chút nữa đã quên cám ơn ông già Noel. Đúng rồi, con có thể hẹn trước lễ vật của Noel sang năm không ạ? Con muốn làm unnie, appa umma..... Cố lên nha!"

Fany đỏ mặt nhìn dáng vẻ nhỏ bé của Seohyun dần khuất sau cánh cửa, cô bé còn hiểu ý đóng cửa phòng lại nữa...

"Tae nghĩ về sau chúng ta tốt nhất là khóa cửa thì có vẻ tốt hơn." - Taeyeon nghiến răng nói, cái con bé trước kia thấy cô thì giống như chuột nhìn thấy mèo kia, từ khi nào đã trở nên cả gan làm loạn như vậy? - " Con bé này càng ngày càng không xem chúng ta ra gì rồi, bữa nào rảnh phải giáo huấn lại con bé một chút mới được"

Fany nghe Taeyeon đòi giáo huấn Seohyun lập tức nói đỡ cho con - "Em thấy Hyunie càng ngày càng có cá tính nha." - Cô mĩm cười nói tiếp - "Thật ra, em cảm thấy cách giáo dục của Tae rất thành công, Hyunie là một cô bé thông minh, Tae để cho nó học tập trước tuổi cũng rất tốt, tương lai nhất định con bé sẽ rất thành công."

Taeyeon kéo cô vào trong lòng, rũ mắt dịu dàng nhìn cô - "Giáo dục của người làm mẹ như em cũng rất thành công, ít nhất bây giờ Hyunie đã biết cười nhiều hơn, cũng vui vẻ hơn. Con là của chúng ta, về sau nó có thành tích lớn bao nhiêu thì công lao cũng là một người một nửa."

...

'Nhưng mà, em lại không phải umma ruột của Hyunie'...... Những lời này cô thật sự không thể nói nên lời, đành phải im lặng.

"Fany à, em sao vậy?" - Taeyeon hỏi.

"Không có gì." - Fany lắc lắc cô lấy lại tin thần mĩm cười nói - "Em chỉ muốn nói là, chúc Tae Noel vui vẻ......"

Lời còn chưa nói xong, một nụ hôn nồng nhiệt đã rơi xuống môi Fany, Taeyeon hạ người đè Fany xuống giường, đôi tay hư hỏng không ngừng chạy loạn trên cơ thể cô gái phía dưới, làm cô ấy không ngừng rên rỉ tên cô... Cả hai tiếp tục lạc vào cỏi mộng cùng nhau...

********

Noel năm nay là một vô cùng vui vẻ, không chỉ có Seohyun được nhận một đống quà, mà ngay cả người hầu trong nhà cũng vậy.

Dì Han - vợ quản gian Han nhận được một loại kem dưỡng da thích hợp với làn da của mình, quản gia Han thì là một cái thắt lưng tinh xảo, Suzy thì là một bộ váy xinh đẹp, anh tài xế là một cặp kính mắt thái dương, Jinhyung là đồng hồ...... Toàn bộ Kim gia đều đắm chìm trong vui vẻ cùng hạnh phúc, thiếu phu nhân lúc trước bị bọn họ ghét cai ghét đắng cùng sợ hãi không ai dám đến gần của gần một năm năm trước giờ đây nhờ sự quan tâm tràn ngập tình yêu của Fany đã nhận được sự quý mến của mọi người.

Nhà ăn của hôm nay của Kom gia cũng đặc việt náo nhiệt, mọi người chẳng phân biệt chủ tớ ngồi vây quanh bàn ăn, thưởng thức một bữa tiệc Noel lớn rất phong phú .

Khi mọi người đang cùng nhai chơi đùa vui vẻ thì xuất hiện một vị khách không mời mà đến -"Tôi không quấy rầy các vị chứ?" - Lee Sumi trang điểm xinh đẹp khoác trên người chiếc váy màu bạch kim sáng loáng (muốn mù cả mắt), trong tay còn cầm theo một cái túi xách đắt tiền số lượng có hạn thông thả bước vào phòng ăn.

