Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 4: VOLDA - THỊ TRẤN CỦA NGÔN NGỮ

Chương 4: Volda – Thị trấn của ngôn ngữ

Phần 1: Vượt qua cổng thành

Dưới ánh hoàng hôn đỏ rực, chiếc T-80BVM dừng lại cách cổng gỗ thành Volda chưa đầy trăm bước. Ba người bên trong xe thở phào – họ đã thoát khỏi rừng chết, vượt qua vực sâu và bầy quái vật không ngừng truy sát.

Minh nhấc laptop lên từ khoang chỉ huy, mở bảng kiểm tra trạng thái xe.

> [Kiểm tra phương tiện: T-80BVM]
> Động cơ: 87% – rung nhẹ, tỏa nhiệt nhẹ bên buồng trái.
> Hệ thống nạp đạn tự động: 93% – tiếng “rít...keng...cạch” vẫn đều.
> Giáp mặt trước: không hư hại.
> Hệ thống pháo: hoạt động ổn định.
> Đạn còn lại: HE – 2 | HEAT – 3 | Smoke – 1
> SL còn lại: 1.819.570 | XP mới +220 | SP hiện tại: 1.175

Âm thanh “cạch cạch” vang lên từ các chốt sắt, khi Minh kiểm tra từng module đã mở khóa. Dù đã trải qua hành trình dữ dội, chiếc xe vẫn đứng vững – như một cỗ quái vật bằng thép chưa biết cúi đầu.

> “Ổn rồi. Đi tiếp được.” – Minh gõ câu ngắn trên laptop, giọng máy điện tử phát âm dịch cho Elira và Darios.

Cả ba leo lên xe. Minh ngồi vào ghế chỉ huy, Elira ngồi bên trái, Darios giữ nguyên vị trí lái. Động cơ khởi động lại – tiếng gầm nhẹ nhàng, như tiếng thú săn đang đánh hơi con mồi.

Cổng thành phía trước đủ lớn cho xe qua, dù rất sát. Nhưng ngay khi xe còn cách chưa đầy 30 mét, **một nhóm lính gác đã lao ra, chĩa giáo về phía họ**.

> “Dừng lại!” – tiếng hét vang vọng, lẫn vào tiếng gió chiều.

Minh ngừng xe. Chiếc laptop mở bảng radar phụ, nhưng không hiển thị mối đe dọa. Cậu ngước nhìn qua khe ngắm – những đôi mắt lo sợ, một vài tên lính run lẩy bẩy, tay nắm chặt cán thương như thể đang đối đầu một con rồng sắt.

> “Chúng... sợ chúng ta.” – Elira nói nhỏ.

Minh không nói gì. Cậu bật trình dịch âm thanh từ laptop, rồi gõ nhanh:

> “Không địch ý. Người bạn. Xin được vào.”

Giọng máy vang lên – một thứ âm điệu lạ tai khiến đội lính giật mình. Một tên chỉ huy bước ra, áo choàng ngắn và mũ giáp đồng, ánh mắt như dao găm quét qua từng vết rỉ trên xe tăng.

> “Con thú cơ khí này... nó nguy hiểm.” – hắn nói.

Elira bước ra khỏi xe, dang hai tay. Cô bắt đầu giải thích, nét mặt điềm tĩnh, ánh mắt nghiêm nghị.

> “Người này là khách dị giới. Cỗ máy là vật hộ thân. Đã cứu chúng tôi khỏi quái vật cấp IV.”

Đám lính thì thào. Tên chỉ huy nheo mắt. Ánh hoàng hôn chiếu lên giáp ngực hắn, in bóng chiếc xe tăng như một con hắc long nằm phục.

Cuối cùng, hắn gật đầu:

> “Được. Nhưng phải dừng lại ở trạm nghỉ phía đông. Không được tiến vào trung tâm.”

Elira quay lại, gật đầu với Minh. Cậu thở ra nhẹ, rồi cho xe tiến chậm qua cổng. Bên trong, dân chúng tụ tập hai bên đường, những đôi mắt tròn xoe, nửa sợ hãi, nửa tò mò. Một đứa trẻ định chạy tới thì bị mẹ kéo giật lại.

