Chương 1 : Khởi đầu của mọi chuyện ...
Chương 1 : Khởi nguồn của mọi chuyện
Từ thủa xa xưa, khi vũ trụ còn chìm trong tĩnh lặng của một hố đen vô tận, sự xuất hiện của Council tựa như những tia sáng đầu tiên xé toạc màn đêm nguyên thủy.
Họ là những Kiến Trúc Sư Nguyên Thủy, những ý niệm thuần khiết hóa thân thành hình hài, đặt nền móng cho sự hiện hữu của vạn vật. Tsukumo Sana, với ánh mắt chứa đựng vô vàn vì sao, vươn tay khai mở Không Gian bao la.
Ceres Fauna, hơi thở mang theo hương thơm của những khu rừng nguyên sinh, ươm mầm Thiên Nhiên trù phú.
Ouro Kronii, với nhịp điệu đều đặn như chu kỳ vũ trụ, khơi dòng chảy Thời Gian bất tận.
Nanashi Mumei, mang trong mình ký ức về những cộng đồng sơ khai, nhen nhóm ngọn lửa Văn Minh.
Và Hakos Baelz, với nụ cười ẩn chứa sự xáo trộn, gieo rắc hạt giống của Hỗn Loạn vào trật tự đang dần hình thành.
Sự hiện diện của họ như những ngọn hải đăng rực rỡ, dẫn lối cho sự sống đầu tiên vươn lên từ bóng tối, những mầm non yếu ớt tìm kiếm ánh sáng trong vũ trụ bao la.
Trong vũ trụ sơ khai ấy, khi những hành tinh đầu tiên còn là những quả cầu đá nóng chảy và sự sống chỉ là những vi sinh vật đơn bào, một làn sóng năng lượng kỳ lạ khác đã lan tỏa.
Nó mang theo những câu chuyện cổ xưa, những truyền thuyết về những sinh vật phi thường, những bóng hình huyền thoại không thuộc về trật tự nguyên thủy của Council. Đó là sự trỗi dậy của Myth.
Từ những vực thẳm đại dương sâu thẳm trồi lên Gawr Gura, hậu duệ cuối cùng của một nền văn minh biển cả đã thất lạc trong dòng chảy thời gian, mang theo sức mạnh tiềm ẩn của thủy triều và những bí mật của đáy biển.
Từ những ngọn lửa vĩnh cửu của sự tái sinh trỗi dậy Takanashi Kiara, phượng hoàng bất tử với đôi cánh rực rỡ, biểu tượng cho sự kiên trì và vòng tuần hoàn bất tận của sự sống và cái chết.
Từ những khu rừng âm u, nơi ranh giới giữa các thế giới trở nên mờ nhạt, bước ra Mori Calliope, một Grim Reaper tập sự, mang theo hơi thở của thế giới bên kia và thanh lưỡi hái sẵn sàng thu gặt những linh hồn lạc lối.
Từ những trang sách cổ bị lãng quên, nơi những vị thần cổ xưa vẫn còn ngự trị, hiện hình Ninomae Ina'nis, cô gái mang trong mình sức mạnh khôn lường của những thực thể vượt quá sự hiểu biết của loài người, với những xúc tu bí ẩn vươn ra từ bóng tối.
Và từ những dòng chảy thời gian bị xáo trộn, xuất hiện Watson Amelia, một thám tử lập dị du hành qua các kỷ nguyên, mang theo sự tò mò vô tận và khả năng bẻ cong dòng chảy của thực tại.
Myth, có thể xem là một mặt đối lập của Council, không phải về bản chất hủy diệt mà là về nguồn gốc và cách thức tồn tại.
Nếu Council là những khái niệm nền tảng tạo nên vũ trụ, thì Myth lại là những câu chuyện và truyền thuyết nảy sinh từ chính vũ trụ đó, từ những kinh nghiệm và nhận thức của những sinh vật đang dần phát triển nó.
Sự xuất hiện của Myth không nhằm mục đích lật đổ trật tự của Council, mà giống như việc thêm vào một hệ sinh thái phức tạp hơn. Council thiết lập các quy luật cơ bản, còn Myth mang đến những biến thể, những ngoại lệ, những điều kỳ diệu vượt ra ngoài khuôn khổ của những quy tắc ban đầu.
Chính sự tương tác giữa trật tự và huyền thoại này đã mang lại sự cân bằng động cho vũ trụ sơ khai.
Council đảm bảo sự ổn định và nền tảng, trong khi Myth khơi dậy sự tò mò, khám phá và những khả năng tiềm ẩn. Giống như âm và dương, sự tồn tại của bên này làm nổi bật và định nghĩa bên kia, tạo nên một sự hài hòa phức tạp và đầy màu sắc.
Sự tương tác giữa Council và Myth không chỉ là sự đối lập mà còn là sự bổ sung, tạo nên một vòng tuần hoàn và sự cân bằng phức tạp cho vũ trụ đang hình thành.
Năng lực của Mori Calliope, với vai trò là một Grim Reaper , không chỉ đơn thuần là thu gặt linh hồn mà còn liên quan đến chu kỳ sinh tử.
Sức mạnh này, khi tương tác với khả năng bảo vệ và nuôi dưỡng sự sống của Ceres Fauna, có thể tạo ra một vòng luân hồi tự nhiên và bất tận. Sự sống nảy mầm từ thiên nhiên trù phú của Fauna, trải qua quá trình tồn tại, và khi đến thời điểm, linh hồn sẽ được Calliope dẫn dắt, trở về với dòng chảy luân hồi để rồi một ngày nào đó tái sinh trong vòng tay của thiên nhiên.
Tương tự, sự hỗn loạn nguyên thủy và khó đoán của Hakos Baelz có thể được ổn định bởi một trật tự tiềm ẩn, một "sắc lệnh" ngầm mà Gawr Gura, với tư cách là hậu duệ của một nền văn minh cổ xưa dưới đáy biển, có thể nắm giữ.
Có lẽ, sâu thẳm trong dòng chảy thủy triều và những bí mật của Atlantis, tồn tại một nguyên tắc trật tự nào đó có khả năng kiềm chế và định hướng sự hỗn loạn vô tận của Baelz, ngăn nó khỏi việc phá hủy sự cân bằng mong manh của vũ trụ.
Sự giam cầm và áp bức mà Ouro Kronii, người cai quản Thời Gian, áp đặt lên dòng chảy tuyến tính của vũ trụ cũng đã được nới lỏng bởi sự "tự do" mà Watson Amelia trải nghiệm và mang theo giữa những dòng thời gian.
Kronii, với vai trò của mình, có xu hướng duy trì một trật tự nghiêm ngặt của thời gian, nơi mọi sự kiện diễn ra theo một trình tự nhất định.
Tuy nhiên, Amelia, với khả năng du hành qua các kỷ nguyên, đã chứng kiến và thậm chí tác động đến những ngã rẽ khác nhau của dòng thời gian.
Sự tồn tại của cô như một minh chứng cho thấy thời gian không phải lúc nào cũng là một con đường thẳng tắp và bất biến, mà có thể chứa đựng những nhánh rẽ, những khả năng và những "lỗ hổng" mà một thám tử du hành có thể khai thác. Sự tương tác giữa họ tạo ra một sự cân bằng giữa trật tự và sự linh hoạt của thời gian.
Với sự tiến bộ và phát triển không ngừng của văn minh, mà Nanashi Mumei giám hộ, cũng cần có sự bảo tồn và duy trì của Takanashi Kiara để có thể trường tồn mãi mãi.