Taeyeon đứng dậy, khách khí hỏi: "Hôm nay tôi nghỉ ngơi một ngày, không đến công ty." - Dù Lễ Giáng sinh không phải kỳ nghỉ đặc biệt gì, nhưng cũng là một ngày hội trong năm, nên nghỉ một ngày để bên cạnh gia đình là điều hết sức bình thường - "Không biết Lee tiểu thư đến đây có việc gì sao?"

Sumi phóng khoáng cười cười, rất tự nhiên nói - "Có tin tức tốt tôi muốn nói cho cô biết, nên cũng bất chấp suy nghĩ có làm trở ngại hay không. Dự án hợp tác giữa tập đoàn SoShi cùng WC sẽ được công bố vào buổi sáng ngày hôm nay, qua sự trình bày của tôi, chủ tịch của chúng tôi đã hoàn toàn đồng ý với điều kiện của bên các cô đưa ra."

Hóa ra là tới tranh công ?! Taeyeon cười lạnh nói - "Vậy tốt rồi, dự án hợp tác này đối với cả hai tập đoàn chúng ta đều có lợi."

Fany nghe vậy thì vô cùng hưng phấn, cô vui vẻ ôm lấy cánh tay Taeyeon nói - "Ý của Lee tiểu thư có phải muốn nói bộ sưu tập mà chúng ta cùng thiết kế đã được thông qua rồi phải không?"

Taeyeon quay qua nhìn gương mặt đáng yêu đầy phấn khích của vợ mình, cô mới cảm thấy hành vi tự tiện chạy tới báo tin tức của Lee Nhiều Chuyện này cũng không đáng ghét cho lắm, cô xoa đầu Fany yêu thương nói - "Đúng vậy."

"YEAHHH!" - Fany vui sướng nhảy bổ vào lòng Taeyeon - "Đây là sự thật sao? OMG! Đó là lần đầu tiên em tham gia thiết kế nha, không ngờ lại được thông qua nhanh như vậy, TaeTae à, thật sự em không nằm mơ chứ !"

Taeyeon nhẹ nhàng nhéo mũi của Fany một cái - "Cô nhóc này, đừng quá đắc ý."

Sumi bị sự lạnh nhạt của Taeyeon mà sinh ra bất mãn nhìn sự thân mật giữa hai người, âm thầm khó hiểu, nếu cô nhớ không lầm, tình cảm giữa Taeyeon và vợ cô ấy là không tốt, bằng không sao Taeyeon lại một mình đi uống rượu giải sầu được chứ? Trong cuộc thi thiết kế, cô cứ tưởng vì ở trước công chúng cho nên hai người mới diễn với người bên ngoài như vậy, nay xem ra, hình như chuyện không phải như vậy.

"Cám ơn cô đã đặc biệt đến báo cho tôi biết tin tức tốt này." - Taeyeon khách sáo nhìn sang Sumin nói. Cô gái trước mắt này có ý đồ gì cô hiểu rất rõ, có điều, cô cũng không có chút xiua xìu xiu ý định nào để cho cô ta có bất cứ cơ hội nào chen chân vào phá hỏng gia đình mỹ mãn ngàn vàng khó đổi như bây giờ của cô....

Nhưng Lee Sumi là ai chứ đâu phải khi không mà cô ta lại có biệt danh là "mặt dày siêu cấp", cô ta lấy lùi làm tiến nói - "Wind, nhà cô náo nhiệt như vậy khiến tôi rất hâm mộ, cho tôi gia nhập nữa có được không? Người nhà của tôi đều ở Mỹ cả rồi, một mình đón Noel rất cô đơn ."

"Được!" - Người hàng năm luôn phải một mình kiếm sống ở bên ngoài như Fany vừa nghe thấy những lời này liền bị động lây, hơn nữa người ta còn đặc biệt đến báo tin tức tốt này cho họ, họ cũng không nên cách xa ngàn dặm với người ta như vậy.

