[Longfic] Vua đầu bếp (chap 2)
Chưa bao giờ, phải chưa bao giờ trong cuộc đời của Im Yoong Guk ông lại thấy bất lực như vậy, kể cả khi công ty ông xây dựng bao nhiêu năm rơi vào tay người ngoài ông vẫn luôn tự tin mình có thể gây dựng lại một thứ khác to lớn hơn. Nhưng giờ đây khi trong vòng tay ông là xác của người vk mà ông đem lòng yêu thương hết mực, ông lại cảm thấy hoàn toàn bất lực. Những gì ông xây dựng nhiều năm qua cũng trở thành hoàn toàn vô nghĩa...Giờ đây ông không biết làm gì ngoài việc áp mặt vào mái tóc của vk mình hít lấy mùi hương còn sót lại trên mái tóc, vừa thì thầm vào tai vợ:
_Hana à, e đừng dọa anh như thế được không, như thế không vui đâu.
Giọng nói trầm khàn, mang theo sự bất lực vang lên cũng không khiến cho người phụ nữ đang nằm kia tỉnh lại. Những giọt nước mắt từng giọt, từng giọt từ từ chảy rơi xuống khuân mặt đầy máu của người phụ nữ, làm cho khuân mặt thanh tú kia lấm lem vì màu của máu. Bất giác, ông nhìn vào khuân mạt của bà :
_ Ôi Hana, anh thật vô ý, làm cho mặt e như vậy, để a lau cho e.
Vừa nói ông vừa dùng tay của mình lau đi những vệt máu loang lổ trên mặt vợ, rồi vuốt tóc vợ, mái tóc đẹp đó giờ đây đã rối tung và đầy máu.
Bỗng ông Im thốt lên
_Cái gì thế này????
Thường khi bị giết, con người ta sẽ phải chống lại người giết mình và mái tóc vì thế sẽ không thể nào có thể thẳng và mượt được. Nhưng mái tóc của vợ ông giờ đây lại rất mượt và thẳng không hề rối như ông tưởng, đã vậy tóc của bà còn được xếp rất cẩn thận phía trên đầu làm thành một hình quạt rất dễ nhận biết. Chính vì thế ông Im không khỏi ngạc nhiên và tò mò.
Ông Im liền nhấc mái tóc của bà lên, bên dưới là một dòng chữ được viết bằng máu, nét chữ cứng cỏi, rắn chắc dường như là của một người đàn ông. Nội dung dòng chữ là " Ngài Im tôi sẽ chăm sóc cho con gái ngài thật tốt, ngài không phải lo lắng. Tôi rất tiếc vì không thể làm gì cho phu nhân, tôi đoán rằng ngài cũng đã biết người làm chuyện này, tôi rất tiếc. Xin ngài hãy bỏ qua cho ông ấy, ông ấy cũng chỉ vì hận thù mà dẫn đến sai lầm."
Lúc đầu ông vẫn còn ngờ ngợ nhưng sau khi đọc được dòng chữ này ông đã chắc chắn đươc kẻ làm ra chuyện này là ai. Lúc nãy vì quá đau buồn ông không thể nhận ra nhưng giờ ông mới phát hiện ra cả hai đứa con của ông đã BIẾN MẤT .
_Không thể nào? Con gái của tôi, chúng đâu rồi?
Ông thảng thốt kêu lên rồi chạy khắp nơi mong tìm thấy tung tích của hai đưa con gái. Mặc dù vừa nãy ông đã đọc được dòng chữ, nhưng trong đầu ông vẫn mong rằng bọn trẻ vẫn còn ở đây. Ông Im tìm kiếm khắp các ngõ ngách trong ngôi nhà, nhưng vẫn không thể thấy được tung tích của đám trẻ và giờ đây ông Im đang đứng trước cửa phòng ngủ, ông đang sợ hãi? Phải ông đang rất sợ hãi, sợ rằng căn phòng cuối cùng này sẽ như những căn phòng khác không một bóng người, hay ông còn sợ điều gì khác???
Sau một hồi suy nghĩ ông quyết định vào phòng, đôi tay run run của ông cầm nắm cửa.
*cạch *
Tiếng cửa vang vọng trong không gian yên tĩnh đến mức đáng sợ của ngôi nhà. Cánh cửa mở ra cũng là lúc ông chết đứng.
_ YOONGIE À.............
Tiếng của ông hét lên làm cho cô nhóc còn đang say ngủ phải giật mình tỉnh giấc, cô nhóc trả lời appa bằn chất giọng ngái ngủ của mình
_Appa à, Yoongie đang ngủ mà, umma bảo khi nào Yoongie ngủ dậy appa mới về cơ, sao appa về sớm vậy nè?
Nhưng hiện giờ ông Im khôn còn nghe được gì nữa, ông nhào đến ôm lấy con mình
_Yoongie à, appa tưởng sẽ không gặp lại con chứ
_ Appa nói gì vậy, Yoongie đang ở đây mà?
