Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 14

Chap 14

Fany thẩn thờ ngồi bệch xuống giường, đầu óc rối loạn..

Trời ạ!! Cô phải làm sao đây? Không lẻ cô đi nói với Taeyeon — người con gái mà cô đã yêu thương rất sâu đậm rằng thật ra cô chỉ là em vợ của cô ấy sao?

Làm sao cô có thể nói với Seohyun là cô bé không phải kêu cô là umma mà chính xác cô bé phải gọi là dì đây?

Tâm yinhf Faby bổng chóc trở nên nặng trĩu, cô cũng không còn tâm trạng quét dọn nữa, lấy cớ mệt mỏi, cả buổi chiều đều tránh ở trong phòng mà không ngừng phiền não .

Đến xế chiều, cô nghe thấy tiếng xe quen thuộc của Taeyeon biết chắc rằng cô ấy đã về, cô mới ngồi dậy cố lấy lại tinh thần bước xuống phòng khách đón cô ấy, vẫn như mọi ngày vừa thấy Fany bước đến Taeyeon liền vui vẻ ôm hôn cô một cách cuồng nhiệt mà không thấy sự khác lạ của vợ mình.

Lòng của Fany không ngừng run rẩy, ánh mang đầy tâm trạng nhìn cô gái trước mắt, nếu muốn cô phải rời xa cô gái này trái tim cô sẽ không chịu nỗi, nhưng nếu muốn cô tiếp tục giã ngơ không biết gì cả mà tiếp tục ở lại thì lương tâm cô lại không cho phép...

Trước kia không biết gì cả, cô cũng sẽ không nghĩ gì nhiều như vậy, nhưng bây giờ đã biết chân tướng, cô đương nhiên không thể lại bỏ mặc, ít nhất bây giờ cô nên tìm Tiffany đang ở nơi nào trước đã.

Taeyeon vui vẻ nói vài việc liên quan đến ý tưởng mới của mình, nhưng lại Fany có chút phản ứng nào - “Fany…… Fany?” - Taeyeon khó hiểu gọi

“Á?” Fany giật mình bừng tỉnh, vẻ mặt có chút lo lắng bất an.

“Em làm sao vậy? Sắc mặt rất kém quá.” - Taeyeon lo lắng sờ sờ trán cô - “Bị bệnh rồi sao? Em muốn đi khám bác sĩ không?”

“Không có gì.” - Fany vội vàng lắc đầu, đối mặt với ánh mắt X quang có thể xuyên thấu lòng người của Taeyeon, cô liền vội vàng tìm một cái cớ.“Chắc do hôm nay quét dọn trong nhà quá mệt mỏi thôi.”

“Babo, không phải Tae đã nói việc dọn dẹp nhà cửa đã có người hầu lo rồi sao? Cần gì phải khiến mình vất vả như vậy.”

“Không sao, dù sao em ở nhà nhàn rỗi cũng không có việc gì làm.”

Nói đến việc này, Taeyeon có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm cô một hồi lâu.“Fany, em muốn ra ngoài làm việc sao?”

Fany kinh ngạc nhìn Taeyeon - “A, nếu có thể có công việc làm thì tốt rồi ……” Cửa hàng trang phục sủng vật trên mạng của cô cũng ngừng kinh doanh đã lâu rồi, nói thật là cô có chút 'nhớ nghề'...

“Sau cuộc thi thiết kế lần trước, Tae biết em rất có năng khiếu đối với thiết kế.” - Taeyeon ôm Fany vào lòng nói - “Nếu em muốn làm việc, cho dù là mở tiệm hay làm nhà thiết kế gì đi nữa Tae cũng sẽ giúp đỡ em.”

“Tae nói thật sao?”

“Đương nhiên.” - Taeyeon yêu thương nói - “Tae hy vọng em mỗi ngày đều vui vẻ.”

Cổ họng Fany có chút nghẹn ngào, giờ phút này, cô thật muốn nói cho Taeyeon biết sự thật biết bao, nhưng một khi nói ra rồi thì cô ấy có còn yêu thương cô giống như bây giờ nữa không?

Đột nhiên Fany ôm lấy Taeyeon thật chặt, giống như sợ cô biến mất mà càng tăng thêm sức.

“TaeTae, nếu như em…… cả đời cũng không khôi phục trí nhớ thì Tae có thể vẫn ở bên em cả đời hay không?”

Taeyeon nghe vậy bật cười, cô còn hận không thể lập đàng cầu cho cô ấy vĩnh viễn cũng không khôi phục trí nhớ nữa ấy chứ, chỉ là…… trong mắt Taeyeon chợt lóe, cô ấy thật sự mất trí nhớ sao? Hay là nên hỏi, cô ấy là Tiffany sao?