Fany chân thành đứng dậy, đi tới cầm tay Sumi, ôn nhu nói - " Hôm nay dì Han chuẩn bị rất nhiều món ăn phong phú, nếu Lee tiểu thư không chê chúng ta đương nhiên rất hoan nghênh. Suzy à, phiền cô tới phòng bếp lấy thêm bát đũa lại đây được không?"

"Tôi đây sẽ không khách khí ." Sumi cười nhẹ, lấy từ trong cặp tài liều ra một hộp lễ vật đã chuẩn bị sẵn, đi đến trước mặt Seohyun, mĩm cười hòa nhã - "Hyunie, con còn nhớ dì không? Khoảng một năm trước lúc appa con dẫn con đến nhà hàng ăn cơm chúng ta đã từng gặp nhau nha."

Seohyun chỉ đúng lễ phép nói - "Chào dì."

"Đây là quà Giáng sinh dì tặng cho con, con xem có thích hay không?"

Seohyun đưa mắt nhìn về phía Taeyeon, hỏi ý kiến của cô ấy. Seohyun thấy Taeyeon nhàn nhạt gật đầu, cô bé mới thật cẩn thận lễ phép nhận lấy.

"Cám ơn dì." Nói xong, cô bé nhảy xuống ghế dựa, chạy đến bên chân Fany thân mật ôm lấy thắt lưng của cô nũng nịu nói - "Umma, lát nữa umma giúp con mở quà được không?"

Fany dịu dàng mỉm cười với Seohyun một cái - "Được, tiểu công chúa của umma muốn gì cũng được, à đúng rồi, umma nói nhỏ cho con biết nga, appa và umma cũng chuẩn bị rất nhiều quà cho Dubu đó."

"Thật không?"

"Nếu gạt con sẽ là......"

Taeyeon nhìn hai mẹ con cứ tíu tít với nhau mà bỏ rơi mình, cô cũng đi qua ôm vai vợ yêu của mình nói - "Vợ yêu à, lát nữa ăn cơm xong Tae cũng có một món quà muốn tặng cho em."

Mắt thấy bọn họ một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, gương mặt đang giả vờ hiền lành của Lee Mặt Dày đã sắp không giữ được nữa, theo những gì cô biết, chuyện này nhất định có cái gì đó không đúng, theo tin cô được biết Taeyeon đã lạnh lùng với vợ suốt bảy năm, thì làm gì có thể có chuyển biến lớn như vậy được?

Cô chắc rằng trong đó nhất định là có ẩn tình, cô nhất định phải làm rõ ràng!

Quà Giáng sinh Taeyeon tặng cho vợ đó chính là mang cô cùng con gái đi du lịch Châu Âu nửa tháng.....

Có điều ham chơi thì phải trả giá rất đắt, thời gian nghỉ lâu như vậy nên lượng công việc tích lũy nhiều đến mức không thể tưởng tượng, vì thế, sau khi về nước Taeyeon liền dồn tất cả sức lực vào công việc, còn Fany thì vẫn giống như trước vẫn ở nhà làm nhàn vợ hiền mẹ tốt của cô.

*****

Thời gian thấm thoát trôi qua, mới đây thôi đã gần tới tết âm lịch, Fany dẫn dắt tất cả người hầu trong nhà tổng vệ sinh, năm mới phải có hình tượng mới, như vậy năm mới mới có nhiều may mắn. Dì Han và quản gia Han phụ trách lầu một, Suzy Jinhyung lầu hai, còn cô thì phụ trách dọn dẹp lại phòng ngủ, Seohyun cũng không nhàn rỗi, cô bé có 'trọng trách' mang theo Dubu quét dọn sạch 'nhà' của nó....

Gần đến giữa trưa, Fany thấy phòng của Taeyeon tạm thời đã ổn rồi, cô liền xách xô nước rời khỏi, đi tời căn phòng mà cô từng ở (hiện tại đã bị pa Tae dụ dỗ vài 'ngủ' chung rồi) cũng là phòng của Tiffany...

