Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

[51-56]

Chương 51: “Hắn là bạn trai con” (Phu phu bị mẹ bắt gian)

Buổi tối mọi người cơm nước xong, Cố Thừa Vọng muốn đưa Diệp Ngôn Tích ra ngoài đi dạo, nhưng đột nhiên bị Cố Thừa Nguyệt gọi lại, “Tiểu Vọng, vào phòng chị một chuyến đã, chị có lời muốn nói với em.”

Thấy Cố Thừa Vọng có chút chần chờ, Diệp Ngôn Tích đẩy hắn một cái, “Đi đi.”

“Vậy Ngôn Tích em chờ anh một chút.”

“Ừ.” Diệp Ngôn Tích ngồi lên sô pha, nhìn Cố Thừa Vọng đi theo Cố Thừa Nguyệt vào phòng.

“Em đang hẹn hò với Tiểu Diệp thật à?” Cố Thừa Nguyệt cũng không có vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng vấn đề.

“Dạ.” Đối với Cố Thừa Vọng mà nói, từ nhỏ không có mẹ, chị trong lòng hắn có lúc giống mẹ vậy, mặc dù sau khi lớn lên hai chị em tương đối ít tâm sự, nhưng Cố Thừa Vọng vẫn rất tôn trọng cô.

“Thật ra lần trước chỉ cảm thấy hai đứa kỳ kỳ rồi. Có phải bạn Tiểu Diệp tưởng chị là bạn gái em cho nên ghen?” Cố Thừa Nguyệt đột nhiên xấu cười xa, dáng vẻ rất vui. Cố Thừa Vọng vốn đang cho là chị sẽ không tiếp nhận nổi, lại không nghĩ rằng cô lại có phản ứng như vầy.

“Lần trước em ấy vì vô tình liếc chị, nên đã tự trách mấy ngày.”

“Ha ha ha, bạn Tiểu Diệp quả nhiên đáng yêu như chị nghĩ.”

“Cho nên chị ơi, chị không ngại hả?”

Cố Thừa Nguyệt thu lại nụ cười, biểu tình nghiêm túc hiếm có, “Thật ra, em cũng biết tình hình nhà mình, bây giờ nữ sinh cũng không có bao nhiêu người nguyện ý đi theo đàn ông sống khổ, trước kia em cũng từng dẫn bạn gái về nhà, kết quả thì sao, còn chưa ở hết một ngày đã nói phải đi về, chị biết gia đình bạn Diệp không đơn giản, nhìn cách mặc và xe cậu ấy chạy cũng biết không cùng một thế giới với chúng ta rồi, nhưng mấy ngày nay ở nhà chúng ta, cậu rất tôn kính trưởng bối, còn làm việc giúp cha, cho dù có một số việc vừa nhìn đã biết cậu ấy trước giờ chưa từng làm, có lúc sẽ còn làm rất vụng về, nhưng chị, cha và anh cả quả thật rất thích cậu ấy.”

Cố Thừa Vọng biết Diệp Ngôn Tích vì để người nhà mình tiếp nhận cậu, đã cố gắng rất nhiều, những việc này hắn đều ghi tạc trong lòng, “Cho nên hy vọng mọi người hiểu vì sao em lại thích em ấy như vậy.”

“Ừ, Tiểu Vọng, chị hoàn toàn không phản đối các em yêu nhau, nhưng nhớ, ngàn vạn lần không nên mưu toan lấy cái gì từ trên người người khác. Như vậy chỉ khiến người xem thường.”

“Chị à em với em ấy yêu nhau căn bản không phải vì tiền, chỉ vì em thích em ấy thôi.”

“Chị biết, chẳng qua chị nhắc nhở em, nhưng chị cũng tin tưởng em trai chị.” Gia đình khác biệt quá lớn, Cố Thừa Nguyệt dĩ nhiên sẽ lo lắng, có điều cô cũng biết thằng em của mình nếu như nhận định chuyện gì đều rất cố chấp, căn bản sẽ không tùy tiện quay đầu, thay vì ngăn cản, không bằng ủng hộ, cứ để hắn đường hoàng đi con đường của mình, dù là sai, cũng là con đường trưởng thành mà hắn phải đi qua, quan trọng nhất là, em trai mình vất vả lắm mới gặp được một người có thể khiến hắn động tâm.

Đây đại khái là những ngày đặc biệt nhất trong đời Diệp Ngôn Tích, không có wifi, không có điều hòa, TV chỉ có mấy kênh, mỗi buổi tối mọi người cùng nhau vây quanh xem thời sự. Ở Diệp gia, mặc dù cái gì đều có, nhưng đã rất lâu không có cảnh người một nhà cùng nhau xem TV, mặc dù cha mẹ mình cũng ân ái, nhưng dù sao có quá nhiều công việc phải làm, vĩnh viễn đều là Diệp Ngôn Tích cùng các người giúp việc chung đụng tương đối nhiều, vô hình, có chút nhớ nhà.

“Sao vậy, xuất thần?”

“Không có gì.”

“Mệt thì tụi mình vào phòng nhé.”

“Không cần.” Diệp Ngôn Tích lắc đầu một cái, ăn trái cây Cố Thừa Vọng đút, lúc này đột nhiên có người gõ cửa.

“Không còn sớm, ai đến thế?” Cố Thừa Nguyệt thấy hơi lạ, trước kia nhà họ cũng không ai tới cửa, Cố Thừa Tân mặc dù cũng có chút nghi ngờ, nhưng cũng không để trong lòng, chờ Cố Thừa Nguyệt mở cửa mới phát hiện bên ngoài là một người phụ nữ lạ mặt, mặc sườn xám dân quốc, vóc người lồi lõm đầy đặn, tóc dài đen nhánh uốn cong, khí chất hoàn toàn tách biệt với hành lang nhỏ hẹp này, “Xin hỏi dì là?”

“Có phải Diệp Ngôn Tích ở đây không?!”

Nghe được giọng của người phụ nữ, Diệp Ngôn Tích tựa lên ngực Cố Thừa Vọng toàn thân cứng đờ, còn không chờ cậu đứng lên, người phụ nữ ngoài cửa cũng đã phá cửa đi vào rồi, lúc này Cố Thừa Nguyệt mới phát hiện phía sau còn có rất nhiều vệ sĩ đi theo.

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?” Không nghĩ tới bà sẽ tìm tới nơi này, Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy đầu kêu ong một tiếng, trống rỗng. Mà nghe được xưng hô này, người Cố gia đều ngẩn ra, trẻ như vậy, lại là mẹ của Tiểu Diệp, hơn nữa khí chất trên người đều khiến cho người ta có cảm giác bị áp bách rất mạnh. Bởi vì bình thường hết sức cưng chiều con trai, ngay cả Diệp Ngôn Tích cũng chưa từng thấy hình dáng này của bà.

Mẹ Diệp nhìn lướt qua căn nhà đơn sơ của Cố gia, khi thấy con trai mình ngồi trong ngực một người đàn ông thì tức giận “Không phải nói muốn ở lại trường học sao? Mẹ tìm tới trường con phát hiện ký túc xá căn bản không có người, tìm giáo sư cũng nói không biết, sau đó mẹ tới biệt thự con tìm cũng không thấy người, biết mẹ lo lắng bao nhiêu không? Cuối cùng đi điều ra camera hành trình trên xe con mới tìm tới nơi này!”

Biết vậy không lái xe mình rồi, Diệp Ngôn Tích yên lặng bĩu môi, “Chẳng qua con chỉ tới nhà bạn chơi mấy ngày.”

“Đây là con tới chơi đó hả? Bây giờ, lập tức, về nhà với mẹ!” Diệp mẫu vừa tỏ ý, một đám vệ sĩ phía sau liền xông tới.

