Anh đã từng có cô, rồi lại để cô vụt đi mất ngay trước mặt mình. Sau ba tháng, cuối cùng anh cũng có được cô nhưng chưa kịp nói lên những lời cần nói thì.... Liệu số phận có cho hai người có thể có nhau và bên nhau hạnh phúc không. Hay là mỗi người sẽ đi một ngả, đi theo con đường riêng của họ. --------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Đây là câu chuyện đầu tiên của Sa mong mọi người không ném gạch đá.
Sau 1 tai nạn nhỏ,hoàng thượng biến thành hoàng hậu,hoàng hậu biến thành hoàng thượng ...Dịch:Lục dương_TRANSLATORNguồn:[như trên]Truyện thường được cập nhật vào chủ nhật mỗi tuần nếu ko có chap mới thì chỉ có 3 lí do1.tác giả hoặc người dịch chưa làm,bận2.máy mik hỏng....3.LƯỜI😂.. .Còn nữa nha,mik rất cầu comment của m.n đó🤗...Còn 1 chuyện nữa cũng rất là quan trọng...đó chính là:like page Lục dương_tranlator để ủng hộ nhóm dịch👍…
TRUYỆN DO BEMY VIẾT.🚫 TUYỆT ĐỐI : Không chuyển Ver, không Edit. COPY GHI ĐÚNG TÁC GIẢ.______Thể loại : Hiện đại, hắc bang, sủng, ngược, sắc, 18+, HE ...‼️ NHÂN VẬT TRUYỆN KHÔNG AI HOÀN HẢO, CÂN NHẮC TRƯỚC KHI ĐỌC. AI DÙNG NHỮNG LỜI LẼ CHỈ TRÍCH MÌNH NẶNG NỀ MÌNH CHỬI LẠI, RÁNG CHỊU :))______Nam chính : Vương Khiêm Nữ chính : Hàn Hy Mộc______" Chúng ta yêu nhau, nhưng có lẽ nên dành cho nhau một khoảng riêng. Bởi quá đau lòng, nên không thể ở bên nhau "" Giờ phút cả hai chạm vào nhau, hai cơ thể quấn lấy nhau như nam châm trái cực. Hy Mộc chôn đầu vào ngực Vương Khiêm, cô không khóc, chỉ thấy tim như bị cào xé không thể đau đớn hơn. Anh không đau lòng, chỉ thấy có cô như có lại sức sống, lòng nhẹ nhõm sau những ngày tháng cùng cực. "" Vương Khiêm để lại lời nhắn cuối, trong thâm tâm bằng cả nổi đau lòng: "An Nhi, là ta không tốt. Ta yêu con và sẽ mãi như vậy. Mong con đừng khóc, cũng đừng vì điều gì mà đau buồn. Nơi đây sẽ là nơi ta nhớ con, sẽ chỉ nơi này thôi. Thương con bé ngoan của ta." "______…
"Cậu nghiện hả?"Tác giả: Sài Kê Đản. Văn Án: ( hài hước, vui vẻ, hỗ công.)"Có một loại người.Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai."(Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Số chương: 342 chương cả phiên ngoại. Quyển 1 Rung động thanh xuân: 208 ChươngQuyển 2: Lửa tình bùng cháy: 106 Chương.Phiên ngoại Hải-Bạch: 4 Chương. Phiên Ngoại Mãnh-Kỳ: 24 Chương. Nhân vật: Bạch Lạc Nhân x Cố Hải.Phụ: Dương Mãnh x Vưu Kỳ. Tình trạng bản gốc: Hoàn, Bản dịch: Đang làm-ingEdit:Tiểu Phong, xASAx; Biên soạn: DB_96N, An An (Đường Vân Anh), test: Hồ Nhật Hoàng, PeTe, Ốc Tiêu.…
Thể loại: Trùng sinh, xuyên khôngSố chương: 155 chươngEditor: Vy Vy1505Giới thiệuTừ lúc xuyên qua tới nay, Kỷ Uyển Thanh có hai điểm bất mãn.Một là cha mẹ mất sớm, trở thành bé gái mồ côi, hai là bị cô mẫu kế Hoàng Hậu đẩy ra, gả cho Thái tử do nguyên hậu sinh.Nhưng mà, chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến quá trình nàng đi lên con đường độc sủng Đông Cung, một đường thăng chức.…
Xuyên vào truyện người lớn giành trai với nam chínhTựa gốc: Ở tổng thụ văn đoạt vai chính côngTác giả: Từ CửuChuyển ngữ: Andrew PastelQT Convert: o0okanakao0o Số chương: 424 (tính cả pn)Thể loại: H văn, chủ thụ, xuyên nhanh, hệ thống, np, HEVăn án: Ảnh đế Đường Đường là nhân vật lót đường trong một quyển truyện tổng thụ. Kết cục trong truyện là bị một tên vai chính thích giả nhân giả nghĩa giẫm đạp để đi lên, thân bạn danh liệt, nhưng không ngờ, cốt truyện lại vỡ nát....Sau khi xuyên qua Đường ảnh đế bắt đầu cuộc sống mặt ngoài tỏ vẻ không muốn đâu, bên trong lại sung sướng kêu vang.…
Một fic dou tìm thấy trên mạng dành riêng cho Levi và Eren, là nam x nam nên cân nhắc trước khi xem tránh bình luận ném đá tớ.Thể loại: hài có, cảm động có, lãng mạn có và... cẩu huyết vài chap có.Nguồn: tổng hợp nhiều nguồn (đa phần là truyentranh8.com).…
Văn Án: Một tinh anh trên thương trường, một nữ tiếp viên hàng không ưu tú. Duyên muộn, tình muộn. Em không có cách nào chống lại sự cám dỗ của chị, cũng không biết có đủ dũng khí yêu chị hay không. Em chưa bao giờ động tâm, nên không biết phải làm sao với người khiến trái tim em loạn nhịp. Đây là tình bạn hay là ái tình? Chỉ có thể đi đến cuối cùng, chúng ta mới biết được đáp án.…