Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 2 : Thiên thần và ác quỷ

"Hôm nay là một ngày vô cùng tồi tệ. À không phải, nói đúng hơn là ngày bắt đầu cho một chuỗi ngày tồi tệ. Này nhé! Đầu tiên tự dưng "may mắn" ngồi cạnh một tên ác ma vô cùng biến thái, đã vậy giờ đây mình còn phát hiện ra phải ở chung một phòng với hắn ta. Ngày ngày chạm mặt, giờ giờ chạm mặt, ôi cuộc đời của mình rồi từ đây phải làm sao đây? Cứ nghĩ đến đấy là mình chỉ muốn nhảy lầu cho xong thôi. Ơ nhưng mà....bù lại thì vẫn có một thiên thần bên cạnh mình, bạn ấy vừa đẹp trai lại rất ga lăng. Giống như một câu chuyện cổ tích vậy, nàng công chúa bé bỏng được chàng hoàng tử che chở khỏi bàn tay ma quỷ của quái vật. không tồi đâu nhé, hên thật khi có "người đó" ở đây. Ôi nụ cười ấy, ánh mắt ấy...dù chỉ là mới quen biết nhau có một ngày nhưng mình cứ ngỡ như đã quen biết từ lâu lắm rồi. Thiên thần sẽ xuất hiện trong giấc mơ của mình! Chắc chắn là như thế"

- Này này cái bạn ma mới kia, tắt đèn cho người ta ngủ. Biết mấy giờ rồi không? Giờ này còn bày đặc viết cái nhảm nhí gì đó?

Gấp lại quyển nhật kí đang viết dở! JiYeon liếc mắt lên tầng trên. Thật là xui đến tận mạng, ở chung một phòng đã vậy còn nằm chung một giường với cái tên ác ma oái ăm đó. Hắn ta ngủ ở tầng trên, còn JiYeon ở tầng dưới. Sao mà oan gia ngỏ hẹp thế này.

- Mình chỉ mở đèn bàn thôi mà! Liên quan gì đến bạn, đèn lớn trong phòng đã tắt rồi mà.

Tên ác ma đó không thèm điếm xỉa, hắn ta cố tình lắc lư người làm cả giường đung đưa:

- Tui có cái thói quen lạ lắm, phải tối thật tối mới ngủ được. Dù là cái ánh sáng nhỏ nhặt nhất cũng thấy khó chịu.

- Thế thì mặc kệ bạn, liên quan gì tới tui.

- ờ! Đã nói thế thì có ngon viết nữa đi.

Càng nói hắn ta càng lắc cái giường mạnh thêm.

- Nè! Nè! Vừa phải thôi chứ.

- Thôi mà hai cái người kia, khuya rồi, biết trong phòng có người đang bị bệnh không hả? - BoRam lên tiếng.

- EunJung à! sao cứ ăn hiếp phụ nữ hoài vậy hả? JiYeon! Bạn có muốn đổi chổ với mình không?

Ôi thiên thần lên tiếng rồi. Lúc trưa vào nhận phòng JiYeon đã có ý định ngủ chung giường với HyoMin rồi. Vì phòng này có ba giường đôi. BoRam và SoYeon đã ở một giường. EunJung và HyoMin mỗi người nằm một giường còn lại. JiYeon rất muốn ở cùng giường với HyoMin nhưng lại nghĩ nếu nằm chung giường. Người tầng trên, kẻ tầng dưới như vậy JiYeon sẽ rất khó có cơ hội "nhìn ngắm" HyoMin. Vì vậy JiYeon chọn giường đối diện thể dễ thể hiện "camera" quan sát hơn, nào ngờ đâu lại dính chưởng với cái tên ác ma này. Nhưng nếu như bây giờ HyoMin đã lên tiếng đổi chổ. Vậy có nghĩa là dù có nằm ở giường bên đó vẫn có thể nhìn thấy HyoMin và lại còn tránh xa được tên ác ma kia. Như vậy có phải tiện lợi cả đôi đường không?