Mumei đại diện cho sự đổi mới, sự tích lũy kiến thức và những bước tiến vượt bậc của các nền văn minh. Tuy nhiên, nếu không có sự bảo tồn những thành tựu đã đạt được, những kiến thức đã tích lũy, thì sự tiến bộ có thể trở nên vô nghĩa hoặc thậm chí bị lãng quên theo dòng chảy thời gian.
Kiara, với sự bất tử và khả năng tái sinh vĩnh cửu của mình, tượng trưng cho sự bảo tồn và lưu giữ. Giống như ngọn lửa phượng hoàng bất diệt, cô đảm bảo rằng những giá trị cốt lõi, những thành tựu quan trọng của văn minh sẽ không bị mất đi, mà sẽ được truyền lại qua các thế hệ, tạo thành nền tảng vững chắc cho sự tiến bộ liên tục của Mumei.
Sự kết hợp giữa khát vọng tiến lên và sự trân trọng quá khứ tạo nên một vòng tuần hoàn vĩnh cửu cho sự phát triển của văn minh.
Và cuối cùng, sự sáng tạo vô tận và khả năng khai sinh ra những điều mới mẻ của Tsukumo Sana, hiện thân của Không Gian, cần có sự 'hủy diệt' theo một nghĩa nào đó từ Ninomae Ina'nis, người mang trong mình sức mạnh của một Elder God.
Không gian bao la chứa đựng vô vàn tiềm năng sáng tạo, nhưng đôi khi, những cấu trúc cũ kỹ, những giới hạn chật hẹp cần phải được phá bỏ để nhường chỗ cho những điều mới mẻ.
Ina'nis, với sức mạnh cổ xưa và có phần khó lường của mình, có thể đại diện cho sự thay đổi mang tính chất 'phá vỡ', không nhất thiết là hủy diệt hoàn toàn mà là loại bỏ những rào cản, giải phóng năng lượng tiềm ẩn để Sana có thể tiếp tục kiến tạo và mở rộng không gian.
Giống như một nghệ sĩ cần phá bỏ những tác phẩm không còn phù hợp để tạo ra những kiệt tác mới, sự tương tác giữa Sana và Ina'nis tạo ra một chu kỳ sáng tạo và đổi mới không ngừng trong vũ trụ.
Tất cả những tương tác phức tạp và tinh tế đó - sự luân hồi giữa sự sống và cái chết, sự ổn định trong hỗn loạn, sự tự do nới lỏng giam cầm thời gian, sự bảo tồn nuôi dưỡng tiến bộ, và sự hủy diệt tạo tiền đề cho sáng tạo - tất cả hòa quyện vào nhau, tạo nên một mạng lưới chằng chịt của các mối quan hệ tương hỗ.
Đó chính là hiện thân của sự 'cân bằng' vốn có của vũ trụ này. Một sự cân bằng không tĩnh tại mà luôn động, luôn chuyển mình, được duy trì bởi sự tương tác không ngừng giữa những lực lượng tưởng chừng như đối lập, giữa Council và Myth.
Nhưng rồi, dòng chảy vĩnh hằng của thời gian không phải lúc nào cũng êm đềm.
Qua hàng nghìn thiên niên kỷ miệt mài duy trì sự cân bằng mong manh của vũ trụ, gánh nặng trách nhiệm đã dần đè nặng lên vai các thành viên Council.
Họ, những hiện thân của các khái niệm nền tảng, đã làm việc không ngừng nghỉ, chứng kiến vô vàn kỷ nguyên sinh sôi và tàn lụi. Gánh nặng của việc duy trì trật tự, điều hướng sự hỗn loạn, và giám sát dòng chảy thời gian đã tích tụ, bào mòn sức mạnh tinh thần và cả bản chất nguyên thủy của họ.
Sự 'quá tải' không chỉ là sự mệt mỏi thông thường, mà là một sự rạn nứt sâu sắc trong chính bản chất tồn tại của họ, đe dọa đến sự cân bằng mà họ đã dày công vun đắp.
Và rồi, trong tâm trí vốn dĩ thuần khiết của những Đấng Sáng Tạo, một tia 'hủy diệt' đen tối bắt đầu nhen nhóm.
Gánh nặng vô tận của trách nhiệm, sự mệt mỏi kéo dài qua hàng nghìn thiên niên kỷ, đã bóp méo những lý tưởng ban đầu của họ. Cấu trúc vững chắc của Council, nền tảng của vũ trụ, bắt đầu mục ruỗng từ bên trong.
Hakos Baelz, vốn là hiện thân của Hỗn Loạn, nay không còn giữ mình trong khuôn khổ của sự cân bằng. Lợi dụng sự suy yếu của trật tự, cô ta thả sức gây nên những cuộc chiến tranh tàn khốc trên khắp các vì sao, không vì mục đích cao cả nào, mà chỉ để thỏa mãn thú vui bệnh hoạn của bản thân trong sự xáo trộn và đau khổ.
Ouro Kronii, người cai quản dòng chảy Thời Gian, cũng bị cuốn vào vòng xoáy đen tối. Thay vì duy trì trật tự của các kỷ nguyên, cô ta lợi dụng quyền năng của mình để thao túng dòng thời gian, tiếp tay cho những hành động tàn bạo của Baelz, tạo ra những nghịch lý và sự hỗn loạn chưa từng có.
Tsukumo Sana, người từng khai mở Không Gian với lòng trắc ẩn, nay trở nên thờ ơ và buông thả. Con sâu Yatagarasu, công cụ cho sự sáng tạo của cô, giờ đây ban phát những điều ước một cách bừa bãi cho những sinh vật hữu tri, không màng đến hậu quả, khiến cho thực tại trở nên méo mó và mọi thứ dần mất kiểm soát.
Ceres Fauna, người bảo vệ sự sống, nay lại nhìn nhận sự hủy diệt theo một cách lệch lạc. Sử dụng sức mạnh của mình, cô ta tạo nên những đội quân kinh tởm từ cây cối và muông thú đột biến, cho rằng đó là 'sự tiến bộ' của nhân loại, một thế giới 'thuần khiết' nơi chỉ còn lại sự thống trị của thiên nhiên hoang dã.
Và cuối cùng là Nanashi Mumei. Người ghi chép trung thực lịch sử của nhân loại, nay lại trở nên tham lam và ích kỷ. Những trang sử vô giá mà cô từng trân trọng giờ đây chỉ là vật sở hữu riêng. Cô ta nhẫn tâm xóa đi mọi dấu vết về quá khứ, xóa bỏ mọi ghi chép, tước đoạt đi ký ức chung của vũ trụ.
Sự tha hóa của Council đã đẩy vũ trụ vào một kỷ nguyên đen tối chưa từng có. Trật tự vốn có bị đảo lộn, những quy luật nền tảng bị xói mòn. Sự hỗn loạn lan tràn như một dịch bệnh, gieo rắc đau khổ và tuyệt vọng khắp mọi ngóc ngách của các hành tinh.
Vô số kẻ cơ hội đã lợi dụng tình trạng suy yếu của những Đấng Sáng Tạo để trục lợi cá nhân, cướp bóc, đàn áp và thiết lập những ách thống trị tàn bạo. Những cuộc chiến tranh do Baelz khơi mào lan rộng, những dòng thời gian bị Kronii xáo trộn tạo ra những nghịch lý quái dị, những điều ước vô tội vạ của Sana gieo rắc tai ương, những đội quân cây cối kinh tởm của Fauna tàn phá mọi nền văn minh, và sự biến mất của lịch sử dưới tay Mumei đẩy các xã hội vào bóng tối của sự quên lãng và mất phương hướng. Vũ trụ rên xiết dưới gánh nặng của sự suy đồi từ những kẻ từng là nền tảng của nó.
