Chap 4: Tình yêu thực sự
Nhạc nền hơi xàm, các ông ạ! Nhưng tớ chỉ muốn các cậu thư giãn thôi. Nghe nhạc vui vẻ nhé!!
Arthur: Thôi có gì từ từ giải quyết, em nhé!
Tel' annas: vâng😊( wow chị ấy thay đổi 360 độ lun ta: Tel'annas: chuyện * hất tóc*) nhưng mà em gái em bị zậy,..sao em bình tĩnh đc hả anh.
Arthur: Từ từ rồi em ấy sẽ khỏe, em cứ yên tâm.
Tel'annas : vâng em biết rồi🙃
_________________________________________
Ta là dãy ngăn cách ~~
Ở khu tập luyện của hai zợ chồng
Violet...Valhein. Nghe tin này cũng hớt ha hớt hải chạy tới bệnh viện, khi tới bệnh viện thì...
Vio: ôi trời ơi! Ai mà đạp banh cửa hết zậy. Bái phục bái phục ( Cửa: trời ơi! Tui có tội tình chi ).
Val: (Val thường gọi Violet là Vi nha) Vi, giờ này em còn ở đó mà bái phục nữa hả. Còn Butter thì sao??😑
Vio: Ờ hé! E quên ( Mun: bó tay bà zợ/
Vio: Nói j đó con kia?😊♠️/ Mun: D..dạ hông có gì chj ạ)
Val: Thôi vào thăm cậu ấy đi này..
Vio: Zâng, anh iu😍😙😚♥️
Khi hai vk ck này thấy but thì hỏi lia chia: Cậu khỏe không? . Thèn chóa nào làm cậu bị thương nói tớ. Rồi cậu ăn gì chưa??,vâng vâng và mây mây.
But: * xanh mặt*T..tớ
Tel' : Các em hỏi từ từ thôi, hỏi nhanh quá sao em ấy trlời kịp.
Vi + Val : vâng , tụi em hiểu rồi ạ
Vi: mà but này, thèn chóa nào làm cậu bị thương. Tớ sẽ thay cậu oánh nó, cậu cứ yên tâm dưỡng bệnh nhé.
Val: đúng đấy, cậu yên tâm nhé. Cậu biết Vk tớ r mà
But: * mỉm cười hạnh phúc* Cảm ơn các cậu. Cảm ơn rất nhiều ( hạnh phúc đến nỗi khóc luôn đấy.)
Tel' : vậy em nằm đây dưỡng bệnh đi nhé.
But: dạ chị!
Đợi khi mọi người đi hết,................ thì có một bóng người to gầy bước vào ngồi trên chiếc ghế gỗ. Ngắm nhìn một cô gái đang say giấc nồng.... không ai khác chính là: Murad, cảm giác của cậu ta lúc này thật kì lạ. Cô gái mà cậu trước giờ không quan tâm, bỏ mặc. Bây giờ bị thương nằm liệt giường vì cậu , trái tim băng giá này như đang bị ai bóp nghẹn. Cậu cứ ngồi đó suy nghĩ, mà không hay cô gái ấy đã thức giấc nhìn cậu bằng ánh mắt căm hận, khóc nất lên.
Cậu giật mình nhìn cô hỏi
Murad : Sao cô lại khóc?
Cô cứ lặng im làm cho ai kia sốt ruột, ôm chặt cô vào lòng thủ thỉ...
Murad: Em đừng khóc, em khóc anh sẽ khóc theo đấy.
Cô nghe những lời này thì bật khóc nức nở nói:
But: vậy tại sao anh lại đến bên cuộc đời tôi , để tôi đem lòng thương nhớ, để tôi buồn. HẢ, tại sao.??
Cô vừa nói vừa trào lệ ướt khóe mi.
Tel' và mọi người nghe thấy hơi ồn ào, nên hé cửa xem. Thì trước mắt họ..
Murad một người vô tâm, lạnh lùng từ trước đến giờ, đang ôm but khóc nất.Hội bà tám này quyết định đóng cửa lại để người ta có chút không gian riêng tư.
Tel' , Arthur, Vi, Val quyết định điều tra xem thèn ăn trộm đó con cái nhà ai mà chơi mất nết...........
Và KẾT QUẢ...........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com