Chiếc xe nặng hàng chục tấn từ từ lăn bánh trên nền đá rêu phong. Tường nhà phủ dây leo, cờ phướn bạc màu treo lủng lẳng. Tiếng máy vẫn gầm đều đặn như lời cảnh báo cho bất kỳ ai có ý đồ xấu.

Họ dừng lại tại **bãi đất hoang gần chuồng ngựa – nơi từng là trạm nghỉ cho đoàn buôn phương Bắc**. Darios khóa cần số. Minh tắt động cơ, rồi thở dài.

> “Tới nơi rồi.”

Trời sẩm tối. Cả ba chui ra khỏi xe, đặt lưng trên những bao tải cũ kỹ trong lán nghỉ. Họ không nói gì thêm. Mỗi người đều mang trong mình những suy nghĩ riêng.

Ngày mai, hành trình mới sẽ bắt đầu.

---

**Phần 1 kết thúc.**

Chương 4: Volda – Thị trấn của ngôn ngữ

Phần 2: Ngôn ngữ – Vấn đề sống còn

Ánh sáng ban mai len lỏi qua tán lá mỏng, hắt xuống trạm thương đoàn như một tấm chăn mỏng ánh vàng. Minh mở mắt đầu tiên. Lưng cậu hơi đau vì đã ngủ trên bao tải cũ, nhưng tiếng động cơ quen thuộc của T-80BVM khiến tâm trí cậu ổn định lại.

Chiếc laptop mở lên. Màn hình nhấp nháy với dòng trạng thái cập nhật mới:

> [Tình trạng phương tiện: T-80BVM]
> Giáp trước: ổn định | Động cơ: 86% | Hệ thống nạp: 92%
> SL còn lại: 1.819.570 | XP tích lũy: 1950 | SP hiện tại: 1.175
> Đạn hiện có: HE – 2 | HEAT-FS – 3BK18M – 3 | Smoke – 1

Cậu lướt nhanh qua hệ thống nhiệm vụ. Một nhiệm vụ phụ mới xuất hiện:

> [Khuyến nghị: Tìm kiếm phương tiện phiên dịch ngôn ngữ] 
> Mục tiêu: Đến học viện ngôn ngữ hoặc tháp thuật ngữ trung tâm Volda. 
> Thưởng: Kích hoạt dịch cơ bản + mở kỹ năng giao tiếp vĩnh viễn. 

Elira đã dậy từ sớm và đang lau lưỡi kiếm cong. Darios vẫn còn đang ngủ, nhưng mặt mũi đầy vẻ mệt mỏi. Sau bữa sáng đơn giản bằng bánh mì khô và nước ấm đun tạm, cả ba người rời khỏi khu trạm, để xe lại dưới giám sát của lính canh.

Con đường lát đá dẫn họ tới khu trung tâm Volda. Dân chúng nhìn theo, vài ánh mắt lạ lẫm, một vài lời thì thầm về “dị giới nhân” và “rồng sắt”. Không ai dám đến gần. 

Minh gõ lên laptop, từ đó bật hệ thống “phiên dịch văn bản” – một giao diện tương tự màn hình nhập khẩu tín hiệu từ trò chơi, chỉ là ở đây, nó ghi nhận nét mặt và cử chỉ.

> “Chúng ta đang tìm người hiểu ngôn ngữ cổ.”

Elira gật đầu, rồi dẫn Minh tới một **học viện nhỏ nằm trong khu phố cổ** – mái ngói cong, tường đá rêu phong. Bên trong là một căn phòng lộn xộn với đầy sách da, bình phép và vòng cổ ma thuật. Một pháp sư già tóc trắng như tro bạc đang ngồi giữa căn phòng.

> “Người đến từ phương xa?” – giọng ông ta khàn, pha lẫn tiếng thở ma lực.

Minh gật đầu. Chiếc laptop bật giọng điện tử, dịch lại câu nói:

> “Tôi không thể giao tiếp. Cần một thiết bị hỗ trợ dịch.”

