Chương 37: Trêu đùa.
" Tôi nói là, dừng ở chỗ này là được rồi, áo khoác này tôi mang về, giặt sạch sẽ rồi mang tới Miracle trả cho anh được không?"
" Tùy tiện!" Thượng Quan Dạ phiền muộn nói một câu. Hắn cũng không biết mình làm sao vậy, vừa nghĩ cô muốn xuống xe tâm tình lại không tốt. Thậm chí hắn hi vọng con đường này dài thêm một chút, để có thể tiếp tục trò chuyện với cô.
" Tối nay, cảm ơn anh, hẹn gặp lại." Hứa Đào Nhi nói xong liền mở cửa xuống xe.
" Đợi một chút!" Thượng Quan Dạ chui ra khỏi xe, cau mày nói, "Sao cô lại ở chỗ này? Buổi tối còn về trễ như thế, không an toàn chút nào?"
" Ừm! Trên người tôi có bình xịt phòng sắc lang, không sợ!" Hứa Đào Nhi làm ra vẻ cười cười.
Thực ra, lúc trở về có nhiều lần cô gặp phải lưu manh nhưng mà họ vừa nhìn thấy bộ dạng của cô cũng không làm khó cô.
" Với bộ dạng, mặt mày này của cô, tôi không lo lắng, tôi lo lắng chính là người khác bị cô hù dọa." Tuy rằng Thượng Quan Dạ nói như vậy, nhưng vẫn vươn tay cầm lấy cây dù, "Đi thôi! Tôi đưa cô đến tận nơi."
" Đưa tôi đến tận nơi? Thật sự không cần phiền phức như vậy đâu, tôi tự đi được rồi."
" Tôi đưa cô về!" Thượng Quan Dạ vừa nói vừa lôi cô đi không cho cô tiếp tục nói lời thoái thác.
Nước mưa gột rửa bờ tường cũ nát, trên đường gạch đá xanh có hai thân ảnh đi từng bước trên mặt đất ẩm ướt.
Nước mưa rơi trên vải dù phát sinh từng tiếng "lộp bộp, lộp bộp..." Nước theo hai bên chảy xuống bờ vai của Hứa Đào Nhi khiến thân hình của cô có chút run run. Khoảng cách giữa hai người khá rộng khiến cho bả vai hai người đều bị nước mưa dội trúng.
" Nhích tới gần một chút."
" Ửm? Không, không cần. Như vậy sẽ..."
" Cô cho là bản thiếu gia sẽ làm gì cô, xấu nữ?" Thượng Quan Dạ nhếch môi, cầm lấy bả vai cô, đem thân thể cô ôm vào lòng, lãnh đạm nói nhỏ, "Tôi chỉ là không muốn hai người đều bị ướt mà thôi."
Hứa Đào Nhi không ngờ hắn lại ôm cô, không phòng bị suýt nữa thì té ngã, vội vàng nắm lấy vạt áo sơ mi của hắn, khiến cô đỏ mặt liền nhanh chóng buông ra, "Không, không, không đi nổi."
" Ngu ngốc!" Thượng Quan Dạ bóp chặt bả vai cô, khẽ kéo ô về phía bên kia của cô, vai bên phải của hắn vẫn bị mưa dội ướt.
Hai người cứ như vậy im lặng đi tới, trong đêm khuya tràn ngập sự lạnh giá.
" Cô không phải công nhân của Miracle sao? Sao lại còn tới quán ăn làm việc?" Hắn lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
" Tôi chuyển ra ngoài sống, phải kiếm tiền thuê nhà, nuôi sống chính mình, còn học phí tháng sau, cho nên phải kiếm nhiều công việc một chút mới được. Có điều anh không cần lo lắng, tôi đã quen rồi."
" Ai lo lắng, tự mình đa tình."
" A! Tới rồi !" Hứa Đào Nhi chạy vào trong, xoay người lại hỏi, "Anh có muốn lên ngồi một chút không?"
