Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Senpai thầm mến


Cô gái trẻ tự nhận là Kouhai của anh hùng No. 1 Deku này đã mở máy hát và không ngừng kể về cô ấy và người Senpai đẹp trai, hiền lành, mạnh mẽ và đáng tin cậy từ quen biết đến hiểu nhau, rồi đến quá trình chiến đấu với nhau, lặp lại và mạnh mẽ tẩy não tôi một lần nữa.

Cũng may là cô ấy quá cao hứng, không cần tôi phụ họa, nếu không cô ấy có thể nhanh chóng phát hiện ra dị trạng của tôi. 

Từ khi cô ấy nói ra "No.1 anh hùng DEKU-san" , tôi liền thất thần.

Mặc dù bề ngoài tôi đang bóp ngón tay và tập trung vẽ móng cho cô ấy, tôi nhận thấy sự trống rỗng trong lời nói của cô ấy, cổ vũ cô ấy bằng "Um ah oh", nhưng trên thực tế, não tôi lúc này giống như kẹo bông gòn vậy...Một trạng thái hoang mang và hỗn loạn .

Mãi đến khi tôi hoàn thành xong mười ngón tay của cô gái ấy, sửa sang dọn dẹp xong xuôi rồi tôi mới buông ngón tay cô ấy ra, cô ấy mới bất giác dừng lại.

Có vẻ như cô ấy đang kể đến thời điểm mọi người trong văn phòng của cô ấy cùng nhau đi gặp một văn phòng khác, Deku-senpai hiền lành khéo léo đã thay cô ấy uống rượu.

Tôi mới buông tay nàng: "Văn phòng anh hùng cũng sẽ làm quan hệ hữu nghị sao? A, đã xong ,cô xem vừa lòng chưa?"

"Đương nhiên, tỷ lệ độc thân của anh hùng chuyên nghiệp rất cao." Cô ấy nhìn móng tay gật đầu, "Cũng khá xinh đẹp , tính tiền đi, quẹt thẻ được không?" 

Trong quá trình tính tiền,  khóe mắt của tôi liếc tới quầy thu ngân bên cạnh mới chế tác một xấp thẻ hội viên, thuận tay rút ra một tấm, thuận miệng hỏi: "Làm cái thẻ hội viên không? Nếu lần sau quay lại, cô có thể được giảm giá 10%."

Vốn dĩ chỉ là lâm thời nảy lòng tham đẩy mạnh tiêu thụ , nhưng cô gái trẻ vẫn xin thẻ hội viên, cũng điền đầy đủ thông tin cá nhân vào sổ đăng ký hội viên.

Cô ấy nói "Sau này tôi sẽ thường xuyên đến ." Cô ấy nháy mắt với tôi, quay bước ra khỏi cửa hàng và biến mất trên đường phố.

Tôi lấy sổ đăng ký và nhìn lướt qua cái tên trên trên đó.

...... Nga, hóa ra vị nữ anh hùng này này tên là Hayakawa Ami, so với tôi nhỏ hơn ba tuổi.

Đó chính là so Izuku-kun nhỏ hai tuổi? Tuổi rất xứng đôi nha.

Không sai, trên thực tế, vị  No.1 DEKU tiếng tăm lừng lẫy chức nghiệp anh hùng kia—— tên thật là Midoriya Izuku, trong truyền thuyết ôn nhu thiện lương săn sóc ổn trọng  tiền bối tiên sinh kia, là người quen cũ của tôi.

Nói quen biết đã lâu khả năng có chút quá mức bất cận nhân tình, rốt cuộc ở quãng thời gian trung học, thời điểm rực rỡ nhất của thanh xuân, chúng tôi từng có một quãng thời gian nói dài cũng không dài bảo ngắn cũng không ngắn lắm không đến một năm thời gian quen nhau.

Đúng vậy, bạn không có nghe lầm.

Vừa mới Hayakaw-san ở trước mặt tôi lải nhải nửa ngày, bạn trai cũ của tôi có bao nhiêu tốt đẹp.

Về chuyện này, tỉnh táo lại tôi chỉ muốn nói:

A, ngây thơ. Cũng không phải tôi có thành kiến ​​gì với bạn trai cũ, thực ra trong thời gian quen biết, giữa hai chúng tôi cũng không xảy ra chuyện gì quá khó chịu. Mà trong thời gian quen biết,  Izu-kun xác thực cũng vô cùng dịu dàng, đối với những vấn đề không liên quan đến nguyên tắc, anh ấy gần như chiều tôi vô điều kiện.

...... Đương nhiên, tôi cảm thấy đó không phải bởi vì yêu tôi, là bởi vì cậu ta sợ tôi.

Bất luận là bắt chuyện, theo đuổi, tỏ tình, nắm tay, nụ hôn đầu tiên, đều là tôi tự mình chủ động thực hiện.