Pháp sư nhíu mày, vươn tay lấy một vật thể như một viên ngọc trong suốt có hoa văn ánh xanh:

> “Ngọc Dịch Ngữ. Một món đồ cực kỳ hiếm. Nếu muốn, ta cần thứ ngang giá.”

Minh giật mình. Trên laptop không có lựa chọn nào để thanh toán. SL không có giá trị với người này. Cậu thử hiển thị Gaijin Coin:

> [Cảnh báo: Gaijin Coin không có giá trị tại dị giới này. Chỉ có thể giao dịch nội bộ người chơi.]

Pháp sư liếc qua laptop – ánh mắt ông ta lạnh hơn trước.

> “Thứ đó... ta không hiểu. Nhưng thứ ta cần là một **đồng xu cổ** – vật phẩm từng lưu hành dưới thời Tháp Mặt Trời. Có được nó, ta sẽ giúp.”

Elira chen vào:

> “Hoặc là... có nhiệm vụ thay thế không?”

Lão pháp sư nheo mắt, rồi lôi từ hộc bàn ra một cuộn giấy bản đồ. Trên đó là khu vực phía Đông Nam Volda – nơi có dấu “điện thờ cổ bị niêm phong”.

> “Ở đó... có tin đồn rằng trong hầm dưới thánh đường cũ, từng có một nhà ngôn ngữ cổ lưu trữ thiết bị của hắn. Mang về mảnh rune gốc hoặc cuộn sách đá, ta sẽ làm ngọc cho ngươi.”

Dòng trạng thái trên laptop nhảy lên:

> [Nhiệm vụ mới nhận: Di tích điện thờ cổ – Tìm kiếm cổ ngữ hoặc thiết bị ngôn ngữ hóa thạch]

Minh gõ: “Đồng ý.” 
Laptop phát ra tiếng “ping” xác nhận.

Cả ba rời khỏi học viện. Gió bắt đầu thổi mạnh hơn, bầu trời chuyển u ám. Họ chuẩn bị lương thực, vũ khí và bản đồ. Minh kiểm tra súng ngắn K59, vẫn còn ba viên đạn. Elira kiểm tra thanh dao phép. Darios vác theo cây thương thẳng, dính sợi bùa chống tà khí.

Họ đi về phía Nam, nơi lối dẫn xuống khu phố cổ cũ đang dần chìm vào màn sương tím. Và sau cánh cổng đá là một vùng bóng tối – nơi những tiếng thì thầm đầu tiên của thế giới đang đợi chờ...

---

**Phần 2 kết thúc.**

Chương 4: Volda – Thị trấn của ngôn ngữ

Phần 3: Lỗi. T-60 và cuộc chiến tại điện thờ ngầm

Trong khi tiếng bước chân ba người vang vọng trong hành lang đá lạnh lẽo của khu điện thờ cổ, chiếc laptop trên tay Minh đột nhiên sáng đèn. Một âm thanh điện tử vang lên – trầm, mờ đục như được phát từ một chiều không gian khác.

> "Ai bảo War Thunder không thể lỗi?"

Minh sững người. Giọng nói không phải từ Elira hay Darios. Nó phát ra từ hệ thống, nhưng chỉ mình cậu nghe thấy – như thể âm thanh ấy đang được dẫn thẳng vào tâm trí.

> "Vì sự giới hạn bắt buộc khi cải lùi về phiên bản 2020, nhiều item đã bị biến đổi công năng. Giới hạn có thể bị phá giải. Backup là một ví dụ. Trong bản gốc, nó cho bạn một lần hồi sinh để báo thù... bị địch hạ bởi camp điểm – cay. Bạn hồi sinh, lại bị hạ – cay nhân đôi.

> Còn ở đây? Một chiếc xe trong đội hình, chỉ cần kích hoạt, là có thể triệu hồi. Sang tên, đổi chủ, và sử dụng. Tuy nhiên, là hàng dùng một lần – hãy lưu ý. Đến lúc quan trọng, nó có thể cứu mạng cậu..."