“Chào dì, con là bạn cùng phòng của cậu ấy, Tiểu Diệp chẳng qua là…”

“Tới lượt cậu nói chuyện sao?” Hình ảnh vừa rồi vẫn còn bay lượn trong đầu mẹ Diệp, bà thật sự không dám tin tưởng, con trai khôn khéo của mình lại ngồi trong ngực một nam sinh? Hơn nữa còn là cậu nam sinh đợt con trai mình bị bệnh đã tới nhà nhiều lần?!

“Mẹ, hắn là bạn trai con, sao không thể nói chuyện.”

Diệp Ngôn Tích vừa nói ra, không chỉ mẹ Diệp, các vệ sĩ cũng sửng sốt hồi lâu, thật may còn chuyên nghiệp không có để lộ ánh mắt khiếp sợ gì.

“Con trai, nói bậy bạ mê sảng gì đó, về nhà với mẹ!”

“Con không nói mê sảng, hắn là bạn trai con, con đang chuẩn bị về nhà nói cho ba mẹ.”

Mẹ Diệp hiển nhiên bị kích thích không nhẹ, “Các người còn ngớ ra làm gì?! Lập tức mang thiếu gia về!”

“Con không về!”

“Lần này cũng không do con, có trói cũng phải trói về cho tôi!”

“Vâng.” Vệ sĩ áo đen nghe vậy, vội vàng khống chế Diệp Ngôn Tích, hơi cúi mình chào, “Xin lỗi thiếu gia.”

“Các người buông tôi ra, muốn đi về tôi cũng về cùng Cố Thừa Vọng.”

“Sao con có thể không nghe lời như thế?!” Mẹ Diệp đã bắt đầu giận đến phát run, “Mang về cho tôi!”

Mẹ Diệp nói xong liền xoay người rời đi, vệ sĩ phía sau không dám không vâng lời, chỉ có thể dìu Diệp Ngôn Tích rời đi.

Diệp Ngôn Tích giãy giụa không được, hơn nữa lại sợ thương tổn tới đứa bé trong bụng, chỉ có thể mặc cho bọn họ mang mình đi, Cố Thừa Vọng vừa định xông tới đã bị một đám vệ sĩ cản lại, dưới cơn nóng giận đã đánh nhau, mặc dù khổ người của mình cũng tương đương bọn họ, nhưng đối phương có bốn năm người, Cố Thừa Vọng rõ ràng đánh không lại, thấy em trai mình bị đánh, Cố Thừa Tân dĩ nhiên sẽ ngồi không mặc kệ, cũng xông lên đánh nhau với bọn họ.

Chương 52: Anh muốn nuôi em không (Đuổi theo vợ, cha mẹ dụng tâm lương khổ)

“Các người đừng có động vào hắn!” Diệp Ngôn Tích nghe động tĩnh phía sau cũng đoán được Cố Thừa Vọng đánh nhau với những người đó, lo lắng đến nỗi tim cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Nhưng mẹ Diệp lại làm như không nghe thấy, còn kêu mấy vệ sĩ nhốt cậu vào xe, không cho cậu bất kỳ cơ hội chạy trốn nào.

Sau khi mẹ Diệp lên xe nhìn bụng Diệp Ngôn Tích một cái, tựa hồ như có điều suy nghĩ, sắc mặt ác liệt vừa rồi dần dần thu vào, “Thả thiếu gia ra đi.”

“Ừ.”

Diệp Ngôn Tích vừa được buông ra dĩ nhiên bắt đầu không đứng đắn, nhưng lúc xe đang chạy cậu cũng không kéo cửa xe, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi về vị trí, “Đừng để người của mẹ tổn thương hắn!”

“Ngôn Ngôn…”

“Nếu như mẹ còn coi con là con trai của mẹ, hãy kêu những người đó thả hắn ra.”

Không nghĩ tới con trai mình sẽ cố chấp như vậy, mẹ Diệp chỉ có thể truyền lời xuống, dù sao bây giờ người đã bị mình mang lên xe, cũng không sợ những người đó đuổi theo nữa.

Trải qua một trận ồn ào, Cố gia nhất thời rối loạn, song phương trên mặt cũng bầm dập, thừa dịp anh mình kéo những vệ sĩ kia, Cố Thừa Vọng không để ý vết thương trên người, lấy chìa khóa trên bàn xông ra ngoài, mẹ Diệp bảo tài xế lái xe tới, chờ Cố Thừa Vọng xuống lầu người đã đi được một lúc rồi, lo lắng Diệp Ngôn Tích sẽ bị người nhà trách phạt, Cố Thừa Vọng cũng không có biện pháp suy nghĩ nhiều, nhảy lên xe máy của anh minh, đội mũ bảo hiểm lên, nổ máy, xe nổ một tiếng bay vùn vụt đi.

Bởi vì tốc độ rất nhanh, bên tai Cố Thừa Vọng chỉ có tiếng gió gào thét, cơ bắp trên cánh tay bởi vì khẩn trương mà căng cứng, cau mày, phong cảnh ven đường đều đã không còn trong mắt, chỉ biết là đám người nhanh chóng thoáng qua, đèn đường trong thành phố nhanh như tia chớp, vốn dĩ chỉ là xe máy thông thường gắng gượng bị Cố Thừa Vọng lái ra cảm giác đua xe, mặc dù nhà không có tiền mua xe thi bằng lái, nhưng từ cấp hai Cố Thừa Vọng đã đi theo anh học lái xe máy rồi, bởi vì không có bằng lái xe, cũng cơ bản chưa từng lái xe, hôm nay quả thực bất đắc dĩ, hắn phải lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nhà Diệp Ngôn Tích, suy nghĩ như vậy, Cố Thừa Vọng lần nữa gia tăng mã lực.

Sau khi Diệp Ngôn Tích về nhà trực tiếp bị mang vào thư phòng, mẹ Diệp cho vệ sĩ lui ra, mà lão đầu tử đã sớm chờ ở đó, xem ra đã biết chuyện của mình.

Vốn còn muốn tìm một cơ hội thích hợp nói với bọn họ, giờ thấy tình hình như vậy, Diệp Ngôn Tích cũng không có ý định che giấu thêm bữa, dứt khoát thẳng thắn hết thảy.

“Ba, con nghĩ ba cũng biết, con với Cố Thừa Vọng đang yêu nhau.”

“Rầm!” Ba Diệp vỗ lên bàn, “Con phản rồi! Hắn là nam!”

“Thật ra con chẳng qua chỉ gặp được một người mình thích, không liên quan đến giới thích.”

Nghe được lời của con, chân mày của ba Diệp cũng sắp giận đến nhảy lên, “Nhưng con là con trai duy nhất của Diệp Viễn này!”

“Cho dù con có cùng hắn yêu đương, con vẫn là con trai của ba.”

Mẹ Diệp lập tức ướt hốc mắt, cùng dáng vẻ bên ngoài vừa rồi tưởng như hai người, “Ngôn Ngôn con có biết như vậy là vi phạm luân lý đạo đức, đồi phong bại tục hay không.”

“Mẹ, bây giờ đã niên đại gì rồi, sao còn bảo thủ hơn bác Cố nữa vậy? Hay là mẹ cảm thấy sau này con có thể lấy vợ sinh con? Biết rất rõ thân thể con như vậy, cưới phụ nữ cũng chỉ vì thể diện cho Diệp gia, nhưng cả đời con cũng sẽ không hạnh phúc.”

“Cho dù không liên quan tới giới tính, nhưng sao con biết hắn không phải là vì tiền mới tiếp cận con?!”

