Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

;27

sau khi ăn cơm tối xong, mọi người ngồi sofa xem tivi, thật ra hayoung đã từ chối, vì phim mà bọn họ xem chính là phim cô đóng. 

xem phim của chính mình diễn, chả hiểu sao thấy hơi ngại. 

suốt thời gian xem phim hayoung đều vùi đầu vào lồng ngực của sunoo, ngại ngùng ngẩng đầu lên. 

trong phim mặt cô dính đầy máu và bùn, cả người hầu như ướt đẫm, dưới cơn mưa, cả người lạnh run, cô quỳ trên mặt đất, nước mắt tuôn rơi, mưa xối xả vào mặt, không biết là nước mưa hay nước mắt, đôi môi tái nhợt, hai má trắng bệch. 

miệng cô cứ lặp đi lặp lại, "đừng bỏ con, xin đừng bỏ con mà." 

mẹ kim và ba kim thảo luận sôi nổi. 

"hayoung diễn hay thật, em xem mà muốn khóc luôn." 

"diễn xuất không tồi." 

đây là phân cảnh ấn tượng nhất của hayoung, bởi vì đây là cảnh khóc trong mưa, đoạn cô khóc vô cùng bi thương sau khi cả nhà bị giết chỉ còn lại một mình mình. 

hôm đó vì để diễn tốt cảnh quay này, cô đã hứng mưa suốt hai giờ liền, tuy là mùa hè, nhưng lại quay vào ban đêm, về đêm thì trời càng lạnh, nhưng cứ quay liên tục, cô cứ đứng dưới màn mưa nhân tạo, cho dù quay thế nào đạo diễn cũng đều bảo rằng không có cảm giác, nên cứ ng liên tục, đến khi cô khóc đến tê tâm liệt phế thì đạo diễn woo mới cho cô qua. 

sau đó đạo diễn woo còn nói với cô rằng cảnh quay đó rất tuyệt vời, vô cùng động lòng, nhưng hayoung thầm nghĩ, cô khóc tê tâm liệt phế không phải vì nhân vật đáng thương trong phim, mà là cô rất lạnh, đạo diễn lại không cho cô qua, thế nên trong sự bi thương muốn chết ấy cô đã khóc đến phế gan để biểu đạt bất mãn của mình. 

hayoung càng xấu hổ, cô bây giờ chỉ muốn bịt tai lại, vì sợ nghe tiếng khóc ấy của mình. 

"các con bình thường đóng phim như thế nào?" mẹ kim tò mò hỏi. 

"dạ... trước hết là họp để đọc kịch bản trước, rồi sau khi bắt đầu, diễn viên nhập vai rồi thì giống như nói chuyện bình thường, nhưng phải diễn sao cho thật tự nhiên, giống như cảnh quay này của con, bác chỉ nhìn thấy xung quanh chỉ có những người nằm trên mặt đất, nhưng thật ra lúc diễn cảnh này, xung quanh toàn người là người vây quanh, máy quay thì cứ chỉa vào mặt con mà quay." 

"vậy tụi con diễn có vất vả không?" 

"thật ra vẫn ổn, chủ yếu là làm nghề này của bọn con, đóng phim là công việc, giống như mọi người, nên không có gì là vất vả hay không vất vả cả." 

mẹ kim vỗ vỗ lên tay cô. 

hayoung mỉm cười. 

sau khi mọi người xem phim xong thì đã hơn 10 giờ tối. 

hai người chuẩn bị ra về thì mẹ kim gọi lại. 

"nếu không hôm nay đừng về nữa, hai đứa ngủ lại đây đi." 

"ngủ lại đây ạ?" 

"ừ, trễ rồi, hai đứa về bác và ba kim cũng không yên tâm." 

đây không phải là nói dối không chớp mắt ư? 

bình thường anh và anh hai muốn ngủ lại đây một đêm, là ai 11, 12 giờ mà vẫn đuổi bọn họ ra ngoài không thèm chớp mắt hả?

hayoung nhìn sunoo. 

sunoo đương nhiên biết tâm tư của mẹ già nhà mình, nhưng mà cũng cùng ý nghĩ với anh. 

