Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

05. Một đêm

Hôm nay là ngày thu hoạch cuối cùng trong năm rồi, mợ Hai cũng ra ngoài từ sớm . Sáp Kỳ nó dọn dẹp xong thì cũng chạy ra đầu làng chơi , mấy đợt mợ Hai dẫn nó theo ra ngoài nó cũng quen được vài đứa trong xóm , cứ hể rảnh thì nó liền trốn ra ngoài đầu làng rủ cả đám kéo ra sông ngồi

Bắt đầu tụi nó rủ nhau nhảy xuống tắm , con Kỳ không biết bơi nên nó từ chối, nhưng mà tụi kia không chịu , nói sẽ tập bơi cho nó , Kỳ nó thấy vậy cũng ham . Rồi cả đám đi đốn cây chuối thả xuống sông cho con Kỳ nó ôm cây chuối rồi từ từ tập cho nó bơi

Lúc mới đầu Sáp Kỳ có hơi sợ , nhưng một hồi nó lại thấy thích , lâu rồi nó chưa trải qua được cảm giác mới mẻ nào . Tụi nó chơi cho hả hê rồi cũng kéo nhau lên bờ , Kỳ là đứa cuối cùng đi lên , mà xui thay lúc nó vừa buông cây chuối để leo lên bờ thì bị hụt chân , nó chới với ngã ra phía sau , chân bị chuột rút nó bơi không được , tụi trong xóm thấy vậy cũng quýnh quáng theo

Châu Hiền đi cùng với mấy ông tá điền nói về chuyện lúa thóc , vô tình đi ngang qua bắt gặp ngay khoảnh khắc con Kỳ nó bị đuối nước . Mắt mợ Hai vừa nhìn thấy một thằng nhóc trong đám định nhảy xuống thì liền nhanh hơn một bước chạy tới vọt thẳng xuống sông

Mà Sáp Kỳ nó hoảng quá chỉ biết quơ đại xung quanh , trúng cái gì thì nó túm cái đó . Có cái gì đó túm lấy eo nó . Con nhỏ chợt khựng lại mở mắt ra nhìn người trước mặt đang ôm nó trong lòng. Nó càng ngạc nhiên hơn khi người đó lại là mợ Hai của nó

Giây phút đó , có cái gì đó khiến cho ánh mắt của mợ Hai khẽ giao động , cô nhìn con hầu của mình không chớp mắt , tự nhiên tim cô cứ đập thình thịch, mà không phải chỉ có cô mà cả con Kỳ cũng vậy

Có lẽ đây gọi là giây phút người ta bắt đầu bị rung động bởi một ai đó chăng ?

Sau khi kéo Sáp Kỳ được lên bờ , mợ Hai nhà họ Bùi lại mặt đằng đằng sát khí nhìn lại đám bạn mới quen của nó , chính tụi này bài cho con hầu nhà cô hư chứ đâu

" Tụi mày mới mốt mà còn rủ con Kỳ đi chơi nữa , tao chặt dò từng đứa nghe chưa "

Rồi mợ Hai lôi tay nó đi , con Kỳ nín lặng không dám nói , nó chỉ buồn bã nhìn về đám bạn của nó , có lẽ hôm nay là ngày cuối cùng nó được gặp tụi này rồi . Châu hiền xách tay nó đi một nước một , bỏ lại mấy ông tá điền đang còn ngơ ngác đứng đó nhìn theo, xem ra hôm nay mợ Hai không còn tâm trạng để nói chuyện làm ăn nữa rồi

...

Y như rằng tối đó mợ Hai liền đổ bệnh , giữa đêm cô bắt đầu thấy nóng râm ran trong người , cổ họng khô rát , mồ hôi ướt đẫm vần trán , miệng thì muốn gọi con Kỳ nhưng giờ này thì nó làm gì mà ở đây được , chắc nó còn đang say giấc nồng ở nhà dưới rồi , bây giờ mợ Hai mới thấy hối hận quá , biết vậy lúc trước kêu người đem cho nó cái giường để nó ngủ chung với cô luôn cho rồi . Nhưng mà ngặt nổi nếu nó ngủ chung ở đây những hôm cô mà giận nó thì chỉ nhìn tới mặt nó thôi là cô đã tức tới nóng hơ rồi

Bỏ qua vấn đề ăn ngủ đi bây giờ mợ Hai bệnh sắp đi hết nổi rồi , giây phút này tự nhiên sao mà cô cần con hầu kia quá , chắc là trong tiềm thức cô cảm giác nó an toàn , ở bên cạnh nó cô có thể tự do thể hiện ra bộ mặt yếu đuối nhất của mình. Mà một phần cũng vì cô cứu nó nên bây giờ bản thân mới phải ngã bệnh

Khỉ gió gì mà nó cứ luôn khiến Châu Hiền phải lo cho nó vậy, lúc đó có biết bao nhiêu con người đang nhìn cô , mợ Hai đó giờ là người sẽ hạ mình vì một người khác giống như vậy sao? Không. Sáp Kỳ nó chính là ngoại lệ , điều mà không một ai là không nhận ra chỉ có mợ Hai là không hề biết . Hình như cô thích nó theo một kiểu nào đó mà cô không thể hình dung được...

