Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC][TRANS] Devil On A Harley [Chap 1+2] Yulsic

Author: planet_ac

Translators: tomoyo01

Couples: Yulsic

Rating: PG



 Devil On A Harley

Chapter 1 - "Hai lần một ngày?"



Cô lại bị muộn... thêm lần nữa. Thức dậy vào buổi sáng quả là thử thách không dễ dàng gì với Jessica Jung.

Sooyoung chết tiệt! Jessica rủa thầm trong đầu. Sao cậu ta không gọi mình dậy?

Vội vàng cào cào mái tóc vàng óng mấy cái, cố sửa cho nó trông tương đối chỉnh tề, Jessica phi theo đường chim bay vào thẳng nhà bếp, nơi Sooyoung đang hạnh phúc hưởng thụ bữa sáng.

"Yah - Choi SooYoung, tại sao cậu không đánh thức tớ?" Jessica xiên vội miếng thịt xông khói trong đĩa cô bạn cùng phòng, vừa nhai ngấu nghiến vừa cằn nhằn.

"Có gọi , mà cậu ngủ như chết ấy."

Sooyoung đau khổ nhìn miếng thịt bị cướp trắng trợn ngay trước mắt mình, lập tức hung hăng xỉa cái dĩa xuống tay Jessica - kẻ đang âm mưu lấy thêm miếng thịt nữa. Cô đâm trượt, và em thịt tội nghiệp nhanh chóng biến mất trong miệng cô gái tóc vàng.

"Hớ hớ, trượt nhé!" Jessica cười đểu khi chuẩn bị thò tay xí xớn bánh mỳ của Sooyoung.

"Tớ thề là cái xiên này không trượt lần hai đâu nhé!" Sooyoung gầm gừ, giật lại miếng bánh từ tay Jessica. "Tự làm bữa sáng của cậu đi."

"Đồ nhỏ mọn. Ki bo. Bủn xỉn. Chỉ vì miếng bánh bé tí dở òm đó mà cậu đối xử với bạn thân nhất vậy đó hả?"

"Tớ thế đấy" Sooyoung đáp tỉnh bơ. "Tớ có cần nhắc thêm là cậu muộn giờ làm rồi không nhỉ?"

"Ôi chúa! Tớ chết rồi!" Nhanh như chớp, Jessica giật cái túi xách và bay ra khỏi nhà, đóng sầm lại cánh cửa sau lưng.



------------------------------



8h30 sáng, tại thủ đô Seoul, Jessica bị kẹt cứng trong giờ cao điểm, giao thông hỗn loạn, nghẽn cả một đoạn dài. Chán nản bên trong chiếc Mini Cooper đen trắng của mình, Jessica mở radio và tiếng người đọc bản tin dự báo thời tiết vang lên. "Dự báo sáng nay trời mưa, các bạn nhớ mang theo ô khi ra ngoài... " Và từng giọt từng giọt bắt đầu nhỏ xuống kính chắn gió.

"Hờ... thật hay ho. Tắc đường, và trời lại mưa to." Jessica bất mãn lầm bầm, cáu kỉnh tắt radio.

Khi ô tô chậm chạp nhích từng chút, một người đi xe đạp lướt qua cô và rẽ vào con đường mòn.

DING! ( Hình ảnh bóng đèn 100 watt vụt sáng trong đầu Jessica.)

Nếu mình quẹo vào đường mòn bên kia, rồi rẽ, rồi quành, lên đồi, xuống dốc, rồi sang đường khác, thế là qua được nhỉ? Jessica vô cùng tâm đắc với ý tưởng sáng giá, và lập tức biến nó thành hành động. Cô đâm xe vào con đường mòn.

100m đi xuống, cô rẽ, sau đó quành, lên đồi, xuống dốc, và khi chuẩn bị đi sang đường khác, một chiếc Harley Davidson Sportster bỗng từ đâu hiện ra, suýt thì tông phải xe của Jessica. Nó vốn đã tông rồi nếu người điều khiển không chuyên nghiệp bẻ lái kịp thời, lách trong gang tấc, trách khỏi vụ va chạm kinh hoàng thảm khốc.

CÁI KHỈ GÌ THẾ...

Lao theo quán tính, đầu Jessica va phải vô lăng, và tiếng còi inh ỏi vang lên. Cách đó vài mét, chủ nhân chiếc Harley cũng dừng lại, xuống xe, từ tốn bước về phía ô tô của cô. Jessica không có kinh nghiệm trong việc đọc ngôn ngữ cơ thể, nhưng ngay lúc ngày, chả cần kinh nghiệm cũng có thể cảm nhận tâm trạng đối tượng không hề vui vẻ. Mưa lại còn ngày càng nặng hạt.