Dòng thông tin trên laptop nhấp nháy như tín hiệu không gian bị nhiễu. Rồi tất cả tắt ngấm. Bên ngoài, Elira đang nhìn bản đồ, Darios giữ chặt cây thương.

Cả ba đã đặt chân vào một **điện thờ ngầm bằng đá đen, ánh sáng leo lắt** từ những viên pha lê treo trần hắt lên nền đất lạnh.

Minh nhanh chóng mở kho đồ. Trong danh mục Backup hiện lên:

> [Backup khả dụng: 3]
> – T-60 (Light Tank, Rank I)
> – BTR-152A (Anti-Air)
> – MTLB 6MB (Support)

Minh nhíu mày. Không gian ở đây quá hẹp cho T-80BVM hoặc T-90. Nếu triệu hồi một chiếc xe lớn, rất có thể nó sẽ kẹt lại và không thể xoay xở.

Cậu chọn T-60 – một xe tăng hạng nhẹ, nhỏ gọn, thiết kế thời thế chiến. Vừa nhấn “Kích hoạt”, mặt đất dưới chân bỗng rung nhẹ.

> [Đang triệu hồi phương tiện qua Thẻ Backup...]
> [Lưu ý: phương tiện sử dụng sẽ không còn thuộc sở hữu sau khi mất khả năng chiến đấu]

Âm thanh cơ khí vang lên. Ánh sáng mờ hiện ra, và từ một luồng sáng màu lam, **chiếc T-60 hiện lên như một hồn ma thép**, nhỏ gọn, vũ khí đơn giản, nhưng đầy khí chất.

Ngay khi Minh còn chưa kịp khởi động hệ thống pháo, một tiếng gào nhỏ vang lên.

> "Grrrhhhhhh..."

**Một loạt những cặp mắt xanh lục sáng lên trong bóng tối. Bẫy đã kích hoạt. Một đàn goblin – hơn ba mươi tên – trồi lên từ các khe tường, hành lang phụ. Một vài tên mang cung, một số mang chùy đá và dao gỉ.**

Elira lập tức rút dao, Darios gầm lên, dựng thương chắn phía trước. Minh, thay vì hoảng loạn, **bấm T – khởi động động cơ T-60.**

> "Hãy để con bé này thể hiện một lần cuối." – Minh lẩm bẩm.

**Âm thanh động cơ rít lên. Bánh xích kêu lên ken két. Mũi pháo nhỏ 20mm hướng về phía lũ goblin đang tràn tới.**

Cả căn điện thờ ngầm chuẩn bị biến thành **chiến trường khốc liệt trong không gian hẹp**, nơi một chiếc xe tăng hạng nhẹ và hai người bị thương sẽ đối đầu với đàn quái vật phục kích...

---
**Phần 3 kết thúc.**

Chương 4 – Phần 4: Phán Xét của Sắt và Lửa (Cập nhật hội thoại theo lối văn 01)

### Mở đầu: Sự đè nặng của thời gian

Khi Minh vừa kiểm tra vị trí an toàn trong điện thờ ngầm để sẵn sàng cho chiến đấu, chiếc laptop rung nhẹ, màn hình nhấp nháy xanh đỏ. Một dòng chữ hiện ra:

[War Thunder: Khởi động Bản vá khẩn cấp 10.2020]
*Tương thích hóa với vùng địa hình hiện tại và hệ thống kỹ thuật gốc.*

Elira và Darios chưa kịp hiểu chuyện gì, thì Minh bỗng cảm thấy lạnh sống lưng. Những dòng cảnh báo dày đặc xuất hiện:

### [Cảnh báo cập nhật khẩn hệ thống]

### Tâm trạng Minh (theo lối văn 01):

“Khốn nạn… cập nhật giữa trận?!” Minh nghiến răng, mắt đảo liên tục giữa những cảnh báo đỏ rực.
“T-80U – Bị khóa... không thể gọi tiếp viện...”
Elira nhíu mày, kéo sát súng: “Chuyện gì xảy ra?”
Minh không trả lời ngay, chỉ gõ nhanh trên máy: *Một trận chiến giờ sẽ phải trả bằng tiền thật... hoặc máu.*

### Giao chiến mở màn

Ngay lúc đó, đàn goblin gào rú xé toạc không gian điện thờ. Minh nghiến răng:

“T-60... giờ thì mày lên sàn rồi.”