" Kỳ..."

Tiếng gọi thật nhẹ nhàng mà yếu ớt cũng có thể làm Sáp Kỳ tỉnh giấc, đêm nay nó ngủ không ngon nên cũng chẳng thể ngủ sâu một giấc. Nó xoay người thì thấy mợ Hai đang đứng đó ngay mép giường của nó

Trong ánh đèn lờ mờ của chiếc đèn dầu , gương mặt mợ Hai nhạt nhoà trông thấy rõ , nó hoang mang không hiểu chuyện gì , nó nhìn qua chiếc giường bên cạnh con Sửu với tụi kia vẫn còn đang say giấc và con Nhẹn đang nằm cạnh nó cũng vậy , chắc chỉ có nó là không hiểu được giờ này mợ Hai xuống đây tìm nó làm gì thôi

Mà nó còn chưa kịp hỏi mợ Hai xuống đây làm gì thì cả người cô đã đổ xuống người nó , Sáp Kỳ quýnh quá vội đỡ lấy cô , người mợ Hai nóng hổi . Châu Hiền nằm trong vòng tay của Sáp Kỳ cũng chẳng thoải mái là bao , cái tư thế này chẳng mấy dễ chịu đâu, Châu Hiền muốn trở lại giường của mình

" Mợ Hai ?" . Sáp Kỳ khẽ gọi bên tai nhưng không nghe thấy mợ Hai trả lời, chỉ thấy cô siết chặt vòng tay trên eo nó hơn

" Con đưa mợ về phòng nha " . Lần này thì mợ Hai cũng chịu gật đầu lại với nó

Sáp Kỳ đỡ Châu Hiền dậy ,nó bế hẳn mợ Hai trên tay một cái nhẹ nhàng, mà cô cũng rất phối hợp vòng tay qua ôm lấy cổ nó đầu tựa vào vai nó nằm ngoan ngoãn

Con Nhẹn cũng vừa giật mình thức dậy , nó còn say ngủ , mắt lờ mờ không thấy rõ cái gì chỉ thấy con Kỳ đang đi đâu đó , nó gọi nhỏ theo

" Kỳ , giờ này mày đi đâu vậy ?"

Kỳ nó giật mình nhưng không dám quay người lại đối diện con Nhẹn, nó sợ con Nhẹn nhìn thấy mợ Hai , con Nhẹn mà hỏi nó cũng không biết giải thích làm sao nữa

" Em .. em ngủ không được nên thức dậy đi uống miếng nước "

Con Nhẹn cũng không làm khó dễ nó, nó chỉ ừa một câu rồi xoay người vào trong ngủ tiếp . Ở đây á hả , ai cũng cần giấc ngủ như ai , nếu mà đêm không ngủ đủ giấc sáng ra lại không làm việc nổi mắc công bị bà hội đồng đánh cho chừa ra

...

Cuối cùng mợ Hai cũng nằm được trở lại giường, con Kỳ lo lắng chạy đi lấy thau nước lau mặt cho mợ của nó rồi lại chạy đi nấu thuốc cho nhanh để cô uống . Nó thầm nghĩ cũng đủ hiểu vì sao mợ của nó bệnh rồi , chiều nay cô đã cứu nó xém chết đuối , cái mạng nó mang ơn cô ba lần rồi , chỉ một kiếp người này không biết có trả hết được không

" Kỳ ..."

Giọng mợ Hai lè nhè khi vừa uống xong cái thứ thuốc đắng nghét mà con Kỳ đút cho , mặt cô nhắn nhó khó chịu , cái vị đắt chát đó cứ nằm mãi ở cổ họng

" Dạ mợ ?"

" Đắng quá "

Mợ Hai đang làm nũng với nó kìa , nhìn bộ dạng yếu ớt của cô mà nó thấy thương, nó xót cô đứt ruột

" Thôi con đỡ mợ nằm xuống , thuốc đắng mới mau hết bệnh được "

Châu Hiền cũng ngoan ngoãn gật đầu , Sáp Kỳ choàng tay qua cổ mợ Hai từ từ để cô nằm xuống. Nhưng tay nó lại bị kẹt lại , nó không rút ra được . Lúc này khoảng cách giữa mặt nó và cô lại được kéo gần lại với nhau , hơi thở của mợ Hai phả vào mặt nó nóng quá , tự nhiên mặt nó cũng đỏ bừng bừng theo , người mợ Hai nóng mà mặt nó cũng nóng , chắc nó cũng bệnh luôn rồi quá

" Miệng tao đắng quá , mày có kẹo không?"