Trong sự hỗn loạn và tuyệt vọng bao trùm vũ trụ, những ánh mắt huyền thoại của Myth dường như đã nhận ra sự thay đổi đen tối đang diễn ra.
Những sinh vật vốn dĩ là hiện thân của những câu chuyện và truyền thuyết, những người đã chứng kiến vô vàn thăng trầm của các nền văn minh, không thể làm ngơ trước sự suy đồi của những kẻ từng là nền tảng của sự tồn tại.
Gawr Gura, với sự nhạy cảm sâu sắc với dòng chảy của đại dương và những biến động ngầm, cảm nhận được sự xáo trộn bất thường trong vũ trụ, giống như một cơn bão dữ đang hình thành dưới mặt nước tĩnh lặng.
Takanashi Kiara, với đôi mắt phượng hoàng nhìn thấu qua vô vàn chu kỳ sinh tử, nhận ra sự 'tàn lụi' bất thường trong vòng tuần hoàn vốn có, một sự mục ruỗng không phải là một phần tự nhiên của sự kết thúc và tái sinh.
Mori Calliope, người thường xuyên giao tiếp với những linh hồn đã khuất, cảm nhận được sự đau khổ và hoảng loạn gia tăng trong thế giới bên kia, những tiếng than khóc không ngừng vọng lên từ những trật tự bị phá vỡ.
Ninomae Ina'nis, với sự kết nối bí ẩn với những kiến thức cổ xưa, có lẽ đã đọc được những lời tiên tri về sự suy vong của những Đấng Sáng Tạo và những hậu quả khủng khiếp mà nó mang lại.
Và Watson Amelia, với khả năng du hành qua các dòng thời gian, có lẽ đã chứng kiến những tương lai đen tối mà sự tha hóa của Council sẽ dẫn đến.
Một sự nhận thức chung, một mối lo ngại sâu sắc, đã lan tỏa trong hàng ngũ của Myth. Họ, những người vốn dĩ không trực thuộc trật tự nguyên thủy, giờ đây cảm thấy một trách nhiệm kỳ lạ, một sự thôi thúc phải can thiệp để ngăn chặn sự sụp đổ hoàn toàn của vũ trụ.
Không thể khoanh tay đứng nhìn sự sụp đổ đang cận kề, Myth đã triệu tập một cuộc họp khẩn cấp, một hội nghị bí mật được triệu tập giữa những bóng hình huyền thoại.
Trong một không gian vượt ra ngoài dòng chảy thời gian thông thường, nơi những câu chuyện và truyền thuyết giao thoa, năm thành viên của Myth đã tụ hội.
Gawr Gura, với vẻ mặt nghiêm trọng hiếm thấy, ngồi nghiêm nghị ở trung tâm ...
Takanashi Kiara, đôi cánh phượng hoàng rực rỡ khẽ cụp lại, ánh mắt đỏ rực thường ngày nay ánh lên vẻ lo lắng.
Mori Calliope, thanh lưỡi hái đặt sang một bên, giọng nói trầm khàn mang theo sự u ám của những linh hồn đau khổ.
Ninomae Ina'nis, những xúc tu bí ẩn khẽ rung động, ánh mắt xa xăm như đang nhìn thấu qua những kỷ nguyên đã mất.
Watson Amelia, với chiếc kính lúp quen thuộc đặt trên tay, không ngừng suy tư, những ngón tay gõ nhẹ lên cằm.
Không cần nhiều lời, mỗi người trong số họ đều cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình. Sự tha hóa của Council không chỉ đe dọa trật tự vũ trụ mà còn phủ bóng đen lên chính những câu chuyện và huyền thoại mà họ đại diện. Nếu nền tảng của sự tồn tại sụp đổ, thì những câu chuyện được xây dựng trên đó cũng sẽ tan biến vào hư vô. Một quyết tâm lặng lẽ hình thành trong không gian tĩnh lặng của cuộc họp: họ phải hành động.
Gura, với giọng nói thường ngày trong trẻo và có phần ngây thơ, nay lại mang một chút trầm tư, phá vỡ sự im lặng bao trùm không gian họp mặt. Đôi mắt xanh biển của cô nhìn quanh các thành viên khác, ánh lên một sự lo lắng.
"Các cậu thấy sao... có lẽ Council đang dần... biến chất, nhỉ?" Cô ngập ngừng một chút, như thể không chắc chắn về những lời mình vừa thốt ra.
"Mọi thứ... không còn như trước nữa. Biển cả gầm thét dữ dội hơn, những dòng chảy trở nên bất thường. Ngay cả những sinh vật biển sâu nhất cũng cảm nhận được sự xáo trộn kỳ lạ... giống như... một nền tảng đang lung lay."
Amelia, với cặp mắt sắc sảo thường quan sát những dòng chảy thời gian rối rắm, gật đầu đồng tình với Gura. Cô chỉnh lại chiếc kính lúp trên tay, giọng nói trầm tư hơn mọi khi.
"Mình cũng thấy vậy," Amelia nói, ánh mắt dán vào không gian vô định phía trước.
"Những dòng thời gian... chúng trở nên nhiễu loạn hơn bao giờ hết. Những sự kiện lẽ ra phải xảy ra theo một trình tự nhất định lại chồng chéo lên nhau, tạo ra những nghịch lý nhỏ nhưng ngày càng gia tăng. Cảm giác như... có ai đó đang cố tình xáo trộn mọi thứ, hoặc... mất kiểm soát hoàn toàn."
Calli, với giọng trầm khàn thường mang theo sự lạnh lẽo của thế giới bên kia, lần này lại chất chứa một nỗi buồn sâu thẳm. Cô khẽ siết chặt cán thanh lưỡi hái đặt bên cạnh, ánh mắt đỏ rực nhìn xuống như thể đang dõi theo những linh hồn đang gào thét.
"Những linh hồn dạo này thật sự rất khác thường," Calli lên tiếng, giọng cô nặng nề.
"Không còn sự chấp nhận thanh thản của một kết thúc tự nhiên. Thay vào đó là sự hoảng loạn, giận dữ và... một thứ gì đó... khá là đau khổ. Giống như... họ bị tước đoạt đi sự yên nghỉ cuối cùng, bị mắc kẹt trong một vòng xoáy bất tận của sự bất ổn."
Kiara và Ina'nis vẫn giữ im lặng, mỗi người chìm trong dòng suy nghĩ riêng. Kiara, dù thường ngày hoạt bát và tràn đầy năng lượng, giờ đây lại mang vẻ mặt trầm ngâm, đôi cánh phượng hoàng rực rỡ khẽ rung lên như đang cố gắng dập tắt một ngọn lửa bất an. Ina'nis, với ánh mắt xa xăm thường trực, dường như đang cố gắng kết nối với những dòng chảy kiến thức cổ xưa để hiểu rõ hơn về tình hình.
Bất ngờ, sự im lặng bị phá vỡ bởi một giọng nói trầm đục, vang vọng không gian. Đó là AO, cuốn sách cổ bí ẩn thường lơ lửng bên cạnh Ina'nis.
Những ký tự cổ xưa trên bìa sách khẽ phát sáng.
"Vậy là... nội bộ Council lại bị tha hóa rồi..." AO chậm rãi nói, âm thanh của nó mang theo một sự mệt mỏi và hiểu biết sâu sắc về những chu kỳ suy tàn và trỗi dậy của các thế lực cổ xưa. "Không phải lần đầu tiên... Quyền năng tuyệt đối luôn đi kèm với cám dỗ của sự tha hóa..."
