Chuỗi ngày bất ổn kêu gào tên bạn Q.
Bạn Q là một con người hề hước.
Cũng không kém phần xui xẻo.
Đại diện cho câu nói "đen thôi đỏ quên đi" là những chuỗi ngày không hề có tính ổn định.
Ví dụ: một ngày đi học của bạn Q.
Cứ tưởng là sẽ có một ngày suôn sẻ nhưng tiếc rằng nó chỉ dừng chân ở buổi sáng.
Vào giờ ra chơi, bạn Q bảo rằng chơi oẳn tù tì đi, ai thua sẽ là người bao bánh tráng. Và y như rằng, cứ hễ người đưa ra "luật" sẽ là người "phạm luật". Bạn Q đã tốn 4 ngàn mua bánh tráng bao ăn.
Tới giờ ăn cơm trưa, sau khi ăn xong thì cả nhóm lui xuống căn tin, và chả hiểu kiểu gì bạn Q bị mất chai nước. Thế là lại tốn thêm 7 ngàn mua chai nước suối.
Tổng là lỗ 11 ngàn từ sáng đến trưa.
Đến giờ ngủ trưa, là thời điểm cho những chiếc mỏ giải tỏa sự mắc nói trong 4-5 phút đầu. Nhưng mỏ bạn Q nói riêng và mỏ cả đám nói chung cần đến hơn 5-10 phút.
Thế nhưng, không sợ kẻ địch mạnh chỉ sợ đồng đội ngô ngốc, cứ tưởng là chung thuyền hết rồi mà đến cuối lại lòi ra một đồng đội đi tố cáo sự "nhiều chiện" của mình đến tai của cô giáo. Không phụ sự chờ mong của học trò, cô đi lại và quất hai cây vào mắt cá của bạn Q.
Âm thanh đau đớn xé toạc cả màn đêm.
Đâu đó lại xen kẽ tiếng cười "há há" như một mũi tên "uất hận" đâm thẳng vào trái tim bé bỏng đó.
*Hự*
Bạn Q: Tôi đau đớn, tôi gục ngã.
Thôi thì, đen thôi đỏ còn đâu mà quên.
Nhỉ, bạn Q?
/mt/
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com