Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày trọng đại của cậu

Cứ thế 1 năm trôi qua, một cặp đôi lại xuất hiện ở chiếc bàn ngay thư viện. Một người chụp hình và một người nghiêm túc học bài. Có lẽ lần này lại đến cậu bạn trai nhỏ hơn thi đại học rồi,

-Anh đừng có chụp choẹt nữa coi! Taehyun đẩy chiếc máy ảnh nhỏ của Beomgyu đang dí thẳng mặt mình, cậu bây giờ có vẻ hơi tàn vì các bài tập từ dễ đến khó, Taehyun đều phải ôn kĩ

-Muốn nghe lời khuyên từ thủ khoa đại học không? Beomgyu hạ ống kính xuống nhìn cậu hỏi, Taehyun nhanh chóng gật đầu

-Còn có 2 ngày thì em nên đi chơi cho thỏa thích đi, đặc biệt là nên đi chơi với anh, vì gần nhau thì lấy vía cho dễ. Beomgyu vừa nói vừa gập máy tính của cậu lại, anh biết với sức học cậu không thua kém gì mình nên mới kêu ẻm nghỉ ngơi khỏi áp lực nữa.  

-Được thôi...  Taehyun dụi mắt, vươn vai rồi nhìn anh. Beomgyu cũng không ngần ngại tiến đến ôm cậu, Taehyun như được sạc năng lượng,

-Em lo à? Beomgyu khẽ hỏi khi thấy người em run nhẹ, lòng bàn tay cũng vương mồ hồi

-Một chút. Taehyun ấp úng trả lời, anh liền trao cho cậu một chút động lực, ngọt ngào và mãnh liệt. 

-Được rồi mà... Cậu đẩy nhẹ ngực anh ra, mặt đôi chút phớt hồng "anh mà làm thế mãi chắc mình chẳng thể nhớ bài được nữa đâu" .

-Em đáng yêu quá rồi đấy... ờm, anh đi nghe điện thoại chút!  Tiếng chuông điện thoại cứ thế cắt ngang cậu và anh. "không thể nghe nó trước mặt mình được sao? mà thôi kệ đi, quen nhau cũng phải cho nhau chút riêng tư chứ" Taehyun chỉ nghĩ đến thế, rồi cũng dọn đồ đợi anh quay lại. Cả hai cùng nhau về nhà, sau khi anh đậu đại học thì Beomgyu cũng đã dụ được mèo nhỏ về sống chung rồi.

Beomgyu thường ngày không có tiết vẫn nấu ăn cho cậu, Taehyun quen với sự nuông chiều của anh dành cho nên chỉ ngồi sofa nhăm nhăm bịch snack dâu, tiện tay mua trên đường về. 

-Anh nói với em là ăn cơm xong mới được ăn bánh cơ mà. Beomgyu chống tay hai bên hông, la cậu. Taehyun lủi thủi cất bịch bánh đi, chân lết thết đi lại bàn ăn. Cậu cầm đũa lên gắp thức ăn, thưởng thức các món ăn có mùi vị quen thuộc. Và sau đó là một ngàn câu hỏi về bài thi, Taehyun cứ y như là một đứa trẻ 5 tuổi, Beomgyu có thể thấy một dấu chấm hỏi to đùng trên đầu cậu. Cứ thế anh kiên nhẫn giải đáp tất tần tật mọi thứ.

-Em cứ lo quá í. Anh dọn bát đũa nói, cậu cũng lẽo đẽo đi theo giúp Beomgyu rửa chén.

-Nào nào, "thủ khoa tương lai" để anh làm cho nhá. 

-Anh đừng có mà kì vọng, lỡ đâu. Beomgyu không để cậu nói hết câu liền hôn cái chụt lên môi Taehyun

-Tin tưởng bản thân vào. Anh đang hăm dọa đấy, Beomgyu sẽ không đặt niềm tin vào sai người đâu. Taehyun nhận được lời đe đọa đó liền ôm cứng ngắt anh, đứng kế bên cứ nhõng nhẽo dụi mặt vào người đang rửa chén. 