Như vậy tưởng tượng nói, Izuku-kun hoàn toàn là bị ép buộc.

Sau đó tôi bất giác phát hiện bản thân giống như  một ác nữ cưỡng ép chiếm đoạt tiểu bạch hoa thiếu niên.

Khi đó , tôi còn trẻ, bề ngoài lại là kiểu diễm lệ hùng hổ bức người, lại vì không biết bản thân có được Kosei gọi là "Tu La tràng lẩn tránh", nên tôi bị hiểu nhầm thuộc loại rất biết "ăn chơi"....

...... Tôi thật là không biết tìm nơi nào để kêu oan.

Sớm biết vậy tôi liền không đến học tại trường cao trung U.A , nếu là ở trường học bình thường thì có lẽ người khác sẽ không để ý nhiều đến Kosei của bạn là cái gì, nhưng là ở U.A.  loại địa phương này......

Nói tóm lại, tưởng rằng mình sẽ độc thân đến chết, nhưng năm hai năm ấy, tôi đã gặp Midoriya Izuku-kun , chủ động theo đuổi cậu ấy, rồi thuận lợi ở bên nhau. Mặc dù lên năm ba tôi đã chủ động chia tay cậu ấy nhưng tôi vẫn có ấn tượng tốt về cậu ấy.

Nguyên nhân chia tay cũng vô cùng đơn giản.

...... Izu-kun thực tốt, nhưng là tôi càng hy vọng cậu ấy có thể có thể chủ động hơn so với tôi .

Hơn nữa Izuku-kun có nhân duyên khác phái tốt, nhưng là đồng tính duyên lại càng tốt hơn.

Điều khiến tôi càng khó chịu chính là, tôi cảm thấy cậu ta có một loại ám ảnh không thể lý giải đối với cậu bạn trúc mã học cùng lớp.

Làm bạn gái cậy ta, tôi cảm thấy như vậy không được.

Cho nên ở thời điểm năm ba, lúc gần tốt nghiệp , hơn nửa tháng tôi không cùng cậu ta gặp mặt hay nói chuyện, chủ động nói lời chia tay với cậu ta, sau đó thậu lợi tốt nghiệp, bước chân vào xã hội.

Nhưng thật ra  sau khi chia tay , tôi thường xuyên có thể nhìn thấy cậu ta ở trên bản tin thời sự cùng  tin tức về anh hùng.

Tôi nhớ rõ  thần tượng của cậu ta All Might, đã từng  anh hùng chuyên nghiệp No.1, hiện tại cậu ta tiếp nhận cái danh hiệu này, cũng coi như là sự nghiệp thành công đi?

Nhưng dù sao thì cũng chẳng liên quan gì đến tôi.

Lại lần nữa gặp lại Hayakawa Ami-san, là nửa tháng sau.

Có vẻ như vì nhiệm vụ, cô ấy đã sơ ý làm gãy một góc móng tay mỏng manh của mình, cố ý đến cửa hàng để hỏi xem tôi có thể sửa chữa nó không. 

Khi cô ấy bước vào tiệm, tôi vừa hoàn thành việc bảo dưỡng móng cho một khách hàng nào đó.

"Không thành vấn đề." Tôi nhìn thoáng qua ngón tay đeo nhẫn của  Hayakawa-san đang lơ lửng trên không trung, "Việc nhỏ, vui lòng chờ một lát."

:Tôi đợi cho đến khi khách hàng chăm sóc móng xong rồi mới đưa tay nắm lấy tay  Hayakawa-san, cẩn thận quan sát bề mặt móng nơi sơn móng tay bị bong ra và tiến hành giúp cô ấy sửa lại bề mặt móng.

"Này, với tư cách là một anh hùng chuyên nghiệp, làm Nail có phải hay không quá xa xỉ?" Hayakawa-san bĩu môi, nhìn bộ móng của mình, như thể đang lầm bầm lầu bầu với chính mình.

"Tại sao?" Tôi lập tức chủ động phản bác lại cô ấy, "Anh hùng chuyên nghiệp chú trọng đến ngoại hình có gì là không tốt, cô nhìn các nữ anh hùng chuyên nghiệp trong Top 10,đều không phải là một cô gái thanh tú thậm chí không nhìn thấy lỗ chân lông sao?"

Hayakawa-san tựa hồ đồng  ý cách nói của tôi, cô ấy vui rạo rực mà nhếch lên khóe miệng, nhắc mãi câu "Cũng đúng", liền mở ra hình thức máy hát.

"Nha, chủ tiệm, tôi còn không biết cô họ gì đâu? Xưng hô với cô như thế nào nha?"

"Kikuchi Hayanozo." Tôi buông lỏng tay cô ấy, "Xong rồi.".

