Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8: Hãm hại (2)

Lưu ý: Chap này sẽ có nhiều yếu tố kinh dị lắm nên nếu mấy bạn không thích thì đừng ngại góp ý cho mình để mình khắc phục hơn nhaaa, nói thật thì mình viết tới mấy cảnh đó mình phải tưởng tượng nên sợ iãaaaaa~

__________________________________

Hôm nay không hiểu vì lí do gì, cái Dung cứ một mực rủ tôi đi lên núi hái thuốc với nó, tôi đòi dắt cái Nhu theo nó cũng chả chịu cho đi cùng. Tôi có phần khó hiểu, nhưng vẫn đồng ý cùng nó lên núi hái thuốc. Dù sao thì ở nhà hoài khiến tôi khó lòng chịu nổi, đi ra ngoài lòng vòng là để giải tỏa bầu không khí ngột ngạt, ra ngoài hít thở khí trời vẫn là tốt nhất.

Suốt cả quá trình đi, tôi với cái Dung chẳng nói được mấy câu. Cơ mà cũng ngộ, tôi với nó đâu có tiếp xúc với nhau nhiều đâu, thế mà vẫn cố tình bắt ép tôi đi cho bằng được. Đúng là khiến người ta lấy làm lạ!

Vì cái việc này mà tôi có đi to nhỏ với Thái Hanh, anh lúc đó nhìn tôi ghê lắm, xong lại lấy tay xoa đầu tôi.

-" Con Dung là người hầu của Như Hoa, em vẫn nên cẩn thận " giọng nói anh ấm áp len lỏi vào từng mạch máu trong người tôi, khiến tôi vừa nghe đã có chút rùng mình.

-" Đương nhiên, tui không để bản thân có chuyện gì đâu " tôi cười khúc khích, lại ra điệu chắc nịch nhìn anh.

Ầy nhớ lại thì mới để ý nghen, Thái Hanh lúc đó cứ thế nào ý?

[...]

Trước mắt tôi là một khu rừng rộng lớn với rất nhiều cây to, che lấp đi tiết trời nắng gắt vào buổi trưa chiều oi bức.

Tôi cùng nó vượt qua mấy con dốc trơn trượt, né mấy cành cây to rồi cùng nhau bước đi sau tít vào trong rừng.

-" Cậu...cậu đi trước con đi. Con phận người hầu, mà cậu thì cứ đi sau cũng kì lắm ạ " nó lên tiếng, mặt mày thì ứ cả mồ hồi, quay sang nhìn tôi.

Tôi thấy cũng đúng, nên nhướng mày gật đầu rồi nhanh chóng đi lên trước nó một khoảng.

Đi được một đoạn khá xa, vẫn chẳng thấy nó ngừng lại mà hái cây thuốc, tôi bỗng có chút thắc mắc.

Tôi từng học về y khoa, cũng biết các bài thuốc đông y, rõ là nãy giờ đã đi qua mấy cây thuốc quý, ấy thế mà nó chẳng dừng lại mà hái.

-" Đi nãy giờ mà cậu có thấy mày hái cái gì đâu? " tôi chép miệng bực dọc, tay chống nạnh bước tiếp.

-" À...dạ...con đi nãy giờ mà vẫn không thấy, chắc tít đằng kia mới có ý cậu. Cậu cố tí nha " nó lắp lửng nói.

Quái lạ, rõ ràng là đi qua tận mấy cây thuốc quý ơi là quý, mà nó bảo không thấy? Có lừa người quá không?

Dù lòng có một chút bất an, nhưng tôi vẫn chẳng dè chừng gì cứ thế mà đi. Đi đến một lúc, tôi bất giác thấy lạ. Đi gần đến cái vực sâu mà vẫn chưa thấy cây thuốc nào à? Tôi chần chừ một lúc, quay sang hỏi nó.

-" Thế cuối cùng là...Aaaaaaa " tôi chưa kịp nói hết câu thì cái Dung từ phía sau đưa tay đẩy tôi. Cơ thể vì mất thăng bằng mà tôi ngã nhào xuống đất, lăn mấy vòng. Cả cơ thể dường như không thể điều khiển được, nó cứ lăn xuống con dốc cao, lăn đến độ đôi mắt tôi bị một vật như đá đập thẳng vào, cả cơ thể đập mạnh vào thân cây, tôi ngất lịm, không biết gì.

(...)

Trong cơn mơ, làng sương mù trắng xoá cứ bao quanh lấy khung cảnh xung quanh. Sau lớp sương mù mờ ảo tưởng chừng như không thấy rõ, tôi nghe thấy giọng nói của Như Hoa.

-" Chị Nhiễm Nhi à, em biết chị thật lòng thật dạ yêu Thái Hanh, nhưng mà...em cũng yêu anh ấy không kém gì chị " cô ả thở dài não nề " Chị nhường Thái Hanh cho em nhé? ".

Người Như Hoa cho là Nhiễm Nhi bỗng nhíu mày, lên tiếng.

