Chương 2 + 3: Ái Muội Hỗn Loạn
Vệ sĩ vội vã đuổi ký giả đi, che chở Phạm đại thiếu gia ngồi lên chiếc Lincoln chống đạn xa hoa, nghênh ngang rời đi.
"Thiếu gia, lão gia điện thoại tới, muốn anh lập tức trở về nhà cũ, ông ấy rất tức giận." Trợ lý ở một bên nhắc nhở Phạm Lưu Tuấn Tài.
Phạm Lưu Tuấn Tài cười lạnh, "Lão già nhất định cảm thấy kỳ quái, bởi vì người bị bắn chết không phải là tôi."
Bầu không khí trở nên lạnh như băng.
Trợ lý không dám nói tiếp.
"Thiếu gia, việc này hết sức quỷ dị, tôi nhất định sẽ tra rõ."
Trên xe, Phạm Lưu Tuấn Tài nhìn về phía giáo đường, bàn tay nắm chặt, gần như muốn bóp nát xương cốt.
Phạm Lưu Tuấn Tài nói, "Tra cho tôi, rốt cuộc là ai làm ."
Dám chọc anh, một ngày quan trọng như vậy lại dám cho anh một bất ngờ lớn, anh muốn cô ta chết không có đất chôn.
Bất kể là ai.
Anh sẽ làm cho cô ta biết, chọc tới Phạm Lưu Tuấn Tài, không có kết quả tốt.
Quán bar Mint, là quán bar xa hoa nhất thành phố S.
Âm nhạc rung trời, xa hoa trụy lạc.
Trong sàn nhảy, vũ nữ với những điệu nhảy nóng bỏng, cực kỳ khiêu gợi.
Gil ngồi ở quầy bar uống rượu, một ly rồi lại một ly, Bảo Anh ngồi bên cạnh, không ngừng khuyên nhủ, "Gil, đừng uống nữa."
"Yên tâm, em không sao". Gil phất tay một cái, ý bảo im lặng.
Bảo Anh bí ẩn nói, "Chúng ta đến đây để xem biểu diễn, nếu như em uống say, thì xem thế nào được?"
Cái được gọi là biểu diễn, chính là nhìn nam nhân biểu diễn thoát y, ở đây vào lúc nửa đêm sẽ có tiết mục đó.
Gil cười rực rỡ, đôi mắt thuần khiết, tròng mắt phủ kín một tầng hơi nước, "Là chị muốn xem, dù sao em cũng không mấy hứng thú."
Bảo Anh nhận thấy cô có chút ngà ngà say, nhịn không được cười hỏi, "Em thực sự không có hứng thú?"
"Đúng vậy! Không có một chút hứng thú nào hết."
"Quên đi, chị không nói với em nữa, chị đi toilet, em ngồi đây chờ chị, đừng đi loạn."
"Biết."
Bảo Anh đi toilet, Gil lại uống thêm một ly nữa, đôi mắt sáng hơi nheo lại, mang theo một tia lười biếng, nhưng rất mê người.
Một đạo tia sáng ở trong mắt chợt lóe lên, cô cười tươi như hoa.
Quán bar thực sự rất náo nhiệt nha.
Là một nơi phóng túng thật tốt.
Cô lấy một ly rượu, lảo đảo lắc lư đứng lên đi về phía yên lặng.
Chợt cô nghe thấy có âm thanh kỳ quái, có người kêu cứu mạng, Gil cầm ly rượu, lén lút hướng âm thanh đó đi đến.
Đó là một lô ghế bí mật (chỉ những nơi cho người làm chuyện kính đáo)
Gil kinh ngạc khi thấy một đôi nam nữ đang ở tư thế rất ái muội, người phụ nữ thì quần áo sộc sệch, người đàn ông quần áo vẫn hoàn chỉnh.
Hai người không coi ai ra gì, mặt người phụ nữ đỏ bừng, ánh mắt si mê, chìm đắm trong dục vọng.
Người đàn ông có khuôn mặt quyến rũ như thiên thần, người phụ nữ ở phía sau đang lắc lư thân mình, ánh mắt trong trẻo, mị hoặc, không muốn ai quấy rầy một chút nào.
Bọn họ cũng quá lớn mật đi.
Gil cảm thấy mặt người phụ nữ này có chút quen thuộc, người đàn ông đột nhiên thô bạo kéo tóc người phụ nữ, kéo đầu người phụ nữ lên cao.
Cuối cùng cô cũng thấy rõ mặt người phụ nữ đó, không ngờ lại là siêu sao Nguyễn Khoa Tóc Tiên.
Âm thanh rên rỉ của người phụ nữ này cũng quá cực phẩm đi.
Đang sung sướng còn kêu cứu mạng.
Nếu có người nào nghe được chạy đến cứu, chắc chắn sẽ có trò hay để xem.
Cô ngồi chồm hổm xuống nghiên cứu một hồi, im lặng suy nghĩ, bọn họ ở tư thế thực sự là quá... Khó khăn, thế nào làm được?
Gil nhìn đến nghiện, đang nghiên cứu tư thế, đột nhiên một cái nhìn lạnh như băng quét tới, cô tình cờ thấy một đôi mắt tà mị làm cho người nhìn muốn trầm luân vào trong đó.
Một đôi mắt của yêu tinh.
Cô không muốn nhìn, liền tranh thủ rút lui.
