Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27: Yêu em đến cuối cùng!



Hai người ngồi trong xe lại im lặng một lúc lâu. Trong khi Yoona đang rối một mớ vì không biết nên mở miệng nói như thế nào thì Jessica cũng chỉ khoanh tay trước ngực đợi Yoona lên tiếng.
Thực ra, cả trong lòng hai người đều hiểu rõ, chịu đối mặt với nhau như thế này, mọi chuyện đã giải quyết được phân nửa rồi, giờ chỉ đợi xem, ai sẽ là người nhường một chút mà mở miệng trước thôi! Tình, đôi khi lại là như vậy, gần nhau một thước, cứ như là xa vạn dặm, cách biệt muôn trùng ngỡ như vẫn còn đây. Đôi khi, để cứu vãn một mối quan hệ, chỉ cần thành thật với lòng mình một chút, vứt bỏ khối tự tôn nhỏ bé kia xuống là được.
Yoona trực tiếp nhìn thẳng Jessica, chậm rãi mở miệng, dịu dàng như gió xuân
- Hôm nay, em đã nói chuyện với Soo Jung....
Jessica nghe thấy, nheo mắt một chút, rồi cũng nhanh chóng trở lại bình thường, quay sang nhìn Yoona như thể hỏi :"Vậy thì có chuyện gì?"
- Soo Jung hỏi em có còn yêu chị không.... - Giọng Yoona vẫn đạm nhạt, ánh mắt trở nên trong suốt trầm tĩnh.
Tim vang lên thịch một nhịp, tai Jessica có chút nóng, nhưng vẫn cố chấp nhìn về phía Yoona như kiểu :"Em có trả lời như thế nào thì tôi cũng không quan tâm."
Yoona nở một nụ cười ngượng ngịu
- Soo Jung còn hỏi, nếu Soo Jung phản đối, Yoong có từ bỏ hay không?
Jessica vẫn nheo mắt nhìn Yoona.
Tay Yoona dịu dàng vén một bên tóc Jessica xoã xuống bên tai
- Thực ra, lúc đó em đã nghĩ, cho dù cả thế giới này có phản đối, em cũng không thể dừng yêu Sica được!
Tai Jessica phút chốc đỏ bừng và có xu hướng lan đến tận cổ. Tuy vậy, khuôn mặt vẫn ương bướng nhìn Yoona kiểu không cảm xúc.
- Sau đó, em bất chợt nhận ra, tại sao em nghĩ mình có thể chống lại tất cả mọi người, mà chỉ vì một mình chị không cần em, sao em lại phải bỏ cuộc....
Môi Jessica mấp máy như muốn phản bác "chị không cần em hồi nào" nhưng bất chợt nhớ lại mấy hôm nay đối xử với Yoona lạnh nhạt thì tim lại có chút chua xót, bặm môi im lặng nhìn Yoona.
- Vì thế, em muốn cấp tốc đi tìm chị, để nói cho chị biết rằng.... - Yoona vẫn chậm rãi vuốt lấy tóc Jessica, ánh mắt một mực yêu thương đến dịu dàng ... - Cho dù chị có thực sự quên em, cho dù chị có không còn yêu em nữa, em vẫn yêu chị, vẫn sẽ theo đuổi chị, làm cho chị yêu em, nhiều đến mức không dám cùng em tách ra nữa!
Jessica không nói gì, một mực nhìn Yoona chăm chú. Cái miệng dẽo đến như vậy, không biết đã bao nhiêu người chết dưới tay cô nhóc này rồi. Tất nhiên, Jessica cũng chẳng phải anh hùng gì, càng không có khả năng miễn nhiễm trước Yoona. Khuôn mặt nóng lên, tai cũng phủ một tầng hồng, vậy mà ánh mắt vẫn cứ ương bướng cố chấp nhìn Yoona kiểu "bao nhiêu đó còn chưa đủ, năn nĩ thêm đi!"
Yoona nhìn Jessica cố gắng tỏ ra bất cần cảm thấy rất buồn cười, thở nhẹ một hơi rồi buông cánh tay trên tóc Jessica xuống. Jessica hơi tròn mắt kiểu hụt hẫng nhưng vẫn chung thuỷ không nói gì.