“Vậy thì sao chứ, con tình nguyện.” Không nghĩ tới ba sẽ nói lời như vậy, trong lòng Diệp Ngôn Tích dĩ nhiên căm giận không thôi, nhưng cậu tin tưởng Cố Thừa Vọng không phải người như vậy, chung ký túc xá hai năm, tựa hồ ngay cả nhà mình làm gì rốt cuộc có bao nhiêu tiền hắn cũng không biết, chớ nói chi là đạt lợi ích gì từ trên người mình, hơn nữa, cho tới nay toàn bị mình khi dễ, làm được cơm lên được giường, nếu Cố Thừa Vọng bằng lòng, Diệp Ngôn Tích căn bản không ngại “bao dưỡng” hắn. Lúc thích một người, dù rất mù quáng, nhưng vẫn nguyện ý vì hắn vào nơi dầu sôi lửa bỏng.

Nghe con trai nói như vậy, mẹ Diệp bên cạnh vừa tức vừa khổ sở, “Ngôn Ngôn con có biết con đang nói cái gì không?”

“Bây giờ con rất tỉnh táo.”

“Vậy thì nhìn xem con không có tiền hắn còn muốn con hay không!!” Ba Diệp lần nữa vỗ bàn, Diệp Ngôn Tích đại khái cũng biết lão đầu tử có ý gì, trích đoạn cẩu huyết này cũng xem không ít trong phim truyền hình, cho nên dứt khoát tự lấy ví tiền thẻ ngân hàng để lên bàn.

“Đây, ba mẹ nhìn xem còn thiếu cái gì.”

“Bộ tưởng để lại thẻ ngân hàng ví tiền là được rồi sao, chìa khóa biệt thự chìa khóa xe toàn bộ đều để lại, sau này không cho phép về lại Diệp gia cũng không thể dùng bất kỳ đồ gì Diệp gia cho con.”

Tựa hồ không nghĩ tới chồng mình lại chơi lớn như vậy, Diệp mẫu lại có chút mềm lòng, mặc dù rất giận vì chuyện con trai và Cố Thừa Vọng yêu nhau, nhưng dù sao Diệp Ngôn Tích là con ruột của họ, cũng không thể nhẫn tâm như vậy, “Lão Diệp, dạy con một chút là được, không cần phải…”

“Đều là bà trước kia quá cưng chiều nó, bây giờ nó mới có thể tạo phản như vậy!”

“Ba mẹ không cần cãi nhau, con đồng ý, chỉ cần ba nguyện ý tác thành cho chúng con.” Diệp Ngôn Tích lấy ra tất cả mọi thứ của mình, ra dáng chẳng cần gì cả, nhưng có chút đáng tiếc, chắc sau này cậu thật sự không nuôi nổi Cố Thừa Vọng rồi.

“Ngôn Tích!” Ngay vào lúc này, Diệp Ngôn Tích đột nhiên nghe thấy dưới lầu có tiếng hô to, âm thanh đó mình không thể quen thuộc hơn nữa.

Sao hắn lại tới?! Diệp Ngôn Tích vạn phần kinh ngạc, nhà mình và nhà Cố Thừa Vọng cách nhau quá xa, cho dù lái xe cũng phải cần một khoảng thời gian, Cố gia đón xe không tiện, hắn lại không có công cụ giao thông, chờ đi xuống lầu mới phát hiện phía sau còn Lê Ngự Hành và Hạ Hàm, khó trách xông vào Diệp gia cũng không có ai dám cản.

“Em không có sao chứ?” Thấy trên người Diệp Ngôn Tích không có dấu vết bị người nhà trách phạt, Cố Thừa Vọng mới thở phào nhẹ nhõm, hắn còn cố ý gọi điện thoại thông báo cho Lê Ngự Hành, chính là muốn nhìn xem vào thời khắc mấu chốt có thể giúp bọn họ không.

“Em không sao, đi thôi.”

“Đi?”

“Ừ, cùng anh về nhà, muốn nuôi em không.”

“Nuôi.” Cố Thừa Vọng mặc dù không hiểu gì hết, nhưng vẫn không chút nghĩ ngợi nói ra chữ này, Diệp Ngôn Tích bật cười từ trong thâm tâm, “Chúng ta đi thôi.”

“Lão Diệp, như vậy được không?”

“Không sao, không như vậy sao nhìn ra được con heo ủi cải trắng nhà mình có phải đáng để phó thác hay không.”

“Nhưng… bây giờ Ngôn Ngôn còn ôm bầu, em lo lắng…” Mẹ Diệp vừa nghĩ tới Diệp Ngôn Tích tiếp theo phải ăn khổ, nước mắt lại bắt đầu đảo quanh trong mắt, nghiêm nghị ban đầu thật ra đều là cố gắng ngụy trang, từ trước đến giờ cưng chiều con trai bà đâu nỡ hung dữ như vậy, mà lần này Diệp Ngôn Tích cũng cố chấp bất ngờ, lại trực tiếp không có đồng nào trong người cùng người đàn ông kia rời đi, mặc dù là bị bọn họ ép, trong lòng mẹ Diệp khó tránh khỏi lại có chút khó chịu.

“Yên tâm.” Ba Diệp vỗ vỗ tay bà, “Anh có phái người âm thầm đi theo.”

Chương 53: Chú dì sẽ không kêu nó bỏ đứa nhỏ (Ngọt ~ Dựng phu được chiếu cố)

“Anh chạy cái này tới?”

“Ừ.”

Diệp Ngôn Tích tò mò nhìn xe máy, “Nếu như là cái kiểu rất ngầu cũng được đi, kiểu này cũng quá quê mùa rồi.”

“Kiểu quê mùa chồng em cũng có thể lái rất ngầu.” Cố Thừa Vọng cẩn thận ôm Diệp Ngôn Tích lên xe, như lúc mình chạy xe đạp vậy, rất sợ cậu ngồi không thoải mái.

Sau khi Diệp Ngôn Tích ngồi yên rồi, Cố Thừa Vọng đột nhiên ôm lấy cậu, nhẹ nhàng dụi lỗ tai cậu, “Cục cưng, có hối hận không.”

Cứ đi theo mình như vậy, không có xe không có nhà, trước khi tốt nghiệp chỉ có thể ở ký túc xá đi xe đạp, Cố Thừa Vọng cũng không nghĩ tới Diệp Ngôn Tích sẽ kiên quyết như vậy, càng cảm động càng làm cho hắn hạ quyết tâm sau này phải càng cố gắng, “Mặc kệ thế nào, anh sẽ cố hết sức, không để em và con theo anh chịu khổ.”

“Đồ ngốc, hối hận cái gì, đừng nói như kiểu chúng ta ư giống như phải ra ngoài ăn xin vậy, giống như anh nói, dầu gì cũng là sinh viên xuất sắc, bằng bản lĩnh của mình chúng ta ra ngoài nhất định có thể tìm được công việc tốt.”

Cố Thừa Vọng cười xoa đầu cậu, “Nói đúng.”

Trong phòng khách Diệp gia, Lê Ngự Hành và Hạ Hàm cũng không rời đi, mà là bị vợ chồng Diệp thị kêu vào thư phòng.

“Chú dì.”

“Tiểu Hàm, Ngự Hành. Chuyện của đứa nó, có phải các con đã sớm biết rồi không.”

“Dạ.” Lê Ngự Hành gật đầu một cái, hôm nay nhận được điện thoại của Cố Thừa Vọng, nói là chuyện của bọn họ bị mẹ Diệp biết, Lê Ngự Hành lập tức kêu Hạ Hàm cùng tới, vốn tưởng rằng chuyện sẽ không dễ giải quyết, lại không nghĩ rằng bác trai lại đồng ý cho Tiểu Diệp rời đi, mặc dù điều kiện rất hà khắc, nhưng người thông minh như anh sao lại không biết chú Diệp nghĩ gì, Diệp gia chỉ có một đứa con thôi, cho dù mắc lỗi lớn thế nào đi nữa, cũng sẽ không để Tiểu Ngôn đoạn tuyệt quan hệ với Diệp gia.

Diệp Viễn thở dài, “Là thằng bé Ngôn Tích không cho các con nói phải không.”