ÔI KHÔNG.

Jessica ghét phải đương đầu với kiểu tình huống này. Bên cạnh đó, lỗi do ai kia chứ? Cô ghét phải nghĩ tới việc mình đi sai đường, nhưng cũng không thể phủ nhận một phần do mình không chịu dừng lại khi đèn chuyển đỏ.

Bình tĩnh nào, Jess. Dù thế nào chăng nữa cũng tuyệt đối không được nhận mình sai.

Chủ nhân chiếc mô tô sốt ruột gõ gõ cửa kính xe, ra hiệu cô kéo nó xuống. Bất đắc dĩ kiêm lo lắng, Jessica làm theo. Cô không thể định dạng gương mặt người đó do chiếc mũ bảo hiểm. Người đối diện nâng kính mũ lên, nhưng không cởi ra, hé lộ một nửa gương mặt. Trời đang mưa rất to, tầm quan sát bị hạn chế, nhưng Jessica vẫn nhận ra mình đang chăm chú nhìn vào đôi mắt đen láy sâu thẳm. Chủ nhân đôi mắt ấy chợt lên tiếng.

"Cô gái, có biết vừa rồi nguy hiểm lắm không vậy? Nếu tôi không tránh kịp thời, chắc đã đâm phải cô và bay tới nơi chỉ-có-chúa-biết rồi đấy. Cô có biết luật giao thông không thế?"

Chất giọng có chút trầm khàn không nghe rõ, phần do mũ bảo hiểm che đi miệng anh ta, nhưng đó là một giọng khỏe, còn có phần lạnh lùng. Và anh ta đang nhìn cô...mãnh liệt.

"N...nè... Là cậu từ đâu bỗng dưng xuất hiện đấy chứ..." Jessica lắp bắp chống đối. "Còn phóng quá nhanh mà đường thì bé tẹo."

"Đó là điểm ngoài lề. Trọng điểm là tôi đi đúng đường. Cậu không nghĩ ít nhất mình nên xin lỗi sao?" Chủ nhân chiếc mô tô không thèm dấu diếm vẻ khó chịu khi mạnh bạo gạt nước mưa đang nhỏ xuống mắt và mũi. Jessica không thể ngừng quan sát người trước mặt, trong bộ quần áo đua xe, từ áo khoác, quần cho tới bốt đều màu đen, vô cùng ấn tượng dù tất cả đều đang ướt nhẹp. Cô thoáng nghĩ anh ta có nét nữ tính nhiều hơn, và dù ghét phải thừa nhận, nhưng Jessica đã hoàn toàn bị thu hút.

Khỉ gió! Anh ta có lông mi cong và dầy.... chết rồi... mình chết đuối trong đó mất.

“Được rồi, biết rồi, tôi không có thì giờ đôi co với cậu. Mianhae... Tôi XIN LỖI!" Cô quát to.

Chuyện gì xảy ra với châm ngôn không được nhận mình sai thế nhỉ?

Cô chưa từng cảm giác bị đe dọa và thấy bản thân nhún nhường tới vậy cho tới tận lúc này. "Cô nên nói chân thành hơn một chút. Lần sau thì cẩn thận nhé. Ai đó có thể bị thương nặng thật sự đấy."

À, phải rồi! Còn cậu thì nên nói chuyện bớt châm biếm một chút đấy, cậu - lái thẳng tới địa ngục đi!!!

"Rồi, biết, sao cũng được. Tôi đi được chưa? Tôi thực sự đang vội."

Anh ta đứng tránh sang một bên, gợi ý cô có thể đi. Khi Jessica đạp ga, cô ngước nhìn lần nữa qua kính chiếu hậu, ghi nhớ hình ảnh chiếc Harley của anh ta lao vút trong màn mưa.



-------------------------------



Jessica ngồi trong phòng làm việc, hình ảnh người chủ chiếc mô tô vẫn loáng thoáng ẩn hiện đâu đó trong tâm trí, cho tới khi boss của cô - tổng biên tập Tạp chí %&*$* xồng xộc lao vào phòng.

"Ah, Jessica, cuối cùng cậu đã xuất hiện. Có tí nhận thức nào về việc mình đến muộn bao lâu không vậy?" Kim Taeyeon ngồi thẳng lên bàn Jessica, móc mỉa kiêm chất vấn.

