Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phiên ngoại 2

Editor: hungtuquy

《 anh hùng vô danh 》 chia rõ ràng làm hai cái bộ phận, phong cảnh sinh hoạt tạm thời an ổng cùng chiến trường tinh phong huyết vũ, mà hai cảnh diễn có đường ranh giới rõ ràng này cũng chỉ làm nền cho một cảnh diễn, là Bạch Duyên cùng Lý Tồn một hồi giường chiếu.

Phim trường có cái quy củ, vì làm diễn viên mau chóng quen thuộc, thời điểm quay chụp nên thân mật trước khi bắt đầu diễn. Trận giường diễn cũng có chừng mực cũng không tính là chuyện đặc biệt lớn gì, hơn nữa đạo diễn săn sóc thanh tràng, toàn bộ studio cũng liền dư lại trừ bỏ diễn viên, đạo diễn cùng một tiểu trợ lý.

Nhìn thấy người ít đi, Sở Ca thở dài nhẹ nhàng, quay đầu nhìn về phía Hoắc Lê, hắn đã đổi quần áo, một thân trung y màu trắng, hơi rộng vạt áo trước mở ra lộ một chút ngực cường tráng, Sở Ca nhịn không được có chút thất thần, cô tinh tường nhớ rõ ngực cứng rắn của hắn đè ở nhũ thịt của cô có cảm giác gì...

"Được rồi, hai người chuẩn bị một chút, có thể bắt đầu rồi." Đạo diễn lên tiếng làm Sở Ca đột nhiên hoàn hồn, Trời ơi! Cô cư nhiên suy nghĩ cái này! Thật là, cô muốn biến thành sắc nữ sao?!

Hoắc Lê nhưng thật ra không có chú ý tới Sở Ca đang thất thần, lực chú ý tất cả đều bị quần áo trên người cô hấp dẫn, cô bên ngoài cùng hắn mặc trung y giống nhau, chỉ là màu trắng trong suốt, hắn có thể rõ ràng mà nhìn thấy một mạt ngực bên trong cô, tưởng tượng đến sẽ có nhiều người nhìn thấy bộ dáng của cô như vậy, hắn cảm thấy cả người đều không tốt! Xem ra...

Sau khi hạ quyết tâm Hoắc Lê mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, có tâm tình điều chỉnh lại trạng thái, thuận tiện đùa giỡn nữ nhân của mình.

Trận này diễn bối cảnh là Bạch Duyên lấy hết can đảm cùng Lý Tồn nói lên cõi lòng, nhưng Lý Tồn không bỏ xuống được thù nhà, nhẫn tâm cự tuyệt nàng, cũng hạ quyết tâm muốn sớm chút rời đi. Bạch Duyên biết nếu hắn đi khả năng vĩnh viễn liền sẽ không thể trở lại, vì thế ở trước một đêm hắn ra đi ra vẻ tiêu sái mời hắn uống rượu, coi như tiễn đưa. Nhân thời điểm hắn uống nhiều, cùng hắn làm chuyện phu thê, trận này diễn, hương diễm mang theo tràn đầy tuyệt vọng, là khảo nghiệm kỹ thuật diễn một hồi.

Bạch Duyên đem Lý Tồn đỡ đến trên giường, vốn đôi mắt nên say mê liền trở thành một mảnh thanh minh, nơi nào có nửa phần men say. Duỗi tay xoa gương mặt say rượu mà phiếm hồng, khóe miệng rõ ràng tưởng gợi lên, nước mắt lại mãnh liệt rơi xuống.

"A Tồn, ta biết lòng ngươi có thù nhà chưa báo, sinh tử chưa biết, chỉ sợ liên lụy ta, chỉ là ta Bạch Duyên từ trước đến nay tính tình quật cường, cũng không muốn làm chính mình hối hận, nếu không phải biết được ngươi trong lòng có ta, ta hôm nay cũng sẽ không ném xuống thể diện này, không màng thẹn tới cùng ngươi... Cùng ngươi ngủ chung, A Tồn, ngươi yên tâm, ngươi coi như hôm nay có một giấc mộng, tỉnh lại, ngươi sống hay chết, đều cùng ta không có nửa phần quan hệ, cũng không cần lại trở về nơi này."

Nói xong, hít sâu một hơi, kéo ra đai lưng áo choàng màu lam, sau đó là trung y, cuối cùng lộ ra ngực. Bạch Duyên có chút quẫn bách rụt rụt tay, hít sâu một hơi mới đưa bàn tay run rẩy hướng đai lưng của mình.

Đường phục vốn đã bại lộ, cởi ra áo khoác bên ngoài, cũng chỉ dư lại một kiện yếm cùng một kiện áo váy. Bả vai tuyết trắng mảnh khảnh cùng cánh tay đều lộ ở bên ngoài, Bạch Duyên cắn môi cởi bỏ yếm ghé vào trên người Lý Tồn, cúi đầu phủ lên môi hắn chậm rãi dụ dỗ.

Lý Tồn tuy rằng say rượu, nhưng bản năng của nam nhân còn ở đó, huống hồ trên người vẫn là hương vị của người hắn thích nhất quen thuộc nhất, vì thế theo bản năng bắt đầu đáp lại, duỗi tay đem nữ nhân trên người kéo đến dưới thân, tay theo bả vai trắng nõn ma xát.