- Ah, em biết, chị rất tức giận em.... Tức giận đến không muốn thấy mặt, vì vậy em sẽ không lãng vãn trước mặt chị nữa.... Cũng vừa đến giờ em phải đi, em nên đi trước đúng không...
Yoona vừa nói vừa thể hiện bộ mặt uỷ khuất đến đau lòng của mình, vớ tay mở lấy cửa xe thì thấy áo mình bị nắm kéo lại, khuôn mặt nhoẽn lên một nụ cười nửa miệng như thể đã được chuẩn bị từ trước.
Jessica thở phù một hơi, khuôn mặt vẫn chưa hết ửng đỏ. Tay níu lấy áo Yoona. Yoona vẫn không quay lại, chỉ duy trì tư thế bước chân ra ngoài cửa
- Có phải chị dặn dò em không được xuất hiện trước mặt chị nữa không? Em biết rồi mà, bất quá em sẽ đi show nhiều một chút, tập luyện cùng chị em sẽ đội nón đeo khẩu trang....
Yoona vẫn nói như thể Jessica vừa mắng cô một trận rồi bảo cô biến đi cho khuất mắt vậy.
- Chị chỉ cần biết em vẫn yêu chị, vẫn ở đợi chị là được, khi nào chị muốn gặp em thì có thể gọi em bất cứ lúc nào ... - Càng nói càng uỷ khuất, Jessica nghe không vô nổi nữa, sao cứ như mình vừa làm một chuyện gì động trời lắm không bằng.
- Yoona! - Jessica lên tiếng
- Em biết, em không nói nữa, giờ đến em nói chị cũng không muốn nghe, ra khỏi xe em sẽ im .... - Giọng Yoona lại càng nức nở hơn, càng nói càng quá.
Cái này gọi là gì chứ, nhõng nhẽo ư, cô còn chưa làm, ở đâu ra mà đến lược Yoona chứ!
- Quay sang đây! - Jessica lên tiếng như ra lệnh
Yoona bẽn lẽn như cô nương quý tộc quay sang, nhận được ánh mắt phun ra lửa của Jessica, da đầu muốn run lên, đúng là diễn có hơi quá một chút.
- Chị nói mấy lời đó hồi nào? - Jessica hạ giọng chất vấn do bực mình mà không nhìn thấy Yoona vui mừng đến hiện ra cả khuôn mặt.
- Nhưng ánh mắt chị thể hiện như vậy mà! - Yoona vẫn tiếp tục nức nở
- Đồ ngốc! - Jessica thiệt hết biết phải lên tiếng như thế nào, tại sao với mọi người cô đều có thể thẳng thắng đáp trả, còn với cô ngốc này thì không vậy.
- Vậy chị không giận em, cũng không muốn em đi, càng muốn nhìn thấy em có đúng không? - Yoona nói một hơi không để Jessica xen vào, vừa nói còn vừa níu lấy tay Jessica - Sica, em rất nguyện ý, chị đừng lo, em sẽ ở bên chị!!
Khoé miệng Jessica giật giật, biết là bị Yoona lừa rồi, là trách cô quá dễ gạt hay không thể chống cự trước Yoona đây.
- Đồ lừa đảo!
- Có không? - Yoona cười đến xuân ý dào dạt
- Còn không đúng? - Jessica nhăn mày như thể hiện sự tức giận, mặc dù tay vẫn để yên cho Yoona nắm. Yoona cười cười rồi đột nhiên nghiêm túc
- Em là nói thật, nếu chị không cần em nữa, em sẽ tránh xa chị ra một chút, nhưng em vẫn sẽ yêu chị, đeo đuổi đến khi nào chị chịu ở cùng với em thì thôi!
- Em không sợ sao?
- Có, em sợ! - Yoona níu tay Jessica càng chặt hơn - Nhưng sau mấy ngày qua, em hiểu được, không có gì đáng sợ hơn việc mất chị!
Jessica đưa mắt nhìn Yoona đầy cảm động, định nói gì thì Yoona lại lên tiếng
- Việc đó em sợ nhất, nhưng nó không xảy ra, có chị ở bên thì việc gì em phải sợ những chuyện khác nữa!