Mặc kệ như thế nào, cô chỉ cần người con gái trong lòng này, điều đó là không thể nghi ngờ .

Bàn tay nhỏ nhắn mềm mại vỗ về phía sau lưng cô, Taeyeon khẽ cười nói -  “Sẽ, Tae sẽ.”

Sau khi qua kỳ nghỉ đông, Seohyun phải đi học trở lại, dưới sự chỉ huy của Boss Hwang, chương trình giáo dục thiên tài của cô bé được giảm bớt rất nhiều, bởi vì người làm mẹ này cảm thấy trẻ con quan trọng nhất vẫn phải có niềm vui lúc nhỏ.

Tuy rằng Taeyeon luôn giữ vững ý kiến phản đối, nhưng cuối cùng vẫn là không lay chuyển được sự kiên trì của cô, mà sự thật chứng minh, giảm đi nhiều áp lực từ việc học, Seohyun trở nên cởi mở hơn nhiều so với trước kia.

Fany cũng khăng khăng mỗi ngày tự mình đưa Seohyun đến trường, sau đó đón cô bé tan học, tình cảm của hai mẹ con càng ngày càng tốt, Seohyun bây giờ thích nhất là đem cụm từ “Umma tớ nói……” mà treo ngoài cửa miệng, ngày càng ỷ lại vào cô nhiều hơn.

Hôm nay, vào giờ tan học, Fany vẫn như mọi ngày đứng chờ Seohyun ở cửa trường tiểu học, tiếng chuông tan học vừa vang lên không bao lâu, một đám trẻ con liền từ trong trường chạy vội ra ngoài.

“Umma!” - Seohyun nhìn thấy cô, vui mừng chạy vội về phía cô.

“Hyunie, đợi Yoong với ……”

Theo sát phía sau cô bé là một cô bé có đôi một to tròn đáng yêu gương mặt xinh đẹp tựa thiên thần, đang vừa đuổi theo vừa gọi Seohyun..

“Umma, cậu ấy là Yoona là bạn học của cô.”

Yoona kéo kéo Seohyun kinh ngạc nói - “Hyunie, chị gái xinh đẹp này thật sự là mẹ vợ của Yoong sao? Umma vợ nhìn trẻ quá à!!!!”

“Yaaaa... Ai là umma vợ của Yoong, đó là umma của Hyunie nha, không cho Yoong nhận bừa” - Seohyun bỉu môi bất mãn nói, nhưng sau đó cô bé lại nhanh chóng khôi phục, bước lại nắm tay 'người hóa đá' mà ai-cũng-biết-là-ai tự hào nói -  “Hơn nữa Hyunie nói cho Yoongie biết, mẹ Hyunie không chỉ xinh đẹp mà làm món ăn cũng rất ngon nữa nha.”

"Wow!! Thật sao? Vậy bữa nào Yoong qua nhà vợ ăn ké mới được.."

"Ya.. Ai là vợ của Yoong chứ" - Seohyun đỏ mặt cúi đầu nói

"Hê hê... ai thì nữa Hyunie sẽ biết..."

"Đáng ghét"

Nhìn hai đứa trẻ vô tư nói chuyện với nhau, làm Fany đang hóa đá cũng phải bật cười thành tiếng -  “Hyunie, con đã đói bụng chưa? Muốn đi ăn KFC hay không? Con hỏi luôn Yoona có muốn cùng đi hay không, các con có thể cùng chơi ở khu trò chơi nữa!”

“Có có, con muốn đi...”

“Tiểu thư……” Lúc này, một người thanh niên trẻ tuổi mặc đồng phục lái xe vội vã xuống xe chạy tới cắt ngang lời Yoona - “Thật xin lỗi, chú đến muộn, con chờ lâu lắm rồi phải không?”

“Chú Shindong, hôm nay con muốn cùng đi ăn KFC với Hyunie còn có umma Hyunie nữa, chú muốn đi cùng bọn con hay không?”

“A……” Shindong hơi nao nao nhìn Yoona, lúc anh xoay người nhìn về phía Fany, bỗng dưng trợn to mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc thốt lên - “Fany?!”

Fany cũng kinh ngạc nhìn anh ta - "Shindong????"

Fany tuyệt đối không nghĩ tới sẽ gặp được bạn học cũ ở chỗ này, Shindong là bạn học thời tiểu học và trung học của cô, trước đây hai người đều cùng nhau đến trường; Nhưng sau khi lên phổ thông vì không học cùng trường, vả lại sau khi cha mẹ cô qua đời cô cũng đến Seoul nên rất ít liên lạc, đại khái bọn họ cũng không gặp nhau nhiều năm rồi, thật sự không thể tưởng được sẽ gặp lại trong tình huống thế này.

