Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 118

Ở làng thợ rèn, Cựu viêm trụ Rengoku Shinjuro đang ngồi nói chuyện cùng trưởng làng Tecchin, về thanh kiếm của Rimuru

Ban đầu nhận thanh kiếm, ông ấy còn khá ngạc nhiên vì nó vẫn không bị rỉ sét một chút nào cả khi Rimuru đại nhân mang nó về.

Bọn họ đã cử những người giỏi nhất đi bảo dưỡng, nhưng đã có một chút vấn đề diễn ra khiến quá trình bảo dưỡng kéo dài đến tận bây giờ.

“ Thanh kiếm đó còn không bị mài mòn kể cả khi chúng ta dùng bao nhiêu nhân công, không làm thì làm thế nào mài sắc lưỡi kiếm đây hả?”

Tecchin trong mắt Rimuru quả là một đứa trẻ nghịch ngợm, đôi khi không để ý bối phận giữa 2 người:

“ Thứ đó cứng như đầu của ngài ấy vậy, à không phải, xích hồng chuông và xích lạc kiếm đều cứng như nhau cả”

Rengoku Shinjuro cũng chỉ thở dài, Tecchin lập tức quay sang một chủ đề khác: “ Dạo này băng hóa linh thể vẫn diễn ra sao?”

Chuyện này càng làm bọn họ rầu rĩ hơn: “ Thưa vâng, nó vẫn diễn ra một cách thường xuyên, đã 2 lần trong tháng rồi "

“ Tận 2 lần...??”

“ Vâng, túc hạ bị thượng nhị Douma lấy mất, rõ ràng tốc hộ băng hóa đã diễn ra thường xuyên hơn”

Shinjuro chợt nhớ ra nên nhanh chóng nói luôn cho trưởng làng:

“ Rimuru đại nhân nói rằng chúng ta sẽ có một trận chiến lớn, chúa công đại nhân đang rất bận rộng chuẩn bị cho đợt tấn công lớn nhất của quân đoàn”

“...”

Nếu người đã nói như thế, chắc hẳn là một trận chiến quyết định vận mệnh hàng trăm năm của bọn họ rồi.

Tecchin im lặng uống hết cốc trà, sau đó bước ra khỏi phòng khách

“ Ta sẽ đi thúc đẩy quá trình rèn lại xích lạc cùng những thanh kiếm khác của các đại trụ, chúng ta không thể nhởn nhơ nhàn nhã được nữa rồi....”

.........................
Rimuru nghĩ gì về Muichirou Tokito?

Kể từ khoảnh khắc chạm mắt đầu tiên, Rimuru thừa biết thằng bé là ai...

Giống với nhóc Tan là hậu duệ của Sumiyoshi, Muichirou cũng là hậu duệ của một người rất quan trọng  với Rimuru.

Rimuru không muốn nhìn thấy Muichiro, có lẽ thằng bé cũng cảm nhận được điều đó, vậy nên từ khi Amane mang người về, sau khi cùng với họ chăm sóc thằng bé đến khi bình phục, Rimuru cũng không đến gặp thêm một lần nào nữa.

Cậu ấy không ghét Muichiro

Chỉ là lúc đối diện với nhóc ấy rất khác biệt, không giống như Kagami với Kagaya, hoặc  Sumiyoshi với Tanjuro và Tanjiro.

Mặc dù tất cả đều là những hậu duệ của những người cậu quen biết.

Muichirou thậm chí là con cháu của Yoriichi và Koukushibo, nhưng Rimuru không nhìn thẳng được thằng bé.

Cậu bé Tokito đó đúng là một làn sương mù... hoặc là... bị vây trong làn sương mù.

Rimuru nghe những âm thanh hoảng hốt của Tamayo nói gì đó, ngũ cảm mờ đi, đi vào trạng thái chết nửa, liên tục thoát ra rồi lặp lại một quá trình, chết đi sống lại vài lần cũng là một trải nghiệm... thú vị...

Tanjiro dịu dàng hệt như Tanjuro và Sumiyoshi, khi nhà thằng bé gặp chuyện lại càng hiểu chuyện hơn nữa, mỗi ngày cố gắng hướng về thu thập máu quỷ, diệt từ mối nguy hại Muzan và cứu lấy em gái.

Kagaya đã nói Rimuru rằng hà trụ thực sự rất giỏi, thằng bé sẽ một ngày tìm lại được thứ quan trọng của mình, từ đó bộc lộ thiên bẩm dẫn đầu, ngày  một tiến lên.

