Chương 5
Jessica vào nhà vệ sinh, nàng rửa sạch nước mắt trên mặt mình. Lấy dụng cụ trang điểm lại. Nàng không cần yếu đuối như thế. Họ cố tình nuông chiều nàng, cốt chỉ để nàng không có một chút đề phòng, cũng không có đủ ý chí phản kháng. Nàng biết mình quá ngu ngốc khi cứ tự sống trong cái thế giới màu hồng của bản thân, mặt dù hằng ngày nàng đều chứng kiến cảnh tranh giành tiền quyền, nhưng lại luôn nghĩ điều đó không xảy ra với mình. Nàng biết nàng nên mạnh mẽ hơn, và càng nên tránh xa Im YoonA, cô ta quá nguy hiểm. Mỗi lần nàng đau khổ, cô ta đều xuất hiện, như thể cô ta là hiện thân của mọi tai họa này
Sau khi đã chắc chắn mọi người sẽ không nhìn thấy sự khác lạ trên gương mặt nàng, Jessica mới bước ra ngoài. Vừa vào phòng tiệc, Krystal đã chạy lại kéo tay
_Chị, chị đi đâu thế, em tìm chị rất lâu mà không thấy
Jessica hơi cứng người, nhưng nhanh chóng mỉm cười khỏa lấp
_Chị ra ngoài hít thở một chút, ở đây hơi ngột ngạt
Bà Jung thấy Jessica và Krystal đang nói chuyện thì đi đến, vẻ mặt lo lắng
_Con sao thế, không khỏe thì về sớm thôi. Mẹ sẽ nói với cha con
Jessica cúi đầu né tránh ánh mắt ân cần giả tạo của bà Jung, giọng nói cố gắng hết mức để không run rẩy vì giận dữ
_ Không sao ạ, chỉ là con thấy hơi choáng, ra ngoài hóng gió đã đỡ nhiều rồi
Bà Jung lại ra vẻ dịu dàng trách móc
_Con xem không khỏe thì phải nói cho mẹ biết chứ. Sao lại không biết lo cho mình như thế
Krystal liếc thấy mẹ mình ân cần, ánh mắt cũng không được tự nhiên, nhưng vẫn giữ im lặng. Jessica vẫn gắng gượng chống đỡ bằng một hai câu vu vơ
Chủ tịch Jung sau khi nghe buổi đấu giá, cái giá đưa ra để bán "Nước mắt kim cương" đã cao hơn dự kiến của ông mấy lần. Trong lòng thầm nghĩ mua bán với Kang thật sự là tính toán tốt, trước mắt đã có một khoảng lời khổng lồ. Trong lòng thầm nghĩ tìm thêm mối làm ăn, chắc chắn Jung thị sẽ phát triển rạng rỡ hơn bây giờ rất nhiều
Còn đang vui vẻ bắt chuyện với Im YoonA, thì thấy Jessica đi vào, bị vợ mình và con út lôi kéo. Ông Jung liền cười tươi
_ Chủ tịch chắc còn chưa nói chuyện với Jessica, để tôi kêu nói đến chào chủ tịch
Im YoonA tất nhiên vẫn giữ vẻ mặt thờ ơ, khóe miệng gieo một nụ cười nhẹ nhàng. Đám người mẫu diễn viên trong phòng nhìn mà mơ ước. Độc thân giàu có, lại có tiếng dịu dàng chiều chuộng, thêm vào khuôn mặt xinh đẹp kia. Cho dù là một nữ nhân, lại đánh tiếng khắp nơi khoe khoang sở thích khác lạ của mình. Vẫn không khiến đám người kia cảm thấy chán ghét, ngược lại trong cái giới hỗn loạn như thương giới và giới giải trí, việc nam nam nữ nữ từ lâu đã được ngầm lưu truyền. Những nữ diễn viên, ca sĩ, người mẫu, mơ ước Im YoonA vô cùng không ít, thậm chí còn đường hoàng khoe khoang sự mê luyến của mình dành cho vị Chủ tịch hoàn mỹ kia. Nhưng Jessica vẫn là ngoại lệ, nàng trước giờ luôn không tiếp xúc nhiều đến giới này, vốn còn thích nam nhân, trong tư tưởng nàng vốn rất truyền thống.