Khoé mắt Jessica hồng lên, cô biết rõ là Yoona dẽo miệng, muốn cho cô hết giận mới nói những lời ngọt ngào như vậy, nhưng hận bản thân lại không kìm được mà cảm động. Cô biết, không phải Yoona, người không thể quay đầu lại bây giờ là cô mới đúng.
- Sao lại khóc? - Yoona vừa hỏi vừa vươn tay định lau đi khoé mắt đã thấm ướt. Jessica nhẹ lắc đầu một chút rồi cũng chỉ nói được mỗi câu "Lừa gạt!"
Ngay khi tay Yoona chạm vào khuôn mặt Jessica lần nữa, cảm giác thân thuộc ùa về khiến cả hai run rẫy, đã bao nhiêu lần trong mơ, cô muốn được như thế này, muốn được bên cạnh người cô yêu thương, cảm nhận được hơi ấm của người đó. Bên ngoài, dù có bao nhiêu giông bão, cô cũng có thể mặc kệ nó, chỉ cần có người này ở bên là hạnh phúc lắm rồi. Đời người được bao nhiêu năm, liệu có bao nhiêu lần giận dỗi, chia ly mà có thể tái hợp được, chẳng phải chỉ cần được ở bên nhau là tốt lắm rồi sao, lại phải sợ hãi những chuyện không đâu. Ngón tay Yoona vuốt ve từng đường nét trên khuôn mặt Jessica, đôi môi di chuyển lên trán, chạm nhẹ, rồi nụ hôn rơi xuống cánh mũi thì thầm
- Sica, Yoong nhớ em!
Ngay khi môi Yoona sắp rơi đến môi Jessica thì điện thoại reo lên chua chát. Yoona giật bắn mình bắt điện thoại, chưa kịp alo một tiếng bên kia đã vang lên một giọng doạ người
- Yoona! Em đang ở đâu? Có biết giờ này là mấy giờ rồi không? 5' nữa tại phòng phục trang! Ngay!
Yoona nghe tiếng tút tút dở khóc dở cười nhìn lên Jessica. Khuôn mặt ửng đỏ lúc nãy lại thay bằng một vẻ mặt rất hiển nhiên. Yoona có chút bất đắc dĩ nhìn Jessica.
- Em sẽ về sớm, tối nay chị đừng khoá cửa!
Nói rồi không đợi Jessica trả lời đã vội vàng rời khỏi xe. Jessica kéo Yoona lại, một nụ hôn bất chợt chạm lên má
Về sớm!

Trong khi Yoona đang nóng lòng mong thời gian qua nhanh một chút để được về thì Jessica vẫn đang rất thong thả ngồi uống trà đàm đạo với Taeyeon và anh quản lý.
- Em đã suy nghĩ kỹ rồi chứ? - Quản lý nhíu mày vẻ mặt ngưng trọng.
- Em xin lỗi! - Jessica đạm nhạt - Nhưng bọn em đã 25 tuổi rồi, tự biết phân nặng nhẹ, mỗi người đều có ý tưởng độc lập của riêng mình.
- Em biết oppa! - Taeyeon ngồi kế bên cũng nhẹ giọng - Bọn em sẽ cùng nhau gánh vác mọi chuyện!
- Em biết anti fan và netizen kinh khủng như thế nào không? - Quản lý tỏ vẻ chịu đựng. Đúng, suy cho cùng cũng là anh quan tâm lo lắng cho mấy đứa thôi. Ai chẳng muốn tự do, chỉ là chính bản thân anh còn bị áp lực từ phía công ty. SM là ai cơ chứ.
- Em tin tưởng fan của mình! - Taeyeon mỉm cười. Jessica đồng dạng gật đầu.
Ai mà không có lựa chọn của chính mình, chẳng qua cách bản thân nhìn nhận nó như thế nào thôi. Mọi người là mọi người, bản thân là bản thân, họ cũng chẳng thể sống cho chúng ta được, có người phản đối, cũng còn người ủng hộ cơ mà. Sao phải để những tiêu cực làm ảnh hưởng đến mình. Chỉ cần ngoài đó, vẫn còn một người chân chính ủng hộ, họ vẫn sẽ hết mình vì người đó, và vì hạnh phúc của chính bản thân mình.