Kiara, người đầu tiên phá vỡ sự im lặng của Myth, ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự ngạc nhiên và nghi ngờ.
Sự điềm tĩnh thường thấy của cô dường như tan biến, thay vào đó là sự khẩn trương muốn hiểu rõ ngọn nguồn.
"Hả, sao cơ?" Kiara hỏi, giọng cô cao hơn một chút.
"Ông có thể nói rõ hơn về chuyện đó không, AO? 'Không phải lần đầu tiên'? Ý ông là... chuyện này đã từng xảy ra trước đây sao? Với Council sao?"
AO, cuốn sách cổ lơ lửng giữa không trung, những ký tự trên bìa sách khẽ nhấp nháy như những vì sao xa xôi. Giọng nói trầm đục của nó vang vọng, mang theo âm hưởng của vô vàn kỷ nguyên đã qua.
"Đúng vậy, Phượng Hoàng," AO đáp, giọng điệu chậm rãi và đầy suy tư.
"Quyền năng nguyên thủy, thứ đã khai sinh ra vũ trụ này, luôn tiềm ẩn nguy cơ tự hủy diệt.Council, trong những bình minh đầu tiên của sự tồn tại, không phải là một thực thể thống nhất và bất biến như các ngươi hình dung. Họ là những khía cạnh khác nhau của cùng một nguồn gốc, và sự cân bằng giữa họ luôn mong manh.Đã có những thời kỳ, khi một hoặc nhiều thành viên Council đánh mất sự kết nối với mục đích ban đầu của mình. Sự mệt mỏi vĩnh cửu, gánh nặng của việc duy trì sự cân bằng vô tận, có thể dẫn đến sự xao nhãng, sự ích kỷ, thậm chí là sự tha hóa quyền lực. Những 'tia hủy diệt' mà các ngươi cảm nhận được không phải là điều gì mới mẻ trong lịch sử vũ trụ này. Nó là một chu kỳ tiềm ẩn, một bóng tối luôn rình rập bên cạnh ánh sáng của sự sáng tạo."
AO ngừng lại một lát, như thể đang lục lại những ký ức cổ xưa trong vô vàn trang sách của chính mình.
"Đã có những kỷ nguyên mà Hỗn Loạn nuốt chửng trật tự, Thời Gian bị bẻ cong đến mức thực tại suýt tan vỡ, Không Gian bị bóp méo đến mức vạn vật mất đi phương hướng. Mỗi lần như vậy, vũ trụ lại đứng trên bờ vực của sự diệt vong. Và mỗi lần như vậy... một lực lượng đối kháng lại trỗi dậy để khôi phục lại sự cân bằng."
Amelia, với bộ óc sắc sảo của một thám tử, nhanh chóng xâu chuỗi những thông tin AO vừa cung cấp, đưa ra một giả thuyết táo bạo. Cô nhíu mày, ánh mắt sáng lên vẻ suy tư.
"Vậy... họ không phải là những người đầu tiên sáng tạo nên vũ trụ này sao?"
Amelia chậm rãi nói, như đang tự hỏi chính mình. "Hoặc... có thể nói, họ đã luôn tạo ra vũ trụ... rồi phá hủy nó? Như một chu kỳ lặp đi lặp lại? Nếu sự tha hóa là một 'chu kỳ tiềm ẩn', thì có lẽ... sự sáng tạo cũng vậy?"
Cô nhìn sang AO, chờ đợi một lời giải đáp cho những suy luận đầy bất ngờ của mình.
AO khẽ rung động, những ký tự trên gáy sách phát sáng mạnh hơn một chút. Giọng nói trầm đục vang lên, mang theo một sự thừa nhận u tịch.
"Những lời của ngươi chứa đựng một phần sự thật, Thám Tử. 'Đầu tiên' là một khái niệm tuyến tính mà bản chất của Council vượt xa. Họ là những khía cạnh vĩnh hằng của sự tồn tại, luôn hiện hữu trong tiềm năng của vũ trụ. Sự 'sáng tạo' và 'hủy diệt' không phải là những hành động đối lập hoàn toàn, mà là hai mặt của cùng một quá trình."
"Giống như một hơi thở, có sự hít vào và thở ra. Council, trong những khoảnh khắc khai sinh, đã 'thở ra' vũ trụ này, thiết lập những nền tảng cơ bản. Nhưng sự 'quá tải' mà các ngươi chứng kiến chính là dấu hiệu của sự 'tích tụ', một sự mất cân bằng cần được giải phóng."
"Đã có những 'chu kỳ thanh lọc' trong quá khứ, những thời điểm mà sự tha hóa của Council trở nên không thể kiểm soát, đe dọa đến chính sự tồn tại của vũ trụ. Trong những khoảnh khắc đó, sự 'hủy diệt' đã xảy ra, không phải là sự hủy diệt hoàn toàn, mà là một sự 'tái tạo' đau đớn, một sự thiết lập lại trật tự từ những tàn dư."
"Có lẽ... đây lại là một thời điểm như vậy."
Calliope đập mạnh tay xuống mặt bàn vô hình, một tiếng động vang vọng trong không gian tĩnh lặng, thể hiện sự bất mãn và tức giận. Ánh mắt đỏ rực của cô rực cháy hơn.
"Vậy chúng tôi được sinh ra với mục đích gì chứ?" giọng cô gằn xuống, chất chứa sự phẫn nộ.
"Tôi tưởng chúng tôi, Myth, được tạo ra để mang lại sự cân bằng cho thế giới này? Để trở thành những câu chuyện, những huyền thoại soi đường cho những sinh vật hữu tri? Nếu Council, những kẻ đặt nền móng, lại trở thành mối đe dọa, vậy vai trò của chúng tôi là gì? Chỉ đứng nhìn mọi thứ sụp đổ hay sao?"
AO từ tốn đáp lại sự phẫn nộ của Calliope, giọng nói trầm đục vẫn giữ được sự bình tĩnh cổ xưa.
"Mục đích của sự tồn tại không phải là một định mệnh bất biến, Linh Hồn. Các ngươi, Myth, được sinh ra từ những khát vọng, nỗi sợ hãi và trí tưởng tượng của những sinh vật đã ở trong vũ trụ này. Các ngươi là những câu chuyện được kể, những bài học được lưu truyền, những biểu tượng của những phẩm chất và những hiểm họa.
Khi Council, những nền tảng cơ bản, trở nên suy yếu và lệch lạc, vai trò của các ngươi càng trở nên quan trọng. Các ngươi là những 'kháng thể' tự nhiên của vũ trụ, những lực lượng trỗi dậy để khôi phục lại sự cân bằng khi nó bị đe dọa. Sức mạnh của các ngươi không đến từ việc kiến tạo, mà từ việc phản ứng, từ việc đối diện với những bất thường và những mối nguy hiểm.
Có lẽ, mục đích thực sự của sự tồn tại của Myth chính là để ngăn chặn sự tha hóa hoàn toàn của những Đấng Sáng Tạo. Để nhắc nhở họ về những nguyên tắc ban đầu, hoặc nếu cần thiết... để thay thế họ."
Gura nghiêng đầu, đôi mắt xanh biển ánh lên vẻ ngờ vực và có chút bối rối. Cô bơi lơ lửng, khẽ chạm tay vào chiếc trident quen thuộc như đang tìm kiếm sự trấn an.