- Cảm ơn HyoMin! Nhưng như vậy có tiện lắm không?

- Người ta không có chịu đâu HyoMin ơi, cố tình xin vào phòng này để được ở gần tao mà. Dễ gì chịu qua đó.

Trời đất ơi! Phải nói là nếu như không tai nghe mắt thấy thì dù có đánh chết JiYeon vẫn không thể tin trên đời này lại tồn tại cái kiểu người tự tin đến mức trơ trẽn như vậy.

- Được rồi HyoMin. Mình sẽ đổi chổ với bạn, ngủ ở đây mình cứ thấy "vi khuẩn" bay lập lờ.

- Nè nè cái bạn kia, bạn nói như vậy là sao hử?

- Thôi! Hai người cho tui xin, SoYeon đang bệnh mà, khuya lắm rồi đó - BoRam lên tiếng lần thứ hai.

Đến lúc này thì cái tên ác ma kia mới chịu im lặng, JiYeon lặng lẽ dọn đồ qua chỗ của HyoMin. Một ngày khởi đầu trải qua vô cùng mệt mỏi. JiYeon thầm nghĩ nếu như không có sự xuất hiện của EunJung thì quả thật ngôi trường này sẽ rất tuyệt vời.

Sáng sớm hôm nay khi vừa mới ngủ dậy JiYeon đã thấy có một bạn transguy lùn sủng, gương mặt baby có thể bún ra sữa đứng ngay trước mặt mình. Người này chắc hẵn là SoYeon. Hôm qua SoYeon bị bệnh nên cứ nằm bẹp trên giường, trùm kín mặt JiYeon chẵng có cơ hội làm quen hay nói chuyện. Xem ra hôm nay cậu ấy đã khỏe hơn rồi. Khắc hẵn với HyoMin và EunJung, Reen mang một nét bề ngoài khá "độc" cậu ấy để tóc theo cách lãng tử, cao hơn hai transguy kia rất nhiều(chiều cao đứng ngang nách 2 người kia). Mang một phong cách gì đó không quá men nhưng cũng không nữ tính, ở bạn ấy có một chất riêng mà hai người kia không hề có. Nhưng trong ba người thì chắc mới gặp lần đầu JiYeon chỉ có thể nhận ra SoYeon là transguy mà thôi. Nhìn bề ngoài thật sự rất cuốn hút nhưng không biết tính cách thì như thế nào đây. Lỡ như cũng là một tên ác ma thì JiYeon chỉ có duy nhất một con đường chết.

- Chào SoYeon, mình là Park JiYeon. Là thành viên mới trong phòng..

- À! chào JiYeon, hôm qua có nghe BoRam nói về bạn, bạn xinh gái quá. Bắt tay cái nhé!

Cậu ấy có một nụ cười rất đẹp tuy không tỏa sáng bằng HyoMin nhưng quả thật nụ cười này cho JiYeon cảm giác cậu ấy thật dễ gần.

- Tất nhiên rồi - vừa cười JiYeon vừa đưa tay ra nắm lấy tay bạn ấy - hôm nay nhìn bạn có vẻ khỏe hơn rồi ha?

- Ôi mấy cái cảm sốt tầm thường đó sao làm khó được mình.

- Cái gì mà ồn ào quá vậy? đang ngủ ngon à, cái bạn ma mới kia nói nhiều quá đó.

JiYeon liếc mắt nhìn sang, tên thối tha kia vẫn còn nằm bẹp trên giường, sao ai nói chuyện hắn ta không bắt bẻ mà cứ JiYeon lên tiếng mà hắn lại lèm bèm thế kia.

- Dậy nào EunJung, trể học rồi đó - SoYeon tới giường lây lây người EunJung.

