Chap 7
TH: chúng bay đừng làm Kookie sợ
-anh có người yêu cái là bỏ bê clb ngay
Hắn cười trừ bị cô phụ trách gọi ra nói chuyện riêng cũng nháy mắt với em rồi đi mất
JK: sao mọi người nhìn em?
-anh Taehyung đúng là rất mê anh Jungkook đấy
JK: à
-em cứ nói chuyện thoải mái, tụi chị thân thiện lắm đừng áp lực
-nếu cậu ngại giao tiếp với người lạ cứ nói với tớ, tụi mình chung lớp mà
JK: sao mọi người...
-anh Taehyung nói với tụi em á, ảnh bảo "Kookie của anh ngại người lạ nên mọi người cứ bắt chuyện với ẻm, ẻm với người quen rồi thì dễ thương lắm"
JK: thật là
Sụp đổ hình tưởng lạnh lùng boy của em nhà ta rồi. Em ngoài có vẻ bất lực nhưng trong lòng thật sự có chút cảm kích hắn rồi
HS: qua làm lol gì bị nhốt thế em?
JM: để quên chìa khóa không rút
HS: ngu như chó
YG: chó ngu thế à?
JM: đeo rọ mõm vào
Bạn vào thăm thấy gã đang ngồi dưới xoa nắn chân cho cậu tiện thì hỏi vụ hôm qua. Vì vụ đó thôi mà giờ kho dụng cụ bị khóa 24/24 luôn rồi
HS: tao về lớp trước đây mua bánh với sữa cho rồi đấy
JM: oke tình yêu
Còn mỗi gã với cậu trong phòng y tế, cậu thấy gã im lặng ngồi xoa bóp chân cho mình mà chẳng nói gì
YG: hậu đậu thôi rồi, phải tự biết lo cho bản thân đi chứ
JM: cần gì, tao có mày mà
YG: tao chăm mày mãi được à
JM: mày toàn nói thế nhưng có lúc nào mày bỏ tao đâu
Nhìn cậu cười ngốc trước mặt khiến gã bất giác dí sát tiến lại gần
JM: hả?
Sắp mũi chạm mũi đến nơi thì đội nhiên gã thẳng người lại xoa mạnh đầu cậu rồi dặn ngồi yên gã đi gọi giáo viên y tế
JM: gì vậy trời?
Gã ở bên ngoài cũng lấy tay đập trán chả hiểu gì cả
JK: để quên mất rồi
-Jungkook để quên đồ thể dục ở nhà hả?
JK: à ừm
-vậy cậu lấy của tớ nè
JK: cậu còn phải mặc mà
-cậu lấy của tớ cũng được
JK: tớ không sao
Em vội cười trừ xua tay biểu thị sẽ ổn thôi
JK: thầy ơi
-Jungkook hả? Sao?
JK: thầy có bộ đồng phục thể dục nào không ạ?
-đồng phục thể dục hả? Em để ở nhà à?
JK: dạ em quên mang
-phải nhớ chứ, nhưng ở đây hình như thầy không có, em học tiết mấy
JK: tiết cuối ạ
-thế cứ về lớp đi, thầy tìm được thầy gọi cho
JK: em cảm ơn thầy
Em lật đật cúi người về lớp, tại qua em cứ suy nghĩ mấy chuyện linh tinh nên chẳng nhớ bỏ đồ vô cặp, lại chẳng quen thân ai nên không thể vô cớ đi mượn được
TH: em nộp vở bài tập thầy ơi
-để trên bàn ấy
TH: thầy tìm gì ạ?
-tìm đồng phục thể dục cho Jungkook mà hình như mấy bộ trong phòng này bị dọn rồi
TH: Kookie?
Em còn đang nằm dài trên bàn chờ thời gian nhanh nhanh kết thúc vì ra chơi em chẳng muốn nói chuyện với ai
TH: Kookie~
-ô Kim Taehyung kìa
-đẹp trai vãi
-người ta có người yêu rồi
-Jungkook có người gọi cậu kìa
JK: mình nghe rồi
Em tránh ánh mắt tò mò của mọi người đi ra gặp hắn
JK: anh đến đây làm gì?