" Đã trễ thế này còn mời tôi vào nhà, cô có ý đồ gì? Thượng Quan Dạ một tay chống trên vách tường, cúi người kề sát cô, "Chẳng lẽ cô nghĩ cùng tôi..."
" Không phải! Tôi, tôi chỉ xuất phát tự phép lịch sư mà thôi." Hứa Đào Nhi dán chặt lên bức tường, hận không thể cả người đều hòa tan vào bên trong. Cảm kích hắn mà quên mất Thượng Quan Dạ là một tên đại sắc lang vô cùng nguy hiểm.
" Xuất phát từ phép lịch sự? Ý là thực ra cô cũng không muốn tôi đi vào?" Hắn giương môi cười cười, cố ý phát ra một tiếng thở dài, "Nhưng biết làm sao đây? Tôi đột nhiên có hứng thú với khu ổ chuột, nghĩ muốn lên xem một chút..."
" Tôi chỉ có một gian phòng nho nhỏ, còn rất lộn xộn, khắp nơi đều là gián, kiến, không có gì đẹp mắt." Hứa Đào Nhi tự giễu nói lời từ chối nhã nhặn, "Hơn nữa nhà đối diện có con chó rất hung dữ, thường hay cắn người lạ, anh vẫn muốn đi sao."
" Hóa ra nhà của các người đáng sợ như vậy? Có điều đáng sợ nhất...phải là cô mới đúng."
Môi hắn chậm rãi chuyển qua lỗ tai cô, trên mặt lộ ra nụ cười nhu hòa, lại nói, "Yên tâm, cho dù cho tôi một tỷ tôi cũng không muốn vào nhà một xấu nữ siêu cấp đâu."
" Anh..." Hứa Đào Nhi tức giận cắn môi. Là chính bản thân hắn nói muốn giúp cô, giờ lại nói nhiều lời khó nghe như vậy, chẳng lẽ trêu đùa cô thú vị như vậy sao?"
Đưa mắt nhìn từ xa, thân ảnh hai người giống như chồng lên nhau, vô cùng ám muội. Ở một góc tối âm u, có người lén chụp được một màn này.
..............................................................
Ngày hôm sau, lại thêm một tin tức tình ái của Thượng Quan Dạ được phát lên các đài truyền hình, trang đầu đề của các trang báo, đưa tới chấn động chưa có từ trước đến nay.
Nam nhân vật chính trong tin tức là hoa tâm công tử Thượng Quan Dạ, nữ nhân vật chính lần này không phải là người mẫu, thiên kim thế gia mà đổi thành thiếu nữ trong khu ổ chuột.
Một đống lớn báo chí xuất hiện trên bàn trà, trên báo là hình ảnh Thượng Quan Dạ một tay chống lên bức tường, một tay ôm một nữ nhân vào lòng, hai người thân thiết ở cùng một chỗ, giống như là đang hôn.
Mà tiêu đề tin tức thì lại vô cùng phong phú đa dạng, "Người tình bí mật không thể xuất hiện ngoài ánh sáng của Thượng Quan Dạ, nữ nhân vật chính là một thiếu nữ bình dân."
" Chim sẻ thấp kém muốn trở thành phượng hoàng bay lên cành cao của siêu mẫu Thượng Quan Dạ."
" Tiêu chuẩn chọn bạn gái của Thượng Quan Dạ thay đổi rất lớn, chuyển sang yêu thích thiếu nữ khu ổ chuột."
...........................................................................
" Dạ, không phải cậu rất ghét người đàn bà kia sao? Sao lại cùng cô ta làm ra chuyện xấu này?" Johnny vừa tức vừa sợ.
" Tối hôm qua lúc về nhà gặp cô ta trên đường, lúc đưa cô ta về không ngờ lại bị phóng viên chụp được." Thượng Quan Dạ không nóng không lạnh trả lời. Ngay cả hắn còn không phát hiện, hắn càng không muốn bởi vì một "xấu nữ" mà phải xấu mặt.
" Đưa cô ta về? Chỉ đơn giản như vậy? Vậy ảnh chụp trên báo đó là ở đâu ra?"
