Chương 18 Văn phòng
Lúc Chu Phàm đang quét thảm, thì nhận được điện thoại của Tống Minh. Trong điện thoại Tống Minh bảo cậu sửa soạn xong thì đến công ty liền cúp điện thoại. Chu Phàm kinh ngạc nhìn điện thoại bị cúp: Đến công ty, chủ nhân sao lại bảo cậu đến công ty?
Bụng đầy nghi vấn cũng không ai giải đáp, Chu Phàm nhanh chóng quét dọn xong, sửa soạn bản thân lại một chút liền đến công ty của Tống Minh. Sau khi đến, Tống Minh bảo cậu đi thẳng đến văn phòng của hắn. Chờ Chu Phàm đẩy cửa, liền thấy một người phụ nữ dáng dấp diễm lệ ăn mặc đẹp đẽ chặn ở cửa.
“Ô, đây chính là vị kim ốc tàng kiều trong truyền thuyết của anh sao, bộ dạng tựa như cái thứ bán mông.” Người nữ kia nhìn Chu Phàm một chút, nhíu mày khinh thường nói.
Tống Minh ngoắc tay với Chu Phàm bảo cậu đi tới, thuận tay liền ôm eo cậu, ôn hòa đối với người nữ kia cười cười: “Tưởng tổng nói đùa rồi, đây là đàn em của tôi, thời đại học liền theo tôi, chúng tôi lập tức liền phải đi ăn, cô cũng muốn đi theo sao?”
Tưởng Duệ đứng lên phủi tay: “Đi, sao lại không đi, tôi mời khách, chỗ tùy anh chọn.”
Tống Minh bất đắc dĩ cười, hắn sờ đầu Chu Phàm nói với cậu: “Có muốn đi chỗ nào không, Tưởng tổng mời khách.” Chu Phàm còn chưa biết rõ tình huống, thuận theo Tống Minh nói: “Anh quyết định liền tốt, em nghe anh.” Bị tú ân tú ái lóe mù mắt, Tưởng Duệ mắng: “Cẩu nam nam!”
Đến nhà hàng chọn món xong, bị Tưởng Duệ nhìn chằm chằm, Chu Phàm cảm thấy toàn thân khó chịu, chủ nhân còn thái độ khác thường, ôn nhu quá mức, cậu nuốt không trôi nghe được Tưởng Duệ điểm danh.
“Này, chính cậu đó, đàn ông đàn ang công việc đều không có lại được nuôi, cậu không thấy xấu hổ hả?”
Chu Phàm nhìn Tống Minh một chút, nhìn thấy ánh mắt khích lệ của hắn xong liền đáp lại Tưởng Duệ: “Thế nhưng tôi tình nguyện ý ở nhà chăm sóc hắn, cũng không thấy có gì phải xấu hổ. . .” Tưởng Duệ khinh thường cầm ly rượu lên uống một ngụm nói: “Còn nói không phải bán mông.” Chu Phàm không chút ngại ngùng nào đáp: “Thì lại thế nào, tôi cũng chỉ bán cho hắn, cả người đều là của hắn.”
Tống Minh ở giữa vẫn luôn duy trì nụ cười tao nhã, tựa như căn bản không nghe thấy hai người họ nói chuyện chuyên tâm ăn.
Tưởng Duệ cười nhạo một tiếng, nhìn thấy vẻ mặt không thèm để ý của Tống Minh cũng cảm thấy không thú vị, nhấc túi vứt lại một câu ‘tôi chờ nhìn kết quả tốt của các người’ liền đi.
Thấy Tưởng Duệ cuối cùng cũng đã đi ,Tống Minh lập tức đẩy đồ ăn bày trước mặt ra, hắn đoán được tính tình của Tưởng Duệ cũng nghiêm túc xem thường thái độ kiêu ngạo của đại tiểu thư, không có việc gì lại chặn hắn ở nhà vệ sinh ngăn tại văn phòng đều đi theo, chính là muốn nhìn thấy người hắn dùng để từ chối cô. Đối đãi với phụ nữ có nhất định quan hệ hợp tác, Tống Minh cũng không làm khó quá, gọi bảo vệ mời cô nàng ra ngoài, sau đó cô lại lấy cớ thương lượng công chuyện tiến vào, nói xong liền bắt đầu nổi điên, khiến Tống Minh hận không thể nhanh chóng hoàn thành giấy tờ hợp tác rồi không hợp tác gì nữa, công ty của hắn dù sao quy mô còn nhỏ không giống phía sau đối phương có tài lực chèo chống, có thể tùy ý tiêu tốn thời gian. Vốn đang cảm thấy nếu như Tưởng Duệ không có người cha muốn kết thông gia với hắn kia vẫn có giá trị, hiện tại khiến hắn đối với cái này thật sự là xin miễn thứ cho kẻ bất tài.
Hắn nhìn Chu Phàm, nhờ bàn ăn che giấu, cởi quần cậu ra đưa tay nắn bóp khe mông cậu, thịt đầy đặn khiến Tống Minh tăng cường độ bóp mớ thịt, đột nhiên bị tập kích Chu Phàm chỉ có thể cắn môi không để mình phát ra tiếng rên rỉ. Ngón tay Tống Minh gảy gảy thịt ở cửa huyệt của Chu Phàm ra phía ngoài: “Quả nhiên lại ướt, nhiều người càng hưng phấn sao, nhóc lẳng lơ?”
Tống Minh duỗi ngón tay vào trong miệng Chu Phàm, bảo cậu liếm sạch sẽ dâm thủy của mình, lúc có người đi vào phòng ăn khiến sắc mặt Chu Phàm ửng hồng.