-Em chuẩn bị đồ hết chưa? Beomgyu lau tay hỏi

-Ừm. Taehyun đưa tay đòi bế, mà anh lại cóc đầu cậu

-Đi thay đồ đi, hoi, hay anh giúp em nha. Anh ôm eo cậu

-Anh làm vậy là em rớt đại học thiệt á, nghiêm túc lên dùm đi! Cậu đẩy Beomgyu, rồi chạy vào phòng mà tắm.
  "nhắc mới nhớ, lâu rồi mình chưa chạm vào người ẻm, ngóng ngày ẻm thi xong quá đi mất"

Từng môn cứ thế dễ dàng lướt qua đời cậu ấy thế ngày cuối cùng cậu lại bật khóc đi ra, Beomgyu, Yeonjun với Soobin đang đứng đợi hai thằng em ra, anh thấy vậy liền chạy lại hỏi chuyện gì. Hai người kia cũng đứng hóng theo

-Em không làm được bài hả? Beomgyu cúi xuống, lấy tay lau nước mắt cho cậu.

-Hức... em làm sai.. hức 1 câu rồi.. hức.. Càng nói Taehyun càng khóc to hơn

-Nào, cái câu chết tiệt đó sẽ không khiến em rớt đại học đâu. Beomgyu dường như thở phào khi nghe cậu nói

-Nhưng mà...um... Không để cho Taehyun nói tiếp, anh chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của cậu, không ngần ngại, đó là phần thưởng của cậu mà.

-Tin tưởng bản thân vào, em đã làm hết sức mình rồi, không ai giỏi hơn bé iu của anh đâu. Beomgyu ôm Taehyun vào lòng an ủi
Trong khi đó

-Mẻ Tyun làm sai 1 câu mà em tưởng nó bị cấm thi không á chời. Kai đứng 1 bên nhìn thằng bạn trong lòng bồ nó

-Dấu hiệu của mấy đứa ovtk. Yeonjun lắc đầu ngao ngán

-Cái vụ mỗi ngày thi xong Beomgyu đều tặng nó một xe cà phê gắn đầy hoa là đã thấy ghét lắm rồi, giờ còn tình tứ với nhau nữa. Soobin đứng cạnh tặc lưỡi.
-Hay mình lại hôn kiểu pháp trước mặt nó nhỉ bé? Soobin quay qua hỏi khi thấy Beomgyu lè lưỡi nhìn về phía mình.

-Ê! Tụi kia có đi ăn uống gì hong đứng đó quài là tao bỏ đấy nhá! Yeonjun kêu lên, anh nghe thấy thì liền bế Taehyun đang ôm mình lên mà đi

-Em tự đi được mà. Cậu ghé sát tai Beomgyu nói, mặt vẫn còn ửng đỏ vì hoài nãy khóc quá nhiều. Kai định lại chạm vào người Taehyun thì anh quay ngoắt qua luôn

-Gì thế? Giờ đến người cũng hỏng cho đụng là ý gì đây anh Beom ? Kai ngơ ngác hỏi

-Đi kiếm người iu mà đụng. Anh nói xong liền thơm vào má cậu

-Thằng Beomgyu nói đúng đấy, vứt hết mấy con molang đó mà tìm ghệ đi ha. Yeonjun vỗ vai thằng em ế chổng ế chơ của mình

-Ya! Mấy người đợi đó! Kai quá là bực bội khi mấy người đó đối xử với thằng em mới thi tốt nghiệp cấp 3 xong như thế.  

-Rồi giờ tụi bây định đi đâu? Soobin hỏi

-Đi tô tượng rồi gắp thú bông ik! Kai hớn hở đề xuất

-Thôi,  dẹp mấy cái trò trẻ con của mày lại đi. Soobin cảm thấy mấy thứ đó đều chán phèo như nhau

-Nhưng hôm nay là ngày đặc biệt của em mà. Kai nhõng nhẽo khoác tay Soobin nói.