" Tôi cũng không biết giải thích với anh thế nào, nói chung chỉ là trên đùa cô ta một chút, tôi với cô ta không có quan hệ gì cả."
" Vui đùa nhưng mà tạo ảnh hưởng rất lớn, với sự ảnh hưởng của cậu, cả thành phố A sẽ cho rằng cậu và cô ta có qua lại." Johnny đau đầu không ngừng xoa bóp mi tâm.
" Tất cả thành phố A? Như vậy thì người ở viện dưỡng lão cũng sẽ..." Hai mắt Thượng Quan Dạ sáng lên, một kế hoạch không ngừng hình thành trong đầu hắn, hắn cầm lấy tay Johnny hỏi, "Hứa Đào Nhi có phải trông rất phổ thông hay không? Ném cô ta vào một đám người cũng sẽ không có người liếc mắt nhìn ra cô ta là người kia...?"
" Hỏi cái này làm gì? Có bệnh sao?" Johnny không hiểu hỏi lại.
" Anh đừng hỏi nhiều như vậy, chỉ cần trả lời tôi có phải hay không là được rồi."
" Nếu như cô ta không trang điểm, lại mang mắt kính, xác thực rất bình thường. Hơn nữa quần áo của cô ta rất bình thường, thô tục, căn bản không giống người thời đại này. " Nghĩ đến cô, Johnny nhịn không được lắc đầu.
" Có phải nhìn qua cô ta tạo cho người khác một loại cảm giác thanh thuần? Nhất là đối với mấy người già?"
" Thanh thuần nhu thuận? Chắc là vậy. Lấy quan điểm của người già mà đánh giá thì, thì cô ta đúng là có bộ dạng chăm chỉ, chất phác, hiếu thuận, chắc là mấy người già sẽ thích."
" Tốt vậy là được rồi." Thượng Quan Dạ kích động đi tới cửa, lại quay đầu lại, lộ ra dáng vẻ tươi cười mị hoặc, "Có đôi khi, quen biết một xấu nữ cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu."
" Cậu đi đâu vậy? Chuyện tin tức còn chưa giải quyết xong mà, Dạ, Dạ..." Johnny đuổi tới cửa, lại không nhìn thấy thân ảnh Thượng Quan Dạ, hắn buồn bực cau mày, "Cậu ta làm sao vậy? Thần thần bí bí."
Cả buổi sáng, Hứa Đào Nhi nghe chỉ ít hơn trăm nữ nhân bàn luận chuyện cô và Thượng Quan Dạ trên tin tức. Cô chỉ có thể cúi đầu, sợ bị người khác nhận ra.
" Thật đáng tiếc, thấy không rõ bộ dạng nữ nhân kia, có điều nhìn qua thì cũng không có gì đặc biệt! Yuen sao có thể thích cô ta được chứ?"
" Cô không xem chương trình hẹn hò cùng Yuen sao? Lớn lên rất xinh đẹp, dáng người cũng không tồi, nhưng tiếc là cô ta chỉ là một bình dân mà thôi."
" Yuen sẽ không thực sự yêu cô ta chứ? Bạn gái trước đây của hắn không phải người mẫu, nữ minh tinh thì cũng là thiên kim danh môn, chưa từng nghe tin đồn nào có dính đến tầng lớp bình dân, thay đổi cũng quá lớn rồi."
" Hay là, tôi đoán..."
" Rầm..." Cửa bị lực lớn đẩy ra, xuất hiện phía sau cánh cửa là một nam nhân xinh đẹp hơn cả nhữ nhân.
" Yuen?"
" Thượng Quan Dạ?"
" Dạ? Tôi không nhìn lầm..."
Mấy nữ nhân thét chói tai không ngừng, hoàn toàn quên mất hắn vừa xông vào phòng thay đồ nữ.
Ánh mắt Thượng Quan Dạ quét qua trên người bọn họ, khóa lại thân ảnh Hứa Đào Nhi phía sau tủ quần áo, hắn đi tới kéo cô ra bên ngoài.
