Chương 51 : Anh em tốt
Syaoran đã tự nhốt mình trong phòng suốt mấy ngày qua, anh chẳng buồn ăn uống cũng không nói với ai câu nào, Sakura mất tích khiến anh suy sụp tinh thần không thiết đã động bất cứ việc gì cả, nhưng khi Tomoyo đập cửa nói vọng vào báo là Eriol đã tìm thấy Sakura anh lập tức ngồi bật dậy nhanh như 1 cái lò xo bị nén, anh phóng ra khỏi phòng nắm lấy vai Tomoyo hỏi lại cả 1 tràng dài vì sợ mình nghe nhầm.
" Cô vừa nói gì ? Làm ơn nói lại đi, có phải cô nói là Eriol đã tìm thấy Sakura rồi đúng không ? Cô ấy đang ở đâu ? Cô ấy có khỏe không ? Còn con của chúng tôi nữa, cả 2 vẫn bình an chứ ? "
" Anh bình tĩnh 1 chút, anh hỏi 1 lúc nhiều như thế sao làm sao tôi trả lời kịp, giờ anh tịnh tâm lại trước đã được không ? "
" Tôi bây giờ rất bình tĩnh, cô mau nói nhanh đi "
" Anh nghe kỹ đây, anh Eriol đã tìm được tin tức của Sakura rồi, cậu ấy được 1 bác sỹ tốt bụng cứu sống nhưng cậu ấy lại bị hôn mê giờ vị bác sỹ đó đang đưa cậu ấy về bệnh viện trung ương ở khu Cửu Long Thành, tầm 7h sáng mai xe sẽ đến nơi, anh Eriol đã nhắn cho tôi số điện thoại của vị bác sỹ đó, bảo tôi đưa cho anh đây này "
" Cám ơn cô tôi sẽ đến bệnh viện ngay "
" Này anh đến bệnh viện vào giờ này làm gì ? Xe của bác sỹ đã đến đâu, 7h sáng mai kia mà "
" Tôi muốn đến bệnh viện chờ ở đó cho đến khi gặp được Sakura "
" Tôi biết anh rất nóng lòng nhưng đã mấy ngày anh không ăn uống gì, giờ còn chạy đến ngồi chờ ở bệnh viện không khéo anh đổ bệnh mất, anh mà bệnh chắc chắn Sakura không vui đâu, anh cứ ở nhà nghỉ ngơi sáng mai tôi cùng anh đi sớm được không ? "
Tomoyo cố gắng thuyết phục cuối cùng Syaoran mới đồng ý chờ, anh quả thực muốn chạy ngay đến bệnh viện nhưng đành nhẫn nhịn đợi theo lời Tomoyo, buổi tối anh chỉ ăn qua loa cho xong bữa rồi trở về phòng nằm nhìn đồng hồ đếm từng giây từng phút mong cho trời mau sáng, Tomoyo và Meiling đều lắc đầu ngán ngẫm cả 2 không ngờ anh lại nặng tình với Sakura như vậy.
Sáng hôm sau đồng hồ vừa điểm 6h Syaoran đã VSCN thay đồ và lao ra khỏi nhà, Tomoyo chật vật lắm mới theo kịp anh, anh cho xe chạy thật nhanh khiến Tomoyo ngồi kế bên không khỏi sợ hãi, cô nắm chặt đai an toàn miệng lẩm nhẩm cầu nguyện, 20 phút sau cả 2 đến nơi an toàn cô mới trấn tĩnh lại, bước xuống xe mà cô chưa hoàn hồn tim còn đập chân vẫn run.
Do đến sớm nên cả 2 phải ngồi chờ 1 lúc, Tomoyo rất mong được gặp Sakura nhưng cô lại không giống Syaoran, trông khi cô bình thản chờ đợi thì anh cứ sốt sắng đi tới đi lui ở sân bệnh viện, cô nhìn anh cảm thấy vô cùng chóng mặt nên buộc phải lên tiếng nói.
" Syaoran anh có thể ngồi xuống được không ? anh cứ đi qua đi lại như thế làm tôi thấy choáng lắm "
" Tôi xin lỗi nhưng tôi không thể ngồi yên được, nếu tôi làm ảnh hưởng đến cô thì để tôi đi ra chỗ khác vậy ? "
" Anh không cần làm thế đâu , cũng sắp 7h rồi sao anh không gọi thử số điện thoại mà anh Eriol gửi hôm qua xem xe của bác sỹ gần đến chưa "
" Cô không nhắc thì tôi quên mất, để tôi gọi "
Syaoran lôi điện thoại ấn số điện thoại gọi cho bác sỹ Hanyo theo lời của Tomoyo, chuông reo khá lâu mà chẳng thấy ai bắt máy, anh hơi lo lắng không biết có xảy ra sự cố gì không, anh vẫn kiên nhẫn gọi thêm vài lần nhưng vẫn như ban đầu không ai nghe máy, Tomoyo vội trấn an khi thấy sự thất vọng hiện trên gương mặt của anh.
