Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

12

Loại thời tiết ẩm ướt bám dính khiến Kim Taehyung chán ghét cực độ. Cả khuôn mặt vốn dĩ không được tươi tắn, giờ lại càng thêm khó chịu. Mãi tới lúc bước lên xe riêng trở về, hai chân mày sắc lẻm mới giãn ra đôi chút.

"Kim Thiếu, tới đâu?"

Người tài xế phía trước hơi quay người hỏi.

"Park thị" - Taehyung cũng đơn giản đáp lại. Một tuần không gặp Park Jimin, thật nhớ con người ấy. Hắn quay ra bên ngoài cửa sổ, bất giác chìm đắm trong những giọt mưa rơi lác đác bên ngoài ô kính.
Jungkook ngồi ở hàng ghế trên, ánh mắt nhìn qua kính chiếu hậu hướng tới người ở băng ghế sau.

Mỗi khi có ý nhắc tới Park Jimin, con người Kim Taehyung tự động chuyển sang một loại trạng thái dịu dàng vô cùng. Ngay cả ánh mắt hắn đang ngắm nhìn kia, giống như của một cậu trai trẻ đơn thuần.
Phải rồi, bọn họ đã bên nhau từ thơ ấu tới giờ. Có lẽ luôn đối với Park Jimin bằng tia nhìn ấy. Một cái nhìn sẽ làm cho bất cứ ai chìm đắm và ghen tị với người được hưởng thụ nó.

"Nhìn vậy tôi cũng không chết được"

Hắn chậm rãi mở lời. Ánh mắt trong tích tắc đổi lại là hung tàn đối với Jungkook. Cậu bật cười thành tiếng. Kim Taehyung này thật thú vị. Hắn không giết cậu vì lo cho Park Jimin. Nhưng lại sợ Park Jimin mỗi ngày càng thêm gắn bó người mới. Tâm tình của hắn cậu không hiểu. Cậu không muốn rồi có một ngày trở thành kẻ mê muội như hắn.

Đối với Jungkook mà nói, yêu rồi, chính là chuyện giữa hai người mà thôi.

Mưa càng lúc càng nặng hạt. Hãy nhanh trở về thôi. Về với Park Jimin.

__
"Nó thật sự thích Park Jimin rồi?"

Chủ tịch Lee Hyun Shik nhìn cô trợ lý đang ngồi trước mặt hỏi lại một lần nữa. Ông ta vốn rất ghét Park Jimin, nhưng hiện tại không có lựa chọn nào khác ngoài hợp tác cùng Park thị. Chỉ là người vừa đến đã phải lòng đối tác là cô con gái mà ông hết mực cưng chiều. Thật không hiểu Lee Young Ah nghĩ cái gì, khi có hứng thú với kẻ từng làm mất mặt cha và anh mình trước bao nhiêu người.

Cô không biết rằng vì thái độ của Park Jimin trong buổi tiệc đó, mà bao đối tác làm ăn lâu dài trước nay đều phải lo lắng thoái lui bảo toàn vị trí của họ. Thực chất việc lấy rượu rửa tay của Jimin chỉ là một hành động nhắc nhở tới những kẻ không biết điều trong việc hợp tác với Park thị. Nhưng có lẽ nhiều người có mặt ngày hôm đó tâm tư chẳng tốt đẹp gì, vì một hành xử của anh ta mà tìm cớ rút lui trước. Chuyện đó mang lại bất lợi cho Lee thị rất nhiều. Đến tận hôm nay cũng không tháo gỡ được khó khăn.

"Chủ tịch, tôi nên làm gì?"

Cô thư ký xinh đẹp ngồi bên ông ngả vào lòng dò hỏi. Lão già như ông ta làm sao sánh nổi một ngón tay của Park Jimin như thế. Đâu chỉ Lee Young Ah mê mẩn khí chất của người đó, mà có lẽ bất cứ ai gặp Park Jimin rồi cũng không thoát khỏi sự mê hoặc từ anh ta.

"Em cứ quan sát vậy thôi. Xem xem đến mức độ nào. Rồi thông báo lại cho tôi"

Ông ta vỗ nhẹ lên lưng cô gái, rồi mơn trớn dọc sống lưng người tình trẻ. Cô ả không ngại ngần thúc nhẹ bộ ngực lớn vào lòng người đàn ông luống tuổi rồi giả bộ nũng nịu. Nếu là theo dõi Park Jimin, thì ả dễ dàng chấp thuận. Người như anh ta, có khi nào động tâm với ả hay không đây?

Jimin là một người rất tích cực trong công việc. Cậu thường dành rất nhiều thời gian trong ngày tập trung xử lý mọi vấn đề xảy ra trong tập đoàn. Dĩ nhiên là các việc có tầm quan trọng nhất định. Ngoài ra còn có sự trợ giúp không ít từ Yoongi, một cánh tay đắc lực.

"Jimin, Taehyung về rồi"

Tiếng trong điện thoại bàn phát ra thông báo. Yoongi làm vậy để Jimin không quá bất ngờ hay bị giật mình trong lúc đang tập trung. Cậu cũng quen với sự quan tâm tưởng chừng vô cùng nhỏ nhoi này của anh.

"Vâng" - Jimin bất giác ngoan ngoãn đáp lời. Min Yoongi dùng mọi ôn nhu một đời người đối xử với cậu rồi, nên cậu sẽ dùng cách hành xử tốt hơn cho anh ấy.