Nếu không phải cậu đột nhiên nói kỳ nghỉ không về, Diệp Viễn cũng sẽ không phái người theo dõi, kết quả thấy cậu cùng một nam sinh dọn vào biệt thự của mình, thậm chí còn phát hiện cậu có bầu, Diệp Viễn giận tím mắt, mới muốn bắt người về tra hỏi một phen, nếu không phải vợ ở bên cạnh kéo mình lại, cuối cùng hai người cũng bình tĩnh lại, một người tức giận cũng không cứu vãn được cái gì, điều ông và vợ lo lắng nhất chính là thằng bé này bị lừa gạt. Lúc kêu những người theo dõi quay về chờ nghĩ rõ rồi chuẩn bị kêu con trai và nam sinh kia về, lại phát hiện trong biệt thự căn bản không có người, ký túc xá cũng trống trơn như không, điện thoại mấy ngày cũng không gọi được, Diệp mẫu lập tức hoảng hồn, nhớ tới sự kiện mười mấy năm trước, lại sợ không thôi, cho nên mới gấp đến độ trực tiếp dẫn theo hộ vệ tự mình đi tìm người, chờ khi thấy con trai bảo bối của mình ở nhà Cố Thừa Vọng, tảng đá lớn trong lòng mẹ Diệp mới được coi là rơi xuống đất, nhưng sau đó lại càng nghĩ càng tức, cho nên ở Cố gia phản ứng mới có hơi quá khích, bởi vì quá lo lắng.

“Chuyện mang thai các con cũng biết phải không, là Tiểu Hàm làm kiểm tra cho nó?”

“Dạ. Chú, Tiểu Ngôn sở dĩ giấu giếm chuyện này là vì sợ chú dì sẽ không đồng ý…”

“Thật ra thì nó muốn giữ lại đứa bé này chú dì chưa chắc sẽ không đồng ý.”

Mẹ Diệp vừa nói xong, Lê Ngự Hành cũng có mấy phần bất ngờ.

“Dì, ý dì là?”

“Dì với chú Diệp các con có một đứa con là Ngôn Ngôn thôi, hơn nữa bởi vì tình huống thân thể của nó, cũng lo lắng tương lai có thể truyền huyết mạch Diệp gia hay không, bây giờ Tiểu Diệp có thể mang thai, vô luận như thế nào, đó cũng là cháu của chú dì, dì và lão Diệp không thể nào kêu nó bỏ, chẳng qua là tính tình thằng bé này quá bướng, từ nhỏ lòng tự ái lại mạnh, vừa nãy đến lúc rời đi cũng không thẳng thắn chuyện mang thai với chú dì.” Diệp mẫu vừa nói vừa thương cảm, mặc dù chuyện yêu đàn ông ban đầu cảm thấy rất khiếp sợ, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp nhận, chuyện vợ chồng Lê Diễm cha Lê Ngự Hành bọn họ cũng biết, người yêu của hắn cũng là người song tính, sinh được mấy đứa cũng rất thông minh ưu tú, Lê Ngự Hành càng không cần phải nói, bây giờ đã tiếp nhận công ty của ba anh và công việc trong hắc đạo, vợ chồng bọn họ đều thích anh.

Nhưng bà và Diệp Viễn giận Diệp Ngôn Tích cứ thích làm theo ý mình, chẳng những giấu bọn họ chuyện này, thậm chí còn nói dối, hơn nữa gia cảnh của Cố Thừa Vọng không ra sao, dĩ nhiên khiến vợ chồng Diệp thị có chút thất vọng, cũng cảm thấy dù con trai mình muốn tìm một người đàn ông, cũng nên tìm người môn đăng hộ đối, chẳng qua bây giờ đứa nhỏ cũng mang bầu, gạo sống nấu thành cơm chín rồi, hai người cũng không muốn chia cách đôi trẻ, chỉ cần chắc chắn người kia thật lòng với con trai mình, bọn họ có thể cân nhắc đồng ý chuyện này.

Biết chuyện quả nhiên không khác với suy nghĩ của mình, Lê Ngự Hành cũng yên lòng một ít, “Dì không cần lo lắng, sức khỏe của Tiểu Ngôn con sẽ kêu Hàm Hàm chú ý, sẽ không để em ấy có gì chuyện.”

“Được, vậy thì khổ cực cho các con.” Câu nói của Diệp Viễn giống như một viên thuốc an thần, nhìn như lơ đãng thật ra chẳng những đón nhận chuyện Diệp Ngôn Tích mang thai, còn kêu bọn họ chăm sóc kỹ vị dựng phu này, nhưng dáng vẻ chắc ăn không bao lâu nữa chuyện vui này có thể thành rồi.

“Tiểu Diệp, ăn nhiều thịt một chút, đây là lạp xưởng nhà mình làm.”

“Được, con cám ơn bác Tạ.” Diệp Ngôn Tích nhìn chén mình bị chất đầy thịt, cả người cũng sáng rỡ, dù sao không có chuyện gì là hạnh phúc hơn ăn thịt, hơn nữa người nhà của Cố Thừa Vọng biết cậu mang thai cũng không có xem cậu là quái vật, hơn nữa càng tỉ mỉ chiếu cố cậu.

“Thời tiết nóng như vậy, nếu không cha kêu người gắn máy điều hòa trong phòng các con nhé.” Cha Cố giả vờ thảnh thơi hỏi Cố Thừa Vọng, nhưng đũa trên tay Diệp Ngôn Tích lại thiếu chút nữa rớt xuống.

“Bác trai, không cần, thật ra thì… cũng không nóng lắm.” Biết cha Cố là vì sợ mình nóng quá không quen mới có suy nghĩ này, nhà bọn họ nhiều năm rồi đều dựa vào quạt gió vượt qua mùa hè, bây giờ Diệp Ngôn Tích không có chỗ đi, chỉ có thể ở lại Cố gia, vốn dĩ đã cho mọi người thêm phiền toái, ai ngờ tới bác trai còn lo nghĩ cho mình như vậy.

“Đợt trước không phải còn đá hư quạt máy sao, khăn trải giường đều bị ướt mồ hôi còn nói không nóng.”

Diệp Ngôn Tích không dám nói đó không phải là ra mồ hôi, mà là kiệt tác buổi tối của hai đứa… Nhưng quá xấu hổ không nói ra được, chỉ có thể vùi đầu ăn cơm.

“Bà xã, thật không gắn máy điều hòa thật sao?” Buổi tối lúc bò lên giường, Cố Thừa Vọng vẫn hỏi lại một lần, thật ra hắn cũng là đồng ý, chủ yếu là bây giờ bụng Diệp Ngôn Tích càng ngày càng lớn, có lúc một ngày đổ mồ hôi sẽ làm ướt mấy bộ quần áo, nhưng cậu vẫn như không có chuyện gì, Cố Thừa Vọng thương yêu không dứt.

“Không cần.” Diệp Ngôn Tích lắc đầu, “Bây giờ là Đại Thử* đương nhiên là nóng rồi, qua thời gian này là tốt. Quả thực không được thì về ký túc xá ở cũng được.”

*Đại Thử: khoảng 22-24/7 – thời gian nóng nhất TQ

Cố Thừa Vọng ôm người vào trong ngực, “Biết em không nỡ để cha anh tiêu tiền, đồ ngốc này. Sao cảm thấy để em đi theo anh chịu khổ thế này.”

“Anh mới là đồ ngốc ấy.” Diệp Ngôn Tích vỗ lưng Cố Thừa Vọng, mặc dù hai người ôm nhau sẽ càng thêm nóng, nhưng Diệp Ngôn Tích vẫn không muốn buông.

Ngày hôm sau lúc Cố Thừa Vọng mở mắt, chỉ thấy đầu giường để một tờ giấy, viết: “I will part with anything for you but you.” (Em sẽ cho anh bất cứ thứ gì ngoài anh)

Cố Thừa Vọng nắm chặt tờ giấy trong tay thấp giọng cười nhẹ một tiếng, đứa ngốc.

