Chap 15
Chap này tặng cho bạn cmt nhanh nhất - user25275817 . Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!!! ^^ Hôm nay chap dài hơn mọi ngày nhé! Đọc vui vẻ ạ! ~ <3
___________________________________
TaeYeon ngồi trên giường nghĩ mãi không ra một vài điều:
1. Cô có phải là người thứ ba, là người chen ngang tình cảm của họ không?
2. SoYeon thực sự là vợ tương lai của BaekHyun?
3. BaekHyun... sẽ đáp lại tình cảm của SoYeon chứ?
... Và còn vô vàn những điều mà cô thực sự rất muốn biết. Điều mà SoYeon nói có phải sự thật không? Tim cô vẫn luôn đau nhói mỗi khi nhớ lại lời SoYeon: "Anh ấy là chồng tương lai của tôi!". Câu nói đó vẫn luôn ám ảnh cô cho tới bây giờ, cô có cảm giác, người mà cô yêu... sẽ tuột mất một cách nhanh chóng. Cô không muốn... thực sự không muốn điều đó xảy ra.
TaeYeon cố gắng xoá đi suy nghĩ và kể cả lời nói đó của SoYeon. Cô chùm chăn đi ngủ, chỉ có cách đó mới làm cho cô quên nhanh.
Ba đứa em vẫn ở bên ngoài, dù có gõ cửa tới mấy thì TaeYeon vẫn không chịu bước ra. Luhan gõ lần cuối rồi nhìn hai đứa bạn, nhún vai bó tay bó cẳng. Cuối cùng, đám em cũng biết điều mà rời đi. SinB nói:
- Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng chúng ta nên để cho chị ấy một không gian yên tĩnh.
Hai đứa kia đồng giơ 👌🏻 trước mặt SinB nói nhỏ:
- Ok!
- Được rồi, mau lên ôn bài rồi ngủ sớm đi!
- Ủa? Mày không ngủ à?_ Yoona hỏi nó:
- À, tao có chút việc cần làm!_ Nó cố gắng giấu kín chuyện đó đi rồi đẩy đẩy Luhan và Yoona lên phòng. Hai đứa cũng phải đóng cửa vào phòng. Sau khi tất cả mọi người đã vào hết trong phòng, nó mớ bắt tay vào công việc cần làm.
Nó mang một túi bóng chưa thổi dưới kho lên cùng với một dống ruy băng dài loằn ngoằn. Nó ngồi thổi bóng, một lúc lại thổi, một lúc lại thở còn suýt chút nữa thì đi "gặp Diêm Vương". Sau khi mất hai tiếng đồng hồi thổi xong đống bóng một mình đến đầy cả nhà từ sàn nhà cho tới trần nhà. Nó còn buộc thêm một vài dải ruy băng trên bóng. Sau khi đã hoàn tất, nó nhanh chân chạy ra ngoài mua một chút đồ, cũng may lúc đó cửa hàng chưa đóng. Nó mua rất nhiều đồ, nào thì máy làm bánh kem, sách hướng dẫn, rồi tới hộp quà và đồ chơi đủ thể loại. Nó vừa ngồi xếp hộp quà, mồ hôi trên gương mặt càng lăn dài. Nó xếp xong hộp này rồi tới hộp khác, cuối cùng là phần quan trọng nhất.
Nó sẽ làm bánh kem. Nó tự biết bản thân mình không giỏi về khoản nấu nướng, nhưng vì một người nào đó, nó sẽ làm. Làm cho tới khi nó ngon, cho tới khi nó đẹp mắt. Bởi vì... người ăn nó... là người quan trọng nhất của nó, là người an ủi nó mỗi lúc nó buồn, và cả lúc... khi nó không còn người thân ngoài người đó. Người đó tuy rằng nhiều lúc hay chống đối những việc mà nó làm, chịu mọi hậu quả mà nó gây ra,... Nó sẽ làm vì người đó!