- Gì....đối với tớ không có khái niệm trể học. Tụi bây lên lớp trước đi, ra chơi tớ vào.

- Cậu là lớp trưởng mà cứ đi học trễ hoài như vậy sao? Dậy đi, đi ăn sáng với tụi tớ - HyoMin từ phòng vệ sinh bước ra, trong trang phục tươm tất, đầu tóc gọn gàng. Đúng là người đẹp thì trong hoàn cảnh nào cũng đẹp cả.

- Thôi! Người ta đã không muốn đi học thì thôi các bạn đừng ép. Hôm nay JiYeon sẽ được ngồi một mình một bàn thật là thích.

JiYeon chỉ lên tiếng theo cảm tính, nghĩ gì nói đó. Qủa thật nếu tên đó không đến lớp thì JiYeon sẽ rất thoải mái. Nào ngờ đâu khi JiYeon vừa nói xong câu nói đó thì tên kia cũng ngay lập tức bật dậy.

- Chịu dậy rồi đó hả? Nhanh đi tớ chờ - SoYeon lên tiếng.

Tên kia đầu tóc rối bời, lếch cái thân tàn vào nhà vệ sinh, vừa đi vừa ngáp dài, cố gắng ngoái lại nói thêm một câu:

- Có người khích tớ để tớ đi học, không đi phụ lòng người ta sao.

Đến lúc này đây JiYeon mới thấy mình lở miệng, haiz....lại một buổi học căng thẳng rồi đây. Đến lớp JiYeon cố tình đi nhanh để vào trước, không thôi để tên kia vào trước thì lại bắt JiYeon leo bàn trèo vào.

- Nè! Hôm qua tui nói sao hả? không được đi ngang chổ tui. Trèo bàn mà vào.

JiYeon vào chổ đặt cặp xuống quay sang hất mặt lên nhìn hắn:

- Mắc gì tui phải nghe lời bạn?

Tên đó vênh mặt gậc gậc đầu:

- À! à, rất có cá tính.

Hắn cũng vào chỗ ngồi xuống cạnh JiYeon:

- Tui thấy trên mấy bộ phim Hàn Quốc hay mấy cái tiểu thuyết ngôn tình. Thường thì nữ chính hay tạo cho mình một cá tính riêng biệt để gây sự chú ý của nam chính. Xem ra vì muốn tiếp cận tui mà bạn đã bỏ ra không ít công sức nhĩ?

JiYeon cắn răng thở dài. Tên này không biết hồi nhỏ có tắm bằng milu hay không mà sao lại tự tin và hoang tưởng đến mức như thế không biết nữa. JiYeon mở cặp lục lọi tìm chiếc gương rồi quăng trước mặt EunJung.

- Này ! gương này, soi đi.

EunJung mỉm cười cầm gương lên soi qua soi lại rồi bỗng hắn ta la làng lên:

- Ôi má ơi! Bạn đưa tui cái gương thần kì hả? nhìn vào thấy anh nào đẹp trai quá chừng luôn, y như diễn viên điện ảnh vậy.

JiYeon thật hết nói nổi, tức muốn trào máu ra. Lục cặp JiYeon tìm cuốn sách Sinh học rồi mở ra ngay chổ "sự tiến hóa của loài khỉ" đẩy quyển sách lại trước mặt EunJung.

- Thấy con khỉ này không? Nó đẹp hơn bạn đấy.

EunJung há hốc mồm. Đây là lần đầu tiên trong đời có người bảo khỉ đẹp hơn mình, EunJung tức tới cứng họng, không nói được câu này. Hậm hực lấy sách ra chuẩn bị vào tiết học đầu tiên.

Giờ ra chơi EunJung cùng HyoMin Và SoYeon tập trung tại phòng tập nhạc. Cả ba đang chuẩn bị bài trình diễn hôm khai giảng sắp tới. Còn hậm hực chuyện JiYeon bảo mình xấu hơn khỉ, EunJung chẳng thể tập trung vào bài tập được, cứ trật nhịp hoài làm SoYeon phải lên tiếng:

- Hôm nay mày sao vậy EunJung?

