Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

C1.1-1.2


Mê Dương

Chương 1

16/01/2017

Cài ĐặtSau

CHƯƠNG 1.1

Mây mù mênh mông,tiên nhạc bồng bềnh.

0.9M views

00:08 / 12:48

Cây bàn đào vô cùng trân quý trên tiên giới ba ngàn năm mới kết quả một lần,thiên hậu nương nương cực kỳ vui mừng đã tổ chức thọ yến.

Trong cung chuông bạc xanh vàng rực rỡ,đèn đóm sáng chói,rải rác chung quanh tụ tập những thần tiên lớn nhỏ cùng nhau đến đây chúc thọ.

Kim Đồng Ngọc Nữ cầm trong tay bình ngọc bảo kiếm,phân ra đứng hai bên trái phải tươi cười nghênh đón mỗi vị thần tiên đến.

Đệ nhất mỹ nhân trong giới thần tiên thiên hậu nương nương dung mạo tuyệt thế,tư thái ung dung ngồi ngay ngắn bên cạnh Thiên đế,nâng chén cười đón nhận lời chúc thọ từ các vị tiên gia.

Các vị thần tiên tề tụ chung một nơi nhất nhất nâng chén hướng thiên hậu chúc thọ,không khí vui vẻ vô cùng.

Không ngờ,bữa tiệc chỉ mới tam tuần,chân trời đột nhiên mây đen bao phủ ầm thanh không ngừng,chúng tiên không khỏi hai mặt nhìn nhau,ngẩng đầu nhìn lại ――

Một nam tử vóc người cao lớn uy vũ,chân đạp Thất Tinh Hồng Vân hùng hổ bay đến trên điện,rồi lập tức bi phẫn cất giọng nói"Bổn quân có nỗi oan lớn muốn báo cáo với thiên đến,xin Thiên đế làm chủ cho tiểu tiên!"

Chúng tiên bắt đầu thảo luận rối rít ――

"Là Ngao Tiếu Thần Quân!"

"Hắn không phải phụng mệnh trấn thủ Thiên Bảo tiên sơn àh,sao lại rãnh rỗi đến đây?"

"Ngao Tiếu Thần Quân là người có tính tình nóng nảy,hắn hôm nay nổi giận đùng đùng,xem ra có chuyện lớn rồi."

Trong lúc những thần tiên bàn luận xôn xao,Ngao Tiếu Thần Quân nhanh như chớp nhào về phía Thiên đế và Thiên hậu,thiên binh thiên tướng bên cạnh nhìn thấy hắn phóng tới,lập tức xoẹt một tiếng rút ra kiếm tiên trong tay,đồng loạt tiến đến ngăn trước mặt hắn――

"Ngao Tiếu Thần Quân! Không được vô lễ!" Tướng lãnh đứng đầu lớn tiếng quát.

"Tất cả cút ngay cho bổn quân!"

"Láo xược,hôm nay là thọ yến của thiên hậu nương nương,sao có thể để ngươi ở đây giở trò ngang ngược,còn không mau lui ra.Nếu không đừng trách Hưu Quái bổn tướng vô lễ với Thần Quân ."

Ngao Tiếu Thần Quân nghe đột nhiên cười lên ha ha"Được lắm,được lắm,bổn quân lần này chịu oan vô cùng nhục nhã,đang muốn nhờ Thiên đế đòi công đạo, không ngờ còn chưa nói được câu nào,mấy người các ngươi thế nhưng liên hợp muốn động thủ,thử hỏi Thiên Lý ở đâu ? Thiên Lý ở đâu hả? Hu hu. . . . . ."

Ngao Tiếu Thần Quân trước mấy câu còn nói rất dõng dạc nhưng nói xong lời cuối vẻ mặt lại trở nên buồn rầu,gào khóc thành tiếng!

Đám thần tiên kinh ngạc không thôi,hai mặt nhìn nhau.