"Xin lỗi sếp. Tắc đường, chưa kể tớ còn suýt bị tai nạn." Gương mặt cô gái tóc vàng ấm lên nhanh chóng khi hồi tưởng lại cuộc chạm trán với người đó.

"Tai nạn?" Taeyeon nhướng mày dò hỏi. "Tai nạn ô tô ấy hở?"

"Tai nạn ô tô." Jessica nhại giọng Taeyeon. "Tên ác ma trên chiếc Harley đó bỗng từ đâu phóng ra và gần như đã xảy ra va chạm."

"Ác ma?"

"Yeah, hắn ta đi với tốc độ kinh khủng mà còn dám cả gan nói tớ sai nữa."

"Hmm...." Taeyeon thong thả tháo kính, lấy mép áo sơ mi lau lau chùi chùi, thấp giọng. "Từ hiểu biết về kĩ năng lái xe của cậu, chắc chắn là vậy rồi."

"Ew, còn lâu!" Jessica chống chế. "Tớ là tài xế giỏi!"

"Cậu là tài xế - không giỏi." Taeyeon chế nhạo. "Không nói nữa, tớ muốn cậu theo tiếp loạt ảnh chụp chúng ta làm tuần trước cho chủ đề thời trang mùa hè."

"Nhưng chẳng phải do nhiếp ảnh nghỉ nên dự án đó mới treo lại sao?"

"À phải rồi, chỉ vì cậu tranh cãi với anh ta đấy."

"Việc anh ta là tên đê tiện nhất hạng đâu phải lỗi của tớ, dám đi trêu ghẹo tán tỉnh người mẫu. Còn nữa, anh ta làm việc không chuyên nghiệp."

Taeyeon chán nản dơ hai tay đầu hàng. "Được rồi, sao cũng được. Tớ đã tìm được nhiếp ảnh gia khác rồi." Rồi chắp hai tay vào nhau, làm bộ dạng năn nỉ "Làm ơn đấy, Jessica, đừng có tranh cãi với người này. Lịch sự một chút."



------------------------------



Studio của nhiếp ảnh gia mới tương đối nhỏ, khá ngăn nắp, hai tầng, có mái vòm màu cam, một nơi yên tĩnh bên ngoài khu Gangnam. Jessica đi vào con đường đầy sỏi, hai bên ngập bóng liễu rủ xanh mướt. Vừa bước xuống xe, một cô gái dáng người nhỏ đã đứng chờ sẵn ở cửa, mỉm cười với cô.

"Xin chào, cô hẳn là Jessica Jung." Cô gái vui vẻ đưa tay. "Kim Hyoyeon, trợ lý nhiếp ảnh."

Họ bắt tay thân thiện, rồi cô gái dẫn Jessica bước vào tòa nhà. "Xin lỗi, nhiếp ảnh còn bận chút việc, nhưng sẽ về sớm thôi."

Lập tức, tiếng gầm rú của động cơ bên ngoài thu hút sự chú ý của Jessica. Và qua khung cửa sổ kiểu Pháp, cô trông thấy chiếc mô tô đen quen thuộc đang lướt vào, và người điều khiển nó thì càng quen hơn nữa.

Ôi chúa ơi - đó không phải người mình đang nghĩ đấy chứ?

Tim Jessica bỗng trật một nhịp.

"Oh, sếp đã về rồi." Hyoyeon vui vẻ thông báo.

Và cô chăm chú nhìn dáng người cao, thon gọn, trong bộ đồ da, còn đội mũ bảo hiểm, thong thả bước qua cửa chính. Tim Jessica dần dần tăng tốc.

"Chào sếp, cô Jung đã tới rồi." Hyoyeon giới thiệu rồi xin phép lui ra ngoài.

Sự việc xảy ra tiếp theo như lấy hết toàn bộ hơi thở của Jessica. Cô trông thấy người đó đột ngột tháo mũ bảo hiểm, và mái tóc đen nhánh, xoăn từng lọn đổ xuống như thác, che phủ vai anh ta - chữa lại - vai CÔ TA.

Không phải ác ma.... mà là ma nữ???

Trong giây lát, Jessica như bị tước hết phòng vệ, chỉ biết đứng sững sờ ngắm nhìn.

"Tôi nghĩ mình nhận ra chiếc Mini bên ngoài. Thật trùng hợp, phải không? Gặp nhau những hai lần một ngày?" Ma nữ nói bằng giọng trầm thấp. "Kwon Yuri, và cô hẳn là Jessica Jung?"

Cực kì nhã nhặn, Jessica đưa tay ra, nhưng đồ ma nữ đó còn chả thèm liếc. Cô thả tay xuống, cảm giác nhụt chí, cùng bực bội chợt xuất hiện.

