Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12

Đáng nhẽ buổi tối bọn họ sẽ khởi hành về Seoul, nhưng hoàn toàn chẳng ngờ rằng Wonwoo đã quyên góp 5 triệu cho cơ sở gấu trúc, hẹn trước sáng mai sang sờ chúng nó. Đúng vậy, anh đến Yangsan chính là vì sờ gấu trúc. Quả thực trên đời này cũng có loại người như Wonwoo, u mê gấu trúc, điên cuồng cả mèo nữa, vung năm triệu chỉ để sờ quốc bảo năm phút, rõ là kẻ ngốc lắm tiền.

Hôm qua Wonwoo khóc lóc một trận xong, không ngờ đôi mắt bắt đầu nhìn thấy chút bóng nhàn nhạt, nhân viên chăn nuôi ôm gấu trúc con ra, gấu trúc con tròn vo nhỏ xíu, Wonwoo nhẹ nhàng vươn tay sờ lên lỗ tai nó, vẻ mặt hết sức mãn nguyện. Nhân viên chăn nuôi hỏi có muốn ôm một chốc hay không, Wonwoo thụ sủng nhược kinh, bảo có quy định cấm ôm gấu trúc cơ mà, nhân viên chăn nuôi đáp không sao cả, vì Wonwoo là vị khách may mắn của bọn họ, nên được đặc cách ôm lần này. Wonwoo cẩn thận ẵm gấu trúc như thể ẵm con mình, nghiêng đầu nhỏ giọng nói với cậu, sếp, anh ẵm gấu trúc nè, anh hên quá à. Cậu ừ một tiếng, chuyên tâm chụp ảnh giúp Wonwoo.

Nói nhảm, đương nhiên có thể ẵm, ông đây vừa âm thầm đút lót cho cơ sở những 10 triệu đấy!(người có tiền thặc thú zị:))

Tiếp theo Wonwoo lại dẫn cậu đi xem con gấu trúc mà anh thích nhất, lúc cậu đến nơi, con gấu ấy đang bắt chéo hai chân, ngồi trên ghế nhỏ nhâm nhi cành tre, chảnh chọe kinh khủng. Wonwoo nói với cậu, nhìn nó rất giống mình. Cậu vốn định cự tuyệt, nhưng bỗng nhớ ra nó là con gấu anh thích nhất, thế là cậu lại có chút khoái trá, cúi đầu thơm Wonwoo một cái, Wonwoo bụm mặt, hai má đỏ lựng hết cỡ. Ngắm gấu trúc xong, cả hai trở về Seoul.

Xét theo một mức độ nào đó, cái chết là chuyện rất công bằng, mặc cho bạn giàu sang phú quý hay nghèo rớt mồng tơi, đến cuối cùng tuổi thọ vẫn không hơn trăm năm là bao, Mingyu cậu sống hai mươi tám năm ròng, mọi việc luôn trôi chảy thuận lợi, nào ngờ thử thách lớn nhất chính là Wonwoo. Ca phẫu thuật của Wonwoo cần chuẩn bị khoảng mười ngày, buổi tối cậu mất ngủ, nằm gần giường anh, đợi anh ngủ rồi, cậu mới mò sang nằm cạnh anh, nhắm mắt cầm thật chặt bàn tay đối phương, đếm mạch đập của từng chút từng chút một, mãi đến khi anh tỉnh giấc. Cậu sợ mình vừa lơ là, mạch máu trong đầu Wonwoo liền vỡ toạc, anh sẽ rời xa mình ngay lập tức, chỉ có buổi sáng mẹ cậu ghé sang tán gẫu cùng Wonwoo, cậu mới tranh thủ vọt vào xe hơi chợp mắt chốc lát hoặc bật khóc mấy lần.

Cậu cực kì lo lắng, thế nhưng cậu không thể suy sụp, vì cậu là trụ cột tinh thần của anh. Buổi tối trước khi phẫu thuật, Wonwoo bò lên giường cậu, lần này anh không bị cậu đá xuống nữa, mà là vững vàng nằm trong lồng ngực cậu.

"Sao vậy? Lạnh à?"

Wonwoo khẽ chui vào ngực cậu, thều thào bảo: "Anh sợ."