Thật ra thì đối mặt với căn phòng xa hoa quá mức cần thiết này, trong lòng cô cảm thấy rất khó chịu

Tủ quần áo to như vậy tất cả đều là hàng hiệu, thế nhưng đều là loại "mát" quá mức cần thiết căn bản chẳng phải là phong cách của cô nhưng đem bỏ hết thì rất phí, cô xoa cầm suy nghĩ một lát, sau đó đem toàn bộ quần áo bỏ vào trong vali, chuẩn bị đi bán, rồi mang số tiền có được đi quyên góp.

Đang thu dọn, đột nhiên ánh mắt của cô bị một vật làm chú ý - trong góc tủ quần áo có một quyển nhật ký tinh xảo màu lam.

Cô tò mò lấy ra, quyển nhật ký này tản mát ra một mùi mốc nhàn nhạt, rõ ràng thứ này đã bị bỏ quên một khoảng thời gian khá dài.

Fany chần chờ một lúc mới mở nhật kí ra xem, bên trong có một bức ảnh, trên bức ảnh là một cô gái, lại là một cô gái vô cùng xinh đẹp, mà điểm đáng chú ý là cô gái xinh đẹp này lại giống cô như hai giọt nước (-_-).. Nhìn bức ảnh có vẻ cô gái này là khoảng mười sáu, mười bảy tuổi gì đó, tóc xoăn nhuộm thành màu đỏ.

Mặc dù biết rõ cô gái trong bức ảnh này nhất định chính là Tiffany, nhưng lúc cô mới nhìn thấy vẫn không khỉ kinh ngạc, gương mặt của cô ấy và cô thật sự chẳng có điểm nào khác biệt, nếu nói giữa hai người không có quan hệ huyết thống gì mà cũng có người tin thì chắc chắn mặt trời bữa đó mọc đằng tây rồi!!!

Nhưng mà cô có thể khẳng định cho tới bây giờ cô chưa bao giờ nghe cha mẹ mình đề cập đến trên đời này cô vẫn còn một người chị hay em nào...... Nhìn vào trang đầu tiên trong nhật ký, số lượng từ không nhiều lắm, viết lộn xộn, cô lại xem vài tờ, trên đó đều viết một số việc lặt vặt trong cuộc sống, như là hôm nay hẹn hò cùng một bạn học nào đó, ngày mai cùng một bạn học nào đó đi xem phim linh tinh.

Cô tiếp tục lật ra phía sau, cuối cùng cũng xem đến chuyện mà cô muốn biết nhất - "ba mẹ mình rất chán ghét mình, vì sao sinh mình mà không thương mình? Chẳng lẽ Toffany mình là đứa con bọn họ nhặt được sao? Vì sao bọn họ chỉ thương em trai mà không thương mình vậy?"

Vài tờ kế tiếp, tất cả đều là mấy câu cô ấy oán hận cha mẹ mình..

Ngày...tháng...năm..

"Không thể! Điều đó không thể nào! Sao mình có thể chỉ là con gái nuôi được chứ? Từ trước tới nay, mình là người giỏi nhất, sắc đẹp của mình, dáng người của mình, khí chất của mình, tất cả tất cả của mình đều nổi bật nhất trong số đông các cô gái, vì sao ông trời lại đùa giỡn với mình như vậy, tại sao mình lại là đứa bé mà cha mẹ nhận nuôi từ Jeonju cơ chứ?"

"Cha mẹ nói, sau khi bọn họ kết hôn không lâu, phát hiện mình không thể sinh con, anh họ của appa ở Jeonju lại vừa sinh một đôi song sinh nhưng gia đình quá khó khăn không thể cùng lúc nuôi nấn hai đứa trẻ... Chính vì thế, mình cứ như vậy mà bị đưa về nuôi ...... Nghe nói,cha mẹ ruột của mình yêu cầu cha mẹ không được nói thân thế của mình cho mình biết, hai nhà cũng vĩnh viễn sẽ không gặp mặt, mình cùng em gái cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp mặt cùng mang một tên là Tiffany Hwang Miyoung mà do cha mẹ hai bên cùng đặt, điều này tượng trưng cho mỗi nhà chỉ sinh một người con gái, một người con gái duy nhất...... Nhưng từ sau khi ba mẹ thụ thai nhân tạo mà có em trai, địa vị của mình trong nhà liền cấp tốc giảm xuống. Mình thật sự rất hận, vì sao cha mẹ ruột của mình lại độc ác như vậy, vì sao lúc trước người bị đưa đi không phải là Tiffany kia mà lại là mình"