Ông Im không trả lời cô bé, giờ đây ông đang rất xúc động, nước mắt không hỏi mà cứ thế chảy xuống gò má của ông
_ Appa khóc sao ? Sao appa lại khóc chứ ? Tại vì Yoongie không nghe lời sao ? Yoongie rất nghe lời umma mà.
Những câu hỏi của một đứa nhỏ vang lên không khỏi khiến ông mỉm cười
_ Không Yoongie của appa rất ngoan, nghe lời umma đi ngủ đung giờ..
Nói đến đây không kìm được những giọt nước mặt lại rơi xuống trước mặt đưa trẻ
_ Vậy tại sao appa lại khóc chứ? appa đừng khóc mà , Yoongie..s..sẽ..kh..khóc th..theo appa oaoaoao
Cô nhóc vừa nói xong liền khóc ầm lên làm cho ông Im phải lau vội nước mắt nựng cô bé
_ Yoongie ngoan, appa sẽ không khóc, không khóc nữa, con cũng không được khóc
Nói rồi ông đưa tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên má của đứa nhỏ
_ Yoongie không khóc nữa , appa không khoc yoongie cũng không khóc
Cô nhóc cũng hưởng ứng theo appa mình không khóc nữa.
_ Yoongie rất ngoan, appa sẽ không để kẻ nào đụng đến con đâu.
End FB
Và dó là câu chuyện của ngày hôm qua, còn hôm nay cả ĐHDQ đang nóng bừng lên khi trên tất cả các trang thông tin đều nói về việc này, liên tục cập nhập trực tiếp . Trước đó còn chưa rõ nguyên nhân cái chết của bà Im thì giờ đây ai cũng biết về nguyên nhân cái chết
" DO CÓ KẺ TRỘM ĐỘT NHẬP VÀO NHÀ BÀ IM PHÁT HIỆN DẪN ĐẾN XÔ XÁT VÀ KẾT QUẢ BÀ IM BỊ THIỆT MẠNG"
_ Tại sao cậu lại làm vậy chứ? Cứ để họ điều tra ra chẳng phải tốt hơn sao?
Ông Choi hiện nay đầu óc mịt mù, sau khi nhân lời giúp đỡ của người bạn mình, mamg theo một bụng nghi vấn mà làm theo. Nhưng giờ đây ông không thể không hỏi, ông không hiểu tại sao bạn mình lại bảo mình xử lí bên pháp y ( ông choi là chủ tịch công ty hàng đầu chuyên vè sản xuất vật liệu dùng cho y tế cho các bệnh viện và ngành pháp y của cảnh sat Hàn Quốc nên chuyện này đối với ông rất dễ dàng) bảo họ chuẩn đoán khám nghiệm tử thi của bà Im là do xô xát giữa 2 người dẫn đến tử vong. Ông cũng không hiểu tại sao lại nói là có trộm chứ?????????
Giờ đây ông Choi một bụng nghi vấn hỏi người bạn của mình
_ Minho à, cậu tưởng cậu ta sẽ dễ dàng bỏ qua thế sao? Cậu tưởng cậu ta có thể dễ dàng bị cảnh sát điều tra ra và bị bắt? Cậu ta làm được vậy chắc chắn có hậu thuẫn, nếu chúng ta cứ cố dấn thân vào, thì người chịu thiệt sẽ là chúng ta .
_ Cậu nói cũng phải. Vậy giờ cậu định làm gì?
_ Cậu ta đã muốn chơi luật rừng thì mình sẽ chơi với cậu ta đến cùng. Cậu chuẩn bị vé cho mình đi, sau khi an táng vợ xong mình và Yoongie sẽ sang Pari, ở đây cậu hãy giúp mình tìm tung tích con gái mình
_ Được rồi, mình sẽ cố gắng. Không biết ai là người đã mang cô bé đi, mong rằng đó là người tốt.
_ Mình nghĩ đó là một người tốt, mình có thể cảm nhận được.
Ba ngày sau, sân bay Seoul 9h30' sáng
_Appa à, chúng ta đi đâu vậy ? Yoongie rất nhớ umma, sao umma và e gái lại không đi cùng chứ?
_ Yoongie ngoan, đến nơi này con sẽ có nhiều bạn mói, con sẽ rất vui. Còn về umma con ...sau này con sẽ biết được không nào?
_ Vâng ạ. Ở đó có nhiều đồ ăn không ạ appa?
_ Hahahaha có rất nhiều nha, appa cũng sẽ nấu thật nhiều cho con ăn được không?
_ Yeah, appa là tuyệt nhất. Sau này con cũng muốn làm một đầu bếp thật giỏi giống như appa nữa.
* Chuyến bay từ Seoul đi Pari chuẩn bị cất cánh *
_ Appa à, chúng ta đi thôi
_ Được rồi con gái
Nói rồi ông rắt tay con của mình đi, trước khi rời khỏi ông thì thào một câu nói mà không ai có thể nghe được " Seoul, ta sẽ trở lại gặp ngươi "
Chap này tặng ss Zi nha, cảm ơn ss đã giúp đỡ e
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com