Bạch Duyên nhắm mắt lại, khóe mắt trượt xuống từng giọt nước mắt không biết là hạnh phúc hay là khổ sở.
Sở Ca nhắm chặt đôi mắt đột nhiên run một chút, tiếp theo nhân việc quần áo che đậy duỗi tay ở trên eo của Hoắc Lê, ý bảo hắn an phận một chút, hắn thế nhưng không sợ màn ảnh chụp đến, xoa mông cô!

Hoắc Lê cũng không đem lực đạo của cô để vào mắt, bả vai trở lên bình thường, bả vai một chút tránh ở trong chăn tay lại bắt đầu ở trên eo cô lui tới tuần tra, thậm chí còn đụng vào bộ ngực đáng yêu, bởi vì muốn lỏa bối, phía trước chỉ dán miếng ngực dán, hơn nữa hai người vẫn luôn dán ở bên nhau, cô không lo lắng sẽ có chuyện gì, chính là cô thế nhưng không nghĩ tới người này thế nhưng ở phim trường cho cô bất ngờ!

Hoắc Lê nhịn không được thở dốc có chút tăng thêm, vừa mới bắt đầu Sở Ca quá mức khẩn trương, cả người phát cứng, hắn nguyên bản chỉ là muốn đùa một chút làm cll thả lỏng một chút, chỉ là hắn xem nhẹ Sở Ca đối với hắn có lực ảnh hưởng, dưới thân cũng có chút trướng.

Sở Ca xoắn thân mình trốn hắn, chân lại đột nhiên đụng tới ' tiểu Hoắc Lê ', nhịn không được cắn răng, duỗi tay ở trên eo hắn cào một phen, lại không nghĩ rằng ngược lại càng thêm kích thích Hoắc Lê, côn thịt tức khắc càng thêm cứng rắn, Sở Ca tuy rằng trên mặt biểu tình bất biến, trong lòng lại gấp không được, này nếu như bị thấy được, thanh danh còn muốn hay không, tức khắc cũng không dám lại lộn xộn, chỉ hy vọng hắn có thể nhanh khôi phục bình thường.

Hoắc Lê cũng ý thức được không tốt, chỉ là hiện tại hai người vốn là ở bên nhau, thân thể cơ hồ trần trụi tương liên, tay cô còn ở trên lưng hắn du tẩu, hắn sao có thể bình tĩnh xuống dưới.

Hoắc Lê môi theo khóe miệng hôn đến cổ, du tẩu đến lỗ tai, dưới thân đã đến giữa hai chân, há mồm ngậm lấy thùy tai, dùng âm thanh hai người nghe được nói "Chân kẹp chặt."

Sở Ca theo bản năng khép lại hai chân, lại phát hiện giữa hai chân đang mang theo côn thịt của hắn, tức khắc túng quẫn không biết nên làm gì buông không được, không buông cũng không xong.

Hoắc Lê lại dùng sức ở trong hai chân cô, nương theo động tác của hai người, nhanh chóng ma xát. Sở Ca đành phải giúp hắn cùng nhau che dấu, duỗi tay ôm cổ hắn, hôn lỗ tai hắn, chỉ là nơi đó thường thường cọ qua nhuỵ hoa mẫn cảm của cô, nhiệt độ cơ thể của cô cũng khống trụ không được lên cao, Hoắc Lê cảm giác được cô biến hóa, lại cố ý xấu đâm vào nơi đó, Sở Ca trừng hắn, lại căn bản vô dụng, đành phải nỗ lực không cho chính mình phát ra rên rỉ.

Hoắc Lê lần này không có chịu đựng, thực mau hai người đều cảm giác nhiệt độ cơ thể càng ngày càng cao, một trận kịch liệt khoái cảm từ hai nơi hai người tiếp xúc nhanh chóng lan ra toàn thân.

"Cắt! Hảo, không tồi không tồi, không có vấn đề gì, các ngươi thu thập một chút, chúng ta trước đi ra ngoài."
Âm thanh đạo diễn nhanh chóng kéo về suy nghĩ của hai người, Sở Ca ngượng ngùng mở miệng, Hoắc Lê hướng về phía đạo diễn gật đầu.

Người đều đã đi, Sở Ca lúc này mới đột nhiên đẩy ra Hoắc Lê, đứng dậy, cầm quần áo mặc vào, nhìn trên người rõ ràng một mảnh ấn ký, Sở Ca nhịn không được có chuý khó khăn. Vậy phải làm sao bây giờ? Đi ra ngoài, ai cũng đều biết hai người bọn họ làm cái gì! Nghĩ đến tên đầu sỏ gây tội, Sở Ca nhịn không được lại trừng mắt nhìn Hoắc Lê liếc mắt một cái, Hoắc Lê đuối lý, sờ sờ cái mũi cũng không nói cái gì.

Cuối cùng bất đắc dĩ hai người đành phải trộm đem diễn phục trên người giấu ở trong túi, mang về nhà. Đến nỗi trang phục sư liền đem đoàn phim la làng lên bảo mất trang phục, bọn họ đành phải yên lặng mà nói thành thực xin lỗi!

Nhưng cũng may quần áo cũng không quan trọng, đạo diễn cũng chưa nói cái gì, chuyện này mới giải quyết được.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com