Mợ Hai đột nhiên hỏi nó nhưng vẫn không chịu ngẩng đầu lên cho nó rút tay về , cứ để mọi thứ giữ nguyên như vậy , hình ảnh này một chút bình thường cũng không có

" Lúc chiều tụi trong xóm có cho con kẹo nhưng con lỡ ăn hết rồi "

Sao mà Sáp Kỳ nó thấy có lỗi quá , phải mà nó không ham ăn mà chừa lại thì chắc bây giờ nó cũng có dư cho mợ Hai nó ăn rồi , con Kỳ nó tự trách mình , mặt nó xị xuống, chắc thuốc vừa nãy đắng lắm tới giờ mặt mợ Hai vẫn còn chưa giãn ra được miếng nào, mài vẫn chau lại thấy thương

" Mày ...cúi thấp xuống đây "

Mặt nó đã thấp lắm rồi mợ Hai còn kêu nó thấp thêm miếng nữa , mũi nó chắc chạm mũi cô luôn quá . Nhìn con Kỳ cứ đừ ra đó nhìn mà phát cáu , đến bao giờ con nhỏ này mới khôn ra để mợ Hai không phải bực nữa đây

" Tao nói là mày cúi thấp xuống "

Tới mợ Hai đang bệnh rồi mà con nhỏ cũng chọc cho cô giận được . Châu Hiền dứt lời đã vòng hai tay ôm lấy cổ nó kéo xuống , khoảng cách được rút ngắn tới không còn một khe hở nào

Trán nó chạm trán mợ Hai , mũi nó chạm mũi mợ Hai và môi nó cũng vậy . Sáp Kỳ không thể diện tả được cảm giác lúc này là gì , tim nó đập nhanh hơn , cơ thể nó cũng nóng ran từ đầu tới chân . Nó còn cảm nhận được cái gì đó đang chạm vào đầu lưỡi nó rất mềm mại và dễ chịu

Các dây tơ máu trong đầu nó như thể đứt ra từng mãnh , bây giờ đầu óc nó cứ mụ mị như bị trúng tà . Rồi mợ Hai kéo nó ra để mắt nó chạm vào mắt cô , nó cũng thấy rất rõ mặt mợ Hai cũng đỏ , môi cũng hồng hơn lúc đầu . Cái đó có được gọi là mợ Hai vừa cưỡng hôn nó không?

" Kẹo ... ngọt lắm "

" hửm ?"

Một lời buông ra nhẹ như tiếng thở của mợ Hai làm Sáp Kỳ ngại đến đỏ cả man tai . Có kẹo nào đâu , rõ ràng là lưỡi của nó mà

" Tối nay mày ngủ đây đi , tao lạnh lắm "

" Dạ thôi mợ ngủ đi con ngồi canh mợ ngủ " . Tới bây giờ con Kỳ nó vẫn chưa đủ tính táo để kịp lí giải được những chuyện vừa mới xảy ra với nó, có cái gì đó rất kì nhưng mà nó cũng rất thích , là tại sao vậy ?

" Tao kiu mày lên đây nằm " . Mợ Hai vừa nói tay vừa vỗ vỗ bên khoảng giường rộng bên cạnh . Kỳ nó không dám cãi cũng ngoan ngoãn bò lên im lặng nằm xuống

Châu Hiền xoay người lại để mặt cô đối diện với mặt nó ,  bốn mắt chạm nhau , khung cảnh ngượng ngùng này chẳng ai nói nổi một câu nào . Cuối cùng con Kỳ vẫn là người đầu hàng trước trận đấu mắt của mợ Hai . Nó nhỏ nhẹ hỏi :

" Mợ Hai còn nóng trong người không?"

Rồi nó nghe tiếng thở dài thoát ra từ miệng mợ Hai , cô không nói không rằng luồng tay vào trong áo nó , chạm vào eo , bụng rồi khắp trên người nó cuối cùng dừng lại ở nơi nào đó thật mềm mại của nó . Những cái chạm làm cho người nó run lên theo từng cái chạm nóng hổi , cơ thể nó kịch liệt co giật . Nó vội giữ tay cô lại sau cái bóp nhẹ từ tay cô đến nơi nhấp nhô của nó

" Mợ H-hai ?"

" Nóng không?"

"..." . Người con Kỳ căng như dây đàn, một giây thôi nó cũng không dám thả lòng ra, nó chỉ gật đầu nhẹ một cái

Chẳng thêm một câu nói nào được phát ra nữa , bàn tay mợ Hai lại trượt dài trở về eo nó để yên ở đó , mắt ngắm nghiền lại chìm vào giấc ngủ , chỉ có Sáp Kỳ là ngủ không được thôi , tay của mợ Hai nóng quá, đôi lúc nó còn cảm nhận được cô mân mê ngón tay trên làn da của nó , nhọt nhạt mà khó tả lắm

Lại một đêm trôi qua với hàng tá thứ mà một đứa khờ khạo như Sáp Kỳ phải suy nghĩ, nhưng nó có lí giải thế nào thì cũng không hiểu được mợ Hai của nó làm gì ? Chắc lẽ người bệnh không phải là mợ Hai mà là nó ..

Có lẽ là vậy . Nó tự nhủ là thế ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com