~ Sáng hôm sau ~
Trong căn phòng màu hồng pha chút xanh dương được ánh sáng chiếu vào làm căn phòng sáng hẳn lên. Đó là phòng của cô tiểu thư Im Yoona. Cô thức dậy, vươn vai duỗi cánh, bước chân xuống giường. Mặc dù từ đầu tóc cho tới quần áo đều xộc xệch sau khi ngủ dậy, nhưng không hiểu thế nào mà cô vẫn luôn hoàn hảo, là một nữ thần của nhà này. Cô bước ra vệ sinh cá nhân, thay một bộ váy thật đơn giản, chải lại đầu tóc rồi mửo cửa bước xuống nhà. Cô đứng trên đầu cầu thang nhìn xuống, đó là một nơi đầy bóng bay.
Tính tò mò khó bỏ của Yoona lại trỗi dậy, cô bước xuống từ từ và nhẹ nhàng. Nghiêng người một chút, cô ngó vào bếp và nhìn thấy SinB đang ngủ gục trên bàn bếp. Cô liền vội vã chạy xuống coi thử. Cô nhẹ nhàng bước tới bên cạnh nó, vén mái tóc bị phủ trước mặt nó lên tai. SinB rất dễ bị gọi dậy nên nó đã bị đánh thức sau khi Yoona vén tó nó lên. Nó nhìn Yoona:
- Ủa Yoon? Mày dậy rồi hả?
- Ừ! Mà sao mày lại ngủ ở đây?
- À... tại..._ Nó rất khó giải thích vì không muốn nói.
- Kia là gì vậy? Bánh kem sao? Cho ai?
- Ờ thì... Mà mày quan tâm làm gì? Không định đi học sao?
- Khùng hả? Hôm nay chủ nhật... Đi đâu?
Nó hoàn tào hoang mang, nó còn chẳng nhớ ra hôm nay là chủ nhật. Nhất thời lỡ miệng nói ra điều ngốc nghếch, Yoona ngay lập tức nghi ngờ nó.
- Hôm nay sao mày lạ vậy hả Kim EunBi?!_ Yoona dí sát mặt vào mặt nó khiến nó càng căng thẳng.
- Ơ... Thôi, tao lên phòng thay quần áo và đánh răng đã nhé?!
- Ơ này...
Yoona càng cảm thấy lạ với hành động và thái độ của nó ngày hôm nay. Yoona bắt đầu nhìn lại những gì vừa thấy. Bóng bay? Ruy băng treo tường? Bánh kem? Yoona bỗng mở máy lên xem lịch.
- "9 / 3?*nhớ lại*Sinh nhật TaeYeon unnie??!!"
- Thì ra là vậy!_ Yoona giờ mới hiểu ra hành động hôm nay của SinB. Thì ra... nó cũng biết nghĩ đó chứ!
Cô liền lên phòng Luhan gõ cửa rầm rầm cho đến khi anh chịu ra mới thôi. Luhan mở cửa với gương mặt cực kì khó chịu vì phá giấc ngủ của anh.
- Vụ gì đây?
- Giúp tao một việc được không?
-...
~ Trong phòng SinB ~
SinB đang cầm máy lên, ngồi trên giường mở Inst ra nhắn với JungKook:
- JungKook này?
- Có chuyện gì?
- Qua nhà tôi chút được không?
- Làm gì? Tôi đang ngủ mà!
- Qua đây một chút thôi, có hại chết anh đâu mà!!!
- Thôi được rồi, qua thì qua, làm gì căng vậy?
- Lẹ lên!! Nói nhẹ không nghe!!!
Nhắn xong, SinB gập máy rồi bước xuống nhà. Nó thấy cửa phòng Luhan mở rồi dưới nhà lại không có ai.
- Hai đứa này đi đâu rồi? Lại hẹn hò bí mật à??
~ Khoảng 5 phút sau ~
Pingg Poongg~~
SinB nhanh chân chạy ra mở cửa:
- Đến rồi hả?