"nếu không thì ở lại đây, lâu rồi con cũng không về nhà, hơn nữa bây giờ cũng trễ quá rồi." 

rõ ràng mới quay về ăn cơm cách đây không lâu, cái gì mà bảo lâu rồi không về nhà? 

"dạ... được." 

"vậy tối nay con ngủ ở phòng sunoo đi." 

"dạ, vậy bác sĩ kim anh ấy... ngủ ở đâu ạ?" 

"đương nhiên là ở phòng nó rồi." mẹ kim vô tội mở to hai mắt. 

"hả?" 

"hả cái gì mà hả, không còn sớm nữa, mấy bác buồn ngủ rồi, hai đứa nhanh chóng đánh răng rồi đi ngủ đi." 

nói xong bà lấy tay chọt chọt ba kim. 

"ừ, đúng đúng, chúng ta buồn ngủ rồi, hai đứa tắm đi rồi đi ngủ sớm." 

nói rồi mẹ kim vẫy vẫy tay rồi kéo ba kim về phòng. 

"đi thôi." 

"hả... dạ" 

"em tắm trước?" 

"không không... anh trước, anh trước." hayoung vội vàng lắc đầu. 

"được rồi, vậy em ngồi trên giường một lát đi." 

"dạ được..." 

sunoo cầm áo ngủ đi vào phòng tắm. 

hayoung ngồi trên chiếc giường mềm mại, nếu là bình thường, cô có lẽ sẽ hưởng thụ giường lớn này một tí, nhưng bây giờ tim cô cứ đập thình thịch, làm gì còn tâm trạng hưởng thụ chứ. 

trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, bây giờ cô ngồi không yên rồi. 

cô đang rất lo, rủi như lát nữa mình không kìm được thú tính mà đè bác sĩ kim xuống thì làm sao bây giờ? 

tiếng gõ cửa vang lên. 

cô vội vàng đứng dậy, chạy đi mở cửa, cửa vừa mở đã thấy mẹ kim đứng đó. 

"mẹ kim?" 

"xem bác tặng cho con cái gì nè." mẹ kim cầm tay cô nhét vào. 

hayoung không nhìn rõ, bị nhét vào, cô vội vàng cầm lấy, vô cùng mềm mại. 

"yên tâm, bác biết là con không mang theo, đồ mới đó, được rồi, bác không quấy rầy hai đứa nữa, nghỉ ngơi sớm đi, bác xuống đây." 

"dạ... mẹ kim ngủ ngon." 

"ngủ ngon." 

sau khi mẹ kim xuống lầu, hayoung mới đóng cửa lại. 

cô vừa đi vừa thì thầm. 

"cái gì vậy nhỉ?" 

đến khi nhìn thấy, cô bỗng chốc ngây ngẩn cả người. 

mẹ kim nhét cho cô một cái quần lót khiêu gợi! màu đỏ!? 

cô hóa đá luôn rồi. 

"phát ngốc gì đó, anh tắm xong rồi, em mau tắm đi." 

giọng nói sunoo từ đằng sau vọng tới, hayoung vội vàng nắm chặt cái quần ở trước ngực. 

"hả... em đi đây, đi đây." 

cô cuống quít cúi đầu bước đi, lại đâm vào lồng ngực sunoo. 

sunoo mặc áo ngủ màu cà phê, cổ áo mở rộng, có thể nhìn thấy cơ bụng và cơ ngực của anh, bác sĩ kim bình thường trông gầy thế, nhưng cái gì nên có cũng đều có hết. 

"làm gì mà hốt hoảng thế?" 

"không, không có gì, em đi tắm đây." hayoung không dám ngẩng đầu nhìn anh, cô đang cố gắng khắc chế cỗ sức mạnh hồng hoang trong cơ thể mình. 

sunoo nhìn hayoung hốt hốt hoảng hoảng bước vào nhà tắm thì cảm thấy hơi buồn cười, anh vừa lau tóc vừa đi đến bên giường. 

vừa bước vào nhà tắm, hayoung đã ngửi thấy mùi thơm sau khi tắm, là sữa tắm mà sunoo hay dùng. 

hayoung ngồi trong bồn tắm lớn, xả nước ấm vào bồn, sau khi pha nước xong thì cô mới ngồi xuống, nước nóng khiến cả người thả lỏng, trên mặt nước toàn là bọt xà phòng. cô dựa đầu lên trên bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc. 

một lát sau, cô mới từ từ đứng dậy, đến vòi sen xả hết bọt xà phòng trên người. 

sau khi lau người xong, cô mới nhận ra một điều vô cùng quan trọng, cô không mang theo đồ ngủ mà. 