Anh quản lý bặm môi với vẻ cam chịu. Taeyeon mỉm cười vỗ lấy vai anh
- Tụi em chịu đựng được mà, anh đừng lo lắng!
Quản lý gượng cười gật đầu. Hy vọng cho dù có chuyện gì, họ cũng sẽ đứng vững.
Sau cuộc nói chuyện, cả hai quay về Dorm trước. Chỉ còn thong thả được hôm nay, bắt đầu từ mai là phải chạy nước rút với kế hoạch thu âm và quảng bá Album mới.
- Cậu với Yoona sao rồi? - Taeyeon hỏi khi cả hai đã về đến Gara.
- Tốt! - Jessica trả lời khá ngắn gọn, trên miệng vẫn bày ra một nụ cười thoải mái.
- Tốt nhanh vậy! - Taeyeon bĩu môi trêu chọc
- Oh, nhờ ơn của cậu!
- Chậc! - Taeyeon chép miệng mấy tiếng - Trãi qua sự việc này cậu trưởng thành hơn hẳn!
- Ý là đó giờ tớ con nít sao? - Jessica trợn mắt. Taeyeon cười haha
- Là cậu tự nói!
- Cảm ơn cậu! Taeyeon! - Jessica bất chợt, Taeyeon hơi giật mình rồi cũng bĩu môi
- Cả nhóm đều mong ai cũng hạnh phúc! Đời người có bao nhiêu mà không dám đối mặt với mong ước của chính mình chứ!
- Cậu cũng phải hạnh phúc!
- Tớ sẽ!
Hạnh phúc, đôi khi chỉ là được sống thật với chính mình mà thôi!
Phải đến hơn 12h Yoona mới có thể về đến nhà. Jessica vẫn nằm ở sopha, và ngủ quên lúc nào chẳng rõ.
Đôi mắt Yoona chăm chú dán vào khuôn mặt Jessica. Có một chút cảm giác không thể diễn tả thành lời. Khẽ chạm tay vào khuôn mặt say ngủ của cô gái trước mặt, nước mắt Yoona như muốn trào ra. Cô xém đã lạc mất cô gái này, chỉ vì một chút sợ hãi trốn tránh. Cuộc đời ta gặp được bao nhiêu người, và liệu trong bao nhiêu người có thể mang lại cảm giác hạnh phúc cho mình. Đánh mất một lần, liệu bản thân có thể may mắn mà tìm lại được hay không.
- Sica!- Yoona khẽ chạm đến môi Jessica - Yoona yêu em! Sẽ không trốn tránh nữa! Sẽ ở cạnh em!
- Thật không?
Jessica mấp máy môi, Yoona giật mình đến mức bật ngã về phía sau, Jessica mở đôi mắt dạt dào ý cười nhìn Yoona.
- Em không ngủ!
- Không phải! - Jessica lắc đầu rồi ngồi dậy tựa lưng vào sopha, Yoona cùng lúc ngồi trên ghế con đối diện - Là vừa mới tỉnh!
Yoona bặm môi nhìn Jessica chăm chú. Khuôn mặt Jessica khá bình thản, thêm giọng nói đều đều, Yoona có chút không xác nhận được thực sự Jessica đã hết giận hay chưa.
- Sao? - Jessica bình thản lên tiếng hỏi
Yoona thoáng bối rối, không biết nên nói gì thì mới hợp với hoàn cảnh. Nuốt khan một tiếng, Yoona đành liều mạng
- Sica hết giận Yoona rồi?
- Ai nói? - Jessica trừng mắt
- Ah! - Yoona cười méo xệch, cũng đâu phải hoàn toàn là lỗi của mình, chỉ chịu xuống nước một chút mà giờ này thực sự thành lỗi của mình hay sao, Yoona bặm môi đến bất đắc dĩ, tự nói thầm trong đầu đến lúc đó đi, rồi em sẽ van xin Yoona!
- Vậy làm sao em mới tha lỗi cho Yoona?
- Nói xem Yoong làm sai chuyện gì? - Jessica khoanh tay trước ngực
- Hở? - Yoona nhướn mày một chút rồi giật giật khoé miệng
- Không có? - Jessica cười khẩy - Vậy sao lại phải xin lỗi?