"Hỗn láo!"Thị nữ được thiên hậu yêu thương nhất Tử Ngọc tiên tử đang nén giận đi tới trước mặt Ngao Tiếu Thần Quân,mở miệng mắng"Ngao Tiếu Thần Quân!Ngươi dám thất lễ khóc lóc ở thọ yến nương nương,bộ ngươi muốn nương nương chịu vận xui sao? Bạch Hổ tướng quân,ngài đứng đó làm gì? Còn không mau bắt lại tên cuồng đồ giải vào thiên lao!"

"Hừ,bắt cái gì mà bắt,các người cứ dứt khoát một đao giết bổn quân là được!" Ngao Tiếu Thần Quân mặt đầy nước mắt,bộ dạng chả thèm quan tâm"Tử Ngọc tiên tử,đừng tưởng rằng bổn quân là người dễ khi dễ,ngươi rõ ràng muốn giết người diệt khẩu bao che sắc phôi kia !Ngươi và tiểu tử vô liêm sỉ kia nhất định cùng một phe!"

"Ngươi. . . . . . Ngươi nói hưu nói vượn gì đấy!" Tử Ngọc tiên tử dung nhan như hoa như ngọc giận đến tái mét!

"Hừ,đừng cho rằng ta không biết,tiểu tử kia đã làm qua phân nữa tiên nữ trên thiên cung,không phải ngươi cũng là một trong số bọn họ sao?"

"Hỗn láo,bổn tiên nữ hôm nay nhất định phải xé nát cái miệng bẩn của ngươi!" Tử Ngọc tiên tử quát một tiếng,rút ra tiên khí hộ thân của mình -- dải lụa Tử Ngọc

"Tới đi,ai sợ aichứ?" Ngao Tiếu Thần Quân cũng không cam chịu yếu thế giơ lên Đại Quan đao của mình.

Mắt thấy một cuộc đại chiến sắp sửa bùng nổ --

"Dừng tay cho Bổn đế!"

Thiên đế chí cao vô thượng vừa mở miệng,toàn trường thoáng cái yên lặng.

Tử Ngọc tiên tử không cam tâm dậm chân,nhưng thiên hậu đã ra hiệu nàng không thể làm gì khác hơn biết điều lui ra phía sau.

"Ngao Tiếu Thần Quân,hôm nay là thọ yến,ngươi có oan khuất lớn cỡ nào cũng phải đến ngày mai bẩm báo,ngươi ồn ào thế thì còn gì là thể thống?" Thiên đế nhíu mày.

"Hu hu. . . . . . Không thể chờ....không thể chờ ah! Thiên đế,tiểu tiên cũng biết mình không đúng,nhưng thật sự không thể đợi được nữa,đợi thêm nữa Đào hoa tiên tử mà ta yêu sẽ thoái hôn ah!" Ngao Tiếu Thần Quân nôn nóng đến oa ao thét to.

"Ngươi nói nhăng gì đó? Đào hoa tiên tử không phải hai ngày nữa sẽ thành thân với ngươi sao?Tại sao lại thoái hôn?" Thiên đế không hiểu nổi hỏi.

"Tâm can bảo bối của ta Đào hoa muội muội tối hôm qua đột nhiên chạy tới nói với ta nàng không gả cho ta,còn muốn hủy hôn ước giữa chúng ta!Hu hu. . . . . . Chuyện này đối với tôi đúng là sét đánh giữa trời quan! Thiên đế,nói đến lỗi cũng do tên khốn kiếp sắc phôi kia,người phải làm chủ cho tiểu nhân!Hu hu. . . . . ."

"Được rồi,được rồi,đừng khóc nữa,mà người ngươi nói rốt cuộc là ai? Mau tấu." Thiên đế nhức đầu hỏi.

Ngao Tiếu Thần Quân liếc nhìn thiên hậu ngồi bên cạnh Thiên đế,khẽ cắn răng,giận giữ nói"Chính là cái tên *** đãng Vân Du!"

Hả? Lại là chuyện tốt của Bách Hoa đại thần làm sao?

Lời vừa nói ra,tất cả mọi người có mặt bắt đầu xôn xao --

"Bách hoa đại thần Vân Du công tử là đứa cháu được thiên hậu yêu thương nhất,nhưng hắn lại dám ngay trong ngày thọ yến của thiên hậu cáo trạng người kia,Ngao Tiếu Thần Quân đúng là không muốn sống nữa rồi!"