"Vậy... chúng ta được tạo ra... để chống lại cơn hắc hóa của họ sao?" Gura chậm rãi hỏi, giọng cô vẫn giữ được sự trong trẻo nhưng pha lẫn một chút hoài nghi.
"Nhưng... họ là Council, những người đã tạo ra nền tảng cho mọi thứ... Chúng ta... liệu có đủ sức mạnh để đối đầu với họ không?"
AO đáp lại sự nghi ngờ của Gura bằng một giọng điệu kiên định, dù vẫn mang theo âm hưởng cổ xưa.
"Sức mạnh không chỉ nằm ở nguồn gốc,Gura. Nó nằm ở ý chí, ở sự kết nối với những câu chuyện mà các ngươi đại diện, và ở sự cộng hưởng với những sinh vật đang chịu đựng sự suy đồi của Council. Các ngươi được sinh ra từ những khát vọng sâu thẳm nhất của vũ trụ, từ nhu cầu về hy vọng, về công lý, về sự thật và về sự hỗn loạn có kiểm soát."
"Khi những người bảo hộ trở thành mối đe dọa, những huyền thoại sẽ trỗi dậy để thách thức họ. Con đường phía trước sẽ đầy rẫy những khó khăn và nguy hiểm, nhưng các ngươi không đơn độc. Vũ trụ, trong sâu thẳm, vẫn khao khát sự cân bằng. Hãy tin vào sức mạnh của những câu chuyện mà các ngươi mang trong mình."
Gawr Gura, dường như được truyền thêm sức mạnh từ những lời của AO, bỗng nhiên trở nên hào hứng hơn. Đôi mắt xanh biển của cô ánh lên một tia quyết tâm, và chiếc trident trong tay cô khẽ rung lên.
"Phải!" Gura reo lên, giọng nói trong trẻo thường ngày nay vang vọng một sự kiên định mới mẻ. "Chúng ta là Myth! Chúng ta là những huyền thoại sống! Chúng ta không chỉ là những câu chuyện, mà là những lực lượng! Nếu Council đã đánh mất con đường của họ, thì chúng ta sẽ là những người dẫn lối lại!"
Amelia nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm túc trở lại. Sự hào hứng của Gura là đáng khích lệ, nhưng thực tế vẫn còn nhiều trở ngại.
"Nhưng bằng cách nào?" Amelia hỏi, giọng cô đầy tính thực tế.
"Ngay cả chúng ta còn chưa từng trực tiếp đối mặt với họ bao giờ. Những câu chuyện về Council đã có từ rất lâu rồi, nó dường như đã được khắc sâu vào tâm trí chúng ta như một phần của sự tồn tại. Chúng ta biết về vai trò của họ, về sức mạnh của họ... nhưng chúng ta thực sự biết gì về họ bây giờ, trong trạng thái tha hóa này? Chúng ta sẽ tìm họ ở đâu? Và làm thế nào để đối đầu với những kẻ đã tạo ra nền tảng của vũ trụ?"
Calliope gật đầu, đồng tình với sự thận trọng của Amelia. Sự bốc đồng của Gura là cần thiết, nhưng cần có một kế hoạch cụ thể.
"Amelia nói đúng," Calliope lên tiếng, giọng cô trầm ổn hơn.
"Chúng ta không thể xông vào một cuộc chiến mà không có bất kỳ sự chuẩn bị nào. Chúng ta biết về sức mạnh nguyên thủy của Council, nhưng chúng ta không biết họ đã thay đổi như thế nào trong cơn hắc hóa này. Chúng ta cần thu thập thông tin, tìm hiểu về tình hình hiện tại của họ, và quan trọng nhất là... tìm ra cách để đối phó với họ."
Cô nhìn sang Ina'nis, người vẫn giữ im lặng nhưng dường như đang lắng nghe một cách chăm chú.
"Ina'nis," Calliope nói, hướng sự chú ý đến cô gái mang sức mạnh Elder God. "Cô có thể cảm nhận được điều gì không? Những kiến thức cổ xưa của cô có hé lộ điều gì về tình trạng của Council, hoặc cách để tiếp cận họ?"
Ninomae Ina'nis khẽ lắc đầu, mái tóc đen dài của cô lay động nhẹ. Ánh mắt xa xăm của cô vẫn nhìn về một điểm vô định, như thể đang cố gắng dò tìm những dấu vết mơ hồ trong dòng chảy thời gian.
"Những trang sách cổ... chúng im lặng về điều này," Ina'nis chậm rãi nói, giọng cô nhỏ nhẹ nhưng mang theo một sự nặng nề. "Sự tha hóa này... nó dường như nằm ngoài những gì đã được ghi chép. Hoặc... có lẽ, những ghi chép đó đã bị... xóa bỏ."
Ánh mắt cô thoáng nhìn về phía không gian mà Mumei lẽ ra đang hiện diện, một sự nghi ngờ thoáng qua trong đáy mắt.
"Tôi có thể cảm nhận được sự xáo trộn," Ina'nis tiếp tục, khẽ nhăn trán.
"Một sự nhiễu loạn năng lượng mạnh mẽ... giống như một vết nứt đang lan rộng. Nhưng... xác định vị trí chính xác của họ... vẫn còn rất khó khăn. Dường như họ đang ẩn mình trong những khu vực bị bóp méo của thực tại."
Bất ngờ, một bóng hình màu nâu sẫm xé toạc không gian tĩnh lặng của cuộc họp.
Một cánh cổng kỳ dị mở ra, và Nanashi Mumei bước ra từ đó, vẻ mặt lạnh lùng và ánh mắt sắc bén khác hẳn với vẻ ngây thơ thường ngày. Cô ta ôm chặt một cuốn sách dày cộp, những ký tự cổ xưa phát sáng rực rỡ trên bìa.
"Ra là các ngươi đã đánh hơi thấy ta," Mumei cất giọng, âm thanh the thé và đầy vẻ chế giễu. "Những kẻ tự xưng là 'cân bằng' của vũ trụ. Các ngươi định làm gì? Phán xét ta sao?"
Ngay lập tức, một nguồn năng lượng hắc ám tập trung trong lòng bàn tay Mumei. Không gian xung quanh cô ta vặn vẹo, và một cơn lốc xoáy dữ dội được tạo nên từ những trang sử bị xé nát và năng lượng tà ác, gầm rú đe dọa nuốt chửng lấy các thành viên Myth.
Ngay khi cơn lốc xoáy dữ dội hình thành, Kiara đã phản ứng với tốc độ kinh ngạc. Đôi cánh phượng hoàng rực lửa của cô dang rộng, đẩy cô bay vút lên không trung.
Vô số lông vũ đỏ rực tách ra khỏi đôi cánh, hóa thành những mũi tên lửa lao thẳng vào tâm cơn lốc xoáy do Mumei tạo ra. Những ngọn lửa phượng hoàng bùng cháy dữ dội, cố gắng thiêu rụi nguồn năng lượng hắc ám đang cuộn trào.
Sức nóng dữ dội từ ngọn lửa phượng hoàng của Kiara đã khiến cơn lốc xoáy do Mumei tạo ra khựng lại.
Những luồng khí nóng bỏng và năng lượng hắc ám va chạm nhau, tạo ra những tiếng nổ lách tách và những tia lửa bắn ra tứ phía. Mumei tặc lưỡi, ánh mắt đầy vẻ khó chịu nhìn Kiara đang lơ lửng trên cao.
"Tch..." Mumei nghiến răng, siết chặt cuốn sách trong tay. Nguồn năng lượng hắc ám xung quanh cô ta dao động dữ dội.