Đôi mắt của cậu cay xè, thực ra cậu cũng sợ, nhưng cậu không thể biểu hiện ra ngoài. Cậu vỗ vỗ lưng anh, cười đáp: "Sợ cái quái gì? Phẫu thuật cỏn con mà thôi, ngày mai em sẽ đứng trước cửa chờ anh đi ra, lão Diêm Vương còn lâu mới dám phái người đến bắt anh đi. Không sao đâu, ngủ đi."

Wonwoo nhẹ nhàng gật đầu, bỗng nhiên nói: "Anh luôn cảm thấy, anh đã lãng phí hết mấy năm trời. Nếu như anh có thể dũng cảm đôi chút, thổ lộ với em sớm hơn thì tốt biết mấy. Ngộ nhỡ ngày mai anh...Anh hối hận lắm..." Dứt lời Wonwoo lại muốn khóc, cậu sợ ảnh hưởng đến ca phẫu thuật của anh, vội đáp: "Chuyện đó, cho dù anh có thổ lộ sớm hơn đi chăng nữa, nói không chừng em cũng từ chối anh đấy. Thực sự, anh biết tính em vốn cực kì khó ở mà."

Đương nhiên cậu từng quen bạn gái rồi, lần đầu tiên là yêu sớm thời cấp ba, vì bạn gái không giỏi môn toán cứ tới hỏi cậu, cậu ghét bị quấy rầy nên đá ẻm luôn, lần thứ hai là năm cậu mười chín tuổi, tìm được một hot girl mạng thuần khiết, nhưng ngay cả nắp chai cũng muốn cậu vặn hộ, hay cáu kỉnh dù chả có việc gì, mà cậu thì còn lâu mới thèm dỗ, nên quen khoảng một tháng thì chia tay ngay, kể từ đấy cậu cảm thấy phụ nữ phiền phức muốn chết, rốt cuộc không thèm quen thêm bạn gái nữa, tự dùng tay xóc lọ thoải mái hơn nhiều. Lần cuối cùng chính là Wonwoo, thư kí Jeon của cậu, bảo bối nhỏ của cậu, xinh đẹp nhất thế gian này.

Wonwoo suy nghĩ chốc lát, bảo: "Cũng hợp lí, có khi em lại tiếp tục đạp anh. Khối u của anh mọc thật là đúng lúc."

Cậu mắng Wonwoo nói hươu nói vượn, Wonwoo bị cậu mắng quen rồi, ngờ đâu lại lộ ra biểu cảm hài lòng, anh cọ tới cọ lui, hỏi: "Kim tổng, em muốn anh không?"

"Đừng gạ em, chờ anh phẫu thuật xong, lúc đấy chịu đựng cho đủ."

"Ngộ nhỡ..."

Cậu rống anh: "Không có ngộ nhỡ!"

Wonwoo gật gật đầu, vội bảo: "Không có không có,Mingyu, em đừng nóng mà."

Cậu bóp cằm Wonwoo, cắn xuống bờ môi của anh, cả hai hôn đến nghẹt thở, tựa như hai chú mèo cọ xát lung tung. Đây là lần đầu tiên bọn họ hôn nhau, liếm bừa một trận xong, Wonwoo nằm sấp trên ngực cậu thở dốc: 

"Mingyu dữ quá đi.''

Cậu mơ mơ màng màng thầm nghĩ, Wonwoo là vị phúc bồn tử, có chút ngọt, thật ngon miệng.
Đợi bản thân và anh bình tĩnh trở lại, cậu mới nghiêm túc bảo: "Cuộc đời anh cứ luôn gặp xui xẻo, nhưng vận khí của em rất tốt, trao cho anh toàn bộ. Anh nhất định phải vượt qua."

Ánh mắt của Wonwoo ngấn hơi nước, trông vô cùng lấp lánh, giống hệt thời khắc em ấy đến phỏng vấn năm xưa: "Mingyu, anh sẽ không làm em thất vọng. Anh sẽ sống sót, anh dưỡng lão cho em."

Cái cách mà Wonwoo nói chuyện thực sự rất phá hoại bầu không khí, song cậu lại cảm động rối tinh rối mù, lần đầu tiên cậu ôm anh ngủ suốt đêm dài.