EunJung thở dài:

- Tớ bị một con nhỏ dở hơi chê xấu hơn khỉ. Cậu xem có tức không chứ.

HyoMin và SoYeon trợn mắt nhìn nhau rồi không hẹn mà cả hai bật lên cười cùng một lúc:

- Á! Em nào to gan vậy, hahahaha, EunJung xấu hơn khỉ......

- Ơ ! Các cậu có im ngay đi không? Tớ đá chết giờ. Suy nghĩ cách trả thù giùm tớ coi, ở đó mà cười.

SoYeon cố tình nén nụ cười xuống, trong khi HyoMin vẫn đang ôm bụng cười ha hả. SoYeon làm vẻ nghiêm túc hỏi EunJung:

- Khai tớ nghe, e nào mà gan thế!

- Thì thì...cái con JiYeon chứ ai nữa. Thích tớ mà tỏ vẻ làm cao để tao theo đuổi đấy.

Đến lúc này thì HyoMin cũng nín cười:

- Sao cậu lại nghĩ JiYeon thích cậu?

- Nhìn thì biết thôi, năn nỉ cô để ngồi gần tớ, cố tình xin vào kí túc xá ở chung với tớ nữa mà, mày thấy hôm qua còn tự động chọn giường của tớ không? Tại hôm qua tớ vạch trần kế hoạch của ẽm ra nên ẽm quê quá mới dọn qua giường của cậu đấy.

HyoMin lắc đầu thở dài.

- JiYeon là chị họ của BoRam mà. Vào cùng lớp với BoRam là đúng rồi. lớp cậu còn mỗi chổ đó trống nên đành phải ngồi ở đó thôi. Còn vào chung kí túc xá là do hai chị em đó xin ở chung thôi, làm sao biết được cậu cũng ở trong đó.

EunJung nhịp nhịp chân:

- Rồi! ok, cho là tình cờ đi, thế thì tại sao lại chọn giường của tớ?

HyoMin nhúng vai.

- Cái này thì.....cũng có thể là tình cờ...

- Haiz...thôi kệ đi, tớ không cần biết có thích tớ hay không nhưng đã đụng chạm tới tớ thì tao không bỏ qua được. Các cậu suy nghĩ giúp tớ tìm cách trả thù coi.

SoYeon vỗ vỗ vai EunJung:

- Thôi đi! Nam nhi đại trượng phu trách chi dăm ba câu của tụi con gái.

- Không được, nó dám chọc tức tớ, không để yên được - EunJung khoanh tay lớn giọng.

HyoMin ngã người vào tường nhìn EunJung một cách nghiêm túc:

- Hôm qua sau giờ ăn lúc đang đi về kí túc xá tớ thấy JiYeon bị một nhóm nữ sinh chặn đường. Hình như có liên quan tới cậu. Người ta mới chuyễn trường tới đây, đừng làm khó dễ người ta nữa.

Mắt EunJung hiện lên một tia sáng:

- Thế à! á à...tớ có cách rồi - EunJung cười một cách nham hiểm khiến SoYeon và HyoMin nhìn nhau lắc đầu không hiểu gì cả.

Giờ ăn cơm luôn là giờ đông nhất cũng là cái giờ JiYeon ghét nhất, JiYeon đang lay hoay không biết làm cách nào để lấy được cơm, BoRam thì có SoYeon lấy giùm rồi. Mà hai tay chỉ có thể bưng được hai phần cơm mà thôi. Hay là nhờ HyoMin nhỉ? Nhưng có lố quá không khi chỉ mới quen biết nhau có hai ngày mà JiYeon lại chủ động nhờ vã HyoMin? Haiz... JiYeon thở dài thất vọng, thôi thì cứ tự mình lo cho bản thân mình vậy. Hôm nay nhờ HyoMin rồi thì ngày mai cũng phải tự lấy cơm mà thôi, không lẽ ngày nào cũng nhờ hoài. Vừa nghĩ JiYeon vừa nhăn mặt chuẩn bị tinh thần để chen vào đám đông nhưng khi vừa quay lưng lại đã thấy EunJung từ xa đi lại tay cầm hai phần cơm.