"Hả? Nhanh như vậy?!"

 Tôi gật đầu: "Ừ, vấn đề nhỏ. Loại vết xước nho nhỏ này tôi có thể miễn phí sửa giúp cô

"Cảm ơn, Kikuchi cửa hàng trưởng, tên của cô cũng thật dễ nghe." Hayakawa-san mỉm cười nhìn móng tay vừa được bảo dưỡng, có vẻ rất hài lòng với tay nghề của tôi," Ngay cả kỹ thuật cũng tốt như vậy!"

Tôi khiêm tốn mà đáp lại: "Quá khen, chủ yếu là móng tay cô tương đối đáng yêu, tôi có thể phát huy hết khả năng."

Tốt, tôi hiện tại đã có thể mặt vô biểu tình mà nhắm mắt  tâng bốc khách hàng.

Tôi cảm thấy rất nhanh bản thân có thể trở nên giàu có.

Hayakawa-san dường như không có ý định rời đi, có lẽ vì tâm trạng tốt nên cô ấy bắt đầu xem qua các bức vẽ móng tay. 

Một bên lật sách một bên trò chuyện với tôi.

"Lại nói tiếp, sau khi tôi làm móng tay , còn tưởng rằng senpai nhìn thấy sẽ nói tôi làm việc không nghiêm túc đâu, siêu lo lắng. Không nghĩ tới Senpai sau khi nhìn thấy chẳng những chưa nói tôi, còn khen tôi nữa."

Cô ấy nâng mặt lên , tựa hồ ở hồi ức: "Anh ấy nói rằng ' Hayakawa-san là một cô gái , yêu cái đẹp là vô cùng bình thường. Móng tay rất xinh đẹp, rất hợp với cô '...... A a a Senpai thật đáng yêu!"

Tôi: "......"

Đây là chân ái đi.

Người nọ cho tới bây giờ còn chưa chủ động khen tôi xinh đẹp dễ thương, ừ thì chỉ khen chữ tôi viết đẹp thôi.

 ...Nói nôm na là người xấu hơn người, không bằng người.

"Cô nói xem vì cái gì anh ấy đối xử với ai cũng tốt như vậy?." Hayakawa-san ôm mặt, một bộ lâm vào tình yêu say đắm biểu tình, "Anh ấy thật tốt quá."

Dừng một chút, tôi vẫn là quyết định ăn ngay nói thật: "Tôi cảm thấy, cậu ta  khả năng chỉ là đối xử tốt với cô như vậy đi."

"?!"

"Nói không chừng các người...... A, hai người đều có cái nhìn tốt về nhau ." Tôi nói đúng trọng tâm, "Cái này kêu cái gì? Ấn cách nói trong truyện tranh chính là...... Lẫn nhau yêu thầm?"

Có lẽ chính vẻ ngoài nghiêm túc của tôi đã thuyết phục được Hayakawa-san  — thực ra, trong lòng tôi thực sự nghĩ như vậy  — cô ấy choáng váng, khuôn mặt đột nhiên đỏ bừng.

"..." Cô ấy che mặt ngượng ngùng, "Cô đừng cười tôi!" 

Tôi:"???"

Em ơi, chị nghiêm túc đấy.

Cô ấy nói: "Cô lại không hiểu biết Senpai ! Anh ấy đối xử với ai cũng đều tốt như vậy!"

"......"

Tôi ách một tiếng.

"Cậu ấy không phải là anh hùng No.1 sao? Tôi đã đọc các bài phỏng vấn và bản tin về cậu ta. Tôi nghĩ rằng mặc dù anh ấy có vẻ ngoài hiền lành và gần gũi, nhưng tôi cảm thấy anh ta đối xử với người khác....vẫn có khoảng cách, phải không?"

Tôi chép chép miệng: "Giống như một người dân bình thường như tôi vậy, căn bản là không thể được cậu ta để mắt đến."

"... Cái này tôi cần thiết phải đính chính cho cô hiểu, " Hayakawa-san  nghiêm nghị nói - "Senpai rất thân thiện với mọi người. Nếu cô có gì cần nhờ vả, anh ấy nhất định sẽ giúp cô."

"Đúng vậy, bằng không như thế nào cậu ta có thể trở thành anh hùng No.1  đâu." Tôi nhún vai, tán thành cách nói của Hayakawa-san.

Nhưng mà Hayakawa-san tựa hồ là dao động.

Cô ấy ôm mặt hồi ức một chút, có lẽ đang hồi tưởng lại những điều vụn vặt khi ở chung với Senpai yêu thầm, thành công đỏ mặt nở nụ cười.

Cô ấy thì thầm một cách bí ẩn, "Cô nghĩ xem, Senpai có khả năng thật sự thích tôi không?"

