#5 Thay đổi và định kiến
Dạo gần đây Taehyung rất là phiền lòng, không phải vì người yêu Jungkook mà vì bạn thân của mình - Park Jimin. Suốt hai tuần nay, mỗi lần về nhà chung của hai người anh đều phải đối mặt với thần tình u ám còn hơn cả thần chết của Jimin.
Không nói chuyện thì không sao, nhưng một khi đã mở miệng cất lời thì toàn là một nhát chém gãy mạch cảm xúc. Khuôn mặt nếu không lạnh nhạt, thì chính là đăm chiêu cau có nghĩ ngợi mông lung gì đó. Thỉnh thoảng không vì lý do gì liền ném vứt đồ đạc vô cùng mạnh tay, lại còn thường xuyên mua đồ uống có cồn dự trữ trong tủ lạnh.
Vào buổi tối nếu anh vô tình thức giấc phải đi toilet, lúc bước ra phòng ăn đều thấy cậu gà gật bên bàn với lon bia hoặc chai rượu trước mặt. Dù đã cố tìm cách gợi chuyện tâm sự, nhưng Jimin vẫn là giữ thái độ hờ hững nói không có gì để chia sẻ. Anh nghĩ cứ đà thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện, mà không ngờ lại xảy ra thật.
Sáng ngày hôm qua là đầu tuần thứ ba Taehyung phải chịu đựng mặt than Jimin, vừa thức dậy anh đã lăn huỵch xuống giường, nghĩ nghĩ bụng có khi nào cả ngày hôm nay sẽ xui xẻo không.. Kết quả vừa bước khỏi phòng đến nhà bếp đã thấy Jimin nằm gục trên bàn, kế bên là lon bia bị hất đổ chảy lênh láng khắp nhà.
Thế là một trận náo loạn diễn ra, kéo theo cả Jungkook phải đến tận nơi hộ tống Jimin đưa vào bệnh viện. Taehyung đến đau đầu khi nghe bác sĩ bảo cậu chàng kia bị trúng gió, hơn nữa còn bị mắng oan vì sao để bệnh nhân suy nhược cơ thể còn uống rượu bia nhiều như vậy. Anh nghe xong, tức giận trong lòng như lửa nóng bốc lên bừng bừng, trực tiếp đi thẳng vào phòng bệnh lúc Jimin vừa tỉnh dậy, mắng cậu như tát nước khiến mọi người xung quanh ai nấy đều sửng sốt.
Mắng xong không một cái liếc mắt, lập tức rời khỏi phòng bệnh để mặc Jungkook chăm sóc người kia một mình. Ở nhà hậm hực suốt một ngày, sang tận hôm sau Taehyung mới vác thân lên thay cho Jungkook trở về nghỉ ngơi. Ngồi bên giường bệnh liếc mắt nhìn đối phương ngoan ngoãn ăn cháo, sau cùng vẫn nhịn không được mắng tiếp mấy câu.
- Cậu xem bây giờ mình thành cái dạng gì? Sức khỏe đã kém còn học người ta uống rượu, uống đến suy nhược, giữa đêm còn lăn ra trúng gió. Nếu gặp phải gió độc có phải không còn ngồi ở đây ăn cháo không?
Jimin cúi mặt, cắn cắn môi, cảm thấy đến cháo cũng không còn muốn nuốt nữa. Dù Taehyung nói rất nặng lời, nhưng cậu biết trong thâm tâm người kia lo cho cậu rất nhiều. Vẫn là cậu yếu lòng, đang bệnh nên tinh thần nhạy cảm liền chảy nước mắt ròng ròng khắp mặt.
- Con nít sao? Mới mắng một chút đã khóc?
Taehyung vò đầu bứt tóc, miệng anh có độc ác cỡ nào cũng là không đành lòng nhìn bạn mình chịu tổn thương, tay liền rút khăn giấy lau lau mắt đỏ.
- Mau nín đi!
- Hai... hai tuần trước tớ đi tái khám.
Jimin nén lại tiếng nấc, cất giọng nhỏ xíu.
- Sao đột nhiên lại tái khám?
Taehyung nhướn mày khó hiểu. Đúng là hai tuần trước cậu nói có việc cần phải ra ngoài, rốt cuộc là đi cả ngày mới về, nhưng lúc đó anh bận việc công ty nên quên mất chuyện này, cũng không hỏi là đi đâu, đến giờ mới biết là cậu đi bệnh viện. Mà kỳ thật nhắc đến hai chữ "tái khám" chung quy chỉ có thể đi đến bệnh viện điều trị riêng cho Omega.