Lời vừa dứt, cửa phòng đã mở rộng. Kim Taehyung đi phía trước, Jeon Jungkook theo sau một đoạn, lịch sự kéo cửa lại. Dù gì cũng là văn phòng Chủ tịch, mở toang ra không hay ho gì.

Hắn vừa trở về không lãng phí thời gian lao đến bên người này. Cánh tay to lớn vòng lấy Jimin siết lại. Mùi hương nhạt trên cổ cậu làm hắn nhớ mong đến phát điên. Taehyung dụi mặt vào hõm cổ người trong lòng, mặc kệ ánh mắt Jungkook không dừng nhìn vào bọn họ.

"Nhớ cậu" - Taehyung bắt đầu làm loạn. Hắn đặt môi lên môi Jimin thì thầm mấy tiếng nho nhỏ. Rồi cứ thế da diết ngậm lấy hai bờ môi đối phương cắn mút.

Jimin chẳng ngại ngùng gì, tiếp nhận từ hắn tất cả những chủ động ấy. Phải nói sao đây, vì chính cậu cũng nhớ nhung sự cuồng nhiệt của hắn.

Hai người bọn họ xem văn phòng như phòng ngủ. Kim Taehyung ôm lấy Jimin đặt lên người mình, bàn tay lớn luồn vào bên trong áo xoa nắn da thịt ấm áp của Jimin. Tay hắn lạnh, Jimin hơi co lại. Nhưng cũng nhanh chóng trở nên quen thuộc, níu lấy đầu Taehyung hôn môi kịch liệt.

Jungkook ở một bên vô cùng ngứa mắt. Máu nóng sôi sục trong cơ thể. Park Jimin anh ta cùng người khác thể hiện trước mặt cậu. Thật không hiểu nổi người này rốt cuộc phóng đãng đến mức độ nào. Mà Jungkook cũng không biết tại sao đôi chân mình lại lặng lẽ di chuyển tới phía bọn họ, cầm lấy cánh tay Jimin đang bận rộn ôm Taehyung mà giằng ra. Khiến đối phương nhói đau phải dừng lại. Chỉ đợi có thế, Jungkook ngay lập tức kéo anh vào lòng. Hai tay siết chặt cả bả vai đối phương, giống như không cho phép va chạm cùng người kia nữa.

"Này... "

Chân mày Taehyung co lại, một tay nắm lấy tay Jimin đang trong lòng Jungkook, dùng sức để đưa trở về bên mình. Nhưng Jungkook cả hai tay ôm lấy người trong lòng, không dừng siết lấy chặt hơn.

"Anh bên Park Tổng hai mươi năm rồi. Tôi muốn bên anh ấy thêm một chút. Sao?" - Jungkook nói chậm rãi từng lời. Quay người Jimin trong lòng đối diện lại mình. Hai đôi mắt thâm trầm chiếu vào mắt nhau. Với Jimin là một tia thú vị, với cậu có chút bối rối nhưng liền trở nên kiên định. Cậu nắm lấy cằm Jimin, áp sát đôi môi mỏng vào môi của đối phương. Vị ngọt của Jimin làm Jungkook trở nên buông lỏng cả mọi sự căng cứng nãy giờ. Cậu mút hai vành môi ấy như mút một viên kẹo. Một tay ôm eo, một tay giữ lấy gáy Jimin ngăn chặn di chuyển.

Jungkook mê mải trong nụ hôn ấy. Còn Kim Taehyung trở vào vị trí của cậu khi mới bước vào phòng. Một chút ghen tuông lẫn ngứa ngáy. Nhưng hắn không nói gì thêm, quay lưng thoát li khỏi văn phòng. Hắn sẽ làm theo ý của Jimin.

Chỉ còn lại hai kẻ đang thèm khát tình yêu bên trong. Jungkook xốc Jimin về ghế dài ở phòng, trực tiếp đè lên người anh ta đòi hỏi. Chẳng phải Park Jimin lựa chọn cậu cho "hậu cung" của mình hay sao. Vậy giờ thể hiện một chút, chiếm lấy người này một chút. À không, lẽ nào chỉ là một chút thôi sao. Điều đó lúc này không đủ thoả mãn Jungkook.
Hai tay mở từng khuy áo của người bên dưới, tham lam từ môi xuống cần cổ trắng hồng. Xương quai xanh mềm mại nhô lên, càng hấp dẫn người bên trên cương cứng. Jungkook luồn tay vào áo, xoa nắn nhũ hoa bắt đầu cứng hẳn. Park Jimin thân thể nhạy cảm, phía dưới không ngừng bành trướng khó chịu.

Cậu trực tiếp kéo khoá quần anh ta, đưa vật kia ra bên ngoài dùng tay mân mê. Jimin chịu không nổi, rên rỉ nho nhỏ trong khoang họng. Âm thanh mị hoặc lại gợi tình, làm Jungkook đưa đẩy tay nhanh hơn. Đến khi chất lỏng trắng bắn vào phía cậu, mới dừng lại thở dốc.

"Jimin. Jimin à... " - Jungkook không sử dụng thêm kính ngữ nào khác, cứ thế dùng tông giọng thanh cao gọi tên Jimin. Tiếng gọi thấm đẫm sự ham muốn, dội vào tai Jimin như câu dẫn.

"Cậu... "

"Tôi yêu anh... yêu anh... "

__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com