- Em yêu! Anh có lấy cơm cho em rồi đây nè. Lại đây ngồi ăn chung với anh.

Trong khi JiYeon đang há hốc miệng ngạc nhiên không biết chuyện gì đang xảy ra, EunJung có nhầm lẫn hay uống lộn thuốc gì hay không thì EunJung đã đặt phần cơm vào tay JiYeon rồi nắm lấy tay JiYeon kéo đến khu vực bàn ăn. Hành động này của EunJung nhanh đến nổi JiYeon không kịp phản ứng gì chỉ ú ú ớ ớ được vài chữ. Nhưng khi JiYeon chưa kịp phản ứng thì mọi người xunh quanh đã "kịp" ngưng mọi hoạt động lại nhìn chằm chằm vào EunJung và JiYeon, kể cả HyoMin, SoYeon, BoRam cũng ngạc nhiên không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Lúc JiYeon hoàn hồn rút tay ra khỏi tay EunJung thì cũng là lúc JiYeon phát hiện ra hàng ngàn con mắt đang hướng về phía mình.

- Bạn bị ấm đầu hả? làm cái trò gì vậy?

EunJung cười một cách đểu giả. Không trả lời câu hỏi của JiYeon, EunJung đẩy JiYeon ngồi xuống ghế rồi kề sát mặt xuống vai JiYeon.

- Đừng làm bộ nữa mà em yêu. Ăn cơm nhanh nhé, anh về kí túc xá "đợi" em trước đây.

EunJung nói rõ ràng và nhấn mạnh từng chữ, tuy âm thanh phát ra không lớn lắm nhưng dưới sự yên tĩnh và tập trung cao độ của những người xung quanh thì câu nói đó không khác gì một quả bom nổ đùng bên tai, đủ để cả trường cùng nghe. Nói rồi EunJung cầm lấy phần cơm của mình đi thẳng một mạch về kí túc xá bỏ lại JiYeon ngơ ngác như một con nai vàng. Dù đang rất đói bụng nhưng JiYeon vẫn không thể nào nuốt nổi phần cơm trước mặt. Bên tai thì văng vẳng biết bao lời bàn tán, rồi còn những ánh nhìn khó chịu cứ xoáy vào JiYeon. JiYeon tức giận đứng dậy bỏ về kí túc xá, nhất định phải hỏi cho ra lẽ cái tên biến thái này lại muốn giở trò gì nữa đây. Hành động này của Hy vô tình khiến những con mắt, những câu nói xung quanh chuyễn từ ý "phủ định" sang "khẳng định" EunJung vừa nói đợi JiYeon ở kí túc xá thế là JiYeon bỏ cả bữa ăn trưa để "về" với EunJung. Vậy là nối bước theo JiYeon có đến cả hàng trăm con mắt dõi theo phía sau và tất nhiên một con người đang trong trạng thái căng thẳng, tức giận như JiYeon đã không kịp thời nhận ra.

Về đến kí túc xá JiYeon thấy cái tên ác ma biến thái kia đang trùm mềm ngủ một cách ngon lành. JiYeon tức giận leo lên giường của hắn đang nhủ thầm đá cho hắn vài cái thì bất ngờ bị hắn nắm lấy tay kéo JiYeon té nhào lên người.

- Sao em nôn nóng thế này, chưa gì đã về nhanh như vậy rồi, lại còn chủ động leo lên giường của anh nữa cơ chứ?