- Cậu không ổn chỗ nào? Bác sĩ đã nói gì?
- Thuốc cân bằng tuyến mùi... không thể tiếp tục uống được nữa.
Jimin khó khăn cất lời, giọng mũi nghèn nghẹt như sắp khóc đến nơi.
- Tại sao?
- Đêm đó.. tớ bị sốc thuốc.
- Cái gì? Cậu bị sốc thuốc? Là hôm nào? - Taehyung sửng sốt
- Hôm đi với anh ta.. - cậu hít hít mũi, tuyệt nhiên khó chịu khi phải nhắc đến người đó - Lúc trở về nhà dạ dày vô cùng khó chịu, tớ ói đến mệt lả người, trong miệng toàn vị thuốc và vị nôn, cả người đổ đầy mồ hôi lạnh. Sau đó tớ vì lo nên mới đi khám thử, bác sĩ nói bị sốc thuốc, tiếp đến làm xét nghiệm máu...
- Rồi kết quả? - Taehyung khẩn trương
- Kết quả là không được uống thuốc cân bằng tuyến mùi đó! - Jimin hận không thể gầm lên vì quá mệt - Bác sĩ nói nếu tiếp tục uống sẽ bị sốc thuốc.. sẽ nguy hiểm đến tính mạng...
- Trời đất! Tại sao cậu không nói cho tớ biết! - Taehyung rít lên - Nhưng cậu nói sao? Không uống được? Vậy sao mấy ngày nay tớ không ngửi được mùi gì từ cậu? Rõ ràng không ngửi được gì hết, cậu... rốt cuộc cậu đã làm gì hả?
Đến lúc này Jimin không kềm được liền bật khóc, cứ thế giàn giụa nước mắt lắc lắc đầu, hai tay siết chặt lấy vạt áo run lên bần bật.
- Jimin, cậu không được giấu tớ! - anh đau lòng ôm mặt để cậu đối diện với anh - Cậu như thế này bản thân sẽ mệt mỏi, chính tớ cũng mệt mỏi...
- Xin lỗi TaeTae~
Nói rồi Jimin úp mặt lên vai Taehyung, nước mắt rơi xuống ướt lấy một góc áo của người kia.
- Hứa với tớ không được nổi giận, tớ sẽ nói.
- Không giận! Cậu nói đi! - anh vuốt vuốt tóc cậu
Ôm đối phương một lúc lâu, tinh thần cũng dịu lại nhiều phần, cậu chầm chậm buông người ra rồi cắn cắn môi thú tội.
- Tuy rằng bác sĩ nói không thể tiếp tục uống, nhưng mà tớ lên mạng xem trên một số diễn đàn của Omega.. họ nói vẫn có thể uống được, chỉ là khả năng ức chế tuyến mùi của bản thân sẽ kém đi đôi chút.. - cậu ngập ngừng - cũng vì tớ muốn an toàn, không muốn bị các Alpha khác đánh hơi thấy, nên mới áp dụng.. họ nói.. uống thuốc kèm với đồ uống có cồn, như vậy sẽ không bị sốc thuốc..
Càng nói Jimin càng thấy Taehyung đen mặt nhìn cậu, nhìn đến một hồi lâu mới chịu mở miệng nghiến răng nghiến lợi:
- Cậu là muốn nói với tớ... cậu thà chịu suy nhược cơ thể, chứ không thể không uống cái thuốc kia?
Jimin lại rưng rưng mắt gật đầu.
- Cậu biết tớ không muốn bị mấy tên Alpha quấy rối mà. Tớ... tớ không thể chịu được...
- Jimin! Cậu có thể vừa bị suy nhược, vừa bị sốc thuốc bởi những lời vô căn cứ trên mạng có biết không?
Taehyung siết lấy tay Jimin tiếp tục nói:
- Nghe lời tớ, nghe lời bác sĩ đã dặn cậu: Không uống được thì đừng uống nữa! Cậu đã phải chịu khổ bao nhiêu lâu rồi? Đến bây giờ việc uống thuốc không thể giúp cậu, thậm chí còn gây hại cho cậu. Jiminie, sốc thuốc không phải là chuyện đơn giản! Rượu bia lại càng là chất kích thích và làm hỏng dạ dày. Cậu không sốc thuốc, cũng bị sốc chất cồn nguy hiểm đến tính mạng. Alpha chưa kịp tấn công cậu thì mớ thuốc đó đã làm hại cậu rồi.
- Nhưng mà tớ...
