Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: Nắng Chiều

Sau giờ học, Sara đứng đợi ở cửa lớp. Đúng như lời hứa, Thảo Linh đã đến. Cô khoác trên vai chiếc cặp sách, nụ cười nhẹ nhàng thoáng qua khi nhìn thấy Sara. Phương Thảo, bạn thân của Thảo Linh, nhìn cả hai rồi cười tít mắt, vỗ vai Thảo Linh: "Này, cô bạn người Hàn Quốc xinh xắn của cậu đây rồi. Nhớ làm tròn trách nhiệm 'hướng dẫn viên' nhé!"
Thảo Linh không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, rồi quay sang Sara: "Đi thôi."
Sara đi theo Thảo Linh, cảm thấy tim mình đập rộn ràng. Cô bé như đang đi trên mây, không còn cảm giác lạc lõng nữa. Thảo Linh dẫn Sara đi qua những hành lang, chỉ cho cô từng phòng học, phòng thí nghiệm, thư viện và sân thể thao. Giọng nói của cô trầm ấm, rõ ràng, giúp Sara dễ dàng ghi nhớ.
"Đây là thư viện. Em có thể đến đây mượn sách hoặc học bài," Thảo Linh vừa nói vừa chỉ tay vào một tòa nhà lớn.
Sara nhìn theo, rồi hỏi: "Th...ư... vi...ện... là... gì... ạ?"
Thảo Linh mỉm cười kiên nhẫn: "Là nơi có nhiều sách. Em có thể đọc sách ở đây."
Sara hiểu ra, gật đầu liên tục, ánh mắt lấp lánh sự thích thú. "Nhiều... sách... hay ạ!"
Cứ thế, Thảo Linh vừa dẫn đường, vừa trở thành một "giáo viên" bất đắc dĩ của Sara. Cô dạy cho Sara những từ tiếng Việt đơn giản, giải thích từng địa điểm trong trường bằng những câu nói dễ hiểu nhất. Sara cũng rất hào hứng, cô bé luôn lắng nghe và lặp lại những từ mới, dù đôi khi phát âm còn chưa chuẩn xác.
Khi đi ngang qua sân bóng rổ, Thảo Linh dừng lại. Cô chỉ vào sân, nơi một vài bạn nam đang chơi bóng, rồi nói: "Chị thích bóng rổ."
Sara nhìn theo, rồi quay sang Thảo Linh, ngạc nhiên hỏi: "Chị... thích... chơi... ạ?"
Thảo Linh khẽ lắc đầu, nụ cười dịu dàng hơn: "Không. Chị chỉ thích ngồi đây xem thôi."
Sara cảm thấy một sự ấm áp lan tỏa trong lòng. Cô nhìn Thảo Linh, rồi lại nhìn sân bóng. Có lẽ, cô đã hiểu thêm một chút về cô gái điềm tĩnh này.
Khi buổi "tham quan" kết thúc, hai người đứng trước cổng trường. Hoàng hôn đã buông xuống, nhuộm một màu cam đỏ lên khắp nơi. Thảo Linh quay sang Sara: "Em... về cẩn thận nhé."
Sara cảm thấy hụt hẫng. Cô không muốn cuộc gặp gỡ này kết thúc. Sara ngập ngừng một lúc, rồi lấy hết can đảm hỏi: "Em... em có... thể... hỏi... số... điện thoại... của chị... được không ạ?"
Thảo Linh có vẻ bất ngờ, nhưng cô nhanh chóng lấy điện thoại ra. "Chị đọc nhé."
Sara vội vàng lấy điện thoại ra, lưu lại số của Thảo Linh. Cầm chiếc điện thoại trên tay, cô bé cảm thấy như mình vừa nắm giữ cả một bầu trời hy vọng. "Em... em sẽ... gọi... cho chị... ạ."
Thảo Linh mỉm cười, nụ cười lần này ấm áp hơn bất cứ lần nào trước đó. Cô gật đầu, rồi đi về phía ngược lại. Sara đứng đó, nhìn theo bóng dáng của Thảo Linh cho đến khi khuất hẳn. Giữa những hàng cây phượng rực đỏ, Sara biết rằng, một tình bạn đặc biệt đã chớm nở, và nó sẽ là khởi đầu của một câu chuyện tình yêu ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com