" Anh đừng lo tôi nghĩ chắc là bác sỹ đang lái xe nên không nghe máy được, chút nữa gọi lại là được mà "
Syaoran không trả lời chỉ thở dài ngồi xuống ghế nhìn chăm chăm vào điện thoại, thời gian cứ trôi qua khoảng 30 phút sau anh giật mình vì tiếng chuông điện thoại, anh vội đưa lên bấm nghe vì đó chính là số của bác sỹ Hanyo gọi lại.
" Xin chào, tôi là Hanyo Mikagi cho hỏi là ai đã gọi cho tôi vậy ? "
" Chào anh, tôi tên Li Syaoran, lúc nãy tôi vừa gọi cho anh "
" Anh Li gọi tôi có chuyện gì không ? làm sao anh có được số điện thoại của tôi ? "
" Chuyện kể ra dài dòng lắm tôi nghĩ chúng ta nên gặp trực tiếp nói chuyện sẽ hay hơn, tôi được biết anh đang đưa 1 bệnh nhân nữ đến bệnh viện trung ương vào hôm nay đúng không ? "
" Phải, tôi sắp đến nơi rồi "
" Thế thì tốt quá, tôi sẽ đợi anh ở cổng bệnh viện, anh có thể cho tôi biết biển số xe của anh không ? "
" Biển số xe tôi là 358671 tầm 10 phút nữa là tôi có mặt "
" Ok tôi sẽ chờ "
Sau cuộc nói chuyện ngắn, Syaoran cúp máy vui mừng chạy ra phía cổng để đợi, Tomoyo thấy vậy cũng chạy theo, đúng như lời của bác sỹ Hanyo chỉ 1 lúc cả 2 đã nhìn thấy 1 chiếc xe hơi 7 chỗ màu xám bạc chạy về phía họ, từ xa Syaoran đã xác nhận được đúng biển số, anh nhanh chóng ra hiệu cho xe dừng lại, bác sỹ Hanyo thấy có người ra hiệu liền chuyển hướng xe đến 1 chỗ thuận tiện và dừng lại, Hanyo vừa bước xuống xe thì Syaoran cũng đi tới, anh không chờ Hanyo lên tiếng trước đã nhập đề luôn.
" Chào anh , tôi là thanh tra cao cấp Li Syaoran, lúc nãy chúng ta đã nói chuyện qua điện thoại "
" Vâng, chào sếp Li, không biết anh cần gặp tôi có chuyện gì ? "
" Trước khi nói rõ mọi chuyện tôi cần anh giúp xác nhận 1 việc, đây là hình của vợ tôi, cô ấy gặp tai nạn mất tích hơn 6 tháng rồi, tôi và gia đình tìm kiếm khắp nơi mà không có tin tức, hôm qua tôi nhận được tin anh vô tình cứu 1 cô gái có nhân dạng giống vợ tôi, anh có thể xác nhận giúp tôi không ? "
Syaoran mặc dù muốn hỏi thẳng nhưng anh vẫn tế nhị rào trước đón sau, anh đưa ra tấm hình của Sakura để Hanyo xác nhận lại, Hanyo vừa cầm tấm hình xem qua đã nhận ra ngay cô gái anh cứu giống hệt người trong hình, anh có chút phân vân không biết có nên xác nhận không, trong trái tim anh dường như không đành lòng, 6 tháng chăm sóc chữa trị cho cô anh đã có cảm tình với cô, ấy vậy mà giờ đây người thân của cô lại xuất hiện, anh đắn đo 1 lúc lâu định sẽ phủ nhận nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lo lắng và mong chờ của Syaoran anh biết được Syaoran đang rất nóng lòng muốn gặp Sakura anh đành gạt tình cảm riêng tư qua 1 bên để đặt y đức lên trên đầu, anh hít 1 hơi sâu gật đầu nói.