" Anh làm gì? Đây là phòng thay đồ nữ, buông, buông ra..."
" Yuen lôi Hứa Đào Nhi đi? Lẽ nào cô ấy chính là..."
" Là bạn gái trong vụ tai tiếng của Yuen?" Thét chói tai.
Mấy nữ nhân cúi xuống nhìn tạp chí lại nhìn bọn họ, kinh ngạc không nói nên lời.
....................................................................................
Trước cửa cao ốc Miracle.
" Anh làm gì? Định đưa tôi đi đâu?" Hứa Đào Nhi bị ép buộc lên xe, đang muốn nhảy xuống cửa lại bị nhanh chóng khóa lại.
" Nếu không phải vì cô, chuyện hôm nay cũng sẽ không xảy ra, cô không cần bồi thường cho tôi sao?"
" Bồi thường? Anh muốn tôi làm cái gì?" Sẽ không phải là...lấy thân báo đáp? Hứa Đào Nhi kinh ngạc mở to hai mắt.
" Tạm thời sắm vai bạn gái của tôi, đây chính là bồi thường." Mỗi câu mỗi chữ của Thượng Quan Dạ đều rất rõ ràng nói, "Đơn giản mà nói, tôi không muốn lấy nữ nhân mà gia gia đã an bài, cho nên tạm thời cô làm giả làm bạn gái của tôi. Không lâu lắm đâu, chỉ cần đi gặp ông ấy là được."
" Không được! Tôi không muốn lừa dối người khác, càng không muốn lừa dối trưởng bối." Hứa Đào Nhi kiên định từ chối, "Không phải anh có rất nhiều nữ nhân hay sao? Bọn họ sẽ rất cam tâm tình nguyện sung sướng sắm vai bạn gái của anh. Tôi rất bận lại không biết gạt người, anh tha cho tôi đi được không?"
" Chuyện xấu của chúng ta hôm nay đã lan truyền khắp nơi, tôi lại dẫn một nữ nhân khác đi gặp gia gia, cô coi ông ấy là đồ ngốc chắc? Cô động tý là đầu óc liền ngu ngốc không chịu suy nghĩ cẩn thận."
" Thế nhưng tôi thật sự không muốn lừa người khác, cho dù anh dẫn tôi đi thì ông ấy cũng không tin tưởng. Tôi còn phải làm việc, đi trước. Tài xế phiền anh dừng lại ven đường, tôi muốn xuống xe..."
" Tôi đã sớm biết cô sẽ không đáp ứng." Thượng Quan Dạ khí định thần nhàn liếc cô một cái, môi mỏng khẽ mở.
" Dịch Tinh Thần, con trai độc nhất của giám đốc công ty giải trí Hoàng Thần, năm nay hai mươi mốt tuổi. Một tháng trước vừa tốt nghiệp khoa thiết kế thời trang ở đại học Bàn Nghệ. Lấy 'Tinh Thần' làm bút danh thiết kế, trong giới thời trang rất có tiếng nói, ở Đài Loan được ca ngợi là 'Ánh Sáng' của giới thời trang..."
" Làm sao anh biết? Anh muốn làm gì?" Vừa động đến chuyện của Dịch Tinh Thần, Hứa Đào Nhi lại khẩn trương.
" Dịch Tinh Thần nổi danh trong giới thời trang như thế, lại là con trai độc nhất của giám đốc tập đoàn Hoàng Thần, nhất định sẽ có rất nhiều người quan tâm. Nếu như ai đó biết được hắn bị một người hầu thầm mến, hơn nữa cô nữ hầu kia còn chân đạp hai thuyền, lại lan truyền chuyện xấu với Thượng Quan Dạ, cô nói xem bên ngoài họ sẽ nói thế nào?"
" Còn có, nếu như tôi đoán không sai, cô không muốn cho hắn biết cô thích hắn. Nếu chuyện này nhảy lên đầu đề của báo chí ngày mai, thì sợ rằng bí mật này rất khó có thể tiếp tục giấu diếm..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com