- Sao? Gọi tôi qua đây làm gì?
- Đương nhiên là có việc mới nhờ anh rồi! Không lẽ mời anh qua ăn chực sao??
- Ừ!
- *đồ đáng ghét* Thôi đi, anh biết nấu ăn không?
- Có! Rồi sao?
- Giúp tôi làm bánh kem đi!?
- Sao tôi phải giúp?
- Tôi đưa anh số điện thoại bạn hotgirl lớp bên!
- Muốn tôi giúp gì?*lật mặt nhanh hơn lật sách*
- Được rồi!...
~ Tại siêu thị M gần đó ~
Yoona và Luhan đang đi mua sắm một vài thứ tại đó. Yoona đi trước còn Luhan thì đi sau đẩy xe. Yoona biết được rất rõ sở thích của mọi người nên lấy rất đúng loại ngoài Luhan.
- Mày thích ăn gì?
- Tokbokki~~~
- Ờ!
- Ủa mà sao mày nhớ được sở thích của mọi người mà không biết sở thích của tao???_ Biểu cảm của Luhan, cảm thấy cô đơn bởi một con bạn thân từng bấy năm không biết sở thích của mình. (Luhan: Muốn khóc 😭😭😭)
- Ờ thì..._ Bối rối sau khi Luhan hỏi.
- A... đằng kia có ăn miễn phí kìa!_ Đánh trổng lảng ngay tức khắc.
- Yah Im Yoona!!!!!!
~ Quay trở lại với SinB và JungKook ~
- Này Kim EunBi, cô làm gì vậy?_ Vì trong quá trình làm bánh nhàm chán, Kim EunBi đây vẫn chứng nào tật nấy, bày trò quậy phá. Nó lấy một ít bánh kem quệt vào mặt JungKook.
- Cô đứng lại đấy cho tôi!!!_ JungKook liền đẩy theo SinB. Hai người như đang đóng phim Drama Hàn Quốc, và tình cờ cũng bị bắt gặp bởi LuYoon. Hai bên đều đứng hình trong hai tình trạng: SinKook đang ôm nhau đùa nghịch (Au: Là Kook bắt được Bê từ sau lưng, trong đầu các thím đang nghĩ gì? Khai mau!!!), LuYoon thì vô tình nắm tay nhau về nhà. Sau một phút đứng hình, tất cả đã trở về trạng thái ban đầu. Tất cả đều chẳng nói gì, coi như nọi chuyện chưa xảy ra, nó chỉ là một quá khứ~
~ Đến lúc 7h tối ~
TaeYeon trong phòng ngồi dậy sau một ngày chơi trò "Công chúa ngủ trong rừng". Tâm trạng cô hiện giờ vẫn chưa hế sốc, cô rời khỏi giường ra mở cửa. Vừa bước ra, cô liền thấy xung quanh rất tối, cô lại khá sợ bóng tối nên bước thật chậm xuống dưới. Cô bước từng bước, từng bước một và cuối cùng cũng tới chân cầu thang. Cô nhắm chặt mắt vào và mở đèn thì...
Happy Birthday To You~ Happy Birthday To You~ Happy Birthday Happy Birthday Happy Birthday To You~ *tiếng Hàn*
Vừa mở đèn lên, tất cả mọi người đều cất tiếng hát bài sinh nhật trước sự ngỡ ngàng của TaeYeon. TaeYeon ánh mắt nhưng đóng băng, cô liền cúi gằm mặt quay ra sau. SinB cũng dập tắt nụ cười cùng mọi người bởi nghĩ TaeYeon đang giận cô mặc dù chẳng hiểu vì chuyện gì.
- Unn... Unnie... Em xin lỗi, em không nghĩ chị ễ giận...
Bỗng người TaeYeon run run lên, tiếng thút thít của cô cũng vang lên.
- Unnie?_ SinB nắm hai vai quay người TaeYeon lại liền bật cười. Thì ra là cô đang khóc vì xúc động, nước mắt cô rơi lả tả, mọi người cũng bật cười theo.