Tốt thôi, tôi cũng chả cần bắt tay cô.

Tiếp đó, ma nữ thản nhiên cởi áo khoác, và bằng hành động vô cùng cố ý, quăng nó sang một bên, bỏ qua sự hiện diện của Jessica. Cô ta mặc chiếc áo thể thao trắng lửng, tương phản hoàn toàn nước da ngăm phía dưới, lộ ra cơ thể căng tràn nhựa sống, cực kì thu hút chú ý của người khác.

Khoảnh khắc trước đó, tất cả những gì Jessica có thể thấy là cặp mắt đen huyền, lông mi dài cong vút, còn bây giờ, khi Kwon Yuri đã cởi mũ bảo hiểm, toàn bộ gương mặt đều hiện ra rõ nét.

Khỉ gió! Cô ta đẹp không tả được... gương mặt hoàn hảo.

Jessica hoàn toàn bị mê hoặc bởi vẻ ngoài ưa nhìn của Kwon Yuri. Mặt trái xoan, mũi dọc dừa, và cô để ý cằm còn có chút chẻ nữa. Hoàn toàn quyến rũ và hấp dẫn. Bờ môi căng mọng đầy mời gọi, và tất nhiên, đôi mắt đen sâu thẳm, như nam châm hút người ta chìm sâu vào đó. Jessica cố lục soát dấu hiệu của phẫu thuật thẩm mỹ nhưng không tìm ra một điểm nào - cô thất vọng thừa nhận.

Cô ta hoàn toàn tự nhiên, và mình hoàn toàn ganh tị.

"Vậy, tôi có đỗ không? Cô thích chứ?" Giọng cô gái da ngăm cất lên đầy trào phúng mỉa mai, giật ngược Jessica trở về trái đất.

"Huh? Gì cơ?"

"Cô đang xem xét tôi còn gì, và nếu cô ngắm xong rồi, tôi rất vui lòng dẫn cô đi tham quan studio."

Jessica đỏ chín cả mặt. Ngượng không tả xiết.

"X-xin lỗi, chỉ là tôi nghĩ cô là con trai..."

"Cô chắc phải thất vọng lắm." Kwon Yuri móc mỉa, môi khẽ nhếch tạo thành nụ cười. "Được rồi, tôi sẽ dẫn cô đi tham quan."

Đi theo Yuri băng qua dãy hành lang hẹp về phía sau, Jessica không thể dừng việc nhìn chằm chằm vào lưng cô ấy. Áo thể thao ba lỗ càng giúp show ra bờ vai hoàn hảo, cơ thể thon gọn tạo hình chữ V về phía eo, tạo đường cong hoàn hảo cho vòng ba, và xuống sâu nữa là cặp chân dài bất tận.

Cái khỉ gì đang xảy ra với mình thế này, Jessica Jung? Tại sao tự dưng một tên ác ma bí ẩn xuất hiện lại làm mình rối trí như vậy? Chấp nhận bị xúc phạm hết lần này tới lần khác, rồi bây giờ còn nhìn chân với vòng ba của cô ta như mấy tên dê xồm chính hiệu. Không được, tỉnh lại, mình hoàn toàn bình thường kia mà, mình thích đàn ông! Mình tuyệt đối không có khuynh hướng theo hướng ĐÓ.

 

Chapter 2 - "G.a.ySica"






Quay trở về căn hộ, Jessica thấy Sooyoung đang lười biếng nằm dài trên sofa trước tivi, xem bộ phim tình cảm sướt mướt nào đó, bên cạnh bịch popcorn bự chảng.

Cô thả người xuống bên cạnh Sooyoung, tiện tay nhón một ít bắp rang.

"Hên cho cậu, chả phải đi làm gì hết, chỉ cần ở đó hưởng thụ, ăn rồi xem TV." - Jessica chế nhạo.

"Nói thế không đúng, tớ vẫn làm việc cơ mà." Sooyoung bất bình phản đối.

"Yeah, tất cả những gì cậu làm nếm đồ ăn, rồi gõ vào laptop, rồi lại nếm tiếp, trong khi phần còn lại của thế giới ngoài kia phải chật vật đi làm để kiếm sống.”

Sooyoung viết bài cho một tạp chí ăn uống, và chỉ cần nộp bản thảo đều đặn hàng tuần.

"Dà, có những người may mắn vậy đó. Không thể trách cậu ganh tị được." Sooyoung nhét đầy miệng bắp rang, mắt vẫn dán vào TV. "Vậy, hôm nay của cậu thế nào?"