- Không nhưng gì nữa hết! Bỏ thuốc! Từ bây giờ bắt đầu lại cuộc sống bình thường, không phụ thuộc vào thuốc gì nữa hết! - anh cứng rắn khuyên răn
- Vậy đợt phát dục tiếp theo thì sao? - cậu khổ sở rít gào - Không phải uống thuốc này thì cũng là thuốc khác, uống không được thì phải tiêm hormone, quanh đi quẩn lại cuối cùng vẫn chỉ có uống thuốc và tiêm thuốc. Có gì khác biệt đâu?
- Vậy sao cậu không nghĩ nhân cơ hội này tìm bạn đời cho mình đi? Cậu nhận diện kém mùi Alpha đâu có nghĩa buộc bọn họ không được ngửi mùi của cậu. Cứ để tự nhiên hấp dẫn bọn họ có gì là sai? Mùi của cậu quyến rũ khiến họ rối loạn thần trí có gì là không tốt? Quan trọng là trong đám người cuồng loạn vì cậu, ai mới là người khiến trái tim cậu rung động, là người cậu có thể yêu, có thể tin tưởng cả đời này giao cho họ.
Taehyung nói đến khô cả họng, nhưng vẫn là chưa xả hết tâm tình, tay vẫn nắm lấy tay Jimin không buông.
- Cậu luôn bảo là tớ nói nhiều, ừ cho nên để hôm nay tớ nhiều lời một lần với cậu. Park Jimin, tớ biết trong quá khứ có rất nhiều Alpha không tốt xuất hiện bên cậu, quấy rối cậu, làm phiền cậu.. khiến cho cậu mệt mỏi, muốn buông bỏ không còn tin vào tình yêu, thậm chí làm cho cậu ghét luôn dòng máu Omega đang chảy trong người mình. Nhưng Omega sinh ra đã để hấp dẫn Alpha, Alpha sinh ra là để rung động với Omega hấp dẫn lấy họ. Đừng căm ghét những thứ đã thuộc về quy luật tự nhiên nữa Jimin à~ Thật ra, ngoài kia có rất nhiều Alpha tốt bụng đang tìm kiếm thứ gọi là tình yêu chân thành, chứ không phải là phản ứng của nửa phần thân dưới. Cậu đừng kỳ thị họ nữa, hãy mở lòng ra một chút được không?
Từ trước đến nay Jimin chưa từng nghe Taehyung trải lòng khuyên nhủ cậu nhiều như vậy. Thêm nữa, lúc này thể trạng cùng tinh thần của cậu đang vô cùng mong manh, dễ bị tác động.. những lời quan tâm kia càng như mưa rào tưới trên mặt đất khô hạn, càng nghe càng thấm, càng ngẫm càng tỏ tường. Cậu nghiêng đôi mắt ướt nhìn bạn mình, hít hít mũi vài cái rồi cất giọng nhẹ nhàng:
- Tớ hiểu rồi~ không miễn cưỡng bản thân nữa, cũng không khó khăn khép kín nữa~ như vậy được chưa?
Taehyung nhìn Jimin xụ mặt dẫu môi mà không khỏi cảm thán trong lòng. 'Bảo vật này' kết hợp với 'cực phẩm kia' có phải là một cặp vô cùng đẹp đôi không? Đoán chừng cậu đang mềm lòng, hơn nữa còn chịu nghe lời như vậy Taehyung liền lập tức thòng vào một câu:
- Cơ hội đang trước mắt cậu đó, mau nắm bắt đi~
- Nắm bắt cái gì? - Jimin mờ mịt
- Anh Kim Seokjin đó!
- TỚ CẤM CẬU NHẮC ĐẾN ANH TA!
Cậu hung hăng gầm lên một tiếng long trời. Alpha nào cũng được, chỉ cần không phải là Kim Seokjin.
---Một tuần sau---
- TaeTae~ nói dối sẽ bị trời đánh đó~
Taehyung đến toát mồ hôi lạnh khi thấy ánh mắt đằng đằng sát khí quét lên người mình.
- Jiminie ah~ hình như tớ không có nói dối gì nha~
Anh nghiêng đầu nhăn răng cười cầu hòa, thành công nhận lại cái trừng mắt sắt lẹm như dao lam của bạn mình.
- Nói là tụ tập đi ăn thịt nướng, chỉ có nhóm tụi mình, là nhóm-tụi-mình đó TaeTae!
- Thì đúng là có nhóm tụi mình mà! Tớ, cậu, Jungkookie, anh Hoseok.. cùng lắm là thêm hai người bạn của anh Hoseok thôi mà~ hahaha~
Jimin không nói gì, chỉ ném ánh nhìn "Cậu được lắm!" cho người kia, tiếp đến vẫn là an phận trộn salad theo sách hướng dẫn.