Tay lướt phím: T – khởi động. W – tiến. Ctrl + Space – kiểm tra đạn: *34 viên AP-T, không module phép, không backup.*
“Không SP… khỏi gọi viện binh...” – Minh cắn chặt môi.
Cậu bật một bản nhạc cũ – *Sons of the Steppe* – dằn từng chữ: “Chiếc xe bé nhất, cho trận chiến lớn nhất.”

Trận chiến diễn ra trong hành lang hẹp, từng viên đạn găm vào lũ goblin khiến chúng lảo đảo. Nhưng một tên to lớn, phủ phù văn tím, gào lên – chính là goblin kháng phép.

Dưới loạt đạn liên tục, đạn AP-T không còn hiệu quả. Minh chuyển mục tiêu, quan sát kỹ qua màn hình, nhắm vào mắt con goblin rồi khai hỏa viên cuối. Viên đạn xuyên phá găm vào hốc mắt khiến con quái vật rú lên đau đớn rồi ngã gục.

Chiến thắng vang lên. Nhưng gương mặt Minh không hề vui vẻ. Cậu im lặng, nhìn chằm chằm vào bảng thống kê chỉ hiện vài trăm SL và chút XP. Một chiến thắng không vẻ vang. Chỉ là sống sót.

Elira bước lại gần, thận trọng đặt tay lên vai Minh: “Cậu còn thở không đấy?”
Minh không nhìn cô. Màn hình vẫn sáng, SL vẫn bị trừ, XP vẫn thấp. Cậu chậm rãi lắc đầu.
“Sống sót... không có nghĩa là chiến thắng.” – giọng Minh trầm như tiếng máy nạp yếu dần.

Phía cuối hành lang, một cánh cửa đá bật mở. Bên trong là ánh sáng của vật phẩm mà họ cần – thiết bị chuyển ngữ sơ cấp. Cả nhóm lặng lẽ rời khỏi điện thờ. Dù đã có được thứ mình cần, nhưng cảm giác mỏi mệt và u uất vẫn đọng lại trong lòng cả ba người.

Chương 4 – Phần 5: Kết thúc

Mở đầu: Bản cập nhật bắt đầu có hiệu lực

Tiếng rè rè vang lên từ chiếc laptop đang được sạc bằng nguồn năng lượng vô hạn. Một cửa sổ cập nhật bật lên như nhắc nhở:

[War Thunder – Hotfix Patch 2020.10]

Đã sửa lỗi: mất chỉ số XP cho module đạn

Phục hồi lineup theo BR đúng mốc 2020

Cân bằng cơ chế tiền tệ, sửa chi phí backup

Mở lại danh sách module nghiên cứu

Phần thưởng:
+100 XP (toàn đội)
1 Thẻ backup (sử dụng được 1 lần)
Mở khóa item: Tinh thể Dịch ngôn ngữ cấp I

Minh chăm chú nhìn vào dòng thông báo. Ngay khi cập nhật xong, bảng điều khiển của T-60 lập tức hiện trạng thái mới:

Phương tiện: T-60 (Hạng nhẹ, Rank I)

Điều kiện: Đã tiêu diệt quái vật cấp IV có thuộc tính yểm phép

Khung cảnh thị trấn Volda

Trời chạng vạng, những áng mây tím đậm trôi lặng lẽ trên đỉnh mái nhà bằng đá. Không khí lành lạnh mang theo mùi bùn và hoa khô từ vùng cao nguyên tràn qua từng ngõ nhỏ.

Người dân Volda mặc trang phục dày, vải thô sẫm màu và khăn choàng cổ dài che kín cổ. Một vài đứa trẻ chơi đùa gần bậc thềm gạch, ánh mắt chúng thoáng liếc về phía chiếc xe tăng đậu ngoài rìa thành – như thể chưa từng thấy thứ gì kỳ lạ đến vậy.