Tống Minh tiếp tục duỗi đầu ngón tay vào trong dâm huyệt, ba ngón tay ở trong dâm huyệt khẩy một lúc sau lại cắm tiếp vào ngón thứ tư, chỉ còn lại một ngón cuối cùng luồn vào lại phí thêm chút sức, dâm huyệt căng đến mức lớn nhất vẫn không thành công luồn vào, Tống Minh đáng tiếc nhìn thoáng qua cũng không yêu cầu thêm, đến nhà vệ sinh rửa tay rồi liền mang Chu Phàm trở lại công ty.
Buổi chiều Tống Minh bận rộn với công việc, nhét Chu Phàm vào dưới bàn làm việc để cậu dựa vào chân ngủ, Chu Phàm cũng ở bên cạnh chân chủ nhân an tâm ngủ.
Chờ Chu Phàm cảm nhận được đế giày của Tống Minh đang trượt trên mặt cậu, ép mở môi gõ hàm răng cậu, Chu Phàm liền tỉnh. Cậu nghe thấy chủ nhân đang cùng trợ lý bàn giao công việc qua điện thoại, không dám quấy rầy chủ nhân làm việc. Tống Minh cảm nhận được Chu Phàm tỉnh lại dùng chân nhấc cầm cậu lên trên đùi, ra hiệu Chu Phàm liếm cho hắn. Chu Phàm nghe lệnh cắn mở khóa quần của Tống Minh ra, gậy thịt lớn lập tức đánh vào mặt của Chu Phàm, phát ra một tiếng ‘ba’. Chu Phàm liếm chất lỏng tràn ra từ quy đầu của gậy thịt lớn rồi hé miệng ngậm gậy thịt lớn vào di chuyển tới lui liếm láp, chân Tống Minh tiếp tục ở trên thân Chu Phàm trượt xuống, giẫm trên hình xăm ở lưng của Chu Phàm.
Tống Minh ngắt máy liền xoay người Chu Phàm lại, để đùi cậu tách ra còn vòng qua ghế của Tống Minh, phần lưng tựa trên đùi Tống Minh, đầu rủ rủ xuống dưới.
Tống Minh vuốt ve hình xăm trên lưng Chu Phàm, gậy thịt lớn không chút lưu tình lập tức cắm đến chỗ sâu nhất của dâm huyệt không hề chú ý cái khác đâm rút mãnh liệt, mỗi một lần đều không chút lưu tình đâm đến chỗ sâu nhất trong thân thể Chu Phàm.
“A. . . Chủ nhân thật lớn. . . Gậy thịt lớn của chủ nhân thao chó cái ti tiện thật thoải mái. . .” Bị va chạm mãnh liệt, Chu Phàm lớn tiếng rên rỉ, đầu cậu đều sắp chạm vào mặt đất. Chu Phàm hoàn toàn quên đi hoàn cảnh hiện tại càn rỡ rên rỉ, thẳng đến khi bên ngoài có tiếng gõ cửa càng lúc càng lớn cậu mới phản ứng lại, cậu lập tức im lặng, muốn từ trên người chủ nhân xuống, trốn dưới bàn. Tống Minh lặp đi lặp lại đánh vào mông cậu một chốc đặt cậu xuống, để toàn bộ thân thể cậu uốn 180° tay chống trên mặt đất, cái mông vừa vặn nhếch lên trên. Tống Minh cắm gậy thịt lớn vào, bị dâm huyệt ngậm lấy rồi ấn chuông bảo người bên ngoài tiến vào. Bàn giao công việc xong liền dùng tư thế này đâm rút, cuối cùng bắn trong dâm huyệt.
Tống Minh nhét đồ lót của Chu Phàm vào chặn tinh dịch, vỗ vỗ cái mông lẳng lơ bảo Chu Phàm đừng để rỉ ra ngoài. Dương vật của Chu Phàm từng giọt từng giọt tinh dịch chảy ra, cao trào bị ép kéo dài vô hạn, trong dâm huyệt ngược lại trực tiếp thoải mái phun ra nước. Tống Minh ghét bỏ nhìn dương vật của Chu Phàm còn đang tí tách rỉ nước, xong khi tan làm đi siêu thị mua cho cậu tả, bảo cậu tự mang vào. Chu Phàm khó xử nhìn tả thuần cotton dành cho trẻ nhỏ dùng chậm chạp không có ý mang vào, cuối cùng trong ánh mắt càng ngày càng không vui của Tống Minh vẫn là khuất phục.
Sau khi về nhà Tống Minh bảo Chu Phàm nằm thẳng dưới đất, cầm một cây roi lông dê roi nhỏ quất vào trước ngực Chu Phàm, mỗi lần đều vừa vặn đánh vào núm vú. Núm vú đáng thương bị quất đỏ bừng, đau đớn do roi lông dê mỏng mang đến nhẹ hơn so với roi bình thường nhưng mang đến càng nhiều hơn chính là cơn ngứa lôi kéo dục vọng, trong cơn đau chồng chất, Chu Phàm rốt sung sướng bắn ra, tinh dịch bị tả hút rồi tràn ra, chảy xuống trên thảm.
Tống Minh rút đồ lót nhét trong hậu huyệt của Chu Phàm, lấy ra một cái đĩa sau bảo Chu Phàm thả lỏng cửa huyệt đem tinh dịch Tống Minh bắn ra trước đó nhỏ trên dĩa, Chu Phàm chủ động kéo đĩa qua quỳ trên mặt đất đem tinh dịch liếm sạch sẽ.
Sau đó, Tống Minh bảo Chu Phàm đi làm cho hắn mấy món điểm tâm ngọt coi như bữa ăn khuya, trở lại phòng ngủ, đi ngủ cũng không giải thích cho cậu chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com