JiYeon hoảng hồn lồm cồm ngồi dậy chưa kịp phản ứng thì phát hiện ra có cả chục bạn nữ đang đứng trước cửa phòng tay cầm điện thoại ghi lại khoảng khắc này. JiYeon há hốc mồm đang tính nói gì đó thì "người bị hại" ngồi dậy, cố tình sửa sang lại tư thế sao cho thoải mái một chút:

- Sao em yêu vô ý thế, còn không đóng cửa phòng nữa chứ?

Nói rồi EunJung trèo xuống giường, ra ngoài nở một nụ cười thật tươi với các bạn nữ đang đóng đinh trước cửa phòng mình sau đó lẳng lặng đóng cửa lại.

- Bạn định làm gì vậy?

Lúc này đây JiYeon mới có thể mở miệng nói được một câu ngay lập tức JiYeon bị EunJung dùng tay khóa miệng lại, ép sát JiYeon vào tường. JiYeon chỉ kịp ú ú ớ ớ vài ba tiếng.

- Kêu đi, kêu lớn lên. Bạn có biết tiếng kêu của bạn bây giờ rất dễ bị người ta hiểu lầm không?

JiYeon nhìn thẳng vào mắt EunJung, tia mắt hằn lên một sự căm phẫn tột cùng. JiYeon đã ý thức được ý đồ của EunJung là gì. Những tiếng ồn ào ngoài cửa ngày một lớn lên, JiYeon nghe cả những câu chửi rủi về mình rất khó chịu. JiYeon im lặng nhìn chằm chằm vào EunJung, tay EunJung vẫn đặt lên miệng JiYeon khiến JiYeon không thể thở nổi.

- Mở cửa ra! EunJung....

Là tiếng của HyoMin, EunJung vẫn không hề có ý định buông JiYeon ra. JiYeon cố tình trợn mắt lên nhìn EunJung, ánh mắt thật hung tợn, EunJung vẫn dửng dưng đứng im. Cuối cùng không nhịn nổi nữa JiYeon dùng hết sức mình cắn vào tay EunJung. EunJung hét lên một tiếng rồi buông tay ra. JiYeon sẵn tiện tát thẵng một bạc tay vào mặt EunJung. Trong khi quá bất ngờ vì cái tát ấy, EunJung chưa kịp hoàng hồn thì JiYeon đã mở cửa chạy sọc ra ngoài.

Buổi chiều hôm ấy JiYeon không đến lớp. JiYeon biết bây giờ JiYeon là tâm điểm của trường. Tấm hình chụp được cảnh JiYeon "nằm" trên người của EunJung, ngay tại chiếc giường của EunJung đang được lan tỏa rất rộng trên web trường và cả facebook nữa. Điện thoại cứ reo liên tục, hết BoRam rồi đến HyoMin gọi nhưng JiYeon không còn tâm trí nghe máy nữa. JiYeon trốn ở một góc nhỏ sau trường, thầm hy vọng đừng ai tìm thấy mình, đừng ai quan tâm gì mình nữa cả. JiYeon thật sự mệt mỏi, chỉ có hai ngày thôi, hai ngày mới nhập học thôi mà JiYeon đã gặp biết bao nhiêu phiền toái và rắt rối rồi. Cũng chỉ tại một mình cái tên khốn kiếp đó gây ra. JiYeon có thù oán gì với hắn đâu chứ, cũng đâu đụng chạm gì tới hắn. Sao hắn lại dồn ép JiYeon tới con đường này. Càng nghĩ JiYeon càng thấy ấm ức. JiYeon thở dài, ngã đầu vào tường, nhắm mắt lại. Đang suy nghĩ liên miên JiYeon bất ngờ bị ai đó túm tóc giật đầu xuống đất.

- Nó đây rồi, con khốn này mày dám dụ dỗ EunJung.