"Ngao Tiếu Thần Quân thật đáng thương,lão bà bị đệ nhất mỹ nam tử Vân Du công tử đoạt đi,chuyện này xem ra không có hy vọng haizzz."

"Vân Du công tử phong lưu thành tánh,cướp lão bà nhà người ta cũng không phải lần đầu,chẳng qua tất cả mọi người giận mà không dám nói gì thôi,Ngao Tiếu Thần Quân lần này đúng là giúp mọi người hả giận ."

Đang lúc chúng tiên nghị luận hết sức sôi nổi,Thiên hậu rốt cuộc mở miệng --

"Ngao Tiếu Thần Quân,ngươi nói Du Nhi đoạt lão bà của ngươi,thế có chứng cớ không?"

"Chứng cớ?" Ngao Tiếu Thần Quân hơi sửng sờ"Là Đào hoa muội muội chính miệng nói cho ta biết,nàng muốn đi theo Vân Du công tử nên không muốn thành thân,chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác?"

Thiên hậu nghe vậy lạnh lùng cười một"Du Nhi từ trước đến nay phẩm tính ngay thẳng,hiền lành đôn hậu,sao có thể đoạt thê tử người khác,chắc là Đào hoa tiên tử tự mình đa tình rồi?"

Ngao Tiếu Thần Quân thấy thiên hậu rõ ràng thiên vị cho cái tên đầu sỏ kia,đem trách nhiệm ném lên mình người khác,không khỏi giận dữ nói"Đào hoa muội muội của ta băng thanh ngọc khiết,nếu không phải cái tên sắc phôi vô sĩ kia lừa gạt dụ dỗ,nàng ấy sẽ không làm chuyện hồ đồ thế này!Nếu như Thiên Hậu không tin,ngại gì tìm Vân Du công tử và Đào Hoa muội muội của ta đến đối chất lẫn nhau?"

"Như thế rất tốt." Thiên đế nghe vậy trong lòng mừng thầm,hắn đã sớm muốn tìm một cơ hội tốt dạy dỗ tên tiểu tử bị chìu thành hư kia.

Cho nên không đợi Thiên Hậu mở miệng,lập tức ra lệnh"Bạch Hổ tướng quân,nhanh chóng dẫn thiên binh truyền Bách Hoa đại thần và Đào Hoa tiên tử đến đây."

"Tuân chỉ." Bạch Hổ tướng quân lĩnh mệnh đi.

"Chuyện bé xé ra to làm gì.Du Nhi không phải sẽ đến đây chúc thọ bổn hậu sao,chàng cần gì phái thiên binh đến đón?" Thiên Hậu tức giận trừng mắt nhìn Thiên đế."Huống chi chỉ là chuyện riêng của nữ nhân,Thiên đế đáng lý không nên ra mặt?"

"Cũng không thể nói thế,mọi người sẽ cho rằng hai vợ chồng chúng ta thiên vị người trong nhà,hôm nay coi như giải quyết rõ ràng trước mặt mọi người ."

"Hừ,cưỡng từ đoạt lý!Có bổn hậu ở đây sẽ không cho phép chàng làm khó Du Nhi!"

"Được,được.Hôm nay dù sao cũng là đại thọ của nàng đừng để dung nhan tuyệt thế lây tức giậ,để Bổn đế mời nàng một chén." Thiên đế cười chân thành nâng chén rượu lên khóe miệng nàng,nhân lúc thần không biết quỷ không hay rót vào trong rượu một chút"Tửu tiên khí" .

Thiên hậu nhìn thiên đế ân cần lấy lòng mình mới nguôi cơn giận,cười trừng mắt liếc hắn "Thật là ba hoa."

Hai người đối ẩm mấy chén,chỉ chốc lát sau thiên hậu đột nhiên mềm nhũn ngã vào trong ngực Thiên đế.

Thiên đế thấy gian kế được như ý trong lòng mừng thầm nhưng mặt ngoài giả bộ quan tâm"Tử Ngọc,thiên hậu đã say,ngươi mau đở nàng hồi cung nghỉ ngơi đi."