Trong lòng Yoona tự mắng mình một ngàn lần, cho dù sau này có chuyện gì, cũng không được đắc tội với Jessica. Nhưng thật sự mà nói, Yoona vẫn chưa thực sự biết rõ mình phạm lỗi gì
- Là Yoona không chịu cố gắng ở cạnh em, muốn trốn tránh, để em tự giải quyết mọi chuyện một mình! - Yoona liều mạng nói ra hàng đống lý do. Jessica gật gật đầu rồi nheo mắt
- Chưa đúng trọng tâm!
- Hở? - Yoona nhăn mặt lần nữa - Vậy tại Yoona lạnh nhạt với em?
- Có không? - Jessica liếc mắt
- Không có!!!- Yoona nhiệt tình lắc đầu rồi buông vẻ mặt khổ sở - Sica, em giận Yoona chuyện gì cũng được, chỉ cần em nói ra Yoona sẽ thật thành tâm xin lỗi mà! Đừng úp mở như vậy, Yoona không biết đường thật mà!
Mắt Jessica nheo lại
- Yoona quyết định quên em, nên tha hồ mà câu dẫn mấy người khác đúng không?
- Hả? - Yoona giật giật khoé môi - Câu dẫn?!?!
- Nam không tha nữ càng muốn ăn sống? - Jessica bê nguyên xi lời nói của Sooyoung. Yoona chỉ biết ơ ra nhìn Jessica một hồi. Đừng nói là Jessica ghen? Không phải chứ? Yoona có chút dở khóc dở cười
- Jessica, em ghen sao?
- Ai thèm ghen! - Jessica trừng mắt
- Vậy sao em lại hỏi vậy? Là Sooyoung nói đúng không? - Yoona đoán đại, ngoài Sooyoung ra chẳng ai rảnh hơi mà chọc phá cô hết.
- Vậy là có?
- Không có!- Yoona nhiệt tình lắc đầu - Yoona có câu dẫn ai đâu! Nhưng em là đang ghen!
- Không có!
- Vậy thì được rồi! - Yoona cười đến toả nắng, thân người di chuyển đến ghế sopha thì bị một giọng ghẻ lạnh
- Đi mà ngồi với mấy người kia đi!
Thân người Yoona cứng đờ giữa không trung, vậy mà còn nói không ghen. Yoona bặm môi ngồi lại ghế con của mình nhìn chăm chăm Jessica thật lâu. Cả hai im lặng một lúc, Yoona hơi giương khoé miệng, âm thanh nhẹ nhàng đến động lòng người
- Đồ ngốc! Ngoài em ra, tim Yoong còn có thể chứa ai được nữa đây! Em kêu Yoong đi tìm, không phải làm khó Yoong hay sao? Người cần tìm đã ở trước mắt rồi cơ mà!
Nói không cảm động là không đúng, nhưng mà chỉ sau chưa đến một tháng mà miệng Yoona càng ngày càng dẽo vậy. Jessica nheo mắt một chút, cố chấp không nói, Yoona dịu dàng mỉm cười nắm lấy tay Jessica đặt lên khuôn mặt mát lạnh của mình.
- Yoona đã là của em rồi! Còn muốn đẩy đi sao?
Jessica bặm môi, khoé mắt ánh lên một tầng sương mù, cô kéo lấy khuôn mặt Yoona rồi ôm cả người Yoona vào lòng
- Em thực nhớ Yoona!
Ngày nào cũng gặp nhau, khoảng cách cả hai thậm chí có lúc chỉ còn lại một bước chân, nhưng đưa tay ra lại không bao giờ chạm đến được. Đó chính là cảm giác đau đớn nhất, dày vò cô suốt mấy ngày qua. Nhọc công bày mưu tính kế để làm gì, phải chăng chỉ đợi đến ngày có thể ôm con người này hay sao. Giờ người đã ở trước mặt, còn ngại gì mà phải kiềm chế.
- Yoong không hối hận chứ?
- Ngốc! Việc hối hận nhất đã làm qua rồi! - Yoona vừa nói vừa vỗ vỗ lên lưng Jessica. Dịu dàng đầy cưng chìu.