đứng trong phòng tắm một hồi, cô mới mở hé cửa. 

"sunoo?" 

"sunoo?" 

cách một cánh cửa, cô nhẹ nhàng gọi tên anh. 

sunoo đang ngồi đọc sách trên giường thì nghe thấy cô gọi, thế là đứng dậy bước đến phòng tắm. 

"sao vậy em?" 

"em không có đồ ngủ." hayoung nhỏ giọng. 

sunoo ngẩn người. 

"em chờ một chút." 

sunoo đến tủ quần áo, sau đó lấy áo sơ mi của mình ra. 

"được chưa?" hayoung đưa tay ra. 

sunoo nhìn cánh tay trắng nõn của hayoung rồi đặt áo sơ mi lên tay cô, tay anh chạm vào tay cô, ấm áp, mềm mại. 

cầm áo rồi, hayoung vội vàng rụt tay lại rồi đóng chặt cửa. 

sunoo đứng bên ngoài không khỏi cúi đầu cười. 

hayoung cầm áo mà sunoo đưa cho cô lên nhìn, đây là áo sơ mi của sunoo mà. 

cô đành phải mặc áo sơ mi vào. 

nhưng cô lại không có mặc bra, bèn lấy khăn lông che lại trước ngực. 

từ lúc hayoung rời khỏi phòng tắm, tầm mắt sunoo chưa từng rời khỏi cô. 

anh đã tưởng tượng khi hayoung mặc sơ mi của mình sẽ là dáng vẻ như thế nào, nhưng đến khi tận mắt chứng kiến thì cảm giác khác hẳn so với tưởng tượng. 

cô mới từ phòng tắm bước ra, hai má hồng hồng tự nhiên, gương mặt xinh đẹp, đôi môi đỏ mọng, tóc dài vén về phía sau, áo sơ mi trắng của anh cứ như được may riêng cho cô. 

áo sơ mi của anh dài đến trên đùi của cô, bên dưới là đôi chân dài trắng muốt, tinh tế của cô.
cô cầm khăn lông chậm rãi bước tới bên giường, cô không mặc bra nên có chút ngượng ngùng che ngực lại. 

sunoo giúp cô xốc một bên chăn ra, hayoung chậm chạp ngồi xuống. 

sau lưng đã bị tóc thấm ướt, thế nên sunoo có thể nhìn thấy rõ ràng tấm lưng của cô. 

hayoung bây giờ đang rất khẩn trương, toàn thân đều căng thẳng, cô mơ hồ cảm nhận được sunoo đang tới gần, hơi thở ấm áp phả vào phía sau cô. 

sunoo đưa tay ra phía trước, cầm lấy khăn lông trên tay cô. 

"để anh lau tóc cho." 

anh nhẹ nhàng đặt khăn lên đầu cô, sau đó chậm rãi lau tóc, khăn lông thấm nước, cho nên tóc cô được lau khô rất nhanh. 

cô dùng sữa tắm của anh, dầu gội của anh, toàn thân đều là mùi hương của anh. 

sunoo không nhịn được bèn ôm lấy cô từ phía sau. 

ông trời đang khảo nghiệm sự tự chủ của cô có đúng không? rõ ràng biết cô không thể chống cự lại anh, thế mà còn tra tấn cô như thế!! 

"lau... lau xong chưa anh?" cô hỏi khẽ. 

"ừ, xong rồi." 

"để em cất khăn vào nhà tắm." 

nói xong cô tính đứng dậy, nhưng chưa kịp đứng lên, đã bị một lực từ phía sau kéo lại, trọng tâm không vững, cô liền té lên giường, sunoo vươn cánh tay dài ôm cô vào lòng. 

cả người hayoung cứng đờ, cô không có mặc bra, không mặc bra đó! 

anh ôm cô từ phía sau, nhẹ nhàng ôm lấy thắt lưng cô. 