Chương 54: Lại bị hút đầu vú đến cao trào (Phun sữa, dùng sữa bắn mặt chồng)

Lần đầu tiên Diệp Ngôn Tích tới nhà mua toàn là đồ bổ, cha Cố đều dùng lên người cậu, mỗi ngày dùng các loại đồ bổ quý giá hầu hạ, hơn nữa kèm theo Cố Thừa Vọng không buồn không ăn thịt, Diệp Ngôn Tích cũng so với trước kia còn tỏa sáng hồng hào hơn nhiều.

Bởi vì ở nhà quá nhiều người, cũng có một ít chuyện không tiện, hơn nữa quả thật quá nóng, Cố Thừa Vọng cuối cùng vẫn quyết định mang Diệp Ngôn Tích về trường. Biết bọn họ phải đi, cha Cố dặn dò Cố Thừa Vọng một lúc lâu, còn đem tất cả nguyên liệu nấu ăn tốt trong nhà cho bọn họ bỏ túi mang theo, nhận lấy bao lớn bao nhỏ trong tay cha Cố, Diệp Ngôn Tích ê mũi, nghĩ tới ở nhà dù ăn sơn trân hải vị cậu cũng không cảm thấy có gì, mà ở Cố gia ngày nào cũng ăn những món bình thường nhất, cậu lại cảm thấy thật ngon miệng làm sao.

Trải qua khoảng thời gian sống chung Diệp Ngôn Tích mới biết, chút tiền học bổng đó đối với cậu mà nói có lẽ không là gì, mình có thể mua một chiếc điện thoại mới nhất là tiêu sạch, còn đối với Cố Thừa Vọng mà nói, đó lại là là một năm tiền sinh hoạt, khó trách hắn xem trọng như vậy. Diệp Ngôn Tích không khỏi cảm thấy xấu hổ vì hành động ngây thơ trước đây của mình.

“Em mới nhớ, ngay cả học phí, tiền sinh hoạt, cái gì em cũng không có.”

Nhìn Diệp Ngôn Tích mặt đầy mất mát, Cố Thừa Vọng cười ôm lấy cậu, “Không phải còn có anh sao? Anh nuôi em.”

“Nhưng mà…”

“Anh cái gì cũng không có, em nguyện ý bên anh, chẳng lẽ anh sẽ bởi vì em cái gì cũng không có mà từ bỏ em sao?” Cố Thừa Vọng hiểu sâu sắc cảm giác thất bài này, vô luận là bất kỳ ai thuộc vị trí nào, cũng sẽ không tự chủ sinh ra cảm giác này, không phải tự ti, chỉ là vì thích đối phương, cho nên cảm thấy vô lực, nhưng cũng là vì thích, cho nên cũng sẽ bắt mình càng tiến bộ.

“Vậy chắc anh phải phục vụ bản thiếu gia và thằng nhóc con nhà anh cho tốt đó.”

“Vâng, Diệp thiếu gia.” Cố Thừa Vọng cười nói, đây mới là Diệp Ngôn Tích hắn thích, vô luận lúc nào, đều phải kiêu ngạo như vậy mới đúng.

Về ký túc xá rốt cuộc lại là thế giới hai người, Diệp Ngôn Tích cảm thấy thiên tính của mình đều được giải phóng.

“Nóng quá, em có thể không mặc quần lót không…”

“Bà xã bộ em muốn lúc nào cũng cám dỗ anh hả?”

Diệp Ngôn Tích liếc xéo, tại sao cậu lại muốn được người này đồng ý, dù sao mình không thích mặc quần lót, hơn nữa gần đây phía dưới cứ nước chảy, khiến cậu càng khó chịu hơn trước kia. Cho nên cũng không để ý Cố Thừa Vọng còn ở phía sau nhìn, Diệp Ngôn Tích liền cởi quần lót.

“Cục cưng, dứt khoát cũng cởi phía trên luôn đi, anh thích xem dáng vẻ em khỏa thân.”

“Cút.”

“Cút đi đâu, trong cơ thể em hả?”

Quả nhiên từ sau khi chơi cái trò đá lạnh rất vô lương kia, người này càng ngày càng ác ôn.

Bây giờ ký túc xá không có người ngoài, thật ra Cố Thừa Vọng cũng không ngại Diệp Ngôn Tích trần truồng, dù sao rèm cửa sổ cũng hạ rồi, ký túc xá có trữ đồ ăn, hai người ngay cả cửa cũng không cần ra, trước khi quay lại học, còn có thể hưởng thụ một khoảng thời gian thích ý mà phóng túng, tự nhiên phải nắm chặt cơ hội.

“Sửa cũng chảy, còn mặc áo làm cái gì, hửm?” Cố Thừa Vọng từ phía sau ôm lấy Diệp Ngôn Tích, một tay sờ lên ngực cậu, chẳng qua chỉ xoa đầu vú đã có sữa từ trong áo rỉ ra.

Trước kia bởi vì thể chất Diệp Ngôn Tích sinh sữa rất sớm, nhưng mỗi lần cũng không nhiều quá, mà khoảng thời gian này rõ ràng cảm thấy ngực căng còn hơn trước kia nhiều, căn bản không chịu nổi Cố Thừa Vọng trêu đùa, bị hắn bóp mấy cái sữa đã chảy tới cái bụng gồ lên, sau đó xuôi dòng đến bắp đùi. Cố Thừa Vọng dứt khoát ngồi xổm xuống, từ dưới đi lên bắt đầu liếm.

“A… nhột lắm… anh đừng dùng đầu lưỡi…” Diệp Ngôn Tích bây giờ mới hối hận mình không có mặc quần lót, bởi vì bị kích thích chẳng những phía trên chảy nước, ngay cả tiểu huyệt của mình cũng nước không ngừng chảy, thậm chí cùng sữa trộn lẫn với nhau.

“Bé dâm đãng, nơi này nước cũng có thể chảy xuống, còn nói không muốn?”

Cố Thừa Vọng cố ý không liếm hoa thần của Diệp Ngôn Tích, mà là từ bắp đùi thẳng đến bụng, sau khi cởi áo Diệp Ngôn Tích, Cố Thừa Vọng vừa hôn bụng Diệp Ngôn Tích, một tay nắn bóp đầu vú của cậu, Diệp Ngôn Tích bị vuốt ve đến toàn thân run rẩy, sữa không bị trở ngại, trực tiếp xì ra.

“A a a! Lại muốn phun ra ngoài!” Còn chưa đẩy đầu Cố Thừa Vọng ra, sữa đã trực tiếp phun lên mặt hắn.

Cố Thừa Vọng ngẩng đầu lên chỉ cảm thấy trên mặt nóng bừng, mùi sữa thơm nồng nặc quanh quẩn trong mũi, sữa phun lên gương mặt từ từ chảy xuống khóe miệng của mình, chất lỏng màu trắng đục nhìn còn muốn khiến người xấu hổ hơn là tinh dịch, Diệp Ngôn Tích khó hiểu có cảm giác dùng sữa bắn đầy mặt người, ngượng ngùng đến nỗi không đất dung thân.

Thế mà nam nhân trước mắt còn muốn lè lưỡi liếm sữa chảy trên khóe miệng, sau đó cười dâm với mình, “Bảo bối em bắn thật là nhiều.”

“Ưm ưm… Anh đừng nhìn em như vậy… lau đi…” Diệp Ngôn Tích đỏ mặt muốn đẩy hắn ra, Cố Thừa Vọng lại không định đứng lên.

“Không cần lau, đều là mùi sữa thơm của em, anh rất thích.” Vừa nói vừa tiếp tục vuốt ve.

