Dưới Bóng Hoa Đào (2)
6. Ngày dài trôi qua
Thời gian như thể lặng lẽ trôi qua, và mỗi ngày trôi qua dưới bóng cây đào ấy lại là một kỷ niệm ngọt ngào không thể quên. Mỗi buổi sáng, Chu Yếm thường thức dậy sớm, mở cửa sổ, để ánh nắng sớm mai chiếu vào phòng. Ly Luân luôn bên cạnh, đôi khi ngủ quên trong vòng tay cậu, đôi khi đã thức dậy từ lâu, nhưng vẫn nằm bên cạnh, không nói lời nào, chỉ nhìn Chu Yếm bằng ánh mắt ấm áp.
Mỗi buổi sáng, Ly Luân không quên nhắc cậu về công việc trong vườn, hay đôi khi lại lôi kéo cậu đi dạo quanh khu vườn đầy hoa trái. Những giờ phút trôi qua thật êm đềm, không vướng bận gì ngoài nhau và những niềm vui nhỏ nhặt trong cuộc sống hằng ngày.
Những cánh hoa đào đã bắt đầu rụng nhiều hơn, nhưng không khí quanh khu vườn vẫn tươi mới, ngọt ngào. Chu Yếm yêu thích việc ngồi dưới gốc cây đào, cảm nhận từng làn gió mát, từng hơi thở ấm áp từ Ly Luân khi cậu ngồi cạnh. Những câu chuyện họ trò chuyện với nhau thường đơn giản, đôi khi chỉ là những câu nói vu vơ nhưng lại khiến họ cảm thấy gần gũi, thân thuộc hơn bao giờ hết.
"A Yếm, hôm nay chúng ta làm gì nhỉ?" - Ly Luân nhìn cậu, ánh mắt tinh nghịch và đầy ắp yêu thương.
Chu Yếm nhìn về phía trước, không trả lời ngay, đôi mắt nhẹ nhàng dừng lại trên những cánh hoa đang bay lất phất trong không trung. "Chúng ta sẽ chăm sóc vườn, rồi uống trà dưới bóng cây, như mọi ngày vậy."
Ly Luân cười khẽ, nụ cười nhẹ nhàng mà ấm áp. "Vậy hôm nay, em sẽ để ta chăm sóc cậu một chút, không phải lo lắng về gì cả, chỉ cần nghỉ ngơi."
Chu Yếm mỉm cười, nhưng trong lòng lại cảm thấy một chút lo lắng, vì cậu biết Ly Luân lúc nào cũng gánh vác mọi thứ trong gia đình, từ công việc vườn tược đến những công chuyện khác. "Chàng cũng cần nghỉ ngơi mà, công tử. Đừng quá lo lắng cho ta."
"Công tử của em sẽ không mệt đâu, nếu có em bên cạnh." - Ly Luân đáp lại, kéo tay Chu Yếm nhẹ nhàng. Cậu không cần lời nói, mà chỉ cần hành động để cho Chu Yếm hiểu rằng, dù thế nào đi nữa, tất cả những gì cậu làm đều chỉ vì cậu.
7. Cảm giác yêu thương sâu sắc
Cảm giác của họ trong những ngày tiếp theo càng thêm sâu đậm. Ly Luân không còn là người công tử kiêu ngạo, lạnh lùng như trước nữa. Cậu đã thay đổi nhiều vì Chu Yếm, trở nên nhẹ nhàng, dịu dàng hơn, và trái tim cậu cũng mềm yếu trước những khoảnh khắc tình tứ ấy.
Cả hai bắt đầu cùng nhau làm mọi việc trong vườn, từ hái trái cây cho đến chăm sóc những bông hoa. Những giờ phút ấy trở thành khoảnh khắc quý giá nhất trong ngày của họ. Ly Luân và Chu Yếm cùng nhau ngồi dưới gốc cây đào, nói chuyện về những kỷ niệm cũ, về những dự định trong tương lai, về những điều giản đơn nhưng lại làm cho trái tim mỗi người cảm thấy ấm áp.