Tử Ngọc tiên tử trong lòng thấy hoài nghi,thiên hậu tiên lực kỳ cao,từ trước đến giờ ngàn chén không say,sao hôm nay chỉ mới mấy chén sẽ say ngã thế này?

Chắc là Thiên đế âm thầm động tay chân muốn thiên hậu rời khỏi chỗ này.

Thiên đế từ trước đến giờ bất mãn việc thiên hậu quá nuông chiều Vân Du công tử,nên nhất định sẽ mượn cơ hội lần này nghiêm gia trách phạt.

Bây giờ nên làm thế nào cho phải?

"Tử Ngọc,còn không mau đưa nàng đi?" Thiên đế thúc giục.

"Dạ" Tử Ngọc tiên tử mặc dù trong lòng lo âu nhưng không dám trì hoãn,sai người mang bảo kiệu đến điện Kim Loan hộ tống Thiên hậu hồi cung.

Tử Ngọc tiên tử trước khi đi,buồn bã quay đầu lại nhìn chân trời.

Oan gia,ngươi phải bảo trọng đấy!




Hiện menudoc truyen

Truyện

Nhặt Được Cúc Thái Lang

Chương 1-2

NHẶT ĐƯỢC CÚC THÁI LANG

1-2

TrướcTiếp

81M views

02:25 / 03:13

Sau khi nhóm người Thiên Hậu rời đi không lâu,chân trời bay tới một đám mây ngũ sắc,ánh sáng bắn ra bốn phía,mùi hoa lan tỏa khắp nơi làm người ta như si như say......

Hắn tới!

Thiên cung chúng tiên nữ đứng bên ngoài trái tim âm thầm rung động,hai mắt sáng lên ngắm nhìn nam tử trên đám mây bồng bềnh bay xuống......

"Chỉ mấy ngày không gặp các vị tỷ tỷ,mà mọi người đã đẹp hơn rất nhiều ah."

Khi nói chuyện hai hàng lông mày nam tử nhếch cao,phong thần như ngọc,giở tay nhấc chân nói không hết phong lưu tiêu sái,chính là đệ nhất mỹ nam tử trên thiên cung--"Bách hoa đại thần" Vân Du công tử!

Chúng tiên nữ cửa bị đôi mắt câu hồn đoạt phách cuốn lấy,tim thiếu chút nữa nhảy ra khỏi ngực,mọi người hai gò má ửng hồng,dáng vẻ thẹn thùng.

Thiên đế nhìn tên tiểu tử thúi trong mắt chỉ có mỹ nữ,ngay cả chào hỏi Thiên Đế tôn quý như hắn cũng không,giận đến dựng râu trợn mắt,hét lớn "Tiểu tử thúi! Còn không mau quay lại đây cho Bổn đế!"

Vân Du công tử không sợ hãi nhìn chúng tiên nữ cười cười,bỏ lại mấy chữ "Chờ ta trở lại",không nhanh không chậm đi tới trước mặt Thiên đế,khom người nói"Tham kiến Di Phụ (ý là dượng)!"

"Không được gọi Di Phụ!Phải xưng Thiên đế! Ngươi không thấy đây là trường hợp gì sao?"

"Trường hợp nào? Không phải ltrường hợp sống phóng túng sao?" Vân Du công tử nhún nhún vai,cà lơ phất phơ nói.

"Hỗn láo!" Thiên đế mặt rồng giận dữ!"Hôm nay,nơi này chính là đại đường xét xử ngươi!"

"Đúng,Xét xử hắn đi!Đem cái tên sắc phôi lừa gạt tình cảm,vô sỉ đoạt thê tử người khác đánh vào Phược Tiên động đi!" Ngao Tiếu Thần Quân là người đầu tiên hùng hổ nói!

"Xét xử!Phược Tiên động!"

"Xét xử!Phược Tiên động!"

Chúng tiên từng bị tên này đoạt đi người yêu đứng bên cạnh lập tức phất cờ reo hò!