"không cất khăn hả?" 

"ừ, không cất." 

"hả?" 

hayoung im lặng, không khí trong nháy mắt cũng yên tĩnh hẳn, bởi vì hai người bọn họ không ai nói câu nào, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng hoảng hốt. 

tay anh nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của cô. 

hayoung bỗng chốc run rẩy. 

"em sợ hả?" môi sunoo nhẹ nhàng ma sát cái cổ mịn màng của cô. 

thật ra hayoung rất muốn nói với anh rằng, không phải là cô sợ, mà là kích động, nhưng đầu óc cô bây giờ vô cùng rối bời, một câu cũng không thể thốt ra được, cho nên chỉ có thể im lặng. 

bỗng nhiên hayoung cảm thấy như trời đất xoay chuyển, đến lúc cô phục hồi tinh thần thì đã bị sunoo đặt dưới thân. 

sunoo nằm trên cô, nhìn vào cổ áo ngủ đang mở toang ra, cô có thể nhìn thấy cơ bụng tám múi của anh một cách rõ ràng, không khỏi nuốt nước miếng. 

cô thật muốn sờ một cái, cô cho anh sờ xương quai xanh, anh để cô sờ cơ bụng của mình chắc không sao đâu ha. 

trên thực tế, cô đã làm thế. 

tay hayoung không kìm được cách một lớp áo ngủ đặt trên cơ bụng anh. 

sờ không đã cô còn chọt chọt vào. 

ngay khi cô định chọt thêm vài cái, tay đã bị sunoo nắm lấy, cô nhìn anh, trong mắt anh đen thăm thẳm, khiến cho cô cảm thấy sợ hãi. 

"không cho sờ thì thôi, đồ keo kiệt." cô nhỏ giọng lầm bầm. 

một giây sau, sunoo trực tiếp kéo tay cô để vào trong áo mình, tiếp xúc trực tiếp với cơ bụng của mình. 

mắt hayoung một phát sáng ngời, không khách sáo sờ sờ cơ bụng anh. 

sunoo không ngăn cản cô, tùy ý để cho cô sờ mình, qua một lúc lâu, hayoung cảm thấy tay mình mỏi nhừ, lưu luyến rút tay ra khỏi người anh. 

"sờ đủ chưa?" 

phía trên vang lên giọng nói của sunoo, cô ngẩng đầu nhìn anh, gật gật đầu. 

sunoo bỗng nhiên nở nụ cười, "em sờ đủ rồi, vậy tới lượt anh." 

sao lại tới lượt anh? 

hayoung chưa kịp phản ứng, môi của sunoo đã ép xuống. 

ngón tay thon dài của anh chậm rãi men xuống áo sơ mi cô, tay anh đi tới đâu, nút áo sơ mi bị cởi bỏ đến đó, áo sơ mi theo đó mà nhanh chóng rời khỏi bả vai của cô. 

cô ngửa đầu ra sau, đón lấy nụ hôn mạnh mẽ của sunoo. 

tay sunoo đặt ở nơi mềm mại của cô nhẹ nhàng sờ nắn, một giây sau đã bị hayoung bắt lấy, hai tay đan vào nhau. 

mặt hayoung đỏ bừng vì nghẹn, cơ thể bắt đầu run rẩy. 

một tay của sunoo tự do linh hoạt trên cơ thể cô. 

một lát sau, sunoo mới buông cô ra, nhìn gò má ửng đỏ của cô, đôi môi đỏ au, anh không nhịn được cúi đầu hôn cô thật sâu, sau đó mới chậm rãi gài nút áo lại cho cô rồi ôm cô vào lòng. 

hayoung mở to mắt. 

không tiếp tục nữa hả? 

"hôm nay tạm thời tha cho em đấy, ngủ đi!" sunoo vuốt ve gương mặt cô. 

ai bảo anh tha hả? anh muốn tha, nhưng em không muốn tha mà. vịt đã đến tận miệng mà lại bay mất. 

nội tâm hayoung bây giờ vô cùng thất bại, cô thê thảm tựa lên vai sunoo. 