Tôi gật đầu: "Cô trông xinh đẹp lại đáng yêu, nếu cậu ta không mù hẳn là sẽ thích cô."

Đây cũng không phải là tôi tâng bốc,  đây là sự thật. Xét cho cùng, Hayakawa-san trông ngây thơ thanh thuần, trên người còn chưa có trút hết hơi thở học sinh, thuộc về loại hình vô cùng hoạt bát đáng yêu .  

Là kiểu con gái làm hài lòng người khác phái.

"Tôi đây hiện tại nên làm cái gì bây giờ?" Hayakawa-san tràn ngập lòng hiếu học mà nhìn tôi, "Có phải tôi nên đi kiểm tra một chút, ách, thử một chút senpai?"

"... Hả? Cô, cô hỏi tôi?" Tôi có chút hoảng hốt, "Tôi không biết..."

 "Xin chỉ giáo!"

Vì cái gì Hayakawa-san một mực biểu tình" Khẳng định cô sẽ biết cách trêu đùa đàn ông" nhìn tôi?

...... Tôi thật sự, năm nay đã 25 tuổi, khiến mọi người khiếp sợ chính là, tôi chỉ có mỗi một mối tình.

Tôi cũng không hiểu nữa. Rõ ràng là tôi không xấu, và tính cách của tôi thoải mái- đúng vậy, kể từ khi chia tay mối tình đầu, tôi đã rút ra được bài học cho mình và cố gắng trở thành một người phụ nữ ít năng động hơn - thật kỳ lạ , kể từ đó, tôi không bao giờ tiếp xúc với người khác giới nữa. 

Đầu trọc, chẳng lẽ Kosei của tôi đã biến  thành vì tình yêu lẩn tránh sao? 

"Gạt người!" Hayakaw-san vẻ mặt "Ta tin ngươi cái quỷ" biểu tình, "Kikuchi cửa hàng trưởng cô đẹp như vậy, khẳng định quen qua rất nhiều bạn trai đi!"

...... Cô thật sự hiểu lầm tôi.

"Liền tính không có quen qua rất nhiều bạn trai, cũng có rất nhiều người khác phái theo đuổi đi?!"

...... Cái này, cũng không phải không có.

Nhưng là đều là không đáng tin cậy a.

Xem Hayakawa-san như vậy chờ mong mà nhìn tôi, tôi chỉ có thể tự hỏi một chút, căng da đầu mà kiến nghị: "Tôi cảm thấy...... Trực tiếp thổ lộ tương đối ổn đi."

Rốt cuộc lúc trước tôi đối Izuku quân, chính là trực tiếp thổ lộ.

Nhưng Hayakawa-san đối với đề nghị của tôi vânc rất hoài nghi, cô ấy thận trọng mà nói: "Nhưng là, nếu là senpai không thích tôi, tôi tỏ tình với anh ấy , nếu bị từ chối thì không phải rất mất mặt sao?"

Tôi ách một tiếng, nhưng thật ra tôi không nghĩ tới khả năng này.

Lúc trước tôi dũng cảm bao nhiêu a, liền trực tiếp chạy đến thổ lộ......

"Vẫn là thử một chút tương đối hảo đi?"

"Đúng, đúng không?"

"Nếu senpai thực sự thích tôi, thì có thể tăng cảm tình của anh ấy đối với tôi ! Cô nói đúng có không?!"

"...... Hình như là đúng."

Hayakawa-san cảm thấy mỹ mãn mà đi rồi.

Trước khi đi cùng tôi trao đổi thông tin trên internet, buổi tối cũng phát tin nhắn cho tôi.

Hayakawa Ami: "Kikuchi cửa hàng trưởng, tôi quyết định từ ngày mai trở đi cẩn thận không tiếng động quan tâm đến đàn anh."

Hayakawa Ami: "Haha, cổ vũ cho tôi đi, tôi muốn nỗ lực thành công!"

......

[ Tác giả có lời muốn nói: Cách vách nhẹ tiểu thuyết kiếm cơm văn muốn khai, người đọc các lão gia thưởng cái cất chứa bái ~ Hạ chương một vòng nội xuất hiện đi, tận lực ~

Cảm tạ vì ta đầu ra bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nga ~

Cảm tạ đầu ra [ hoả tiễn ] tiểu thiên sứ: Đại 柋, hôm nay cũng ngủ không tỉnh 1 cái;

Cảm tạ đầu ra [ địa lôi ] tiểu thiên sứ: Cơ Đốc sơn Vịt Donald 4 cái; A Hoa, ta khi nào mới có thể ngủ đến tri 1 cái;

Cảm tạ tưới [ dinh dưỡng dịch ] tiểu thiên sứ:

juice quả viên cam 10 bình;

Phi thường cảm tạ đại gia đối ta duy trì, ta sẽ tiếp tục nỗ lực!]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com