Thêm một lần, Jessica lại nhớ tới Kwon Yuri, và với lý do mờ ám không rõ ràng nào đó, cô đỏ mặt. Thường thì Jessica luôn có rất nhiều chuyện để kể mỗi khi về tới nhà, nhưng riêng lần này, cô im lặng tuyệt đối.

"Không giống cậu nhỉ. Mọi khi toàn cằn nhằn loạn xị cơ mà. Có gì đó làm phiền phải không?" Sooyoung và Jessica đã sống chung nhà từ rất lâu, họ là bạn thân từ thời tiểu học.

"Ờ...thì...phải...mà không... Tớ-tớ không biết..." Jessica ngập ngừng. Liệu Sooyoung có hiểu không? Dù rằng họ là bạn rất thân, nhưng cũng đôi khi Sooyoung có suy nghĩ rất khác thường. Cô có nên kể về tên ma nữ đã xuất hiện mọi lúc, mọi thời điểm trong tâm trí mình kể từ lần đầu gặp mặt hay không?

"Trả lời kiểu gì thế hả? Phải... không... không biết...?" Sooyoung nhại giọng. "Mà sao mặt cậu lại đỏ thế kia? Ha, xong rồi, cậu đang e thẹn! Là đàn ông... mẫu người cậu thích... cao, ngăm, và vô cùng đẹp trai, phải không? Jessica Jung, vẻ ham zai lộ rõ hết rồi kìa.”

Yeah, phải rồi, đoán nữa đi... nhưng chỉ có phụ nữ cao, ngăm, vô cùng quyến rũ, là Kwon Yuri thôi.

"Đúng chứ, nói xem nào." Sooyoung huých nhẹ Jessica, háo hức dò hỏi.

"Nói cái gì? Tớ không gặp đàn ông, vì chúa."

"Thế sao cậu lại đỏ mặt? Tớ biết cậu rõ như lòng bàn tay đấy, Jess. Là đàn ông. Đó chắc chắn là đàn ông."

"Đó KHÔNG phải đàn ông...." và rất nhẹ nhàng "... là phụ nữ..."

Thông tin chưa được tiếp nhận đầy đủ, Sooyoung nhòm xuống thẳng mặt Jessica, dò xét.

"Lại xem?"

Cô gái tóc vàng bực thật rồi đấy.

"Khỉ gió, Sooyoung, là phụ nữ. Rõ ràng nhé, Phụ...Nữ!!!"

"Oh wow, không cần phải hét lên thế, tớ nghe rồi... Mà - woah... phụ nữ ấy hả?" Sooyoung nhướng mày nhìn Jessica, cùng vẻ hoài nghi tột độ in trên mặt.

Cô gái tóc vàng chỉ biết ngượng ngùng gật gật đầu, mắt nhìn chăm chú xuống nền nhà.

"Geez, cậu thích phụ nữ?" Sooyoung lập một ghi nhớ khẩn cấp trong đầu là không bao giờ được cởi đồ trước mặt Sica nữa, và luôn luôn phải khóa cửa phòng vào ban đêm.

"Thấy không, tớ đã biết là không nên kể cho cậu mà. Tớ không thích con gái, okay, không một chút nào. Chỉ là, không biết vì sao đột nhiên lại bị một cô gái ảnh hưởng nhiều tới vậy, và không thể dứt suy nghĩ về cô ấy. Người đó… giống như chất gây nghiện, và tớ bị dính vào."

"Ây, Jess, cái này quả là khám phá mới lạ đấy. Bạn thân là g.a.y mà bây giờ tớ mới biết."

"Tớ KHÔNG g.a.y. Vì chúa. Tớ đã nói là không biết có chuyện gì xảy ra với mình cơ mà, chỉ là không thể dừng nghĩ về cô ấy… Não bộ giống như bị chiếm đóng… và tê liệt."

"Cậu có mấy suy nghĩ dâm tặc về cô gái đó không?"

"Ừm, cô ấy đẹp, quyến rũ, và - "

"Ý tớ là, kiểu như, cậu muốn abcxyz gì đó với cô ấy chẳng hạn?" Sooyoung ngắt lời.

"Phật ơi, Sooyoung, cậu điên rồi." Jessica hét ầm lên.