Ca phẫu thuật của Wonwoo kéo dài hơn mười ba tiếng đồng hồ, cậu vẫn luôn canh giữ trước cửa, đứng sừng sững như thể môn thần vậy, cậu đã hứa sẽ trông coi anh tử tế, sợ biểu hiện của bản thân không tốt, anh liền nổi giận một đi chẳng trở về. Mãi đến khi anh được đẩy ra, đeo bình oxi, bác sĩ thông báo với cậu phẫu thuật rất thành công, cậu mới hoàn toàn giải thoát, đợi tới lúc Wonwoo mở mắt ra, tới phiên cậu lại đánh một giấc trời đất mù mịt.

Mở hộp sọ thì phải cạo tóc, Wonwoo trở thành tiểu hòa thượng xinh đẹp, thời điểm cậu và anh kết hôn, tóc chỉ mới mọc một đoạn ngắn củn, nom vô cùng cool ngầu. Mà hiện tại là thời kì đỉnh cao nhan sắc của cậu, nhờ chăm sóc Wonwoo mấy tháng nay, rất tích cực rèn luyện thân thể mình, cơ bụng tám múi tái xuất giang hồ, mái tóc dày rợp đen bóng, vì lẽ đó bây giờ không cưới vợ thì khi nào cưới? Mặc dù anh cậu hay trêu cả hai đứa như hai trùm mafia sắp kết hôn, nhưng bản thân vẫn cực kì hài lòng với quang cảnh hôn lễ.

Hôn lễ theo phong cách phương Tây, tổ chức ngoài trời, thật nhiều người đến tham dự, trên mặt đương nhiên là cười ha hả. Cậu thúc giục Wonwoo mở Kakaotalk, đăng video bọn họ tuyên thệ lên, Wonwoo chần chờ nói: "Không nên lắm đâu, Kim tổng, sau này mỗi lần dạo phố..."

"Mặc kệ nó, chả có vấn đề gì, vì sao nam nữ có thể đăng được, còn hai thằng đàn ông chúng ta phải sợ hãi cơ chứ?"

Wonwoo sững sờ, nhoẻn miệng cười, đáp: "Cũng đúng, đây mới là tác phong của em."

Cậu biết cuộc hôn lễ này khá là kinh thế hãi tục, Wonwoo cứ khuyên cậu đừng nên phô trương quá đà, nhưng tôi ứ chịu. Wonwoo chính là người cậu yêu, mặc kệ anh là nam hay nữ, cậu muốn để những người cậu quen đều biết rõ ràng, hơn nữa còn phải câm mồm toàn bộ, há há, Mingyu đây sống khoái trá hơn bọn họ nhiều.

Ánh dương vừa đủ, bầu trời xanh biếc, trong video chúng bọn họ đứng trên bãi cỏ ngát hương, khoác bộ âu phục chỉnh tề, nhìn nhau chăm chú, mỉm cười đeo nhẫn.

Cậu ôm Wonwoo , rất nghiêm túc hôn anh, nói với anh, từ nay về sau đừng gọi cậu là Kim tổng , phải gọi là ông xã.

Da mặt của Wonwoo nào dày bằng cậu nha, vành tai đỏ ửng, lí nha lí nhí kêu một tiếng ông xã. Cậu vô cùng hài lòng, xoay về phía khách khứa cao giọng tuyên bố —— Kể từ bây giờ trở đi, Wonwoo chính là vợ cậu, hoan nghênh mọi người về sau tùy ý ghen ăn tức ở cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của cậu!!! Wonwoo xấu hổ trốn sau lưng cậu, lại bị cậu kéo ra ngoài hôn một trận
.
-----------------
P/s: chưa cưới đc một ngày liền đã thấy thương anh:)))
-----------------

Cả hai hưởng tuần trăng mật khoảng một năm, đến hết tất cả những nơi Wonwoo muốn chơi. Sau khi trở về, nhân trung long phượng Mingyu tiếp tục quăng việc cho thư kí Jeon làm, phục vụ đời sống chăn gối mỗi khi thư kí Jeon rảnh rỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com