Một người đàn ông gầy gò, tóc muối tiêu, mặc áo khoác dài bằng da cũ kỹ tiến lại gần Minh. Ánh mắt ông sắc như dao, nhưng không địch ý. Ông khẽ nói với Elira một điều gì đó bằng thứ tiếng địa phương, rồi chỉ về Minh, tay run run chạm nhẹ lên biểu tượng sao đỏ còn in mờ trên giáp xe.

Minh chưa hiểu chuyện gì. Nhưng Elira dịch lại:
“Ông ấy... nói rằng đã từng thấy biểu tượng này trong một cuộn sách cũ. Có thể... là dấu hiệu của “kẻ mang sắt đến từ phương Bắc.””

Cơ chế mở khóa mới:

Tinh thể dịch ngôn ngữ: cho phép Elira phiên dịch thay cho laptop trong các cuộc trò chuyện ngắn

Kích hoạt nhân vật ảnh hưởng: Người truyền ảnh hưởng (thương nhân cổ)
→ Sẽ tạo ra tin đồn lan ra các vùng đất khác về “cỗ máy mang sao đỏ từ trời rơi xuống”

Kết thúc phần: Chuẩn bị lên đường

Minh kiểm tra bảng tài chính cá nhân sau bản cập nhật:

Tài khoản hiện tại:

SL: 1.127.500

GE: 61

SP còn lại: 28

T-60:

Đạn AP-T: 22 viên

Đạn yểm phép 3BM-AP-M: 8 viên

Kho đồ:

1 Thẻ backup

1 booster SL +15%

2 booster XP +10%

Vật phẩm: Tinh thể dịch ngôn ngữ cấp I

Minh: “Đến lúc phải rời khỏi đây... ta không thể ở lại mãi trong sự bảo hộ.” Tuy nhiên, mình cũng có việc với hai người họ. Nếu để họ đi

Tiếng động cơ T-60 lại gầm lên. Elira nắm chặt thanh kiếm ngắn. Darios sửa lại vết băng trên cánh tay, khẽ gật đầu.

Ba người – ba ánh nhìn – hướng về con đường mới.

Trên đường ra khỏi Khu di tích về phía nhà nghỉ, khi ba người đang bước qua khu chợ, một tiếng động nhỏ vang lên từ góc tường bên hông cổng đá.

Một bóng người với chiếc áo choàng bạc cũ kỹ, đầu đội mũ rộng vành, tay cầm gậy gỗ phủ đầy rêu mốc, bước ra từ bóng tối. Gương mặt ông ta lộ ra nửa dưới, già nua nhưng ánh mắt sáng ngời như xuyên qua cả màn đêm.

“Ta không nghĩ các ngươi còn sống sót mà quay lại.” – giọng ông trầm và rõ ràng, khác với sự mơ hồ trong lần đầu tiên gặp ở lối vào thị trấn.

Minh nheo mắt, tay vẫn đặt trên bàn phím, sẵn sàng gõ lệnh triệu hồi. Elira và Darios có vẻ bình tĩnh hơn – rõ ràng họ biết người này.

“Chính ông là người đã... đưa bản đồ dẫn chúng ta đến điện thờ.” – Darios lên tiếng, gật đầu.

Pháp sư lặng im một lúc, rồi rút từ trong túi áo một miếng kim loại đen hình lục giác, đặt xuống đất. Biểu tượng của War Thunder – ngôi sao đỏ rạn nứt ở trung tâm – sáng lên một cách bí ẩn.

[Kích hoạt “Người truyền ảnh hưởng”]
- Nhân vật: Pháp sư già – Alveras
- Vai trò: người ghi nhớ biểu tượng “sao đỏ”, sau này sẽ kể lại như một truyền thuyết tại vùng đất phía Bắc.
- Hệ quả: tin đồn về “cỗ máy phá thần tích” sẽ lan truyền.

Alveras mỉm cười mơ hồ:

“Ta từng thấy biểu tượng này trong một trận chiến cổ. Và giờ... nó lại xuất hiện.”

“Giữ lấy nó – ta không thể theo các ngươi, nhưng nơi các ngươi sắp đến… sẽ cần thứ này.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #warthunder