Chúng tiên nữ mắt thấy tình cảnh mọi người xúc động,Thiên Hậu đã rời đi Vân Du công tử mất đi núi dựa,sợ rằng sẽ bị Thiên Đế thêu dệt tội danh nghiêm gia trách phạt,nên mọi người lo lắng đứng ở trước mặt hắn,nũng nịu nói"Vân Du công tử là vô tội,các người muốn hại hắn phải bước qua cửa của tỷ muội chúng ta!"

Mắt thấy các thần tiên tỷ tỷ phân ranh giới rõ ràng xoắn xuýt vào nhau,Vân Du công tử vẫn ung dung,nét mặt tươi cười như hoa nói"Các tỷ tỷ tình thâm ý trọng với ta,Vân Du thật cảm động vạn phần.Nhưng hôm nay nếu Thiên đế đã mở đại đường xét xử,chúng ta nhất định cũng phải chừa mặt mũi cho ông ta,tạm thời nghe một Thiên Đế xét xử ta thế nào chứ."

"Vân Du công tử thật là thiện lương thể thiếp!"

"Nếu Vân Du công tử đã nói vậy,tỷ muội chúng ta sẽ tạm thời nén xuống,xem Thiên Đế xét xử thế nào!"

"Đa tạ tỷ tỷ đã giúp đỡ,Vân Du sau này sẽ càng thêm 『 thương yêu 』 các tỷ tỷ."

Vân Du công tử cong khóe miệng mỉm cười hấp dẫn chúng tiên nữ nhớ tới khoảng thời gian ôn tồn trước kia giữa bọn họ,mọi người đỏ mặt tim đập!

Vốn là giương cung bạt kiếm không biết lúc nào chuyển thành một mảnh kiều diễm.

Chúng tiên môn mắt thấy tên đăng đồ tử trái ấm phải ôm hưởng hết mỹ nhân,ghen tỵ thiếu chút nữa hộc máu!

"Đào Hoa tiên tử đâu? Mau đưa Đào hoa tiên tử đến đối chất!"

"Đúng,mau đưa Đào Hoa tiên tử đến đối chất!"

"Bổn tiên tử không phải đã tới rồi sao?"

Đào Hoa tiên tử dáng vẻ thướt tha mềm mại từ trên trời bay xuống,cười khanh khách khom người nói "Tham kiến Thiên đế."

"Bình thân." Thiên đế uy nghiêm nói"Đào hoa tiên tử,hôm nay Bổn đế truyền ngươi đến là muốn hỏi ngươi một chuyện,ngươi cần thành thật trả lời,không được sai sót."

"Bổn tiên tử tự nhiên tri vô bất ngôn,ngôn vô bất tẫn."

"Rất tốt.Vị hôn phu của ngươi Ngao Tiếu Thần Quân nói ngươi hôm qua bởi vì Vân Du công tử kiên quyết hủy bỏ hôn ước,có chuyện này không?"

"Hồi bẩm Thiên đế,thật có chuyện này."

Thiên đế nghe vậy sửng sốt.Hắn vốn còn tưởng rằng Đào Hoa tiên tử che chở tiểu tử thúi kia,phải tốn nhiều lời mới để cho nàng ta nói thật,không nghĩ tới nàng ta lại thẳng thắng đến thế,thật là ngoài dự liệu của ông!

Chúng tiên nghe lời của Đào Hoa tiên tử nhất thời xôn xao lên!

"Xem đi,quả nhiên là Vân Du công tử gây họa!"

"Đoạt thê tử người khác,đáng ghét vô cùng!"

"Xin Thiên đế chủ trì công đạo,không thể tha thứ cho loại người này!"

Chúng tiên nữ mắt thấy tình thế bất lợi với Vân Du công tử,không khỏi mắng to Đào Hoa tiên tử bụng dạ khó lường!

"Thiên đế anh minh,Đào Hoa tiên tử hủy bỏ hôn ước là bản thân tình nguyện,sao lại liên quan đến Vân Du công tử?"

"Chuyện này Bổn đế tra sẽ rõ mọi việc.Bách hoa đại thần,ngươi thành thật khai báo,ngươi có bảo Đào Hoa tiên tử hủy bỏ hôn ước không?"