"Không điên bằng nửa cậu đâu. Chúc mừng nhé, Jess, cậu đã chính thức g.a.y"



----------------------



Ở một nơi nào đó, phần khác của Seoul, một cô gái cao, ngăm đang thoải mái đứng dưới vòi sen, để dòng nước lạnh massa cơ thể mệt mỏi của mình. Suy nghĩ của cô dạt tới hình ảnh cô gái tóc vàng ưa cáu kỉnh lái chiếc Mini Cooper. Jessica Jung. Giây phút cô nhìn vào gương mặt ấy, khi cửa kính ô tô kéo xuống, nhịp đập bên lồng ngực trái đột ngột tăng tốc không kiểm soát. Vẻ đẹp quyến rũ, và cô lập tức bị hút vào. Tuy là, có chút đáng tiếc khi lần gặp đầu tiên của họ xảy ra trong hoàn cảnh không mấy thuận lợi. Cô suýt thì đâm vào xe cô ấy. Và lần gặp thứ hai ở nơi làm việc của cô thì sao nhỉ? Yuri quyết định là mình bắt đầu tin cái gọi là định mệnh. Số phận đưa đẩy họ gặp nhau, nếu nói theo kiểu sến súa. Nhưng liệu Jessica Jung có thích phụ nữ hay không?



---------------------



Sooyoung đang bận thay đồ ngủ thì Jessica đột nhiên tông cửa và ló đầu vào.

"Hey, Sooyoung, tớ muốn nói - "

"HEY! Phải gõ cửa chứ!" Sooyoung ré lên khi cuống cuồng đưa tay che đậy phần áo lót phía trên.

"Cậu có thôi hoang tưởng không hả? Làm như tớ chưa từng thấy cậu khỏa thân bao giờ vậy."

"Nhưng giờ cậu là g.a.y!"

"Sooyoung, nghiêm túc đấy, dẹp hết mấy luận điểm vô nghĩa về việc tớ là g.a.y đi."

"Đã từng nghe thuyết "phủ định" bao giờ chưa? Nó chính xác với cậu bây giờ đấy."

"Arasso, rồi, tớ phủ nhận đấy." Jessica nhặt chiếc sơ mi Sooyoung định mặc quăng thẳng vô mặt cô. "Cậu có định mặc áo không thế? Tớ không có tí hứng thú nào với thân hình như cái que của cậu đâu. Mà thôi, tớ chỉ định bảo tối nay sẽ về muộn. Khỏi cần chờ."



----------------------



Bước vào studio, Jessica trông thấy Kwon Yuri đang bận bịu sắp xếp đồ đạc, hoàn toàn chú tâm vào công việc tới mức chẳng mảy may phát hiện cô gái tóc vàng đã tới. Cô ấy mặc sơ mi caro khoác ngoài áo thể thao lửng, phối cùng quần xám ống rộng. Mái tóc đen dài được buộc cao đằng sau, có vẻ như cô ấy đã hoàn toàn sẵn sàng cho công việc.

"Cool lắm, đúng không?" Một giọng nữ vang lên từ sau lưng, khẽ quay người, cô trông thấy Hyoyeon đang mỉm cười với mình.

"Rất cool." Jessica đồng tình. "Vậy, sếp của cô là người thế nào?" Ít ra, đây cũng là cơ hội hiếm hoi để tìm hiểu về Kwon Yuri.

"Gần như hoàn hảo." Hyoyeon tự hào giơ ngón cái. "Chuyên nghiệp và tận tâm. Là dạng người cầu toàn. Cô ấy còn trẻ, nhưng sẽ còn tiến xa."

"Tôi có thể thấy vậy."

"Yeah, cô ấy còn xinh và quyến rũ nữa. Có rất nhiều đàn ông, kể cả phụ nữ, tự nguyện quăng mình vào cô ấy, nhưng sếp lại chả có hứng thú với ai."

"Kể cả phụ nữ, huh?" Jessica nhướng mày. "Nhưng sao tôi không ngạc nhiên nhỉ?"

Hyoyeon bật cười.

"Yup, cô ấy có sức hút kì lạ, thậm chí là với tôi, dù tôi đã kết hôn rồi." Cô tươi cười giơ tay khoe nhẫn cưới của mình. "Tôi thấy cảm giác kì lạ, rung động mỗi khi cô ấy chăm chú nhìn mình. Thấy như cô ấy đang tán tỉnh mình vậy, nhưng cuối cùng hình như tất cả đều do tôi tưởng tượng."

Được rồi, vậy là chuyện này xảy ra cả với phụ nữ đã có gia đình. Tức là chả có gì bất ổn với mình phải không?

Jessica chưa từng có cảm giác nhẹ nhõm thế này trong đời.

CHUẨN! Jessica, mày hoàn toàn bình thường!