Phải rồi, bất cứ người nào Rimuru gặp ở đây đều có tinh thần mạnh mẽ vượt qua quá khứ hướng về ánh mặt trời chiến thắng, tất cả bọn họ đều mạnh mẽ hơn cậu ấy rất nhiều.

Muichirou như thế, Tanjiro, Kagaya bất kì ai trong sát quỷ đoàn đều là những con cá xinh đẹp bơi ngược dòng nước.

Cậu chỉ đơn giản là một kẻ dùng cả đời sống trong bóng ma của quá khứ, Rimuru chẳng bằng ai trong số bọn họ cả.

Vậy nên...

Bọn họ sẽ làm được, sát quỷ đoàn nhất định sẽ làm được.

Cho dù ngay lúc này Rimuru có chết trên giường bệnh, bọn họ chắc chắn vẫn sẽ thắng vô hạn thành.

...................................
Muzan chậm rãi mở mắt ra, vì một thoáng chốc nhân tính trong người Rimuru bị áp chế xuống mà hắn có thể cảm nhận được Rimuru đang nghĩ cái gì.

“ Koukushibo, Douma và Akaza”

“ Vâng”

“ Đi đi”

“...”
Vừa mới giây trước, ngay trước khi ý nghĩ giao phó của Rimuru hiện lên trong đầu Muzan thì vị trí của ngôi làng rèn kiếm đã bị lộ, thượng thứ tiến hành thâm nhập rồi gửi tin, đã đến bước này, Muzan sẽ mở màn trước để triệt để kết thúc chuyện này

“ Cử vài người tấn công vào ngôi làng, giết thằng nhóc Kamado và đứa em gái của nó, cả thằng nhóc và đám đại trụ mà Rimuru muốn giao phó cuộc chiến.”

Dòng họ Kamado sống quá lâu rồi.

“ Vâng”
......................................
Rầm!!!!

Một tiếng nổ kinh hồn cùng với áp lực lan tới, cái mùi máu này khiến Tamayo lạnh ngắt vì hoảng sợ.

Ở ngay trước mặt bọn họ, Akaza vừa đập vỡ một nửa căn nhà của Tamayo, Rimuru cận kề với cái chết đã khiến tịch du liên linh yếu đi.

Bọn họ bị phát hiện rồi.

“ Ôi? Ở đây còn 2 người nữa nè”

Tamayo ngồi bệt xuống sàn nhà, cả người nhũn ra run rẩy nhìn tên biến thái Douma, thậm chí... thậm chí còn có thượng nhất đang đứng cách đó không xa.

Bọn họ liếc nhìn thấy Rimuru nằm im lìm trên giường bệnh, Koukushibo đột nhiên vung kiếm, tầm mắt của Tamayo tối sầm đi, sau đó cả người di chuyển cùng với tiếng hét đau đớn của Yushiro và âm thanh đổ vỡ.

Vết chém kinh dị đó khiến Yushiro nhận ra ngay lập tức, kiếm chưa khỏi vỏ đã ôm lao đẩy đẩy Tamayo đi, nhưng kiếm khí di chuyển, trực tiếp cắt mất một cánh tay của Yushiro, những bình chứa máu lấy từ Rimuru bị vỡ nát, nơi này bỗng chốc bị nhuộm đỏ.

Khóa máu hoạt động, máu chảy trên sàn dần hóa thành làn sương đỏ quạch, dần dần vây lấy Rimuru.

Akaza bước qua những mảnh vỡ tung tóe dưới sàn, Rimuru hấp thụ lại máu của mình đang dần sống lại, Koukushibo gật đầu, Akaza đưa tay bắt lấy Rimuru vác cậu ấy lên vai.

“ Đi thôi”

“ Còn 2 kẻ này? Giết luôn hả?”

“ Ờ, Muzan đại nhân không nói gì, giết luôn đi”

Akaza vác người đi, Douma cứ ở bên cạnh xum xoe đòi đưa Rimuru để anh ta bế cho, Akaza ghê rợn liếc hắn một cái, nhanh chóng gia tăng bước chân về vô hạn thành.

“ Buông người ra ngay!!!”

Douma chớp quạt mạnh một cái, mảnh vỡ của nửa căn nhà cứ như bay như bão cuốn, Yushiro cong người che cho Tamayo, người vừa đến dường như đã biết trước nên dùng toàn lực vung mạnh kiếm, quét ra một khoảng trống trước mắt để đáp xuống.