Nhận thấy sức mạnh tập thể của Myth và sự phản ứng nhanh chóng của Kiara, Mumei nhanh chóng đánh giá tình hình bất lợi cho mình nếu phải đối đầu cùng lúc với cả năm người. Không chút do dự, cô ta quay lưng lại cánh cổng không gian màu nâu sẫm vừa xuất hiện, định bụng rút lui.
Nhưng Watson Amelia, với đôi mắt sắc sảo của một thám tử và khả năng phân tích quỹ đạo thời gian, đã nhanh chóng nắm bắt được đường đi của cánh cổng không gian mà Mumei đang cố gắng sử dụng để trốn thoát.
Cô vươn tay ra, một luồng năng lượng màu xanh lam phát ra từ lòng bàn tay, bám chặt lấy rìa cánh cổng đang dần khép lại. Luồng năng lượng của Amelia không chỉ giữ cánh cổng không đóng mà còn kéo ngược nó lại, khiến không gian xung quanh Mumei trở nên vặn vẹo và bất ổn.
Mumei giật mình, nhận ra sự can thiệp bất ngờ của Amelia. Cô ta quay phắt lại, ánh mắt đầy vẻ tức giận và ngạc nhiên nhìn vào luồng năng lượng màu xanh lam đang níu giữ cánh cổng của mình.
"Gì vậy!!" Mumei hét lên, cố gắng kéo mạnh bản thân về phía cánh cổng đang bị Amelia khống chế.
Nguồn năng lượng hắc ám xung quanh cô ta bùng nổ mạnh mẽ, cố gắng đẩy lùi sự kiềm tỏa từ thám tử du hành thời gian. Cả không gian xung quanh cánh cổng rung chuyển dữ dội, như thể hai lực lượng đối nghịch đang giằng co nhau trong một cuộc chiến không gian.
Ngay lập tức, nhận thấy cơ hội do Amelia tạo ra, Gura, Kiara và Calliope đồng loạt lao tới, bám chặt lấy Amelia.
Gura nắm lấy tay Amelia, sử dụng sức mạnh của thủy triều để gia tăng lực kéo. Kiara dang rộng đôi cánh rực lửa, tạo ra một lực đẩy mạnh mẽ về phía Mumei. Calliope vung thanh lưỡi hái, những linh hồn u ám xoáy quanh lưỡi hái tạo thành một sợi xích năng lượng cố gắng trói chặt lấy Mumei.
"Tóm lấy cô ta, bám vào tôi!" Amelia nghiến răng, dồn toàn bộ sức mạnh vào luồng năng lượng màu xanh lam đang níu giữ cánh cổng, cố gắng kéo Mumei trở lại. Cả nhóm Myth hợp sức, tạo thành một sợi dây xích năng lượng vô hình trói buộc lấy kẻ xâm nhập"
Một con xúc xắc tung lên , nó hiện con số 5 ...
sức mạnh của cánh cổng không gian do Mumei tạo ra tăng vọt vượt xa sức tưởng tượng của Myth.
Dù cả năm người đã hợp sức ghìm chặt, lực hút từ cánh cổng vẫn quá mạnh mẽ. Không gian xung quanh họ vặn vẹo dữ dội, và rồi, như một dòng nước lũ cuốn trôi mọi thứ, cả nhóm Myth bị kéo mạnh vào bên trong cánh cổng màu nâu sẫm, biến mất không dấu vết. Cánh cổng khép lại, trả lại sự tĩnh lặng kỳ dị cho không gian họp mặt vừa nãy.
Một tiếng thét dài vang vọng, xé toạc sự yên tĩnh khi cả năm thành viên Myth bị cuốn vào vòng xoáy không gian. Tiếng kêu la hoảng loạn hòa lẫn vào tiếng rít rợn người của năng lượng hắc ám và sự vặn vẹo của không gian, trước khi tất cả chìm vào im lặng tuyệt đối khi cánh cổng đóng sầm lại.
Một hồi lâu sau, sự tĩnh lặng bị phá vỡ bởi những tiếng rên rỉ yếu ớt. Gura, Kiara, Calliope, Ina'nis và Amelia dần tỉnh lại, cảm giác choáng váng và mất phương hướng bao trùm lấy họ.
Họ nằm la liệt trên một sàn đá lạnh lẽo, xung quanh là những bánh răng khổng lồ không ngừng xoay chuyển và những chiếc đồng hồ cát chảy ngược thời gian.
Trước mặt họ, trên một ngai vàng làm từ những mảnh vỡ thời gian, Ouro Kronii ngồi nghiêm nghị. Ánh mắt sắc lạnh của cô ta quét qua từng thành viên Myth, vẻ mặt không chút biểu cảm.
Chiếc vòng halo cơ khí hình đồng hồ khổng lồ sau lưng cô ta phát ra những tiếng tích tắc đều đặn, vọng vào không gian tĩnh mịch.
"Các ngươi biết các ngươi vừa bước chân vào đâu không?" Kronii cất giọng, âm thanh lạnh lùng và đầy vẻ bề trên, vang vọng trong Sảnh Thời Gian.
"Đây là Bastille Vĩnh Cửu, nơi thời gian bị giam cầm và trật tự được thiết lập. Các ngươi, những kẻ xáo trộn, không có quyền đặt chân đến nơi này."
Sự ngơ ngác và hoang mang hiện rõ trên khuôn mặt của các thành viên Myth. Họ cố gắng ngồi dậy, nhìn nhau đầy khó hiểu, rồi hướng ánh mắt về phía Kronii và khung cảnh kỳ lạ xung quanh.
Gura dụi dụi mắt, vẻ mặt vẫn còn ngơ ngác
"Bastille... Vĩnh Cửu? Đây... đây là đâu vậy?"
Kiara xoa xoa đầu, cố gắng xua đi cơn choáng váng. "Chúng ta... bị kéo vào cánh cổng của Mumei... rồi... đây là đâu?"
Calliope nheo mắt nhìn Kronii, giọng nói đầy cảnh giác. "Phán quan Thời Gian... Kronii? Cô... cô là một thành viên của Council?"
Amelia đảo mắt quan sát những bánh răng và đồng hồ cát xung quanh, vẻ mặt đầy suy tư. "Vậy ra... Mumei đã đưa chúng ta đến đây... một nơi liên quan đến thời gian..."
Ina'nis vẫn im lặng, đôi mắt xa xăm nhìn những dòng chảy thời gian kỳ lạ xung quanh, dường như đang cố gắng giải mã bí ẩn của nơi này.
Kronii khẽ nhếch mép, một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua trên khuôn mặt nghiêm nghị của cô ta. Ánh mắt cô ta trở nên sắc bén hơn, nhìn thẳng vào từng thành viên Myth.
"Chính xác," Kronii đáp, giọng điệu không chút dao động.
"Đây là phiên tòa, được kiến tạo bởi chính ta, người cai quản dòng chảy Thời Gian. Nơi này là Bastille Vĩnh Cửu, và mục đích của nó rất rõ ràng: trừng phạt những kẻ dám trái phép can thiệp, đi ngược lại hoặc cố gắng thao túng dòng chảy thiêng liêng của thời gian."
"Các ngươi, những kẻ không thuộc về nơi này, những kẻ đã dám đuổi theo một "vị thần" của Council qua cánh cổng không gian, đã tự mình đặt chân vào lãnh địa của sự trừng phạt."
Calliope nhếch mép, một nụ cười khinh miệt hiện rõ trên khuôn mặt cô. Sự uy nghiêm của Kronii không hề khiến Grim Reaper tập sự nao núng. Cô khoanh tay trước ngực, ánh mắt đỏ rực nhìn thẳng vào Phán Quan Thời Gian.