Cô gái tóc vàng bỗng thấy cực kì hạnh phúc.

Tuy nhiên, hạnh phúc thường chỉ tồn tại ngắn ngủi khi Sunny - người thiết kế thời trang chính, thông báo rằng có 2 người mẫu nữ không thể tới chụp hình, họ phải nhập viện vì cúm H1N1.

"Trời ạ! Hôm nay là cái ngày gì thế này? Làm sao chúng ta kiếm ra người thay thế trong thời gian ngắn như vậy?

Jessica bực bội phát điên. Cô nhăn mày soi Sunny từ đầu tới tận ngón chân. Sunny có hình thể tương đối ổn, sau khi trang điểm, cô ấy sẽ hoàn hảo.

"Sunny, thay đồ."

"Gì cơ? Cậu đùa tớ à? Hey, tớ thích được nịnh, nhưng không đời nào đâu!"

Sunny hiển nhiên không vui vẻ gì với quyết định trời ơi của Jessica. Người chết đuối thì cả một cọng rơm cũng cương quyết giữ chặt nhưng chuyện này thì hoàn toàn là ngớ ngẩn.

"Tại sao không?"

"Trong trường hợp cậu không để ý, thì tớ chỉ có 155cm thôi đấy. Nói theo cách khác, tớ, ờ... LÙN! Cậu là chỉ đạo nghệ thuật thì phải có đánh giá sáng suốt hơn chứ!" Và để chứng minh quan điểm của bản thân, Sunny đá văng đôi guốc cao gót 8cm mình đang mang.

Jessica ngó lại Sunny lần nữa. Trời ạ. Cậu ấy thực sự lùn. Chưa kể phần trên có chút quá khổ để mặc bikinis mà trông vẫn tao nhã. Họ đang chụp cho đề tài thời trang mùa hè, chứ không phải tạp chí khiêu dâm, khỉ gió!

Cô gái tóc vàng cảm giác cái vỗ nhẹ lên vai, liền giật mình xoay người để thấy Yuri đang đứng sau lưng mình.

"Tôi xin lỗi, không phải cố ý nghe trộm, nhưng tôi nghĩ Sunny nói đúng. Từ cái nhìn chuyên môn, tôi không nghĩ cô ấy phù hợp dù rất xinh đẹp. Cô ấy thiếu chiều cao. Trông bên ngoài thì, tôi thấy cô là lựa chọn tốt hơn đấy. Chỉ cao hơn nửa cái đầu cũng sẽ tạo ra khác biệt rất lớn." Yuri từ tốn đề nghị.

"Cô đang đùa..."

Yuri và Sunny đồng loạt lắc đầu phản đối. Cô gái thấp hơn lập tức hăm hở quăng bộ bikini vào tay Jessica.

"Sica, thay đồ!" - lên giọng ra lệnh.

"Tớ không làm được!" Jessica phản đối, lo lắng liếc xuống bộ bikini. Rồi nhanh chóng chỉ xuống đôi chân trắng nõn của mình. "Tớ chưa cạo!"

"Chân cậu láng mịn như mông em bé." Sunny đả đảo.

"Mặt tớ có mụn!" – Cô gái tóc vàng cố gắng vớt vát.

"Tôi có thể xóa chỗ đó sau." Yuri mỉm cười đảm bảo.

"Đúng đúng, không gì là photoshop không làm được." Sunny hí hửng chỉ ra sự thật. "Thay đồ đi!"

"Biết rồi, nghe rồi!" Jessica miễn cưỡng nện bước vào phòng thay đồ, vừa đi vừa càu nhàu "Nhớ nhắc Taeyeon trả thêm cho tớ đấy."




------------------------




Khi việc chụp hình kết thúc, đã gần 9 giờ tối. Mọi người đều về hết chỉ còn Jessica ở lại lựa chọn những bức đẹp nhất. Toàn studio chìm trong yên lặng. Hai cô gái ngồi bên cạnh nhau, nép mình nhìn vào màn hình máy tính, lựa chọn từng tấm ảnh, chỉ đôi khi trao đổi vào câu ngắn ngủi với âm lượng trầm thấp.

Jessica hầu như không thở được, khi nhận thức mình đang ngồi gần Yuri tới mức nào. Tim cô hầu như đập nhanh gấp hai lần bình thường. Mỗi khi có một người cử động, vai của họ sẽ chạm nhẹ vào nhau, và cứ mỗi lần như vậy, Jessica lại cảm giác như có dòng điện chạy dọc cơ thể. Chiếc điều hòa cuối phòng quyết định đình công đúng lúc khiến cảm giác bức bối trong cô gái tóc vàng ngày càng tăng lên. Cô trông thấy từng giọt mồ hôi đọng lại trước trán Yuri, và phải liên tục cố cưỡng lại thôi thúc mạnh mẽ được với tay lau nhẹ chúng.