Shindong tươi cười nhìn Yoona nói -“Tiểu thư, phu nhân vốn đã dặn hôm nay sau khi tan học sẽ đưa cháu đi Mc Donalds, bây giờ đổi thành KFC đương nhiên cũng không thành vấn đề.”

Vì thế, hai lớn hai nhỏ bốn người liền đến một cửa hàng ăn nhanh gần đó, hai đứa bé ăn gà rán xong liền chạy đến khu trò chơi, còn hai người lớn thì trò chuyện về tình hình hiện tại của họ.

Thì ra sau khi Shindong tốt nghiệp phổ thông thì được chị họ của cậu ta giới thiệu lên Seoul làm việc, hiện tại, cậu ta đang làm tài xế cho gia đình của chủ tập đoàn GG, cũng có một bạn gái sắp kết hôn.

Đối với việc bạn học cũ được gả vào hào môn khiến cậu ta vô cùng kinh ngạc, có điều thấy Fany có vẻ không có ý muốn nói nhiều về chuyện này thì Shindong cũng không hỏi nhiều .

Cũng bởi vì mối quan hệ này mà sau khi hai người đưa đón hai đứa bé cũng ít nhiều tán gẫu vài câu, có khi Shindong nhận được đặc sản của quê nhà gửi đến cũng sẽ chia cho cô một ít.

Fany cũng từng nghĩ tới sẽ kể cho Taeyeon biết về việc cô gặp Shindong, nhưng nếu cô nói ra thì cô phải giải thích với Taeyeon như thế nào về việc cô có một người bạn học cũ ở Jeonju trong khi cô lại lớn lên ở Seoul, hơn nữa gần Taeyeon đang tất bật chuẩn bị cho dự án mới của SoShi và buổi triễn lãnh của nhãn hàng Locksmith ở Pháp nên cô cũng không vội nói chuyện này.

Mà thật ra chính cô cũng không nhàn rỗi, hôm đó Taeyeon nói muốn giúp cô chuyện công việc là nói thật, cô và cô ấy đã thảo luận kế hoạch mở cửa hàng trang phục thú cưng của cô, Taeyeon không có ý kiến gì còn đưa cho cô 30 triệu, có tiền viện trợ rồi nên hiện tại cô đang vội tìm mặt bằng và vài nhân viên để mở cửa hàng..

...

Taeyeon qua Pháp công tác đã một tuần, mỗi ngày cô đều rất nhớ cô ấy, buổi tối ít nhất cô phải nói chuyện với cô ấy cả tiếng thì cô mới có thể đi ngủ được, nhưng trong khoảng thời gian đó cô vẫn không đề cập gì hết về việc mình gặp Shindong, mà chỉ nói về kế hoạch khai trương của cô.

Thời gian thấm thoát thôi đưa rốt cục, cũng tới ngày Taeyeon về nước về nước .

Fany vô cùng vui mừng, cô tự mình xuống bếp chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn để đón Taeyeon. Sau khi một việc xong xuôi cô mới phát hiện mình bị trễ giờ đón Seohyun tan học, cô liền gắp gáp vội vàng rời đi..

Nhưng Fany không ngờ người tới trễ không chỉ có mình cô, mà shindong còn đến trễ hơn cả cô, lúc cô đang định gọi cho cậu ta thì đột nhiên cô nhìn thấy xe của Im gia xuất hiện, còn vượt đèn đỏ, vả lại còn né tránh một chiếc xe máy, cả chiếc xe còn xông lên chỗ dành cho người đi bộ — may là không ai bị thương cả, Shindong chắc hẳn cũng bị dọa đến xanh cả mặt ngây ngẩn cả người, một hồi lâu sau mới chậm rãi cẩn thận chạy xe ra khỏi chỗ dành cho người đi bộ, tấp vào ven đường.

Thấy sắc mặt Shindong không tốt lắm Fany quan tâm hỏi - “Shindong, cậu sao vậy?”

Cậu ta hoảng hốt vẫn chưa trấn định mà ngây ngốc nhìn cô - “Không…… Không có gì, chỉ là vừa rồi có chút không tập trung mà thôi……”

“Nhưng mà sắc mặt cậu rất kém nha, có phải bị bệnh rồi không?” - Cô lo lắng nói - “Nếu trong người không khỏe thì đến bệnh viện ngay đi, cậu lái xe như vậy sẽ làm Yoona sợ đấy.”

Điện thoại trên người Shindong vang lên, như là một phản xạ cậu ta cầm điện thoại lên nghe, không biết đối phương nói gì mà sắc mặt cậu ta càng ngày càng tái nhợt, đến cuối cùng thì ngay cả giọng nói cũng bắt đầu lạc đi.

