Chương 25
_Phu nhân, bác sĩ đã xong rồi
Lúc này, một vệ sĩ đã gõ cửa, giọng nói vọng từ bên ngoài. Cả hai người vội đứng dậy, bác sĩ đang chờ trước cửa phòng, vẻ mặt vô cùng trầm trọng
_Phu nhân, dao này Chủ tịch có lẽ đâm trong lúc kích động, lực đâm rất mạnh, may mà bị lệch do đâm trúng xương sườn, nhưng cách tim rất gần, lượng máu mất cũng nhiều. Hệ miễn dịch của Chủ tịch từng bị tổn thương, lần này lại mất một lượng máu lớn, nếu một lần truyền quá nhiều máu sẽ khiến các cơ quan xảy ra vấn đề. Tuy thiết bị đã đầy đủ, lại được cấp cứu kịp thời. Nhưng thời kỳ nguy hiểm vẫn chưa qua, chưa biết rằng các cơ quan có bị suy yếu hay biến chứng vì truyền máu quá nhanh hay không, nên trong 48h nữa cần phải quan sát đặc biệt, nếu không xảy ra biến chứng thì có thể tốt nhưng cũng vẫn là bị trọng thương, còn nếu có biến chứng phức tạp hơn, xin người chuẩn bị tâm lý trước
Jessica nghe đến mà tay chân bủn rủn, may là có Trợ lý Han nhanh tay đỡ lấy, không để nàng ngã xuống
_Vậy tôi có thể ở bên cạnh được không? Nghe nói khi não chưa ngừng hoạt động, mặc dù hôn mê , con người ta cũng có thể nghe thấy giọng nói của người khác
Bác sĩ cũng gật đầu
_Phòng bệnh đã chuẩn bị tốt, phu nhân có thể động viên Chủ tịch, chỉ là trước khi xảy ra chuyện, tâm lý Chủ tịch có chút kích động. Lúc này đang hôn mê sâu, có thể kích thích từ bên ngoài không thì chỉ có thử mới biết
Jessica gật đầu xem như đã biết, trợ lý Han định bước lên thì bị nàng cản lại
_Trợ lý Han, mặc dù lần này tôi quá đáng, nhưng tôi không thể nợ ân tình quá nhiều, tôi chỉ mong đời này mình nợ một mình Yoong mà thôi. Dù đó là bất công với cô ấy, nhưng lần này xem như tôi tự đánh giá vị trí của mình trong lòng người ấy một lần nữa. Nên xin ông hãy dốc toàn lực cứu Jack, tôi chỉ muốn anh ấy an toàn và có một cuộc sống bình an, anh ấy cũng chỉ là người vô tội mà thôi
Trợ lý Han muốn nói lại thôi, nhưng trước đó Chủ tịch cũng phân phó ông việc này.Nhưng Chủ tịch đã nguy kịch thế này, phu nhân vẫn còn nhớ đến tình nhân cũ, mặc dù biết ở vị trí của nàng cũng là tiến thoái lưỡng nan, nhưng ông đi theo Chủ tịch đã nhiều năm, cảm thấy không cam lòng cho phần tình cảm này của Chủ tịch
Jessica biết trong lòng ông bất mãn, nhưng nàng thật sự không thể thiếu ai nữa. Lòng nàng đã định, cả đời này, thiếu nợ một mình Im YoonA là đủ, cũng là Im YoonA thiếu nàng. Hai người các nàng sẽ dùng đời này để trả nợ cho nhau vậy
Jessica nhẹ bước vào phòng Im YoonA , chỉ trong chốt lát, cả căn phòng dường như đã biến thành một bệnh viện thu nhỏ, đủ loại dây nhợ cắm vào thân thể gầy yến của Im YoonA . Ngực cô được băng quấn kín, máy thở che cả khuôn mặt gầy gò, tiếng tít tít của điện tim đồ vang lên từng nhịp, báo hiệu sự sống, nhưng cũng cảnh báo cái chết. Jessica dáng người nhỏ nhắn, lúc nói chuyện với Im YoonA luôn phải ngước nhìn, mà giờ đây, Im YoonA lọt thỏm giữa đống dây nhợ và chiếc giường rộng lớn. Đâu còn hình ảnh một Im YoonA uy quyền khiến người khác phải cung kính nép người, giờ đây suy yếu đến không thể tự thở được mà phải nhờ đến máy thở. Nàng không biết rốt cuộc lời nói của mình, đã tổn thương sâu sắc như thế đối với Im YoonA. Thì ra người càng lạnh nhạt, một khi yêu thật sự thì càng điên cuồng
Nàng đến gần, ngồi xuống bên giường, giơ tay vuốt ve bàn tay gầy gò kia, mấy tiếng trước con người này còn cuồng bạo muốn cưỡng bức nàng, thế rồi cũng cường thế tự đâm mình một nhát chí mạng. Nếu không phải lúc ấy thần trí không tỉnh táo, có lẽ Im YoonA có thể dễ dàng đâm một nhát trúng tim, Jessica không nghi ngờ khả năng đó chút nào, dù sao Im YoonA cũng đã được huấn luyện từ bé. Nhưng dù không trúng tim thì sao, một nhát này của Im YoonA cũng ngoan, độc, chuẩn đến thế. Dù là với chính bản thân, Im YoonA cũng chẳng chút nương tay
_ Yoong độc ác lắm, Yoong biết không
Jessica khẽ trách móc, bàn tay vuốt ve khuôn mặt ấy, nước mắt nàng tưởng đã cạn lại tràn đầy trong khóe mắt. Tình yêu này bất chấp cả đạo lý nhân gian, bất chấp miệt thị khinh nhờn, tình yêu của Im YoonA là đẹp đẽ dứt khoát như vậy, là kiêu ngạo thị huyết như vậy. Nhưng nàng một mực không chọn tin tưởng, có lẽ bóng ma Im YoonA để lại trong lòng nàng quá sâu, dù cho buông lòng đôi chút, thì tận sâu trong tâm hồn, cái khoảng cách mong manh giữa hy vọng và tuyệt vọng ấy cũng dễ dàng bị xé rách, bị xâm phạm, bị nghi ngờ
Trong phòng vô cùng yên tĩnh,chỉ còn tiếng máy móc theo nhịp đếm,và tiếng nỉ non nhỏ nhẹ của Jessica
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com