Vài tờ tiếp theo, tất cả đều là sự bất mãn oán hận cha mẹ ruột cùng cha mẹ nuôi của Tiffany, và lý do tại sao cô ta không muốn ai gọi mình là Fany, cô ta cũng từng nghĩ tới có nên về Jeonju tìm cha mẹ ruột của mình hay không, nhưng rồi cô ấy lại do dự, nếu điều kiện của gia đình cha mẹ ruột thật sự không tốt như thế, vậy cô ta về đó sẽ làm gì, cô ta không muốn ở nông thôn làm thôn nữ...

Fany rất khó chịu trước những lời nói và lòng tham hư vinh của Tiffany làm cho cô không thể nào đồng cảm trước hoàn cảnh của cô ta được.

Ngaỳ...tháng...năm..

"Trên đời này sao có thể có một người hoàn mỹ như vậy, dù hơi nhỏ nhắn nhưng rất có mị lực, mạnh mẽ thể thao giỏi, thành tích học tập thuộc vào hàng top, và quan trọng nhất là cô ấy có tiền rất nhiều tiền, cho tới bây giờ mình cũng không ngờ có một ngày mình có thể quen biết được một người như vậy, mình biết mình đã động tâm vì cô ấy, nhưng vì sao cô ấy luôn cố ý trốn tránh ánh mắt ái mộ của mình, chẳng lẽ cô ấy không thích mình sao?

Hôm nay mình lại thổ lộ với cô ấy, nhưng cô ấy lại cự tuyệt mình. Mình rất đau lòng, mình cảm thấy thế giới này với mình mà nói thật sự là rất không công bằng , vì sao lại như vậy? Vì sao?

Mình muốn có được cô ta, mặc kệ dùng thủ đoạn gì, dù có phải trả giá lớn thế nào cũng phải có được người con gái mang tên...... Kim Taeyeon đó, nhất định mình phải có được cô ta, mình thề......"

Sau trang đó thì đều trắng, trong đầu Fany cũng trống rỗng theo trang giấy đó.

Trên đời này vẫn còn một Tiffany Hwang Miyoung khác tồn tại và vô cùng "vui" là cái người đó lại chính là chị song sinh của cô. Và suy rộng ra chút nữa thì...... Taeyeon chẳng phải là 'anh rể' của cô rồi sao?

Nhưng cô vẫn không rõ, vì sao sau khi xảy ra vụ nổ lớn đó cô bị mang về Kim gia, còn Tiffany rốt cuộc lại ở đâu rồi?

Đột nhiên ánh mắt cô chợt lóe, thân phận hai người lại trao đổi chắc chắn có nguyên nhân, mà nguyên nhân này sẽ không phải là...... Cô vội vàng lấy bóp da ra tìm chứng minh thư của mình - chính xác mà nói là đây là chứng minh thư của Tiffany mới đúng, bởi vì dãy số trên chứng minh thư đó hoàn toàn không phải là của cô, tên cha mẹ cũng không phải...

Suy đoán của cô quả nhiên đúng, ngày đó trong lúc hỗn loạn tại nhà hàng, cô nhớ cô đã đụng phải một người có dáng vẻ tương tự mình, người đó chắc chắn chính là Tiffany, lúc đó đồ cả hai đều rơi xuống đất, khi vội vàng nhặt lên thì không chú ý nhiều...... Mà cũng bởi vì tấm giấy chứng minh này, cô mới có thể đi vào ngôi nhà này, trở thành vợ và mẹ của người ta...... Chỉ là, rốt cuộc Tiffany này đang ở nơi nào rồi? Nếu cô ấy trở lại, thì cô nên làm cái gì bây giờ......

T.B.C

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com