Vân Du công tử nhàm chán ngáp một cái,tiêu sái giơ cao ống tay áo,khinh bạc cười hỏi Đào Hoa tiên tử"Ta chỉ thuận miệng nói chơi,cô lại làm thật sao?"

Hắn hai ngày trước sau khi cùng Đào Hoa tiên tử ôn tồn,nghe được Đào Hoa tiên tử oán trách Ngao Tiếu Thần Quân là một đại lão thô,không biết thương hoa tiếc ngọc,nên hắn thuận miệng nói không thích thì cứ hủy bỏ hôn ước là được.

Không nghĩ tới Đào Hoa tiên tử động tác thật đúng là nhanh.

"Từng câu từng chữ của công tử Đào Hoa luôn ghi nhớ trong lòng,không dám quên.Công tử muốn Đào Hoa hủy bỏ hôn ước,Đào Hoa sao dám làm trái ý."

Trong lòng nàng bắt đầu tính toán,muốn thừa dịp có Thiên Đế ở đây gả nàng cho Vân Du công tử,chấm dứt vọng tưởng của những tiên nữ khác.

"Bách hoa đại thần!Tên sắc phôi vô sĩ kia! Bổn quân giết ngươi!" Ngao Tiếu Thần Quân nghe vậy giận dữ,vung Đại Quan đao của hắn lên muốn giết người kia!

Bách hoa đại thần nhiệt tình yêu thương mỹ nữ,ghét nhất những xú nam nhân vô lễ thô lỗ,che lại lỗ mũi,ngay cả mắt cũng không nhìn hắn một lần.

Thiên đế mặc dù hận không thể hung hăng dạy dỗ tiểu tử thúi này một bữa,nhưng nghĩ lại người đau lòng nhất chính là Thiên Hậu,lỡ như y bị chém chết chết,ông làm sao khai báo với lão bà.Bất đắc dĩ đành phải nghiêm giọng quát"Có Bổn đế ở đây,không được láo xược!"

Thiên binh thiên tướng tranh thủ chạy đến ngăn cản Ngao Tiếu Thần Quân.

"Thiên đế,ngài cũng nghe được lời Đào Hoa muội muội của ta,rõ ràng do tên sắc phôi kia giựt giây bảo nàng hủy bỏ hôn ước,Thiên Đế nhất định phải làm chủ cho ta!Hu hu......"

Nghe Ngao Tiếu Thần Quân khóc lóc thê lương,Thiên Đế lập tức nắm chặc cơ hội,hạ tiên chỉ"Ngươi yên tâm,Bổn Đế nay đã điều tra rõ chân tướng,chắc chắn xử lý công lý,trả lại công đạo cho ngươi.Bách Hoa đại thần nghe lệnh!"

"Bổn thần đang nghe." Vân Du công tử vươn người vàng ngọc,thong thả trả lời.

"Ngươi dám làm chuyện tà *** trên Thiên giới,còn đoạt thê tử người khác,phạt ngươi hạ phàm tạo phúc muôn dân thiên hạ, xem như lấy công chuộc tội!"

Hạ phàm?

Đào Hoa tiên tử và chúng tiên nữ môn bị dọa sợ đến hoa dung thất sắc,cùng hô to!"Không! Thiên đế khai ân!"

Bách Hoa đại thần nghe vậy ánh mắt sáng lên!

Ha ha,đại thần vừa lúc buồn bực,tiên nữ trên trời cần làm cũng làm xong,nghe nói mỹ nữ phàm trần tuyệt sắc phồn đa,vừa lúc để ta hạ phàm thay đổi khẩu vị mới,cho nên vô cùng vui vẻ nói"Bổn thần lĩnh chỉ!"

Thiên đế nhìn vẻ mặt vui mừng của hắn,cười thầm đến bụng cũng đau:"Tốt, Bổn đế phong ngươi làm đại thần『 hoa cúc 』,đảm nhiệm việc trông coi 『 hoa cúc 』nhân gian!"

Hoa cúc đại thần? Ừm,nghe rất phong nhã.

Vân Du công tử cười càng thêm vui vẻ!"Tạ ơn Thiên đế ban ân."