TH: còn làm gì nữa, đưa đồ thể dục cho em
JK: sao anh biết?
TH: cái đấy không quan trọng, em có người yêu thì phải biết lợi dụng chứ ngốc này
JK: ...
TH: em định mặc đồ của người khác thay vì người yêu mình à, thế là không được đâu đó
Hắn vừa giáo huấn em vừa dúi bộ đồ vào tay em rồi về lớp. Em cầm bộ đồ có chút khó tin nhưng đến tiết vẫn phải mặc, dù chiều cao không quá chênh lệch nhưng hắn vẫn đô hơn em nên mặc vào có chút rộng, mùi pheromone trầm nhạt còn dính trên áo bám vào cả người em làm em có chút xấu hổ đỏ mặt
-chân chắc không sao đâu, nghỉ ngơi mấy ngày là được
JM: em cảm ơn cô
-mày bớt nghịch dại lại tháng này xuống phòng y tế hơi nhiều rồi đấy
JM: em có muốn đâu cô
YG: em đứa nó về lớp
-biến biến
Gã dìu cậu về lớp, nhưng chân cậu cứ khập khiễng đi không nổi
YG: lên tao cõng
JM: oke
Gã lại cõng cậu về tới tận cửa lớp
YG: trốn trực nhật hả?
JM: mắt nhắm mắt mở cho bạn đi
Cậu chân không đến mức đấy đi lại vẫn được, chẳng qua muốn trốn trực nhật nên mới bảo gã cõng cho chúng bạn thấy mà thương hại, gã nhìn là biết tỏng
JM: nghỉ hè rồi tuyệt cà là vời
YG: đi đâu?
HS: đảo Jeju thẳng tiến
TH: ủa sao bảo đi đảo Nami?
HS: biển đẹp hơn chứ thằng này
Mới bắt đầu kì nghỉ cả đám đã set kèo đi chơi, chuyến này hơi hao phải 3 ngày 3 đêm mới bõ
🐿️: mai đứa nào dậy muộn bố cho ở nhà nhé
🐱: dậy muộn là được ở nhà hả?
🐿️: bố qua nhà mày đầu tiên
🐣: đứa nào không đi xẻo cu xào khế nhé
🐰: các anh cứ đi đi ạ
🐯: Kookie phải đi với anh chứ
🐣: đúng rồi đi chung đi
🐿️: chốt kèo, mai anh qua đạp cổng nhà từng đứa một
Cả đêm ngồi sắp đồ, bạn không biết mang bao cái vali, đếm sương sương hơn chục bộ, tưởng đi trình diễn thời trang không á
JM: thằng Yoongi đâu!? Dậy!
YG: sáng sớm sồn sồn
JM: nhanh cái chân lên!
YG: đéo
JM: trời má thằng Hoseok bật chế độ Jung đội trưởng kìa
Gã nghe xong tỉnh cả người, hai đứa thu đồ vội vội vàng vàng xuống nhà nhanh còn kịp giữ cái mạng quèn
🐣: bọn kia xong chưa?
🐯: tao đang qua đón Kookie
🐣: Jung đội trưởng
Hắn đọc tin nhắn xong cũng tái mặt vội giục em
TH: bé ơi nhanh lên Kookie ơi
JK: sao vậy?
TH: Jung đội trưởng
JK: anh Hoseok?
Em nhìn mặt hắn cũng biết việc này nghiệm trọng, hai đứa nhanh nhanh vội vội chạy ra đứng trước cổng đợi sẵn
TH: em chào anh
JK: em chào anh
HS: biết điều đứng sẵn đấy, lên xe
TH: em cảm ơn
Ngồi trên xe em mới thấy đúng là sợ có căn cứ
JK: hai anh...
JM: xuống trễ đó
Hai đứa bị kí u đầu, cũng biết là không thể nhờn rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com