“A a… Không muốn xoa nữa! Sẽ phun ra nữa! A ha…”

“Giúp ngươi lấy sữa bên trong ra, buổi tối lúc ngủ cũng sẽ không còn trướng nữa, mấy ngày nay thật ra đều tràn sữa đúng không.”

Đây cũng là nguyên nhân Cố Thừa Vọng đưa Diệp Ngôn Tích về ký túc xá, mấy ngày nay Diệp Ngôn Tích bắt đầu thường xuyên ra sữa, mùa hè áo mỏng, hắn cũng không muốn để cho những người khác trong nhà thấy hình dáng vợ mình chảy sữa, hơn nữa buổi tối có người, hai người cũng không dám làm quá càn rỡ, Diệp Ngôn Tích đều rất ẩn nhẫn, bây giờ trong ký túc xá chỉ có bọn họ, rốt cuộc không cần khắc chế nữa.

“A… Không được! Bị bóp càng trướng rồi! Ưm a…”

“Muốn ông xã giúp em ngậm không?”

“Muốn… A a a… Thật khó chịu… ông xã…” Diệp Ngôn Tích giãy dụa eo muốn cọ xát Cố Thừa Vọng, nhưng bởi vì đối phương giờ đang ngồi, chỉ có thể dùng bụng cọ lên mặt hắn, “Nhanh lên một chút giúp em một tay…”

Ông xã đã gọi, Cố Thừa Vọng tự nhiên phải phục vụ tốt bảo bối nhà mình, cho nên như nguyện đứng dậy ngậm đầu vú sắp phun ra sữa của cậu, quả nhiên lập tức có một dòng nước bắn vào miệng mình.

“A! Đừng hút! A a a… Thật sướng!” Lúc một bên vú phun bị Cố Thừa Vọng dùng sức bú, Diệp Ngôn Tích run một cái, dùng sức kéo tóc Cố Thừa Vọng, phía dưới cũng đi theo phun ra nước.

“Hừm.” Cố Thừa Vọng không thể tin chà xát hoa huyệt của Diệp Ngôn Tích, quả nhiên ướt chèm nhẹp, “Bảo bối, chẳng qua chỉ mút đầu vú en, mà lại cao trào.”

“Đừng nói nữa! A ha…!” Tay Diệp Ngôn Tích đánh lên người Cố Thừa Vọng giống như bông vải vậy căn bản không có lực, hoa huyệt bên dưới vẫn còn đang giật giật run rẩy, dưới tình huống không có bất kỳ vật gì cắm vào thậm chí vuốt ve, bị hút đầu vú hút đến cao trào vẫn là lần đầu tiên.

Chương 55: Bé ngoan, chồng sao nỡ đụ chết em (Kích H bụng bự phun sữa play, cuộc sống ký túc xá dâm loạn, vừa đụ vừa lên thang lầu)

Cố Thừa Vọng từ ngực Diệp Ngôn Tích liếm ra sau lưng, tay phải đi vòng qua trước mặt nâng bụng của cậu, tay còn lại xoa mông của Diệp Ngôn Tích, gậy thịt ở bên ngoài đâm đâm, lông mu đen rậm cạ cái mông trắng nõn của Diệp Ngôn Tích đến đỏ bừng, trong kẽ mông tất cả đều là nước dâm ướt nhẹp.

“A… Ngứa quá… Dương vật cọ thật nóng…”

“Muốn dương vật bự đi vào đụ em không?”

“Ưm ưm… Muốn… mau vào!” Diệp Ngôn Tích đói khát khó nhịn giãy dụa cơ thể, gió lạnh từ máy điều hòa thổi ngay vị trí của họ, cậu đã cởi hết quần áo chỉ cảm thấy lạnh, mà hai cây gậy to đặt ở mông mình lại nóng bỏng không dứt, khiến trái tim Diệp Ngôn Tích cũng biến thành nóng bỏng.

“Bảo bối, huyệt dâm của em thật đói khát.” Cố Thừa Vọng một tay từ từ đẩy mông Diệp Ngôn Tích ra, nước dâm lập tức nhỏ lên gậy sắt nóng bỏng, Cố Thừa Vọng nắm hai cự điểu của mình tuốt mấy cái, lần này không cắm hoa huyệt trước, mà là cắm gậy thịt phía trước của mình vào hậu huyệt của Diệp Ngôn Tích.

“A a a… Dương vật phía trước đụ mở lỗ đít! Thật là lớn a a!” Lúc bị cắm vào hậu môn của Diệp Ngôn Tích co thắt mấy cái, có cảm giác vừa đau vừa trướng, cắn chặt cự vật xâm lấn, bài tiết dịch không mãnh liệt như huyệt đằng trước, nhưng cơ hồ kẹp Cố Thừa Vọng đổ mồ hôi.

“Đồ dâm đãng, không nhìn em cũng biết ông xã dùng dùng dương vật đằng trước hả.” Cố Thừa Vọng vừa đánh mông to trắng như tuyết Diệp Ngôn Tích kêu cậu thả lỏng, vừa dùng lực cắm đến cùng, nhưng vì mang thai, lúc cắm quá sâu ngay cả hậu huyệt cũng sẽ có cảm giác bị trở ngại, tựa như nữa đi vào nữa sẽ đụng phải bảo bảo.

“A a dĩ nhiên biết… Cái mông muốn nứt ra… hức hức…” Bị làm nhiều lần như vậy, Diệp Ngôn Tích sao có thể còn không phân biệt được cảm giác hai gậy thịt của chồng mình.

“Hai ngày nay không làm, lại chặt rồi.” Hai ngón tay của Cố Thừa Vọng xoa hoa huyệt của Diệp Ngôn Tích, một cái tay bấu vào eo cậu, bắt đầu rút ra cắm vào.

“A… Trước mặt không muốn xoa… Muốn phun nước hức hức hức…” Diệp Ngôn Tích từ từ quen với cự vật trong hậu huyệt, khoái cảm không ngừng từ cuối cùng tràn đến thần kinh não, đối phương di chuyển rút ra cắm vào, huyệt trước lại bị bóp vừa tê vừa nhột, một lần ra nước, khiến Diệp Ngôn Tích muốn kẹp chặt chân phá tan cơn ngứa này.

“Âm hạch của em lại trướng rồi, rất sướng hả bảo bối.”

“Không cần… Khốn kiếp… A a…”

“Hừm, bà xã, lại mắng anh khốn kiếp à.” Cố Thừa Vọng cúi đầu ngậm thùy tai của cậu, người dưới thân lập tức không còn sức mắng người, chỉ còn lại rên rỉ và thở dốc.

“A… Ông xã… không được… chân mềm rồi… ưm a… Chúng ta lên giường…”

“Được.”

“Anh… buông em ra trước…”

“Giường ở bên kia, thôi thì vừa đụ vừa đi nha.” Nói xong Cố Thừa Vọng ôm cậu đứng lên, gậy thịt to cứng còn cắm bên trong, mỗi đi một bước cũng sinh ra khoái cảm mãnh liệt, Diệp Ngôn Tích cảm thấy mình đi đứng cũng không nghe sai sử, hoàn toàn bị Cố Thừa Vọng đẩy tới cầu thang.

“Thế này… sao đi lên được…a ha!”

“Nắm tay vịn bên cạnh, anh dẫn em đi lên.”

“A… Không được… em không lên nổi!” Diệp Ngôn Tích một tay chống thành giường, sau huyệt cắm gậy thịt đằng trước của Cố Thừa Vọng, căn bản bước chân ra được, mỗi lần bị cắm vào bắp đùi cũng như nhũn ra, cảm giác lúc nào cũng sẽ ngã lên người phía sau.

“Có thể, vợ à, nâng đùi phải trước, đúng rồi.” Cố Thừa Vọng hướng dẫn người trong ngực, lúc cậu nâng một chân bước lên bậc thang, mình cũng để chân lên theo, còn cẩn thận lấy tay bảo vệ giá sắt bên cạnh, sợ đụng trúng bụng cậu.