"Việc này không nên chậm trễ,hoa cúc nhân gian đang chờ ngươi đến chăm sóc đó,ngươi mau hạ phàm đi!"

Thiên đế gian kế được như ý,mặt nở nụ cười gian đem Bách Hoa đại thần gây họa cho Thiên giới một cước đạp xuống!

..............

"Bạch Mậu Sơn" nơi Diệp Tiểu Sam đã sống từ nhỏ đến lớn.

Không có người nào quen thuộc từng cọng cây ngọn cỏ nơi này bằng hắn.

Kể từ khi cha mẹ bệnh nặng qua đời,hắn vẫn sống một mình trong căn nhà gỗ trên núi,dựa vào việc đốn củi để duy trì cuộc sống.

Mấy thanh niên hai mươi lăm,hai mươi sáu tuổi như đã sớm thành gia lập thất,nhưng hắn bởi vì gia cảnh thanh hàn,thể cốt đơn bạc,tướng mạo lại bình thường,theo như lời bói của sư phụ hắn thuộc dạng đoản mệnh,cộng thêm cuộc sống đơn điệu kham khổ trên núi,cho nên đời này hắn sẽ không lấy được thê tử.

Mỗi lần thấy người khác nhúc nhít cả đám con cái,không khỏi sinh lòng cảm thán.

Haizzzz, xem ra đời này ta Diệp Tiểu Sam phải sống quảng đời cô độc còn lại trên núi......

Cầm lấy thùng nước đến khe núi lấy nước,hắn không ngừng thở dài.

Đột nhiên,từ xa xa dòng suối trôi tới một vật thể to lớn hấp dẫn sự chú ý của hắn --

Hơ,đó là vật gì?

Diệp Tiểu Sam không dám tin dụi dụi con ngươi.

Hoa cúc! Một hoa cúc lớn màu trắng cao cỡ nữa người!

Diệp Tiểu Sam thấy vậy vui mừng vạn phần!

Wow,hoa cúc vừa lớn vừa đẹp,ngày mai lại là ngày mừng thọ Vương Mẫu nương nương,không bằng hắn đem hoa cúc lớn này đến trước miếu bán,nhất định sẽ được một số ngân lượng!

Diệp Tiểu Sam vội vàng nhảy vào trong suối,đem hết sức lực ôm đại hoa cúc đến bên bờ.

Hắn mặc dù cả người ướt đẫm nhưng trong lòng vô cùng vui vẻ,cẩn thận thưởng thức đóa hoa cúc thần kỳ,nghĩ đến nếu như có thể bán được giá tốt,có phải hắn sẽ lấy được vợ còn sinh ra một đứa bé mập mạp.

Trong lòng mới nghĩ tới đứa bé mập mạp,đột nhiên nghe được bên truyền ra tiếng khóc của đứa bé--

"Oa oa......"

Đột nhiên xuất hiện tiếng khóc khiến Diệp Tiểu Sam sợ đến lùi ba bước,mông ngã ngồi trên mặt đất!

Trời ạ,hoa cúc là do yêu quái biến thành sao?Không thì tại sao bên trong lại có tiếng khóc của em bé ah?

Diệp Tiểu Sam từ nhỏ đã nghe phụ thân nói rất nhiều thứ kỳ quái,nào là trong núi thường có nhiều yêu ma quỷ quái biến thành nhiều loại người để mê hoặc người phàm,vì vậy bị dọa sợ đến không dám đến gần đóa hoa cúc.

"Hu hu...... hu hu......" Đứa bé khóc một hồi,tiếng khóc từ từ nhỏ dần,rồi lại như không còn sức để khóc,nghe thấy mà đau lòng.

Diệp Tiểu Sam vốn là người mềm lòng,lo lắng đứa bé khóc nữa sẽ không tốt cho thân thể,không quan tâm đó có phải yêu quái hay không,vội vàng mở ra tầng lớp cánh hoa cúc --

Ở nhụy tâm hoa cúc,có một đứa bé mập phấn điêu ngọc mài nằm trên túi gấm rực rỡ,vừa trắng vừa mềm--

TrướcTiếp

Báo lỗi chương Bình luận

Contact - ToS - Sitemap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com