-" Không thể được, chị sẽ không buông tay Thái Hanh đâu, em đừng mơ mộng có thể cướp được anh ấy " nói xong cô quay lưng đi, bỏ lại đây là cô ả Như Hoa trên tay cầm một con dao sắt nhọn, gương mặt sắt lạnh cùng nụ cười man rợ từng bước tiếng gần đến Nhiễm Nhi.

-" Chị đừng có hòng lừa tôi, chị là muốn lấy anh ấy để chiếm đoạt gia sản họ Kim còn gì? " cô ả hét lên, từng bước đi tới " Con khốn, mày chết đi!!!!!"

Nhiễm Nhi điếng hồn vì câu nói của Như Hoa, cô nhanh chóng quay nhanh lại.

Aaaaaaaaaa

Tiếng hét vang trời, máu từ cổ phụt thẳng lên người Như Hoa, cô ả cười một tràn dài, cười một cách điên loạn.

-" Hahaha, này là mày ép tao...này là mày ép tao " cô ta điên loạn, ra sức đưa con dao khứa mạnh lên cổ Nhiễm Nhi, cô cứ thế khứa thật sâu, thật mạnh, gương mặt quái dị cứ liên tục thay đổi sắc mặt khiến tôi lạnh gáy.

Tôi thở gấp, chứng kiến cái cảnh giết người man rợ đến như thế, nhìn con dao đang khứa cái cổ của Nhiễm Nhi, tôi bất chợt khuỵ xuống, không muốn tiếp tục nhìn nữa.

Đến khi đã trấn tỉnh lại bản thân, tôi run rẩy ngóc đầu dậy thì đập vào mắt tôi là cái mặt bị gạch nát, đôi con mắt lồi ra trong thật gớm ghiếc và cái cổ bị cắt chưa kịp lìa, nó lắc đều lắc đều trước tầm mắt tôi.

-" Bắt nó...đền mạng...đền mạng CHO TAOOOOOOOOO " cô ta hét lớn khiến màng nhĩ tôi muốn nổ tung, đã thế...cái quái quỷ trước mặt lại cứ thế đưa sát cái bộ dạng chết tiệc tiến đến gần tôi.

Chưa kịp làm gì tiếp theo thì hình ảnh người phụ nữ với gương mặt bị gạch nát và cái cổ còn chưa kịp lìa bỗng nhoè đi. Làn khói đen bay ra che mất tầm nhìn của tôi, tôi che mắt lại, đến khi bản thân không cảm nhận được gì liền rung rẩy buông bỏ bàn tay xuống.

Đập thẳng vào mắt tôi là bà ba, bà ta đang dùng bùa ngải để yểm lên một con rối đang nằm ngổn ngang trên bàn.

-" Mày phải chết...mày nhất định phải chết " bà ta hét ầm lên, phun một ngụm nước bọt vào con rối, nhanh chóng đốt nó đi.

Tôi vẫn còn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì phía sau lưng, tôi nghe tiếng hét thất thanh của bà tư, nghe tiếng gào hét ai oán, rồi tắt hẳn.

Bà hét:" Con tôi...đừng bỏ má...đừng...đừng bỏ má... " có vẻ như, đứa con vừa mới lọt lòng của bà tư...mất rồi thì phải.

Cũng có vẻ như...nhờ phúc của bà ba, khi nó vừa sanh ra đã chết mất tong, chết với bộ dạng thân xác xanh lè, khô khốc.

Vì tôi thấy, thấy hết mọi viễn cảnh trong tầm mắt...tôi hoảng hồn.

Não tôi một lúc phải tiếp nhận một lượng lớn thông tin, tôi mệt mỏi khụy xuống.Chưa kịp để tôi thở một hơi trọn vẹn, thì từ bên tai xuất hiện những tiếng kêu thảm thiết, đòi công bằng.

Rất nhiều, rất nhiều tiếng nói chết tiệt đâm mạnh vào màn nhĩ. Tôi mệt mỏi nằm nhoài ra, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.

Trong cơn mơ, tôi thấy Thái Hanh đến cứu tôi, tôi thấy gương mặt lo lắng và khắc khoải của anh nhìn tôi, cảm nhận khi anh bồng tôi lên, cảm nhận thứ ấm áp trên người anh đang lan tỏa khắp cơ thể tôi. Nó ấm áp đến nhường nào!

Chuyển sang một giấc mơ khác, tôi thấy anh chửi mắng Như Hoa và đuổi con Dung ra khỏi nhà họ Kim. Anh còn thẳng tay giáng xuống hai bạt tay vào mặt nó!

Lại thấy...điệu bộ nhếch mép lạnh toát của Như Hoa...khiến tôi rùng mình!

_____________________________________

cảm ơn yazmin_roche đã edit tấm bìa truyện cho tuiiiiii nghennnnnn, ju bà wa chờiiii huheoooo 🥺

huhu hôm qua 300 người xem nên tui định ra luônn sẵn dịp chúc mừng cơ mà tuii lười sửa quáaaaaa, nay lên thấy hơn 400 người xemmm kiễuuuuu ỗmggggg ☺️💔

Hạnh phúc không diễn nổi bằng lời, chết ây~

#bún

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com