Diệp Ngôn Tích thành công đem đùi phải bước lên bậc thang mới nâng chân trái lên, mà lúc này gậy thịt bởi vì động tác của mình mà trượt ra ngoài, ma sát vách thịt quá mẫn cảm, kéo ra toàn là dịch nhờn, làm hai chân Diệp Ngôn Tích đều đang run rẩy.

“Ưm a… Ngứa quá… Đi ra ngoài… A!” Đến khi chỉ còn lại cá quy đầu kẹt bên trong, Cố Thừa Vọng cũng đạp lên theo, ngay khi gậy thịt rút ra lại lần nữa cắm lút cán.

“A a a a!!” Bị đâm tới bắn sữa ra ngoài, Diệp Ngôn Tích lảo đảo một cái, thiếu chút nữa quỳ lên cầu thang, thật may Cố Thừa Vọng kịp thời ôm lấy cậu, hơn nữa mình cũng nắm chặt bên cạnh tay vịn bên cạnh, cho nên không có ngã xuống, nhưng cơ thể lại co rút đến mức không cách nào nhúc nhích, quá mức kích thích, Diệp Ngôn Tích ngước đầu, mồ hôi và nước mắt cùng chảy xuống, sắc mặt đỏ ửng, chỉ có thể dán chặt người phía sau, giọng tràn đầy hờn dỗi, “Anh muốn đụ chết em sao!”

“Anh sai rồi, bé ngoan, sao chồng nỡ đụ chết em chứ.”

Douma thính như vậy thật là phạm quy!! Diệp Ngôn Tích sửng sốt một giây, nội tâm bắt đầu gầm thét và phát điên, Cố Thừa Vọng giọng ôn nhu như có ma lực, làm toàn thân Diệp Ngôn Tích đều lơ lửng, không có bất kỳ sức đề kháng nào.

“Ưm hứm.”

“Còn muốn tiếp tục không vợ?”

Vừa rồi gậy thịt của Cố Thừa Vọng thẳng tắp cắm vào trong cơ thể mình, so với vừa rồi vừa đi vừa làm còn muốn kích thích hơn, bởi vì động tác đi lên sẽ không tự chủ mang theo lực, cho nên đâm vừa ác vừa sâu, Diệp Ngôn Tích không dám nói bởi vì mình thiếu chút nữa cao trào, cho nên chỉ có thể làm bộ tức giận “Hừ” một tiếng.

Cố Thừa Vọng cũng không có động tác, chẳng qua chờ cậu ngưng thở gấp, sau đó mới tiếp tục đi, rõ ràng chỉ có bốn bậc thang, thế mà đi gần mười phút.

Lên giường Diệp Ngôn Tích rồi trực tiếp dùng tư thế quỳ từ từ bò về trước, dương vật phía sau giống như roi ngựa, Cố Thừa Vọng mỗi lần cắm vào tựa như bị roi đánh một cái, đôn đốc Diệp Ngôn Tích đi tới trước, cơ thể cường tráng của Cố Thừa Vọng ở phía sau lại cho Diệp Ngôn Tích cảm giác bị áp bách vô hình, vốn dĩ không gian trên giường cũng không lớn, cơ hồ toàn thân đều bị nhốt trong ngực đối phương, trong ký túc xá yên tĩnh còn có thể nghe thấy hô hấp nặng nề của nhau. Nhưng bởi vì trước kia ở nhà có hỗ trợ làm việc nên trên bàn tay Cố Thừa Vọng có hơi chai, vuốt vê bên hông mịn mạng của Diệp Ngôn Tích lại mang tới khoái cảm vô biên.

“A… Sướng quá! Chồng cắm sâu một chút! A a! Sắp đâm thủng ruột rồi!”

“Vợ dâm, lỗ đít cùng lỗ dâm phía trước của em đều ra nước, cả cái mông đều ướt nhẹp rồi.”

Cố Thừa Vọng banh rộng cái mông Diệp Ngôn Tích, sau đó xoay tròn thọc vào, khiến cậu không ngừng run rẩy, nước miếng chảy lên giường.

“A a a làm đến rồi! Đụ thật sướng! Làm đến lãng huyệt phát dâm rồi a a!”

Diệp Ngôn Tích kêu dâm không thể nghi ngờ chỉ khiến người bên trên làm càng mạnh hơn, tư thế nắm khiến sức nặng của bụng sẽ không hoàn toàn nằm ở trên người mình, đối với Diệp Ngôn Tích mà nói cũng tương đối thả lỏng, mà trước kia đều là Cố Thừa Vọng cắm gậy thịt phía trước vào hoa huyệt của mình, bây giờ lại cắm phía sau, tiểu huyệt phía trước trống rỗng co thắt, nước dâm theo mình động tác chảy xuống giường, kéo ra vệt nước, đầu vú phun sữa cũng nhỏ lên giường, rất nhanh đã từng đợt tràn lan, giống như hoa mai nở rộ, ấn con dấu bên trên. Dương vật phía sau của Cố Thừa Vọng không ngừng đâm kẽ mông của mình, thậm chí làm Diệp Ngôn Tích có cảm giác đâm đến xương cụt, “A ha… Cắm phía trước… Hai cây đều cắm vào… Còn muốn…”

“Hình như rất lâu không có cắm hai cây vào một động dâm rồi, bảo bối có muốn hay không?”

Chương 56: Muốn hai dương vật của ca ca cùng nhau đụ (Lần đầu tiên song long phá hậu huyệt, bụng bự sinh sữa, kích H)

“Ưm a… Muốn…”

“Muốn cái gì?”

“Muốn hai dương vật bự của ca ca cùng nhau đụ.”

Cố Thừa Vọng khẽ híp mắt một cái, hắn không ngờ rằng Diệp Ngôn Tích sẽ nói ra xưng hô “Ca ca” này, vốn tưởng rằng gọi “Chồng” đã là cực hạn. Khi nghe được Diệp Ngôn Tích gọi ca ca gậy thịt Cố Thừa Vọng cắm bên trong gậy thịt bắt đầu điên cuồng phồng to, tốc độ ra ra càng lúc càng nhanh, quả nhiên chỉ có lúc ở trên giường mới có thể bày ra bản chất dâm đãng nhất của cậu, “Cục cưng, muốn anh đụ nơi nào của em?”

“Muốn… đụ hoa huyệt của em… Cùng phía sau… A a! Chồng ơi… Còn muốn!” Những lần trước cùng nhau đi vào cũng chia ra hai nơi, Diệp Ngôn Tích đã sớm muốn kêu Cố Thừa Vọng cắm hai cây cùng lúc vào huyệt phía trước của mình rồi, nhưng lại ngại nói ra, nghe được Cố Thừa Vọng nói vậy, Diệp Ngôn Tích hưng phấn run rẩy, thậm chí thoát khỏi vẻ xấu hổ nói ra xưng hô càng thêm hưng phấn này.

Cố Thừa Vọng cũng bởi vì lời nói của Diệp Ngôn Tích kích động đến tóc gáy dựng đứng, nếu không phải là vì cậu còn ôm bầu, tối nay dù có năn nỉ thế nào đi nữa mình cũng sẽ không buông tha cậu.

“Cục cưng, giữ chặt một chút, coi chừng bị ủi xuống.”