“Shindong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Shindong thẫn thờ nhìn cô nói - “ Bác sĩ nói mẹ tôi bị ung thư hạch bạch huyết……”

****

Lúc Fany từ bệnh viện thăm mẹ của Shindong về nhà đã là chín giờ tối. Nhìn thấy cô, vẻ mặt quản gia Han có chút mất tự nhiên chào cô một câu,  còn Suzy thì không ngừng nháy mắt với cô.

Cô khó hiểu bước vào nhà thì thấy Taeyeon đã về nhà, cô ấy đang ngồi bắt chéo chân ở trước quầy bar, trên quầy bar đặt một cái ly uống rượu.

“A, TaeTae, không phải hôm nay Tae nói phải ở lại công ty họp sao? Tae về khi nào vậy, đã ăn cơm chiều chưa?”

“Ừ.” - Taeyeon thấp giọng đáp một tiếng - “Vừa mới ăn cùng đồng nghiệp rồi.”

“Vậy là tốt rồi.” - Fany vừa trả lời vưag đặt butt ngồi lên sô pha, cô khẽ dài một tiếng mệt mỏi..

Taeyeon cầm ly rượu lên uống một ngụm, có chút đăm chiêu nhìn cô - “Gần đây dường như em rất bận.”

“Hả…… Đúng rồi, ha ha……” - Fany miễn cưỡng cười trừ. Mẹ Shindong bị bệnh không biết thì thôi, đăng này cô đã biết rồi thì làm sao cô khoanh tay đứng nhìn cho được, với lại lúc cô còn ở Jeonju mẹ Shindong rất yêu thương cô, xem cô như con ruột của bà..

“Em thường xuyên đưa đón Hyunie đi học sao?” - Taeyeon đột nhiên chuyển đề tài hỏi Fany

Fany gật gật đầu trả lời - “Dae, đó là thời gian riêng của bọn em.”

Taeyeon trầm ngâm nhìn cô một lát lại hỏi: “Chuyện lần trước em nói muốn mở cửa hàng đã chuẩn bị thế nào rồi?”

Nghĩ đến việc này, cô lại thở dài, vốn đã tìm được vị trí cửa hàng rồi, nhưng nhà Shindong thật sự là họa vô đơn chí, ngoại trừ việc mẹ Shindong bị bệnh thì ba cậu ấy cũng lái xe đụng người ta bị thương, trong khoảng thời gian ngắn, tiền thuốc men của mẹ, rồi tiền bồi thường người bị ba cậu ấy đụng phải, khiến cậu ấy không xoay sở được, gấp đến độ lao tâm lao lực quá độ.

Cô thấy tình trạng bạn học cũ không còn cửa nào để cầu cứu thì thật sự thực không đành lòng, hôm nay cậu ta đã nói với cô là câu ta đã vay vốn tín dụng nhưng vẫn không đủ, nói không chừng còn muốn vay nặng lãi ở ngân hàng tư nhân ngầm nữa.

Nghe Shindong nói vậy cô lập tức lấy chi phiếu mà Taeyeon đưa cho cô mở cửa hàng cho cậu ta tạm thời xoay sở. Cô không thể đứng nhìn cậu ta đi vay tiền của bọn bọn xã hội đen rồi sao đó bị bọn chúng chặt ra làm 90 khúc được..

Chỉ là chuyện này, phải giải thích với Taeyeon thế nào đây? Haiz, không lẻ cô đi nói với cô ấy ba mẹ Shindong là hàng xóm của cô ở Jeonju là người nhìn cô từng bước trưởng thành nên cô không thể trơn mắt thấy họ gặp nạn mà không giúp được, rồi sau đó nói với cô ấy là cô không phải Tiffany - vợ cô ấy, mà cô chỉ là em vợ của cô ấy thôi sao???

Fany bối rối qua loa mà nói - “Việc đó, còn đang xem xét, còn đang xem xét……”

“Em sao vậy Fany? Hình như em có chuyện gì gạt Tae, là chuyện mở cửa hàng tiến triển không thuận lợi sao? Có cần Tae giúp hay không? Tìm vị trí cửa hàng, tuyển người, tất cả Tae đều có thể giúp em giải quyết.”

“Không cần!” - Cô vội vàng từ chối - “Việc này em có thể tự làm.”

Nhìn thấy sắc mặt mất tự nhiên của Fany, gương mặt xinh đẹp của Taeyeon không khỏi trầm xuống, cô lạnh giọng nói - “Fany à, em thật sự cái gì cũng không tính nói cho Tae biết sao? Hay là em cảm thấy Kim Taeyeon này là một kẻ ngốc?”

“Tae làm sao vậy?” - Fany kinh ngạc nhìn Taeyeon hỏi

T.B.C

P/S:  Nghe divine muốn quằng quại, up chap mới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com