"Chàng có bao giờ nghĩ về tương lai chưa?" - Một lần, khi đang cùng nhau ngồi dưới bóng cây, Chu Yếm nhìn Ly Luân, đôi mắt lấp lánh nhìn vào mắt cậu, như thể hỏi một câu không chỉ đơn giản là về tương lai của chính họ, mà còn về tương lai của cả thế giới này.
Ly Luân mỉm cười, ánh mắt đầy sự tin tưởng. "Tương lai? Tương lai của ta là ở bên em, dù cho bất cứ điều gì xảy ra. Chỉ cần có em, ta sẽ luôn hạnh phúc."
Câu nói ấy không chỉ là một lời hứa, mà là một cam kết mà Ly Luân dành trọn cho Chu Yếm. Đối với cậu, Chu Yếm là tất cả. Cậu không cần phải lo lắng về thế giới bên ngoài, không cần lo lắng về những điều có thể xảy ra trong tương lai, bởi chỉ cần có Chu Yếm, tất cả sẽ ổn.
Chu Yếm nhìn Ly Luân, lòng cậu ấm áp. "Ta cũng vậy, Ly Luân. Dù thế nào đi nữa, ta sẽ ở bên chàng."
Những lời nói ấy không cần phải nói ra bằng lời nữa, bởi tình yêu mà họ dành cho nhau đã đủ rõ ràng. Họ đã đi qua rất nhiều thử thách, đối mặt với những khó khăn, nhưng tình yêu của họ luôn là ngọn lửa không bao giờ tắt.
8. Tình yêu lặng lẽ
Mỗi ngày trôi qua dưới bóng cây đào, cả hai cảm nhận được sự lặng lẽ của tình yêu, không cần những lời hứa hẹn hoa mỹ, không cần những cử chỉ lộng lẫy, chỉ cần có nhau, là đủ.
Chu Yếm nhận ra rằng, tình yêu không phải là những gì ồn ào, không phải là những gì phô trương, mà là những khoảnh khắc bình dị, những giây phút nhẹ nhàng, khi chỉ có hai người bên nhau, không cần ai khác.
"A Yếm, em không cảm thấy mệt mỏi sao?" - Một lần, trong khi cả hai đang cùng nhau ngồi dưới bóng cây đào, Ly Luân khẽ lên tiếng.
Chu Yếm cười nhẹ, đáp lại: "Không, không mệt chút nào. Chỉ cần có chàng bên cạnh, mọi thứ đều trở nên nhẹ nhàng."
Ly Luân nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng hơn bao giờ hết. Cậu không cần phải nói gì thêm, chỉ ngồi im, thả lỏng cơ thể, để tận hưởng cảm giác ấm áp mà Chu Yếm mang lại.
Dưới bóng cây đào, với những cánh hoa rơi lác đác, Chu Yếm và Ly Luân tiếp tục tận hưởng từng khoảnh khắc bên nhau, không cần phải lo lắng về thế giới bên ngoài. Họ chỉ cần có nhau, đó là tất cả.
9. Khép lại một chương mới
Dưới tán cây đào, nơi mà những cánh hoa vẫn rơi mỗi khi có gió, tình yêu giữa Chu Yếm và Ly Luân vẫn vững bền. Họ không cần nói ra nhiều lời, không cần chứng minh gì cả, bởi tình yêu ấy đã được thể hiện rõ ràng trong từng ánh mắt, từng cử chỉ.
Những ngày hè trôi qua nhẹ nhàng, như một giấc mơ đẹp không bao giờ kết thúc. Dưới bóng cây đào, họ cùng nhau xây dựng một tương lai, một tương lai chỉ có tình yêu và hạnh phúc.
Và dù cho mai này, những cánh hoa đào có rụng hết, những buổi chiều êm ả có trôi qua, tình yêu của họ vẫn sẽ mãi vững bền, không bao giờ phai nhạt.
Dưới bóng hoa đào, tình yêu ấy sẽ mãi là câu chuyện ngọt ngào nhất trong trái tim của cả hai.
---
End.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com