-Ew! ờm.. vậy Taehyun em muốn đi đâu đây?  Yeonjun liền hỏi Taehyun để thoát khỏi mấy cái thứ Kai đề xuất

-Ò, thật ra em cũng thích.. Taehyun ló đầu lên nhìn, e ngại nói lại nhỏ dần. 

-Được, chúng ta đi thôi! Beomgyu nghe thế liền chiều cậu, chiếc phao cứu sinh của Yeonjun cứ thế lặn mất hút, cũng đành bơi theo luôn vậy.

-Èo, hyung đang tô con gì thế? Taehyun vừa nhai cục cá viên chiên vừa hỏi. Chẳng thể tưởng tượng nổi con vật có cái đầu thì màu đỏ còn thân lại tô cái màu hồng cánh sen chói mắt đó chứ

-Em thậm chí còn không nhận ra doraemon luôn sao? Cái này là sự sáng tạo, sáng tạo đấy biết chưa. Soobin ngạc nhiên hỏi, còn tặc lưỡi vài cái.

-Mấy gamer đều có mắt thẩm mỹ xấu như thế á? Kai ngồi nhào nặn một con gấu bông to đùng mới gắp hoài nãy cũng ráng liếc nhìn một chút, ai dè muốn đi rửa mắt quá đi thôi!

-A, anh làm gì vậy? Soobin quay qua thấy được ánh mắt của Kai liền tặng cho thằng em một vệt màu hồng lên mặt, cười ha hả chọc quê. Kai làm sao để thua được liền lấy lọ màu đỏ trả thù lại nào ngờ nhắm lệch có một chút mà nó phun thẳng vào đầu của Yeonjun, Kai cứng đờ người toan chạy trốn.

-Aiss, cái thằng kia, mày thấy anh chưa đủ màu mè hay sao? Yeonjun gần như gào lên, ai ngờ vì bật dậy nhanh quá làm đổ cái lọ nước rửa cọ màu cà phê sữa vào thẳng hộp cá viên chiên của Taehyun. Cái gì tới thì cũng tới, đang yên bình thì không chịu đâu cơ.
(15 phút sau) 
Một đám loi choi rực rỡ nhất đêm nay ra lò, thật ra cậu thấy bản thân với mấy anh chẳng khác gì hội anh em siêu nhân. Taehyun chắc hẳn là một siu nhân hồng gòi. 

-Hứ tất cả là tại anh! Cậu ấm ức trách Soobin khi đang lấy vòi nước rửa những vệt màu trên mặt

-Gì chứ, tại thằng bạn em chớ bộ. Soobin chu mỏ nói lại, tay vẫn đang lau mặt cho Yeonjun.

-Gòi tụi bây có im đi hong? Beomgyu quát, vì giờ cũng tầm 9 chín giờ mấy tối mà trên phố thì lại có 5 đứa sơn quệt đầy lên áo la làng, ai không biết tưởng có vấn đề rồi ấy.

-Anh la em hả? Taehyun nghi ngờ nhìn qua chỗ anh, trưng bộ mặt hơi tức nhẹ ra.

-Nào đâu có đâu, anh thương bé nhất mà. Beomgyu liền tiến tới lấy khăn lau màu trên người hết cho cậu, anh hôn lên đôi môi đỏ mọng kia, còn ghé người cắn tai cậu. 

-Tối nay liệu em có muốn... Beomgyu thì thầm, dùng ánh mắt mờ ám nhìn cậu, nghe đến đây Taehyun ngại ngùng, mắt hướng lên nhìn anh.

-Ê hai đứa kia, muốn tâm tình gì thì đi về nhà đi. Yeonjun thật sự rất ngứa mắt hai nhỏ này.

-Về thì về! Beomgyu nói xong liền bế em đi về

-Từ lúc nhỏ Taehyun quen Beomgyu, tao tưởng nó không biết đi luôn á chời.

-Thôi, kệ tụi nó đi. Soobin nói rồi cũng bế Yeonjun về. 

Đúng là molang không thể bế Kai về được rồi.

________________________________

lười........





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com