Douma ôi lên một tiếng: “ Cô bé xinh xắn này nhìn rất quen mắt nè”

Kanae tức giận tột cùng nhìn Rimuru bất tỉnh trên vai của con quỷ kia, Yushiro ôm Tamayo lùi lại, Kanae quen biết 2 người họ, có lẽ Ubuyashiki cử cô ta đến tìm Rimuru.

“...”

Người trên vai Akaza khẽ động đậy, từ từ mở mắt ra.

“ Rimuru-sama!!”

Quạ truyền tin của Kanae vừa bay đi đã bị băng tinh đâm chết, chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi rơi xuống mặt đất, bị cắt mất đường liên lạc cứu viện rồi.

Rimuru dần khôi phục lại sức lực, cố gắng cựa quậy. Akaza chần chừ một hồi rồi thả Rimuru xuống đất, để cậu ấy dần lùi lại chỗ của cựu hoa trụ.

Đối với bọn họ, Rimuru không còn đường lui nữa.

Kanae lo lắng đỡ Rimuru đứng dựa vào mình, nghe giọng nói yếu ớt run run của cậu ấy: “ Kanae, con giúp ta... đưa Tamayo và Yushiro đến nương nhờ trong nhà trúc”

“ Rimuru, đến vô hạn thành” – Koukushibo thu kiếm lại, dường như không muốn đánh nhau

“ Nhóc con, Muzan đại nhân bảo bọn ta đến đón nhóc đi này”

Douma vừa nói vừa phe phẩy một cây sáo ngọc, là túc hạ. Đầu óc Rimuru choáng váng đau nhói, khẽ rên lên một tiếng đau đớn vì thuốc trấn áp đang di chuyển trong người:

“  Muzan muốn lật lọng với ta?”

“ Không, chỉ cần không có bất ai cản đường chúng ta đưa ngươi về, sẽ không xảy ra giao tranh”

“ Không, chỉ cần không có bất ai cản đường chúng ta đưa ngươi về, sẽ không xảy ra giao tranh”

Akaza nghĩ tới gì đó, hạ giọng xuống truyền đại lại suy nghĩ của chúa quỷ đại nhân: “ Rimuru, đây là lời mời cuối cùng dành cho ngươi”

Bọn họ dường như thực sự đến khuyên Rimuru, ngay cả tên Douma đó còn đang cố nặn ra 2 giọt nước mắt:

“ Nhóc con à, ngươi còn không tiếp nhận máu của ngài Muzan thì ngươi sẽ chết đấy, chúng ta thực sự rất lo cho nhóc mà...”

Lúc Kanae đỡ Rimuru, ngài ấy nhẹ bẫng và lạnh ngắt, giống như chạm vào một miếng sứ không có linh hồn, hiện giờ Rimuru rơi vào trạng thái rã sức, Kanae cũng không thể một mình thắng tất cả bọn chúng.

“ Đừng động vào bọn họ”

Douma nhún vai, dù sao con nhỏ có cũng không phải đại trụ, Muzan đại nhân cũng chẳng nói gì thêm, cứ mang Rimuru về đó trước đã

Akaza lại đi tới liếc Kanae, ngay trước mặt con bé ngạo nghễ nắm lấy vác Rimuru trên vai.

Một khi bọn họ quay ngoắt đi, Kanae chợt quay người nắm lấy Yushiro và Tamayo chạy vụt ra khỏi đó, nhanh đến ngỡ ngàng

“...”

Nhanh thật đấy

Con bé đó lúc trước đánh với hắn cũng không chạy nhanh thế này.

Tamayo và Yushiro bị lôi đi nhảy vèo vèo bên trên mái nhà đến mức choáng váng, khẽ rít giọng với Kanae:

“ Rimuru đang trong giai đoạn xung đột chức năng, nếu lần này thực sự tiếp nhận máu của Muzan, tôi thực sự không chắc cậu ấy có giữ được lí trí hay không, Muzan muốn ngả bài rồi!!”

Quác!!

Kanae bất ngờ nhìn thấy một con qua xuất phát từ phía trước bay tới, là quạ của trụ sở!!

__________________

Nè mọi người, một bức tranh siêu siêu đáng yêu mà Jolly được NoKio23 tặng nè(⁠人⁠ ⁠•͈⁠ᴗ⁠•͈⁠)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com