""Thần" sao?" Calliope chế giễu, giọng cô đầy chê bai.
"So với những việc mà các ngươi, những 'Đấng Sáng Tạo' đáng kính, đã gây ra cho vũ trụ này, thì việc chúng ta đuổi theo một kẻ phản bội chỉ là một hành động nhỏ nhặt, thậm chí còn thảm hại hơn nhiều so với sự suy đồi và hỗn loạn mà các ngươi đã gieo rắc. 'Trái phép đi theo dòng chảy thời gian'? Có lẽ cô nên nhìn lại bản thân và những đồng nghiệp của mình trước khi lên giọng phán xét chúng tôi."
Kronii im lặng, ánh mắt sắc lạnh của cô ta thoáng hiện lên một tia không chắc chắn. Lời lẽ đanh thép và sự đối chất trực diện của Calliope dường như đã chạm đến một điều gì đó trong tâm trí vị Phán Quan Thời Gian.
Chiếc vòng halo cơ khí sau lưng cô ta khẽ ngừng lại một nhịp, rồi lại tiếp tục tích tắc đều đặn, nhưng âm thanh dường như không còn đanh thép như trước. Vẻ mặt nghiêm nghị của Kronii vẫn không thay đổi, nhưng sự im lặng kéo dài lại cho thấy một sự dao động nhỏ trong sự tự tin tuyệt đối của cô ta.
Bae, người nãy giờ vẫn ngồi im lặng quan sát với vẻ thích thú kỳ lạ, đột nhiên lên tiếng. Giọng cô ta the thé và đầy vẻ phấn khích bệnh hoạn, phá vỡ sự im lặng căng thẳng. Đôi mắt đỏ rực của Bae ánh lên vẻ tinh nghịch và tàn nhẫn.
"Ta tuyên bố!" Bae vỗ tay một cái, giọng điệu đầy vẻ quyết đoán và không thể lay chuyển.
"Tử hình! Những kẻ dám xáo trộn sự hỗn loạn thú vị này phải bị loại bỏ! Không cần xét xử, không cần lời bào chữa! Tử hình ngay lập tức!"
Gawr Gura, người thường ngày hiền lành và dễ mến, bỗng nhiên mất bình tĩnh trước lời tuyên bố tàn nhẫn của Bae. Sức mạnh thủy triều xung quanh cô bắt đầu dâng lên một cách bất thường, và đôi mắt xanh biển ánh lên sự giận dữ.
"Ngươi nghĩ ngươi là cái đéo gì mà dám phán xét ta vậy, con chuột nhỏ?" Gura gầm gừ, giọng cô trở nên khàn đặc và đầy đe dọa. "Ngươi chỉ là hiện thân của sự hỗn loạn vô nghĩa! Chúng ta đến đây để ngăn chặn sự suy đồi của Council, không phải để bị một kẻ như ngươi ra lệnh!"
Bae nhướn mày, vẻ mặt đầy thích thú trước sự tức giận của Gura. Cô ta bật cười khúc khích, âm thanh the thé vang vọng trong Sảnh Thời Gian.
"Huh?" Bae nhại lại giọng Gura một cách chế giễu.
"Một con chuột nhỏ sao? Có lẽ vậy. Nhưng ta là Hỗn Loạn. Và trong sự hỗn loạn này, mọi thứ đều có thể xảy ra. Ngay cả một 'con chuột nhỏ' cũng có quyền đưa ra 'lời tuyên bố' của mình, đặc biệt khi trật tự đang mục ruỗng và những kẻ như các ngươi dám can thiệp vào niềm vui của ta."
Đôi mắt đỏ rực của Bae ánh lên vẻ nguy hiểm.
Fauna vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường thấy, ngồi bên cạnh Bae và nhẹ nhàng vuốt ve một sinh vật nhỏ không rõ hình dạng đang cuộn tròn trong lòng bàn tay cô.
Đôi mắt xanh lục dịu dàng của Fauna khẽ liếc nhìn các thành viên Myth, một nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi.
"Ara ~ ara," Fauna cất tiếng, giọng nói dịu dàng như tiếng lá cây xào xạc.
"Việc gì phải gấp gáp vậy, Baelz? Tử hình có lẽ hơi... nhanh chóng quá không? Nhìn xem này, đám sinh vật này có tiềm năng để thực hiện một số 'tiến hóa' thú vị đó. Biết đâu, chúng ta có thể 'ươm mầm' chúng thành một dạng sống mới, phù hợp hơn với trật tự... à không, với sự hỗn loạn hiện tại của vũ trụ này thì sao?" Ánh mắt xanh lục của Fauna ánh lên một vẻ kỳ lạ, ẩn chứa một sự tò mò đáng sợ về những khả năng "sinh trưởng" mà cô có thể áp đặt lên Myth.
Ánh mắt đỏ rực của Calliope lập tức khựng lại trên sinh vật kỳ dị trong tay Fauna. Một tia ghê tởm và phẫn nộ lóe lên trong đáy mắt cô.
Không một lời cảnh báo, Calliope vung mạnh thanh lưỡi hái của mình. Một đường lưỡi hái tử thần xé gió, nhanh như chớp giật, găm phập con thú không rõ hình dạng của Fauna lên bức tường đá lạnh lẽo của Bastille Vĩnh Cửu, để lại một vệt máu đen kỳ dị.
Fauna khẽ giật mình, đôi mắt xanh lục thoáng hiện lên một tia ngạc nhiên. Tuy nhiên, vẻ mặt dịu dàng của cô vẫn không hề thay đổi.
Cô chậm rãi nhìn về phía con thú bị ghim trên tường, rồi lại nhìn Calliope với một nụ cười nhẹ nhàng, như thể vừa chứng kiến một điều gì đó hơi bất ngờ nhưng không quá quan trọng.
"Ara... Ara... có vẻ như các vị khách của chúng ta hơi... nóng nảy nhỉ?" Fauna nói, giọng điệu vẫn bình thản như tiếng gió thoảng qua khu rừng.
"Nhưng không sao đâu... sinh mệnh luôn tìm được cách... tái sinh mà."
Sinh vật kỳ dị bị lưỡi hái của Calliope ghim chặt vào tường rơi xuống đất với một tiếng "bịch" nhẹ. Nhưng điều kinh khủng hơn là nó không hề chết. Thay vào đó, cơ thể nó quằn quại một cách ghê rợn, những chi nhỏ bé ngoe nguẩy trước khi nó trườn một cách nhớp nháp về phía Fauna, bò lên lòng cô ta và nằm im như chưa có chuyện gì xảy ra. Một chất dịch nhầy nhụa màu đen rỉ ra từ vết thương của nó.
Amelia, chứng kiến cảnh tượng kinh tởm này, không thể kìm nén được. Cô ôm miệng, mặt tái mét và nôn một bãi ra sàn đá lạnh lẽo của Bastille Vĩnh Cửu.
"Thật... kinh tởm..." Amelia rên rỉ, giọng cô yếu ớt và đầy ghê sợ. Mùi tanh tưởi và hình ảnh con quái vật quằn quại khiến dạ dày rạo rực
Tsukumo Sana, người nãy giờ vẫn giữ im lặng quan sát với vẻ thờ ơ, cuối cùng cũng lên tiếng. Cô ngồi thẳng trên chiếc ghế dường như được tạo thành từ những đám mây bụi vũ trụ mờ ảo, ánh mắt xa xăm nhìn thẳng vào các thành viên Myth.