JiYeon cố gắng vùng vẫy chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bất ngờ ăn thêm cái tát vào mặt. JiYeon dùng chân đạp vào bụng đối phương làm bạn nữ kia bật ra. Ngước mắtt lên JiYeon thấy có ba bạn nữ đang đứng trước mặt mình.

- Các bạn muốn gì?

Ba người kia bắt đầu xoắn tay áo lên, vẻ mặt đầy sự hung tợn nhìn JiYeon.

- Muốn cho mày một bài học để tránh xa EunJung ra.

JiYeon chẵng muốn giải thích vòng vo với mấy loại người này làm gì. Trong lúc tụi nó còn chưa phản ứng JiYeon đã kịp thời trả lại cái tát vừa rồi cho con nhỏ ngay trước mặt.

- Cái này trả lại cho bạn

Nói rồi JiYeon quay lưng bỏ đi.

- Đứng lại - một đứa khác nắm tóc JiYeon giật ngược lại phía sau. Trong lúc dằn co JiYeon cũng cố gắng quơ tay túm tóc đối phương và liên tục lên gối.

Từ nhỏ đến lớn JiYeon chưa từng đánh nhau, tất nhiên không hề có tý kinh nghiệm nhưng lúc này đây, khi đang nóng giận đến tột cùng thì tự dưng ở đâu có người lếch xác tới cho JiYeon trút giận, cứ tưởng tượng mấy đứa trước mắt là EunJung thì không hiểu sao JiYeon có thêm sức mạnh lạ thường. Ba đánh một, trận đấu không cân sức nhưng JiYeon cũng không tầm thường. JiYeon ăn miếng nào trả miếng đó. Sau một hồi dằn co tuy mặt mủi đầy vết thương nhưng nhìn ba đứa kia cũng không lành lạnh miếng nào.

- Nó dữ quá, rút thôi tụi bây, lần sau kéo theo đông đông rồi tính tiếp.

Nói rồi chúng nó thay phiên nhau bỏ đi, JiYeon mệt nhọc ngồi bệt xuống đất, đến lúc này JiYeon mới cảm nhận toàn thân ê ẩm, đầu óc quay cuồng. Cứ nghĩ đến tại Kaiz mà Hy ra nông nổi này thì thật JiYeon không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Móc điện thoại JiYeon gọi liền cho BoRam.

- Trời ơi! Unnie à, unnie đang ở đâu đó? Em kím unnie gần chết, unnie làm em lo quá!

- EunJung đang ở đâu?

- Sao ạ? EunJung sao? Đang ở sân khấu tổng duyệt cho buổi khai giảng tuần sau. Mà unnie....alo...alo...???

Nhóm "T.Queen's" (E.Jung, H.Min, S.Yeon) đang chuẩn bị cho tiết mục tổng duyệt của mình. EunJung vẫn còn rất hậm hực vì cái tát lúc trưa, cũng thật may không ai nhìn thấy cảnh đó nếu không thôi EunJung không biết kím cái lổ nào mà chui xuống cho đỡ nhục. Cũng thật không ngờ con bé ấy nhìn nhỏ con, hiền lành thế mà lại dám xuống thẳng tay như vậy. Tát một cái muốn thấu cả trời xanh.

- EunJung nè! Sao nãy giờ tớ không thấy JiYeon đâu hết vậy? - SoYeon lên tiếng hỏi.

- Tớ không biết, không thấy vô lớp. Chắc kím bụi rậm nào chui vào khóc lóc rồi.

- EunJung! Dù sao unnie ấy cũng là chị của BoRam, EunJung đừng làm khó unnie ấy như vậy nữa. Hôm nay EunJung quá đáng lắm. - BoRam cũng lên tiếng bênh vực cho JiYeon.

- Cậu đùa hơi bị quá rồi đó EunJung, cậu cũng biết nếu như bị các bạn trong trường tẩy chay thì sẽ như thế nào mà. Với lại cậu không sợ chuyện này tới tai Lee Qri sao? - Hyomin nghiêm túc nhìn EunJung.