Ôm Yoona đủ lâu, Jessica mới luyến tiếc buông ra, khuôn mặt vẫn như cũ lạnh băng dù đã nhiễm một tầng đỏ ửng
- Không được câu dẫn người khác! Tránh xa mọi người một chút! Nam nữ đều phải như vậy!
- Được! - Yoona nén cười dơ tay - Yoona xin hứa!
- Liệu mà giữ lời! - Jessica liếc mắt lần nữa. Yoona gật gật đầu như rô bốt
- Hứa hứa!
- Em còn chưa hết giận đâu!
- Vậy làm sao mới hết giận?
Jessica nhìn chăm chú vào mắt Yoona một chút rồi nhún vai
- Tuỳ tâm trạng, tuỳ thái độ!
Yoona cười đến xuất thần, một tay cố định cằm Jessica, một tay chống xuống sopha khẽ đặt trên môi Jessica một cái hôn như chuồn chuồn đạp nước rồi giữ khoảng cách nhìn Jessica mỉm cười. Ánh mắt Jessica quắt lên lần nữa, Yoona lại hôn thêm một lần rồi vẫn là nhìn Jessica chăm chú. Jessica trợn mắt không thể mở miệng nói gì nhưng tim đã đánh trống đến loạn trong ngực.
Yoona im lặng, một chút hạnh phúc lẫn mong đợi dâng lên trong ánh mắt, cúi người hôn Jessica lần nữa, lần này lâu hơn một chút, rồi chính mình không khống chế được, trầm mê trong đó, nhẹ nhàng dùng lưỡi khẽ mở môi Jessica tiến vào bên trong, Jessica thuận ý đáp lại, đẩy nụ hôn thêm sâu.

Trên bậc cầu thang, Seohuyn nheo ánh mắt có chút run rẫy, hai tay ôm lấy miệng cố không phát ra âm thanh sợ hãi.
Một bàn tay kéo cô lại, ôm vòng quanh eo, bên tai còn nghe tiếng "suỵt" dài. Xém chút đã hét lên nếu cô không kịp nhận ra hơi thở quen thuộc đó.
Seohuyn xoay người lại nhìn ánh mắt người đó lấp lánh trong đêm tối, khoé môi vẫn nở nụ cười bình thản.
- Không có chuyện gì làm nên rình coi người ta sao? - Yuri nhẹ giọng đùa cợt
Seohuyn nheo mắt nhìn Yuri chăm chú. Là Yoona và Jessica unni đang hôn nhau, trước mắt mình lại là người đã từng vì Yoona mà khóc đến khổ sở một mình trong phòng. Vậy mà bây giờ, có lẽ nào lại còn bình thản đến như vậy?
Seohuyn lại quay xuống nhìn xuống phía dưới lần nữa, xác nhận đúng là Yoona và Jessica vẫn còn hôn nhau mới quay lại nhìn Yuri chăm chú.
Yuri cười cười không nói gì, níu tay Seohuyn quay lên phòng, Seohuyn có chút bất ngờ những cũng chậm chạp đi theo.
- Sao? Muốn rình nữa hả? - Yuri quay lại nhìn Seohuyn, nụ cười vẫn vậy trên môi.
- Yuri unni?! - Seohuyn nhăn mày - Là Yoona và Jessica unni ... hai người....
- Có những chuyện không nói ra thì cũng hiểu mà! - Yuri nháy mắt.
Seohuyn nhíu mày lần nữa bặm môi nhìn Yuri như kiểu "Em không hiểu, giải thích cho em đi!", nhưng cuối cùng lại không nói mà lấc cấc trở về phòng mình, trong lòng hơi rối, không biết mai có nên hỏi Tifany unni cho rõ ràng không.
Seohuyn đi đến cửa phòng thì đột ngột dừng lại, trợn mắt nhìn Yuri vẫn đi theo phía sau mình
- Vừa qua phòng chị rồi! - Seohuyn hảo tâm nhắc nhở
- Ah! - Yuri chép miệng - Tiếc quá! Vậy chị ngủ với em!