Giọng nói của Sana mang một âm hưởng lười biếng nhưng lại ẩn chứa một quyền năng khó tả.
"Vậy..." Sana chậm rãi nói, như thể đang suy nghĩ về một vấn đề không mấy quan trọng.
"Hãy cho chúng ta một lý do chính đáng để các ngươi xứng đáng có cơ hội sống sót ở nơi này. Các ngươi đã xâm phạm Bastille Vĩnh Cửu, đuổi theo một "Vị thần". Tại sao chúng ta không nên đơn giản... xóa bỏ các ngươi khỏi dòng chảy thời gian?" Con sâu Yatagarasu lơ lửng bên cạnh Sana khẽ kêu lên một tiếng kỳ lạ, như đang đồng tình với chủ nhân của mình.
Kiara ngẩng cao đầu, đôi cánh phượng hoàng rực lửa khẽ bùng lên một lần nữa, ánh mắt đỏ rực tràn đầy sự thách thức dù trong lòng không khỏi lo lắng.
Cô cố gắng đứng thẳng, bất chấp cảm giác choáng váng và sự kỳ lạ của Bastille Vĩnh Cửu.
"Chúng ta đủ mạnh để có thể đánh bại các ngươi!" Kiara tuyên bố hùng hồn, giọng cô vang vọng trong sảnh đá.
"Miễn là các ngươi không giam cầm chúng ta ở cái nơi quái quỷ này! Sức mạnh của những huyền thoại không dễ dàng bị khuất phục!" Dù lời nói đầy tự tin, nhưng sâu thẳm trong lòng Kiara, cô ý thức được sự nguy hiểm và quyền năng của Council, và khả năng chiến thắng trong tình huống hiện tại là vô cùng thấp.
Ánh mắt thờ ơ của Sana khẽ chuyển hướng, lặng lẽ nhìn về phía Kronii trên ngai vàng thời gian. Kronii, sau một thoáng im lặng, khẽ gật đầu, vẻ mặt vẫn giữ nguyên sự nghiêm nghị.
"Được rồi," Kronii cất tiếng, giọng nói lạnh lùng vang vọng trong Sảnh Thời Gian.
"Để ta xem thử, những 'huyền thoại sống' các ngươi mạnh đến đâu. Ta... Ouro Kronii, đại diện cho Council, chấp nhận lời thách thức của các ngươi. Một cuộc đấu tay đôi, một đối một, theo thể thức Best of Five. Nếu các ngươi thắng, ta sẽ xem xét lại 'sự can thiệp' của các ngươi. Nếu các ngươi thua... thì số phận của các ngươi sẽ nằm trong tay Council." Chiếc vòng halo cơ khí sau lưng Kronii quay nhanh hơn, những tiếng tích tắc vang lên dồn dập, như đếm ngược thời gian cho cuộc chiến sắp bắt đầu.
Fauna khẽ nghiêng đầu, nụ cười dịu dàng thường ngày biến mất, thay vào đó là một nụ cười lạnh lẽo và đáng sợ lan tỏa trên gương mặt điềm tĩnh của cô. Đôi mắt xanh lục ánh lên một tia tàn nhẫn, ẩn chứa sự tàn sát không thương tiếc.
"Và tất nhiên," Fauna nhẹ nhàng nói thêm, giọng điệu vẫn du dương nhưng lại mang theo một sự đe dọa chết chóc.
"Kẻ thua cuộc trong cuộc chiến này... sẽ phải chết. Đó là quy tắc công bằng, phải không? Trong tự nhiên, chỉ kẻ mạnh nhất mới có quyền sinh tồn."
Nghe thấy lời tuyên bố lạnh lùng của Fauna về cái chết dành cho kẻ thua cuộc, ánh mắt của các thành viên Myth đồng loạt thoáng lên một tia bất ngờ và lo lắng. Sự tự tin ban đầu của Kiara dường như chững lại, và sự hào hứng của Gura cũng dịu bớt.
Cái chết không phải là một khái niệm xa lạ đối với Calliope, nhưng viễn cảnh phải đối diện với nó trong một trận chiến mà họ hoàn toàn bất lợi vẫn khiến cô không khỏi cau mày. Amelia nghiến răng, ánh mắt trở nên cảnh giác hơn bao giờ hết, trong khi Ina'nis vẫn giữ vẻ trầm ngâm, nhưng đôi mắt xa xăm dường như đang tìm kiếm một lối thoát trong tình huống nguy hiểm này.
Một sự im lặng nặng nề bao trùm Sảnh Thời Gian. Cuối cùng, Kiara hít một hơi thật sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân và những người đồng đội. Ánh mắt đỏ rực của cô vẫn ánh lên sự kiên quyết, dù có một chút do dự thoáng qua.
"Đ-được rồi," Kiara nói, giọng cô không còn hùng hồn như trước nhưng vẫn đầy thách thức.
"Chúng tôi chấp nhận. Một trận chiến BO5. Chúng tôi sẽ cho các người thấy sức mạnh thực sự của những huyền thoại!"
Nghe thấy lời chấp nhận của Kiara, Tsukumo Sana khẽ nhắm mắt, rồi lại mở ra, ánh mắt hướng về phía con sâu màu cam lơ lửng bên cạnh.
"Yatagarasu," Sana chậm rãi nói, giọng điệu lười biếng nhưng mang theo một mệnh lệnh không thể chối cãi.
"Ta ước ở đây có một sàn đấu công bằng! Kẻ thua cuộc trong mỗi trận đấu sẽ phải đối mặt với cái chết! Không luật lệ nào khác."
Con sâu Yatagarasu khẽ kêu lên một tiếng kỳ lạ, rồi đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng màu cam kỳ dị. Ánh sáng lan tỏa khắp Sảnh Thời Gian, bao trùm lấy không gian xung quanh họ.
Mặt đất dưới chân họ rung chuyển nhẹ, và những khối đá kỳ lạ từ đâu đó trồi lên, tạo thành một đấu trường rộng lớn với những cột đá cao vút và những hình khắc cổ xưa. Không khí trở nên căng thẳng và lạnh lẽo, mang theo hơi thở của một cuộc chiến sinh tử sắp diễn ra.
Một tấm bảng đá màu đen huyền bí chậm rãi hiện lên giữa không trung của đấu trường vừa được tạo ra. Những ký tự cổ xưa phát sáng màu xanh lục khắc trên bề mặt tấm bảng, rồi dần hình thành danh sách các cặp đấu:
Trận 1: Bae vs Gura
Trận 2: Fauna vs Calli
Trận 3: Sana vs Ina
Trận 4: Kronii vs Ame
Trận 5: Mumei vs Kiara
Không khí trong đấu trường trở nên tĩnh lặng đến nghẹt thở. Đây là danh sách cuối cùng, định đoạt số phận của cả Council và Myth. Mỗi trận chiến sẽ là một cuộc đối đầu sinh tử, và không ai biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Gawr Gura nghiến răng, sự hào hứng và giận dữ trộn lẫn trong ánh mắt xanh biển của cô. Cô siết chặt chiếc trident trong tay, sẵn sàng cho trận chiến đầu tiên.
"Đến lúc cho con chuột đó biết thế nào là sức mạnh của cá mập rồi..." Gura gầm gừ, một nụ cười đầy tự tin nhưng cũng không kém phần nguy hiểm nở trên môi cô.
"Ta sẽ cho nó thấy, biển cả có thể nuốt chửng cả một cái hang chuột bé nhỏ như thế nào!" Cô nhìn chằm chằm về phía nơi Bae đang ngồi, ánh mắt đầy quyết tâm...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com