Khi ông Jung mạnh mẽ lại khéo léo kéo nàng đến trước mặt Im YoonA còn đang tươi cười, Jessica cảm thấy muốn xoay người bỏ chạy ngay lập tức. Trong khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt vừa thấu hiểu, vừa thương hại, lại có chút vui sướng khi người khác gặp họa của Im YoonA, trong lòng Jessica như có một giọng nói, thúc giục nàng phải mau mau lánh xa con người nguy hiểm kia
_Con mau đến cảm ơn Chủ tịch đi chứ, Chủ tịch Im đây đã giúp chúng ta rất nhiều
Trong lúc Jessica còn đang do dự có nên bỏ chạy hay không, ông Jung đã nhanh chóng nói với nàng
Im YoonA khoác tay ra vẻ không sao, cười chăm sóc nói
_ Chủ tịch Jung quá lời, cái gì mà ơn với không ơn, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi. Jung tiểu thư thật sự là một quý cô xinh đẹp, tôi sao có thể tính toán chút chuyện nhỏ với một người đẹp như thế. Nghe nói lần trước tiểu thư đây mắc bệnh, không biết đã khỏe chưa
Im YoonA cố tình giả vờ, Jessica cũng chẳng dám vạch mặt. Đành ngượng ngùng cúi đầu
_Cảm ơn Chủ tịch quan tâm, tôi đã khỏe rồi. Nhưng hôm nay dự tiệc hơi lâu, nên bây giờ hơi mệt. Xin phép Chủ tịch, tôi về trước
Thấy Jessica có vẻ cương quyết muốn về, thái độ lại lạnh lùng xa cách. Ông Jung sợ làm phật lòng Im YoonA liền nhanh miệng cản
_ Con mới đến một chút mà về, nãy giờ ta còn chưa thấy mặt mũi con đâu. Trước mặt Chủ tịch Im đây, đừng làm cho cha mất mặt
Im YoonA thấy ông Jung có vẻ đang dạy vỗ, liền mỉm cười nói
_Nếu tiểu thư đã không khỏe trong người Chủ tịch Jung đừng ép cô ấy. Chúng ta còn nhiều cơ hội, đúng không nào. Để tôi bảo người đưa tiểu thư về
Im YoonA đã lên tiếng, được lời như mở tấm lòng, ông Jung tất nhiên hiểu được, cơ hội còn nhiều chính là Kang có ý muốn hợp tác với Jung thị tiếp tục. Ông cũng không miễn cưỡng, đành cười tươi khách sáo một hồi
..................Đường phân cách Im YoonA.....................
Hai ngày sau
Trong văn phòng Chủ tịch Kang
_Trợ lý Han, gọi chủ tịch Jung đến gặp tôi.
Im YoonA đã hành động, mọi việc sớm chỉ có thể nằm trong bàn tay cô mà thôi. Việc vận chuyện của viên "Nước mắt nhân ngư" cô đều để cho ông Jung toàn quyền. Đến tận khi buổi đấu giá bắt đầu, nó vẫn an toàn nằm trong hộp nhung. Thậm chí trước mắt ông Jung, "Nước mắt nhân ngư" thật sự đã được trao cho người đấu giá cao nhất. Nhưng người đó không ai khác chính là cô. Vì thế, thật thật giả giả, có mấy ai biết được
Cô ngồi trên ghế, xoay mặt về phía cửa kính. Trời vẫn có tuyết rơi, có lẽ mùa đông năm nay hơi khắc nghiệt.Đã gần qua tháng giêng mới mà trời vẫn chưa bớt lạnh. Im YoonA luôn thích thời tiết khắc nghiệt như vậy, măc dù nó khiến sức khỏe cô báo động, nhưng càng làm cô ghi sâu những cơn đau này. Đau đớn thể xác khiến cô càng tỉnh táo
_ Chủ tịch, ngài tìm tôi
Tiếng nói thấp thỏm của chủ tịch Jung vang lên. Sau buổi tiệc thuận lợi, ông đã nhận được tiền từ việc bán viên Nước mắt nhân ngư. Đó là số tiền rất lớn, vốn xoay vòng cũng nhờ số tiền đó mà được giải quyết. Thế nhưng hôm nay, Im YoonA muốn gặp ông vì viên kim cương đó
_ Tôi đã tin tưởng ngài quá mức rồi chủ tịch. Ngài xem, thế này làm sao tôi ăn nói với khách hàng. Uy tín của Kang còn để đâu được
Im YoonA ra vẻ tiếc hận, đưa chiếc hộp nhung đựng viên Nước mắt nhân ngư đến trước mặt. Ông Jung không hiểu nhìn lại, rõ ràng viên kim cương rất hoàn mỹ, xinh đẹp chiếu sáng, mỗi một khía cạnh đều rất lưu loát, là một viên kim cương tự nhiên vô cùng trân quý
Im YoonA liếc mắt, trợ lý Han càng biết ý cúi đầu