Seohuyn cứng hết cả người nhìn Yuri, trong lòng một trận xao động cũng nhanh chóng ép xuống, không nói gì, mà chỉ chừng mắt nhìn Yuri.
- Em không thích? - Yuri vẫn cười - Vậy chị về phòng!
Vừa nói vừa định quay đầu đi, Seohuyn nhìn theo nuốt khan như cả người mắc ngẹn. Tay như không tự chủ níu lại bàn tay ấy, cả khuôn mặt phút chốc đỏ bừng. Có một số chuyện, hành động thay cả hàng vạn lời nói!

Sáng hôm sau, mọi người lần lượt chuẩn bị rồi tập trung xuống phòng khách đợi vừa tranh thủ ăn sáng. Sooyoung ngó đông ngó tây, đôi mắt nheo đến cánh cửa phòng Jessica. Định bụng đến phá một trận thì thấy Hyoyeon cũng đứng dậy đi theo
- Để tớ kêu cho! - Hyoyeon vừa nhai bánh vừa nói, do cô ngồi gần phòng Jessica, nên vừa đứng lên đã gần như bước đến phòng. Tiffany trợn mắt nhìn Sooyoung đầy cảnh báo. Sooyoung nuốt ực một tiếng rồi chạy đến trước cửa cười hê hê. Ai mà biết hồi tối hai người làm lành xong có phóng túng suốt cả đêm không chứ. Nhìn thấy cảnh hồi tối lòng Sooyoung còn hận không thể đem máy quay lại mai mốt còn có bằng chứng cưỡng ép Yoona nữa đây là. Giờ mới có 7h, nếu quả thật hai người có gì .... thì hẳn không thể dậy nổi, nếu Hyoyeon mà vô thấy, không biết sẽ như thể nào, vừa nghĩ đến đó, da đầu Sooyoung tê rần một trận.
- Gì vậy? - Hyoyeon buông tay định gõ cửa nghiêng đầu sang hỏi.
- Ah, tớ thấy để tớ gọi! - Sooyoung liếm môi che dấu
- Như nhau thôi mà! - Hyoyeon nhún vai vừa định quay lưng bước đi thì thấy Tiffany và Taeyeon cũng nhanh chóng quay mặt chỗ khác. Kỳ lạ, Hyo nhíu mắt rồi quay lại nhìn chăm chú vào cửa phòng
- Có phải mấy cậu ém chuyện gì hay không?
Sooyoung giật bắn nhưng vẫn đạo mạo cười hề hề
- Có gì đâu, chỉ muốn thấy tướng ngủ xấu quắc của Jessica thôi mà!
- Oh! - Hyoyeon cũng gật gật đầu xong rồi đứng im ở cửa. Sooyoung tròn mắt xoay sang như muốn hỏi "sao cậu không quay về chỗ ngồi đi?" thì Hyoyeon chép miệng
- Tớ cũng nhìn thử xem sao!
Sooyoung nuốt ực một tiếng, lén nhìn về phía Taeyeon và Tiffany, chỉ thấy Taeyeon vẫn chăm chú lên mạng, còn Tiffany thì đưa tay ngang cổ với vẻ mặt hắc tuyến.
Sooyoung không biết làm sao, trong lòng thầm cầu nguyện, Hyoyeon mặt không biểu tình chỉ lặng lẽ đưa tay gõ lên cửa 3 cái lấy lệ.
- Sica! Không mở cửa là bọn tớ vô đấy! Có phải lại nướng hay không? - Hyoyeon vừa dứt lời là gần như ngay lập tức mở cửa khiến Sooyoung không kịp phản ứng.
Chỉ thấy Jessica đứng trước mặt bận quần áo chỉnh tề, đầu còn đội nón và đeo khẩu trang. Hyo nhíu mắt một chút, Sooyoung lại vội vàng nhìn xung quanh phòng Jessica, xác nhận không có ai kia cô mới hoàn toàn buông lõng.
- Sao bận vậy? - Hyoyeon nhìn từ trên xuống dưới, không để hở một tất thịt.
- Tớ lạnh! Chắc là cảm! - Jessica giải thích bằng giọng mũi. Phía bên ghế nghe tiếng bật cười của Taeyeon.