Nhắc tới Lee Qri, EunJung có hơi ngán ngẩm. Lúc đầu nghĩ ra trò này EunJung chỉ muốn cho JiYeon nếm mùi bị ghét là như thế nào thôi, không hề nghĩ đến nếu Qri biết chuyện này thì sẽ như thế nào nữa? xem ra EunJung "lố" thật rồi.

- ừ! Tớ cũng quên mất Qri. Được rồi, tối nay tao sẽ đăng một status giải thích rõ chuyện này.

Vừa nói xong thì tiếng ồn ào xung quanh gây chú ý cho cả nhóm. Cả ba cùng quay lại nhìn thì thấy JiYeon quần áo lếch thếch, mặt đầy vết thương, đầu tóc rối bời. Đang đằng đằng sát khí tiến về phía EunJung. HyoMin và BoRam hoảng hốt chạy về phía JiYeon:

- JiYeon bị sao vậy?

- Unnie sao vậy unnie? có chuyện gì vậy?

JiYeon không thèm chú ý đến cả hai. Gạt ngang hai người ra JiYeon đi thẳng về phía EunJung. EunJung cũng giật mình khi nhìn thấy JiYeon như vậy. Đang định mở miệng hỏi xem có chuyện gì thì ngay lập tức năm dấu tay của JiYeon in hằn trên mặt EunJung. Một tiếng "ồ" kinh ngạc. Mọi người xúm lại thành vòng tròn xem trò vui. Cả đám ai cũng kinh ngạc trước hành động của JiYeon. EunJung ngước lên nhìn JiYeon nóng giận quát lớn:

- Bạn làm cái trò gì vậy?

Bộ dạng lếch thếch, cặp mắt đỏ ao JiYeon nhìn chằm chằm vào EunJung trông rất đáng sợ. JiYeon nghiến răng:

- Trả lại cho bạn những gì bạn đã gây ra cho tôi. Bạn đi mà nói với những người hâm mộ bạn rằng bạn chẵng có một chút giá trị gì trong mắt tôi cả, còn thua cả rác rưởi. Đừng nói đến bạn trai mà ngay cả làm bạn bè bạn cũng không đủ tư cách.

EunJung một tay ôm lấy mặt, quẹt ngang mép phát hiện bị rướm một xíu máu, ngước lên nhìn thẳng vào mắt JiYeon, trong vòng một ngày mà EunJung đã ăn hai cái tát. Rồi còn đứng trước đám đông tuyên bố EunJung trong mắt JiYeon không bằng rác rưởi. Mặt mủi, sĩ diện, tự tôn của EunJung đã bị hủy hoại trong tay JiYeon. không gian lúc đó im lặng một cách đáng sợ. Mọi người xung quanh cũng đã lờ mờ hiểu ra được nguyên nhân khiến JiYeon bị đánh. Bỗng dưng EunJung lại nở nụ cười nhếch môi quen thuộc, vừa gậc đầu vừa nói:

- Được! được thôi.

EunJung chuyễn tầm mắt sang mọi người đứng xung quanh, liếc một vòng rồi nói tiếp:

- Mọi người nghe cho kỹ đây! Từ đây không ai được đụng tới Park JiYeon. Đụng tới Park Jiyeon có nghĩa là đụng tới Ham EunJung này. Tôi sẽ không để yên đâu...vì... tôi khẳng định... cô ấy.. - tay EunJung chỉ thẳng về phía JiYeon, xoay mặt lại nhìn thẳng vào mắt JiYeon - chắc chắn trong tương lai sẽ là BẠN GÁI của tôi.

Lại một tiếng "ồ" kinh ngạc, mọi người lại một lần nữa xôn xao bàn tán, EunJung nói xong đi thẳng ra ngoài một lần nữa bỏ lại JiYeon với một khuôn mặt đầy sự kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com