May mà ánh sáng quá mờ, chắc anh ta nhìn không thấy mặt của cô.
Bọn họ thực sự quá cuồng nhiệt đi!
Gil vừa muốn đứng lên, bi kịch xảy ra, hai chân của cô có chút tê, cô nguyền rủa một tiếng, không để ý tới nhã nhặn, lung lay lắc lắc rời khỏi lô ghế.
Mới vừa đi ra không được hai bước, chợt cánh tay bị nắm lại, một đạo lực mạnh kéo lại, Gil mang theo ly rượu ngã vào lòng người đàn ông phía sau.
Nước hoa Dior nam lập tức tràn ngập ở khoang mũi, mang lại một sự quyến rũ chết người.
Rượu trên tay cô đổ vào ngực người đàn ông.
Rượu loang tới thắt lưng người đàn ông, Gil thầm tưởng tượng, nếu tới đũng quần sẽ có hiệu quả gì?
Người đàn ông này vừa cùng phụ nữ đại chiến tám trăm hiệp, đảo mắt liền thu thập xong.
Đây là trạng thái chiến đấu sau hoan ái?
Quá có hiệu suất.
"Nhìn đủ rồi đã muốn đi?" Tiếng nói của Phạm Lưu Tuấn Tài lạnh như băng, hoa lệ mang theo một tia vô tình.
Kỳ thực tôi còn chưa thấy đủ, không đi chẳng lẽ muốn chụp ảnh lưu niệm sao?
Gil không có ngẩng đầu, giả con gái say rượu nói, "Tôi không phải cố tình, tôi cũng không phải kí giả, hai người tiếp tục, hai người tiếp tục."
"Tôi không quấy rầy."
Cô đã muốn đi, lại bị Phạm Lưu Tuấn Tài nắm lấy cánh tay.
Gil giận, nha nha, tôi đã muốn đi, anh còn muốn thế nào?
Chợt ngẩng đầu, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Em gái ngươi, oan gia ngõ hẹp cũng không phải hẹp như thế chứ.
"Hà Trúc?"
Người này cùng Lê Hà Trúc có khuôn mặt tương tự tám chín phần, đủ để cho Phạm Lưu Tuấn Tài thần hồn điên đảo.
Tại sao có thể có người giống như vậy?
Nước hoa tràn vào khoang mũi, cũng là mùi nước hoa cô thích nhất.
Gil có điểm váng đầu, cô làm sao sẽ đụng phải Phạm Lưu Tuấn Tài.
Không may thôi.
Sau khi Phạm Lưu Tuấn Tài hết khiếp sợ, nguy hiểm nheo mắt lại.
"Anh có thể buông tay không?" Khả Ngân cười híp mắt ngẩng đầu nói.
Phạm Lưu Tuấn Tài có chút mê hoặc, nụ cười của cô thực sự rất đẹp.
Tại sao có thể có nụ cười xinh đẹp như thế.
Tươi đẹp như vậy, giống như mùa xuân trăm hoa nở rộ mỹ lệ.
Tính tình Lê Hà Trúc hướng nội, không thể có nụ cười sáng lạn như thế.
Một cỗ nhiệt từ bụng dưới mọc lên, Phạm Lê Tuấn Tài kinh ngạc vì mình động tình, Gil nguyền rủa một tiếng, tình thế hiển nhiên bất lợi cho cô, cô cấp tốc muốn rời khỏi.
Nhưng mà, đừng nói là cô, hay Phạm Lưu Tuấn Tài cũng không ngờ anh lại dùng tay đánh cho Gil hôn mê.
Trước khi Gil rơi vào hôn mê đang suy nghĩ.
Đi đêm nhiều, quả nhiên sẽ gặp quỷ.
Màn đêm mới lên, cảnh đêm thành phố S như tranh vẽ.
Gil khi tỉnh lại, cô nằm trong một căn phòng nhìn ra cảnh biển.
Cô xoa xoa gáy, nhưng đau xót, Phạm Lưu Tuấn Tài thực sự là kì lạ, đang đêm đẹp đưa cô tới đây làm cái gì?
Chẳng lẽ thực sự coi trọng vẻ đẹp của cô?
Thật đúng là... Không hề uổng phí.
Gian phòng không có mở đèn, Phạm Lưu Tuấn Tài đứng ở cửa sổ, mặc một bộ Dior mới nhất của mùa xuân, càng tăng thêm vẻ đẹp tà mị bức người.
Nhãn hiệu này thích hợp với những người đàn ông hơi gầy.
Anh ta thành công diễn tả được vẻ đẹp trang nhã lịch sự cùng cao quí của nhãn hiệu Dior.
Như một siêu mẫu trên tạp chí.
Trên đời này tại sao có thể có người đàn ông câu hồn như thế?
"Cô đã tỉnh?" Tiếng nói của Phạm Lưu Tuấn Tài trong bóng đêm cũng nhiều hơn một phần đầu độc, trầm thấp, khàn khàn.
Mơ hồ đan xen áp lực và phức tạp cô nghe không hiểu.
"Anh muốn làm cái gì?"
Gil từ trên giường đứng lên, may là quần áo hoàn chỉnh, cô thở dài một hơi.
Phạm Lưu Tuấn nhìn ra cô đang suy nghĩ gì, khóe môi gợi lên một nụ cười châm chọc.
Nhìn Gil ở trong mắt, mang theo một tia sắc bén.
"Cô tên là gì?"
"Gil Lê."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com