“Vâng… A a a! Đừng đột nhiên… A a quá nhanh!” Diệp Ngôn Tích cảm thấy sau lưng có gió táp quét qua, quả nhiên mãnh liệt giống như là muốn đẩy mình xuống giường vậy, Diệp Ngôn Tích ư kinh hoảng, chỉ có thể nắm thật chặt gối dưới thân, mà mỗi lần Cố Thừa Vọng đều đâm thẳng chỗ mẫn cảm của mình, khiến cậu bắn nước tung tóe, gậy thịt đỏ tím quy đầu tròn vo, trên cán gân xanh dữ tợn, phân thân cắm trong người giống như một thanh kiếm sắc đâm thủng mình, mà cự bổng ma sát kẽ mông mình bên ngoài cũng không ngừng từ rỉ ra chất lỏng trong suốt từ lỗ tiểu, khiến cái mông ướt vốn đã dâm đãng của Diệp Ngôn Tích càng thêm trơn nhẵn, nước dâm tanh tưởi cùng mùi sữa thơm phiêu tán trong ký túc xá, đầu Diệp Ngôn Tích đã ngã lên giường, chỉ có thể cố gắng cong eo không áp đến bụng, mà đầu vú sưng vù vô tình va chạm chăn nệm dưới thân, cảm giác tê ngứa lần nữa truyền tới, sữa chảy ra bắt đầu thấm vào chăn, lấy được khoái cảm Diệp Ngôn Tích bắt đầu lén cọ lên.

“A… Chồng ơi… Có thể, đi vào…” Diệp Ngôn Tích chật vật nâng một tay đẩy ra hoa thần của mình, thủy dịch nối thành đường chảy xuống, tỏ rõ chủ nhân đói khát, Cố Thừa Vọng lại chỉ dùng ngón tay vuốt ve chỗ đó.

“Vợ, thử phía sau đi.” Cố Thừa Vọng sờ cái bụng tròn vo của cậu.

“Hả? A ha… Cái gì…”

“Biết nơi này của em rất muốn, sau này bù cho em, lần này tụi mình cắm phía sau.”

“Ưm a… Hai cây cùng nhau cắm phía sau?” Huyệt trước của Diệp Ngôn Tích mặc dù không có trổ mã thành thục như phụ nữ, nhưng cũng thích hợp tiếp nạp cự vật nam nhân hơn, cho nên hai cây của Cố Thừa Vọng cùng nhau cắm hay nuốt vào được, nhưng phía sau lại không có sức dãn tốt như vậy, nghe được Cố Thừa Vọng muốn cắm vào, Diệp Ngôn Tích có chút khủng hoảng, “A a a… Không được… làm như vậy… quá lớn… sẽ cắm hỏng…”

“Không đâu, anh sẽ cẩn thận, bé ngoan không phải là muốn hai cây của chồng cùng cắm em sao?”

Lần trước hai cây cắm vào huyệt trước Diệp Ngôn Tích cũng sợ hãi không thôi, nhưng nghĩ tới khoái cảm sâu tận xương tủy, Diệp Ngôn Tích lại ăn ngon bén mùi, biết Cố Thừa Vọng nhất định sẽ rất cẩn thận đối với mình, sợ hại không rõ trong lòng cũng ít đi mấy phần, mới bắt đầu giống như lần trước có chút mơ hồ mong đợi.

“Vậy anh chậm một chút…”

“Được.”

Trước khi Cố Thừa Vọng cắm vào một cây, đầu tiên vuốt ve huyệt trước đã ướt đẫm của Diệp Ngôn Tích để cậu bình tĩnh lại, rõ ràng chỗ ngứa ngáy khó nhịn, bây giờ lại muốn hai cây cùng nhau cắm vào phía sau, cảm giác gãi không đúng chỗ ngứa chỉ sẽ khiến tình dục càng bành trướng.

Tiểu huyệt đã bị mình cắm rất xốp rồi, có kinh nghiệm cắm huyệt trước đã mấy lần, Cố Thừa Vọng dùng ngón tay làm khuếch trương trước, đến khi trừ gậy thịt mình còn có thể bỏ vào ba ngón tay mới lui ra khỏi miệng huyệt, đem quy đầu đỏ tươi của gậy thịt phía sau và phía trước ma sát với nhau, ngón tay khẽ xoa miệng huyệt, eo hạ xuống, đẩy quy đầu vào.

“A a a! Đau quá!” Diệp Ngôn Tích chỉ cảm thấy cơ thể xé rách, nước mắt rơi xuống, quả nhiên so với cắm mặt trước còn đau hơn.

Cố Thừa Vọng vội vàng kiểm tra hậu huyệt của cậu, thật may không chảy máu, vì vậy ôm người từ từ ngã xuống, chuẩn bị áp dụng tư thế nằm nghiêng. Mình vẫn phía sau tiến vào, Diệp Ngôn Tích thì nằm nghiêng bên cạnh, một tay nâng chân cậu, tư thế như vậy càng có thể giúp hắn tiết kiệm thể lực, Cố Thừa Vọng vừa vuốt ve đầu vú của cậu, dưới rốn còn là dương vật còn cương, cố gắng để người trong ngực dời đi sự chú ý.

“Ưm hưm… a…” Diệp Ngôn Tích thở hổn hển, đau đớn vừa rồi dần bị lấn át. Mà Cố Thừa Vọng lại không có động tác kế tiếp, mặc dù quy đầu đã tiến vào, bây giờ ra cũng không được vào cũng không được, kẹt ở đó hắn cũng không chịu nổi.

“Vợ còn đau lắm hả?” Đau lòng hôn gò má của cậu, nhìn Diệp Ngôn Tích cau mày căng thẳng trong lòng, cuối cùng vẫn rút ra gậy thịt vừa cắm mới quy đầu, “Ngoan, đau anh không vào, không khóc.”

“Cũng không phải…” Diệp Ngôn Tích mất tự nhiên hít mũi, mặc dù rất đau, nhưng còn có thỏa mãn và sảng khoái bị banh rộng, khiến cho Diệp Ngôn Tích có cảm giác hoàn toàn bị chiếm hữu, hai cây đã đụ phía trước cũng đã đụ phía sau, còn hai cây cùng lúc cắm vào tiểu huyệt của mình, khoái cảm như vậy đủ để lấn át đau đớn trên cơ thể, “Không muốn rút ra… Muốn chồng… dùng hai dương vật bự cùng nhau cắm hỏng lỗ đít của em…”

“Hừm, nói lời như vậy, là phải phụ trách, Tiểu Tích.” Cố Thừa Vọng lần nữa bị lời nói của Diệp Ngôn Tích đánh cho thú tính đại phát, hơn nữa thật ra thì nhanh một chút thường sẽ thống khổ hơn với đi từ từ, cho nên thừa dịp vừa rồi rút ra khỏi hậu huyệt vẫn chưa hoàn toàn khép lại, Cố Thừa Vọng trực tiếp cắm vào.

“A a a! Chồng ơi! Thật trướng!”

Diệp Ngôn Tích bị chịch đến chân co rút, hai dương vật bất chợt phá vỡ cơ thể mình mặc dù rất đau, nhưng chờ khi toàn bộ đi vào, cảm giác ê ẩm cường liệt so với đau đớn, Cố Thừa Vọng không gấp di chuyển, mà là bắt đầu liếm tai cậu, quả nhiên người dưới thân dưới trêu đùa của mình từ từ có biến hóa.

“Hức a… Anh… di chuyển đi…”

“Có thể không?”

“Ừm, bên trong… hơi ngứa…” Diệp Ngôn Tích đỏ mặt vùi đầu vào gối, kết quả lại phát hiện nơi đó đều là mùi thơm của sữa, khiến gò má của cậu vốn đã đỏ ửng hai càng thêm nóng bỏng, hai cự bổng cắm trong người bởi vì chất chứa gân xanh nhấp nhô càng thêm lợi hại, ma sát thịt huyệt của Diệp Ngôn Tích căng ra không có bất kỳ nếp nhăn nào, khiến cho sâu trong huyệt dâm bắt đầu trở nên ngứa ngáy, nhưng Cố Thừa Vọng lại chậm chạp không ra vào, còn hôn vuốt ve mình, cho đến khi cậu không chịu nổi mà vứt vũ khí áo giáp đầu hàng trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com