được rồi, tắt đèn, đắp chăn, ngủ! 

... 

sáng hôm sau, lúc hayoung thức dậy, cô vươn vai, lăn một vòng trên giường lớn. 

giường này đã thật, mềm kinh khủng.

nhưng dần dần cô cảm thấy kì lạ, cô nằm trên giường nhắm mắt lại rồi mở ra. 

không có ai hết. 

cô vội vàng tỉnh dậy, bước xuống giường. 

trên giường chỉ có mình cô, không thấy sunoo. 

sunoo đâu rồi? 

cô ngơ ngác. 

ngay lúc cô còn đang mờ mịt ngồi trên giường, sunoo đẩy cửa bước vào. 

"em dậy rồi hả?" 

"dạ." 

sunoo cầm túi to đưa cho cô, hayoung nhận lấy, vừa mở ra nhìn mấy món đồ bên trong, lập tức cảm thấy xấu hổ. 

cô nhìn thử size bra, ngẩng đầu hỏi anh, "sao anh lại biết?" 

sunoo cười khẽ, "sờ thử là biết ngay thôi." 

"lưu manh." 

"anh ra ngoài đi, em thay đồ." 

"nhìn đã nhìn rồi, sờ cũng đã sờ, em còn ngại cái gì?" sunoo trêu chọc cô. 

"không phải còn chưa làm hả?" 

"..." 

"anh mau ra ngoài đi." 

sunoo bất đắc dĩ, biết thế hôm qua đừng nương tay với cô. 

sau khi sunoo ra ngoài, hayoung mới chậm chạp thay quần áo. 

sunoo mua đồ mới cho cô, cô bỗng nhiên nhớ ra, hôm qua mẹ kim cũng mua cho cô một đống quần áo mới rồi. 

sau khi hayoung sửa soạn xong xuôi, không khỏi cảm thán, sunoo quả thật đã sờ ra size của cô rất chuẩn. 

áo sơ mi màu trắng rộng rãi phối với váy chữ a màu đỏ rượu. 

cô vừa bước ra khỏi phòng tắm, đã thấy sunoo ngồi trên giường. 

"sao anh còn chưa xuống dưới?" cô kinh ngạc hỏi. 

"đang đợi em đấy mà!" thấy cô bước ra, sunoo đi đến cạnh cô, cánh tay dài duỗi ra ôm lấy cô vào lòng, cúi đầu hôn lên môi cô. 

"đi thôi, xuống dưới ăn cơm." 

lúc hai người bước xuống, ba mẹ kim đang chuẩn bị dùng bữa. 

"chào buổi sáng, hai bác." hayoung lên tiếng. 

"chào con, mau tới ăn nào." mẹ kim ngoắc ngoắc cô. 

hayoung đi tới, vừa ngồi xuống, mẹ thẩm đẩy ly sữa đến chỗ cô. 

"nào, uống sữa đi." 

"cảm ơn mẹ kim." 

"đừng khách sáo, uống sữa bồi bổ thân thể." 

"..." 

ly sữa vừa đưa đến bên miệng đột nhiên ngừng lại. 

cô nhìn sunoo, anh cười cười với cô. 

hayoung không dám lên tiếng, đành giận dỗi uống sữa. 

ăn sáng xong, chào tạm biệt mọi người, sunoo đưa cô về nhà. 

hayoung ngồi trên ghế phụ, nhìn sunoo nói, "hình như mẹ kim hiểu lầm cái gì rồi?" 

sunoo vừa nhìn phía trước vừa trả lời cô, "hiểu lầm cái gì?" 

"chính là em và anh, không có... cái kia." 

"cái kia?" 

"anh biết mà." 

"anh không biết gì hết." 

"anh đủ rồi nha." 

vì hôm nay sunoo còn phải đi làm, cho nên chỉ đưa hayoung đến dưới lầu khu nhà. 

"bái bai~" hayoung sau khi xuống xe vui vẻ chào tạm biệt sunoo. 