- Cậu nha~ ngày hôm đó cùng anh Seokjin có cái gì mà cứ mỗi lần nhắc đến cậu liền cau có vậy?
Jimin trừng mắt nhìn sang. Cậu đã không muốn nhắc, cớ sao bạn cậu lại nhiều lời hỏi đi hỏi lại thế này. Chẳng lẽ nên bảo với Taehyung rằng anh ta kỳ thật không phải người đàng hoàng, lợi dụng cậu ngất xỉu liền táy máy chân tay giở trò biến thái? Vốn cũng không bắt được tại trận, không có bằng chứng buộc tội nên đành phải mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện.
Chưa kịp cằn nhằn thì cả Jimin và Taehyung đều bị tiếng chuông cửa làm phân tán sự tập trung. Nhất thời đồng loạt quay đầu nhìn ra.. Lại thêm người mới nha! Sau một màn chào hỏi mới biết đây là người yêu của Namjoon, tên là Min Yoongi. Hai người họ cùng với Kim Seokjin chính là bạn học từ thời là sinh viên năm hai, chơi thân với nhau cho đến tận bây giờ. Hoseok nhập hội khi lên năm cuối, cũng không phải chung một trường đại học, là do sinh hoạt hội nhóm bên ngoài mới quen biết nhau.
Lại nói đến bên này, Jimin và Taehyung là bạn nối khố từ khi học cấp hai đến giờ. Jungkook cũng chung một trường với hai người, là đàn em dưới họ một khóa, vì cậu nhóc này hẹn hò yêu đương với Taehyung nên ba người tụ lại chơi chung với nhau. Vừa hay Hoseok lại là anh em bà con của Taehyung, vì mọi người đều rất thân thiện, lại chênh lệch tuổi tác không nhiều nên nhanh chóng giao lưu kết thành bằng hữu. Taehyung sớm đã biết mặt Namjoon và Seokjin từ trước đó, chỉ là khi ấy chưa thông qua Hoseok kết thân, cùng lắm gặp mặt chào hỏi vài câu xã giao thường lệ.
Lần đó ở bar BT21 mới là chính thức giới thiệu mọi người với nhau, nhưng khi Namjoon đến Jimin đã ngà ngà say.. bất quá trò chuyện tìm hiểu có cặp đôi Taehyung và Jungkook. Đến lúc Seokjin xuất hiện thì Jimin đã không còn biết trời trăng gì nữa, thành ra cái gọi là kết giao bằng hữu gì đó căn bản với Jimin chỉ là mối quan hệ bắc cầu, bạn-của-bạn-của-bạn mà thôi.
Huống chi với tính cách ngại người lạ của Jimin, cậu lại càng cảm thấy không thoải mái khi không khí quen thuộc có thêm những gương mặt khác. Namjoon với Yoongi xem như là đủ lạ với cậu đi, nhưng hai người bọn họ gộp lại cũng không thể có 'năng lực gây chán ghét' như khi cậu nhìn thấy Seokjin. Những chuyện xảy ra với anh ta đêm đó, ngàn vạn lần cậu cũng không muốn nhớ lại.
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng hai lần bị người kia ôm siết vào lòng, lần thứ hai còn đặc biệt đáng sợ - khi vừa mở mắt đã thấy bóng dáng cao lớn ngời ngời phủ lên người mình, tay anh ta còn đặt trên hông cậu, hai con ngươi to tròn dán chăm chăm lên phần thân dưới... cứ nghĩ đến Jimin lại rùng mình ớn lạnh. Còn không dám tưởng tượng thêm lúc bất tỉnh, có phải hay không bàn tay to lớn kia đã sờ loạn trên người mình. Cho nên mới nói, đáng ghét nhất là Kim Seokjin! Xấu xa nhất cũng là Kim Seokjin!
- Jimin à, salad sắp nát hết rồi~ Cậu trộn được không hay là để tôi?
Vừa nghĩ tới Tào Tháo thì Tào Tháo đã đứng ngay trước mặt, Jimin hung hăng lắc đầu không thèm trả lời, biểu cảm đặc biệt dữ dội khiến cho Seokjin, Taehyung và Hoseok trầm mặc không thôi. Sự thật thì chuyện cậu và anh gặp mặt chỉ có Taehyung và Hoseok biết, cho nên khi chứng kiến cảnh này, ánh mắt hai người họ đồng tình hướng nhìn nhau, trao đổi lo lắng cùng quan ngại sâu sắc không thể diễn tả thành lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com