- Ủa! Sao chưa thấy Yoona vậy? - Sooyoung vội vàng đánh trống lãng. Trong lòng cũng nén cười.
- Chưa thấy Yoona đã là gì, giờ này còn chưa thấy Seohuyn kia kìa! - Tiffany nhấm nháp một ngụm trà. Mặt Yuri phía trên cầu thang đang buộc lại dây giày hơi cúi xuống, miệng nở một nụ cười khó hiểu.
10' sau đó, Yoona cũng từ trong phòng bước ra với bộ đồ đơn giản cùng giày converse, Seohuyn cũng đi xuống với khuôn mặt ửng hồng một cách khó hiểu.
- Ủa? Sao ở đây? - Sooyoung nhìn Yoona khó hiểu. Yoona cũng nhìn lại khó hiểu
- Đây là phòng em, em không ở đây thì ở đâu?
Sooyoung bỉu môi một chút rồi quay đi, cũng vừa lúc xe đến đón. Hôm nay cả nhóm tiếp tục luyện tập vũ đạo, hình như nếu tốt còn quay lại video dance practice. Trong lúc mọi người lần lược di chuyển ra ngoài, không ai để ý Seohuyn đi ngang Yuri với một cái nhéo ngay hông, giọng nhỏ xíu "xấu xa", đáp lại Yuri chỉ cố nén đau mà cười đến xuân ý dào dạt kèm theo một cái nháy mắt và "suỵt" dài khiến Seohuyn phải đỏ mặt mà nhanh chóng lên xe.
Có những chuyện không cần phải nói ra, nhưng ai cũng hiểu!
Jessica yên vị ngồi trên xe kế bên Taeyeon. Yoona ngồi phía dưới với Sooyoung và Hyoyeon.
Tiếng tin nhắn tít tít vang lên, Jessica nhíu mắt một chút rồi mới mở ra xem. Taeyeon cố nén cười lần nữa, ai không biết đó là của ai kia mà bày đặt thận trọng chứ.
"Em không sao chứ? Có mệt lắm không?"
Đọc xong tin nhắn là mặt đỏ bừng, thật may là cô vẫn còn đang đeo khẩu trang, nhanh chóng nhắn lại một tin
"Còn hỏi, có phải Yoong muốn chết hay không?"
"Yoong quan tâm thôi mà, thấy tối em quay về phòng mất hết 10' với quãng đường chưa được 5m đó"
"Ya!"
"Còn không cho Yoong đưa về phòng!"
"Im Yoona! Còn dám nói...."
Jessica hận đến mức nắm chặc cái iphone trên tay, chỉ thấy nhận lại một icon cười ra nước mắt của Yoona.

- Sica! Yoong định mua một căn nhà!
Jessica đang ăn cũng buông tay quay sang nhìn Yoona chăm chú.
- Sao vậy?
- Mua nhà cho chúng ta! - Yoona mỉm cười - Để sau này, cho dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta cũng còn có nơi để về!
Jessica mím môi nhìn Yoona, cố gắng ngăn nước mắt trực trào.
- Được chứ? - Yoona cười ngọt ngào
Jessica gật đầu nhiệt tình.
- Mua bí mật một chút nha! - Tiffany ngồi kế bên huých vai Yoona.
Yoona gật gật đầu, tất nhiên rồi, mua nhà cho bà xã đại nhân, không tiện cho mấy người biết đâu, toàn là bóng đèn không hà.
Buổi ăn kết thúc, mọi người cũng nhanh chóng tập hợp lại phòng tập chuẩn bị một chút để quay video.
- Yoona! Cảm ơn Yoona!
Jessica nhón người khẽ nói vào tai Yoona.
Yoona chỉ im lặng mỉm cười, siết chặt cái nắm tay trong im lặng.
Quá khứ đã qua rồi, tương lai không biết được, chỉ có hiện tại là đang diễn ra, phải chăng sống hết lòng cho hiện tại, tương lai mới không phải nuối tiếc.
Yêu nam thì sao, yêu nữ thì sao, chỉ cần người đó là em, cho dù phải trả giá thế nào, tôi đều nguyện ý.
"Tương lai có xảy ra chuyện gì, chỉ cần tin em là được!"
-END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com