" Cô gái mà tôi cứu được chính là người trong tấm hình này, cô ấy đang ở đây "
Bác sỹ Hanyo đưa tay kéo cửa xe ra thì thần sắc của Syaoran lập tức thay đổi, anh vui mừng khôn siết vì người con gái anh yêu sau thời gian xa cách đang ở ngay trước mặt anh, anh đi nhanh đến ôm lấy Sakura nghẹn ngào nói.
" Sakura, đúng là em rồi, bảo bối em có biết anh đã tìm kiếm em vất vả thế nào không ? em hãy tỉnh dậy nhìn anh đi, anh muốn được nghe em gọi anh là ông xã, bảo bối em có nghe anh nói gì không ? "
" Sếp Li, cô ấy không thể trả lời anh đâu, lúc tôi tìm thấy cô ấy ở bờ biển thì cô ấy đã rơi vào tình trạng hôn mê sâu rồi, khó khắn lắm tôi mới lấy lại mạng sống cho cô ấy cùng đứa bé trong bụng khỏi tay tử thần, suốt 6 tháng qua cô ấy không hề có dấu hiệu tỉnh lại, cho nên tôi mới đưa cô ấy đến bệnh viện lớn này "
" Bác sỹ vừa nói đứa bé, vậy là con tôi vẫn còn đúng không ? "
" Phải, may là hôm đó tôi phát hiện kịp thời nên thai nhi mới giữ được, chỉ cần chậm 1 chút vài phút thì có lẽ thai nhi đã không còn "
" Bác sỹ tôi cảm ơn anh rất nhiều, cảm ơn anh đã cứu mạng của vợ và con tôi, tôi nhất định sẽ báo đáp ơn nghĩa này "
" Chuyện báo đáp tạm gác lại đi, quan trọng bây giờ là tình hình của bệnh nhân, còn 3 tháng nữa đứa bé ra đời nếu như đến lúc đó vợ anh không tỉnh lại thì cả 2 mẹ con rất có thể gặp nguy hiểm đấy "
" Vậy bây giờ phải làm thế nào ? "
" Tôi cũng không biết, nên mới mang cô ấy đến bệnh viện trung ương, tôi nghĩ bệnh viện lớn sẽ có cách chữa trị, thôi đừng nói nhiều nữa mọi người cùng tôi đưa cô ấy vào trong để bác sỹ khám đi "
Syaoran nghe Hanyo nói xong anh liền bế Sakura lên đi nhanh đến khoa cấp cứu, bác sỹ Hanyo sau khi dặn dò cô y tá đi theo tìm chỗ đổ xe xong liền cùng Tomoyo chạy theo.
Làm xong các thủ tục nhập viện Sakura lập tức được chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt, các bác sỹ giỏi đã có mặt thăm khám, Hanyo cũng tham gia vì anh là người nắm rõ tình hình của cô.
Ở bên ngoài dãy hành lang Syaoran và Tomoyo ngồi chờ trong sự lo lắng, lúc này Eriol vừa đến bệnh viện lấy điện thoại gọi cho Tomoyo hỏi tình hình.
" Alo, Tomoyo anh đây, anh đến bệnh viện rồi, Syaoran có gặp được bác sỹ Hanyo chưa ? cậu ấy có gọi cho em không ? "
" Em với Syaoran đang ở bệnh viện, sáng nay em đi cùng anh ấy, bọn em đã gặp bác sỹ Hanyo và hiện giờ đang ngồi chờ các bác sỹ kiểm tra cho Sakura, anh mau đến khoa nội đi "
" Ok anh đến ngay "
Eriol ngắt điện thoại hộc tốc chạy, vài phút sau anh nhìn thấy Syaoran và Tomoyo, anh dừng lại lấy hơi rồi mới lên tiếng.
" Syaoran, Sakura sao rồi ? "
" Bác sỹ đang khám chưa ra, Eriol cả tuần nay là cậu đi tìm cô ấy giúp tớ phải không ? "
" Ừ, thấy cậu cứ như con gà rù mắc mưa nên tớ đành làm người anh em tốt ra tay nghĩa hiệp "
" Cảm ơn cậu, tớ nợ cậu 1 ân tình, tớ nhất định không quên đâu, sau này chỉ cần cậu lên tiếng tớ sẽ đền đáp "
" Đền đáp cái gì, tớ với cậu chơi thân từ nhỏ, chúng ta luôn xem nhau như anh em mà còn tính toán sao, cậu còn khách sáo thì tớ cạch mặt đấy, đừng lo chuyện bao đồng nữa tập trung chăm sóc cho Sakura đi "
" Cậu đúng là anh em tốt, coi như tớ không chọn nhầm bạn "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com