"ừ, bai em." sunoo ngồi trong xe vẫy tay với cô. 

chờ sunoo rời đi, hayoung mới chậm rãi lên lầu. 

dọc đường đi, tâm trạng hayoung rất vui vẻ, cầm theo túi lớn túi nhỏ, cười cười bước lên lầu. 

hayoung về đến nhà, vừa mới ở cửa, bánh trứng và milo đã nhào tới. 

nhìn tụi nó, hayoung mới nhận ra một vấn đề. 

hôm qua cô không về nhà, vì thế không có ai cho tụi nó ăn cơm, hai đứa này đã bị bỏ đói cả đêm. 

hayoung sợ đến nỗi xém té ạch xuống đất, cô vội vàng dỗ dành tụi nó, sau đó mới lấy thức ăn cho chó trong tủ ra. 

nhìn dáng ăn như sói như hổ của tụi nó, hayoung thấy hơi áy náy. 

"xin lỗi hai đứa, bỏ đói hai đứa như thế, sorry, sorry!" 

sau khi cho bọn nó ăn xong, cô nằm trên sofa xem tv, mới đó mà đã đến trưa, cô lại không muốn ăn cơm. 

thế nên cô vào bếp, lúc đang định làm salad hoa quả thì nhận được cuộc gọi video của jina. 

vì thế cô chỉ có thể bê laptop vào bếp, vừa nói chuyện với jina vừa làm salad. 

"sao thế, jina nhớ tớ ư?" hayoung vừa cắt hoa quả vừa hỏi. 

"nhớ cậu cái mốc xì, dạo này tớ buồn muốn chết đây." bên kia, jina nâng tay chống má, dáng vẻ vô cùng buồn rầu. 

"buồn cái gì, cậu mà cũng có lúc buồn hả?" hayoung cười cười. 

"nhảm nhí, sao tớ không được buồn hả?" 

"được rồi, cậu buồn chuyện gì nào?" 

"chỉ là gần đây gặp một thằng cha tâm thần." 

"này thì có gì buồn, dẹp nó sang bên là được mà." 

hayoung bỏ hoa quả vào tô thủy tinh, rồi lấy sốt trong tủ lạnh ra, chậm rãi rưới vào, cầm lấy cái muỗng trộn đều lên. 

"nếu quên được là tốt rồi, ngày nào cũng ám trước mắt cậu thì sao mà quên được?" 

hayoung dừng tay, ngẩng đầu nhìn cô. 

"không lẽ thằng cha đó thích cậu?" 

"sao được chứ, anh ta né tớ còn không kịp nữa là!" 

"vậy thì khi gặp cậu anh ta chỉ cần đi đường vòng là được mà." 

"sao miệng cậu hôm nay ngọt thế." 

"đúng rồi, bởi vì tớ vừa mới ăn salad hoa quả, cậu muốn ăn không?" jina xiên một miếng táo để trước màn hình. 

jina nhìn cô bằng ánh mắt xem thường. 

"đem bánh matcha nhiều tầng chị mới làm ra đây." 

"dạ." 

"woa, thật là, ngon quá đi, hương thơm ngát, đúng là đỉnh mà, à cậu vừa nói gì đó?" 

hayoung đang cầm xiên táo, ánh mắt nhìn chằm chằm miếng bánh matcha trong tay hayoung trước màn hình. 

"tớ nói này, cậu có thể ship tới cho tớ một miếng được không?" 

"ship cho cậu ba chữ, mơ đi cưng!" 

đầu hayoung đầy vạch đen. 

"tặng cho cậu hai chữ, nghỉ chơi!" 

sau đó cô không khách khí kết thúc cuộc trò chuyện. 

"hừ, matcha nhiều tầng có gì ngon? không ngon bằng salad hoa quả của mình, hơn nữa salad còn có hoa quả, không lo sợ béo, lại có dinh dưỡng." 

sau khi bị hayoung cắt đứt cuộc trò chuyện, đầu tiên jina ăn hết miếng bánh matcha trên tay, rồi mới bắt đầu suy nghĩ. 

không lẽ giận thật à? 

cô nghĩ nghĩ rồi nói. 

"mang cho chị hayoung của em hai miếng bánh matcha nhiều tầng, nhớ là thêm matcha nhiều xíu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com