"Xin lỗi về cái điều hòa nhé." Yuri nói chân thành, đưa tay gạt mồ hôi.

"Không mồ hôi." Jessica mỉm cười đảm bảo, lập tức nhận ra mình vừa nói gì, cô chữa lại. "Không nóng lắm."

Điều Yuri làm tiếp theo vượt xa dự đoán của Jessica. Cô ấy đột ngột đứng dậy, cởi áo khoác ngoài, lộ ra áo thể thao ngắn lửng màu đen bên trong.

"Xin lỗi nhé, nhưng tôi rất nóng. Cô không phiền khi chỉ có hai chúng ta chứ?" Yuri thuận tay quăng cái áo sang một bên.

ỰC! Cô gái tóc vàng khó nhọc nuốt khan, cố không thể hiện sự lúng túng khi thoáng thấy dòng nước ẩm chảy dọc từ cằm, xuống cổ, lướt qua ngực, rồi thấm vào bên trong rãnh áo Yuri. Hai bên vai cô ấy như được phủ lớp sương mỏng, dưới ánh sáng phản chiếu càng trở nên bóng và mịn. Thật quá sức vô lý khi mình lại bị mấy giọt mồ hôi đó làm cho mê mẩn như vậy - Jessica bối rối nghĩ thầm, có phần tự quở trách bản thân.

"Tôi - tôi không vấn đề. Như cô nói, chỉ có hai chúng ta thôi mà." Cô gái tóc vàng lập tức chuyển tầm mắt về phía màn hình, mặt đỏ dữ dội. May sao đèn trong studio chỉ sáng mờ mờ. Trời ạ! Sao cô ấy phải làm thế chứ? Geez, là áo ba lỗ thể thao thôi mà. Con gái đi tập gym ai chả mặc vậy, mình cũng mặc đó thôi. Không lý nào mình thực sự có xu hướng g.a.y? Khó thở quá đi mất! Mình cần bình dưỡng khí! Ngay lập tức!

"Oh, cái này. Trông rất đẹp." Yuri đứng sau lưng Jessica, hơi cúi người nhìn qua cô gái tóc vàng, cằm hầu như khẽ chạm xuống vai cô ấy, khi đưa tay chỉ bức ảnh trong màn hình.

Jessca cảm giác được hơi thở Yuri ấm nóng phả lên cổ mình. Cô ấy đang ở quá gần, quá quá gần.

Dừng mấy suy nghĩ thiếu đàng hoàng lại, Jessica! Không được, phải về nhà ngay trước khi mình làm ra chuyện gì đó điên khùng.

Yuri đề nghị đưa Jessica về khi nhận ra cô gái tóc vàng không đi xe, mà quá giang người trong công ty để tới studio.

"Tôi sẽ tự bắt xe. Cô đã làm việc cả ngày và hẳn mệt nhoài rồi. Tôi không thể làm phiền cô nữa." Jessica lịch sự kiếm cớ từ chối. Ngồi gần như vậy đằng sau Kwon Yuri trên chiếc Harley của cô ấy, hít vào mùi hương ẩm ướt có sức hấp dẫn tỏa ra từ cơ thể cô ấy, là điều cuối cùng Jessica muốn nghĩ tới.

"Không phiền. Tôi cũng cần hít thở không khí mà. Cô đang giúp tôi mới đúng, thật đấy." Yuri cương quyết đề nghị, khoác lại áo sơ mi.

Khi chiếc Harley phóng qua cây cầu bắc ngang sông Hàn, sợ rằng cô gái tóc vàng có thể ngã, Yuri kéo tay Jessica ôm chặt quanh eo mình, khiến cơ thể cô ấy dựa vào gần hơn. Mặt khác, suốt quãng thời gian đó cô gái tóc vàng phải liên tục chống lại, bằng tất cả khả năng của mình, ham muốn dựa đầu vào vai nữ devil.

Mình tự hỏi cô ấy có cảm giác được trái tim đang đập như trống áp sát ngay lưng thế này hay không?



-------------------------------



Dù chỉ là khoảnh khắc vô cùng ngắn ngủi , nhưng Jessica Jung đã nghiêm túc tự truy vấn... định hướng giới tính thực sự của bản thân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #yulsic