Yoona tiến lại gần TaeYeon:
- Unnie! Chúc mừng sinh nhật chị!_ Yoona vừa dứt lời, tất cả đều đồng thanh:
- CHÚC MỪNG SINH NHẬT UNNIE/NOONA XINH ĐẸP!!!!
TaeYeon cũng bật cười vui vẻ bởi tính cách đabgs yêu biết làm người khác vui của đám em. TaeYeon vừa cười vừa nói:
- Mấy đứa làm gì vậy?
- Thì đương nhiên là chúc mừng sinh nhật đại tỷ của chúng ta rồi!_ Yoona
- Unnie! Chúc mừng sinh nhật chị nhé!_ Nụ cười của nó bỗng khiến cho cô như muốn khóc, từ trước tới giờ, cô cũng chưa từng được làm bữa tiệc sinh nhật nào như vậy vì cứ hễ tới sinh nhật cô, lại trúng vào những ngày mà ba mẹ bận rộn. Còn SinB? Ngày sinh nhật của nó ba mẹ hoàn toàn dành hết thời gian ra tổ chức, huống hồ gì ngày hôm đó ũng lại rảnh rỗi nữa. Lúc đó, cô cũng cực kì ghét nó bởi được ba mẹ thương yêu hơn mình, nhưng rồi cô dần dần hiểu ra... Ba mẹ đã từng dành rất nhiều thời gian vừa chọn quà vừa tổ chức sinh nhật cho cô. Lúc đó chưa hề có sự xuất hiện của SinB nên cô thực sự rất hạnh phúc, nhưng khi có nó, hạnh phúc của cô bị đảo lộn, và cũng giúp cô biết rằng ba mẹ không thể chỉ thương bản thân mình... Họ phải tự thương lấy họ, cũng phải quan tâm tới những người xung quanh họ, không phải chỉ riêng cô. Cho nên cô đã dần dần trở nên thân thiết với SinB mới hình thành được định nghĩa của từ 'Chị-Em'.
JungKook xem toàn bộ cảnh sướt mướt và cảm động của hai chị em nãy giờ cũng ngán nên đành thất lễ cất tiếng:
- Uhm... Nếu xong rồi thì có thể tiệc tùng được chưa?
- *im lặng*
- Jeon JungKook!...
- Uh... Huh?*toát mồ hôi hột*
- ĐƯƠNG NHIÊN LÀ ĐƯỢC RỒI!!!
Sau lời hò hét của SinB, tất cra mọi người mới bắt đầu mở tiệc, cõ lẽ hôm nay là ngày vui nhát scuar TaeYeon rồi. Nhưng nó sẽ hoàn hảo... nếu không có cuộc gọi nào đó tới. Trên màn hình điện thoại của cô: 'Byun BaekHyun'.
- "BaekHyun Oppa?"
TaeYeon sau khi suy nghĩ một hồi lâu mới bắt máy của BaekHyun:
- Alo?
- TaeYeon đó hả?
- Chứ không thì anh đang gọi cho ai?_ Giọng nói lạnh lùng của cô khiến BaekHyun hoàn toàn sợ.
- Ờ thì... Em vẫn còn giận anh à?
- Sao giận?
- À thì vụ... Mà thôi, hôm nay sinh nhật em mà!_ Mặc dù rất giận anh, nhưng cô không thể phủ nhần rằng cô rất vui khi anh nhớ được ngày sinh nhật của cô.
- Rồi sao?
- Anh xin lỗi...
Niềm vui của cô bỗng vụt tắt...
- ...Hôm nay anh bận việc nên..._ Không kịp nghe BaekHyun nói hết câu TaeYeon đã tắt máy ngay, cô thực sự không muốn nghe. Tại sao cứ phải xin lỗi? Cứ suốt ngày anh xin lỗi cô một lần như vậy... Đến bao giờ... anh mới trả hết 'nợ'?...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com