_ Chủ tịch Jung, theo chuyên gia phân tích, viên kim cương này là viên kim cương nhân tạo, hoàn toàn không phải Nước mắt nhân ngư. Giá trị thị trường của nó tuy cũng không thấp, nhưng so ra cái giá phải trả cho Nước mắt nhân ngư thì nó còn kém xa. Khách hàng sau khi kiểm định đã tức giận trả hàng lại cho Kang
Ông Jung hoàn toàn kinh hãi, rõ ràng với con mắt giám định của ông, bề ngoài viên kim cương này hoàn toàn giống viên Nước mắt nhân ngư. Hơn nữa ông đã ký hợp đồng với Kang, nếu đây là hàng giả, số tiền ông lấy phải trả lại, còn phải để bù gấp 5 lần. Đó là hơn tất cả vốn của Jung thị, nếu thế thì tuyên bố phá sản cũng cách ông rất gần thôi. Vì tiền vốn lần trước ông đã dồn cho lô hàng mới, định bụng muốn hợp tác thêm với Kang
Ông run rẩy lấy kính nhỏ trong túi áo ra, đeo gang tay, cầm viên kim cương lên nhìn thật rõ. Đúng là nhìn bằng mắt thường nó tương tự Nước mắt nhân ngư, nhưng qua thấu kính, nhìn rõ được độ tinh xảo thua kém, cả những nét cắt thủ công không thể có trên một viên kim cương tự nhiên. Sắc mặt ông càng lúc càng trắng
_ Chuyện này không thể nào, rõ ràng tôi đã giám định rất kỹ, lúc đưa hàng đến còn rất bí mật, không thể bị tráo được. Rõ ràng có nhầm lẫn rồi
Im YoonA nhếch môi cười, ánh mắt lóe lên tia nguy hiểm
_ Vậy chủ tịch Jung cho là Im YoonA tôi dựng chuyện với ông. Uy tín của Kang có thể mang ra đùa giỡn sao ?
Từng tiếng từng tiếng, đâm sâu vào trái tim đang run rẩy của ông Jung. Ông không thể nói được, đúng là Kang trước giờ chưa bao giờ để mất uy tín, vì vậy mở vững vàng trở thành một hiệp hội đứng đầu. Những vật phẩm của Kang đem ra đấu giá, chưa có một ai dám nghi ngờ nó là giả. Ông cũng không tìm ra nguyên nhân tại sao Im YoonA có thể bẫy mình, càng không thể dùng uy tín của Kang mà bẫy mình được
_Chuyện này, chuyện này không thể nào...
Ông Jung ôm ngực run rẩy chỉ vào viên kim cương trên bàn. Im YoonA đứng lên, đến gần ông. Cô có dáng người mảnh mai, cao gầy, đứng gần một người đàn ông trung niên, trông cũng có vẻ bé nhỏ. Thế nhưng ánh nhìn sắc như đao khiến người đối diện không dám trực tiếp nghênh đón
_ Bán con gái ông đi, tôi sẽ không tính toán với Kang. Kèm theo điều kiện, tôi sẽ tài trợ cho Jung thị 10 triệu USD. Nhưng ông phải chính miệng nói với Jessica, ông đã bán nàng đi vì món tiền này
Một tờ hợp đồng mua bán rơi trên người ông. Khóe môi ông run rẩy, trái tim kịch liệt đập lien hồi, lồng ngực đau nhói. Thì ra tất cả đều là cái bẫy, ông đã quá sơ suất khi tin tưởng Im YoonA lười chơi đùa với ông. Sự thật cô ta chỉ đang tiêu khiển mà thôi. Hết lần này đến lần khác bày tỏ thành ý, chẳng qua là trò chơi mà cô ta sắp đặt.
Thế nhưng ông lại vì cái lợi trước mắt mà bỏ qua tính toán, lần này nếu không khuất phục, tâm huyết cả đời của ông cứ như vậy mà sụp đổ, thậm chí có nguy cơ ngồi tù. Nhưng Jessica, ông luôn cảm thấy có lỗi với nàng, nàng là đứa con ông yêu thương nhất, nàng rất giống mẹ, luôn mang một hơi thở thuần khiết , dịu dàng. Nàng chưa từng đấu tranh trong vòng xoáy kim tiền này.
Ông cũng biết vợ và con trai mình thật ra vẫn không thích Jessica, nhưng có lẽ còn ngại sự có mặt của ông nên không trực tiếp phơi bày thái độ. Ông nhượng cho Jessica 10% cổ phần sớm như vậy, là sợ sau này hai người kia có trở mặt, Jessica cũng có thể an ổn sống hết đời. Thế nhưng lần này ông phải bán con gái mình thật sao? Trên khuôn mặt già nua tràn ngập thống khổ
_ Đó là sức mạnh của kim tiền, không ai có thể không cúi đầu
Im YoonA nói rồi quay bước bỏ đi, chỉ để lại một chủ tịch Jung đang run rẩy. Trò chơi này cũng thật vui, cuối cùng rồi thì cô vẫn là người chiến thắng mà thôi. Im YoonA vui vẻ nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com