20. Không thể không tha thứ
"Hi~ em yêu, làm gì mà ủ rũ như hủ sữa chua vậy? Sao ngồi đây một mình không ra chơi với tụi kia?".
Dokyeom nhìn thấy đứa em ngồi một mình không nói không rằng thì lân la lại bắt chuyện. SeungKwan ngẩng đầu nhìn "thằng" anh nhà mình, ánh mắt liếc dọc liếc ngang, sau cùng thở dài, nói:
"Em đang nghĩ xem có cách nào để đánh đòn Yoon Jeonghan mà không làm bản thân đau lòng hay không, nói thật chứ em ngứa tay lắm rồi, không đập ổng một trận em không ngủ được".
Có biết cái cảm giác mà giận sôi gan sôi máu, cục tức trào lên tới cuốn họng rồi mà vẫn phải nuốt ngược trở lại vào trong nó khổ sở và uất ức đến thế nào không?
Seventeen là một nhóm nhạc gia đình ai cũng biết rồi, vậy nên cái chuyện ủ ôi thiu mốc giữa những siblings với nhau nó chấn động khỏi phải bàn luôn.
Trong số đó nhân vật gây tai họa cho chúng anh em nhiều nhất nếu không phải Kim Mingyu vậy thì chính là Yoon Jeonghan.
Seungkwan thích bóng, tất cả các thể loại bóng, sang tới Mỹ mua được trái bóng thì yêu thích ôm mãi trên tay không rời.
Ấy vậy mà ông anh thân yêu Yoon Jeonghan của cậu, lấy chơi rồi lỡ tay đánh bay mất mà dáng vẻ vô cùng thản nhiên nhẹ nhàng, giọng dễ thương vẫy chào một tiếng "tạm biệt" với trái bóng liền không quan tâm nữa, trong đầu nhảy số nhanh như siêu xe Ferrari tìm cách làm sao để dối gạt đứa em thật thà đáng thương của mình.
SeungKwan không chút nghi ngờ lập tức tin là thật, cứ ngỡ quá bóng yêu quý đã bị người lạ tàn nhẫn lấy đi mất, vẻ mặt buồn thiu đứng hiu quạnh trong gió.
Yoon Jeonghan, kẻ gây ra lỗi lầm lại điềm nhiên như không có chuyện gì vẫn ăn ngon ngủ kĩ, chẳng có một tý ăn năn hay ray rứt.
Đã qua vài tháng kể từ khi mất trái bóng, SeungKwan sau khi xem video mới phát hiện ra sự thật thì bị sốc suýt nữa ngất xỉu. Cậu vô cùng muốn túm lấy tên kia giã cho thành bột mịn luôn, nhưng khi nghe được tiếng cười khúc khích vui vẻ của người nọ SeungKwan lại chẳng thể nào ra tay được.
Không nỡ~
Mà cũng có phải mình cậu bị như vậy đâu. Nhìn Kim Mingyu đi kìa, nạn nhân đau khổ nhất của Yoon Jeonghan chính là cậu ta, bị anh bắt nạt đến thê thảm nhưng lại không biết phải làm thế nào, đánh không đánh được, mắng không mắng được, làm dữ thì anh ta lại che mặt giả khóc khiến cậu quýnh quáng cả lên, giơ tay thề hứa đủ thứ chuyện để người kia thôi không giả vờ uất ức nữa.
Mingyu giúp Jeonghan làm mọi thứ dù tình nguyện hay không tình nguyện, mới giây trước tuyên bố giận anh mà giây sau đã quay ra chỉnh quần chỉnh áo cho người ta rồi.
Rõ ràng đã giao ước khi lấy đồ trong phòng đối phương mà bị bắt gặp là phải trả lại, Jeonghan không thích trả Mingyu cũng chịu đựng luôn. Ví như chiếc túi xách Prada kia kìa, chẳng lẽ Mingyu đánh không lại Jeonghan để giật cái túi về? Nghe thôi đã thấy ảo rồi, rõ ràng Mingyu chỉ là không nỡ làm đau anh cậu ta thôi.
Một đám bị Jeonghan chơi ăn gian rồi phải bỏ tiền thuê một xe cà phê lớn đến phim trường ghi hình, vậy mà cũng chẳng thấy ai nói cái gì, cứ vui vui vẻ vẻ rồi còn sáp lại hỏi anh: hyung, cà phê uống có ngon hay không?
Choi Seungcheol mạng hỏa nhất nhà mà trước khi mắng người ta còn thông báo trước nữa kìa. "Anh la bạn bây giờ nhá Yoon Jeonghan!!". "Anh sẽ mắng bạn đấy!!!".
Wonwoo than thở túi xách của mình quá nặng, thân làm anh lớn Jeonghan rất là ra dáng che chở đùm bọc mà bảo rằng "thôi vậy em để túi lên vali của anh này".
Ừ rồi sau đó, Jeon Won-em trai-Woo đã phải kéo cả túi xách lẫn vali trứng ốp của ông anh đi hết cái sân bay, còn Yoon Jeong-anh trai-Han thì một mình thảnh thơi thoải mái dùng hai tay vẫy vẫy chào các fans.
Nào là tiền trả bằng bào ngư, nào là phục vụ mục đích phát sóng chơi ván cuối đảo ngược tình thế... những màn lừa đảo đi vào lịch sử của Yoon Joenghan luôn khiến SVT giận đến bảy sắc cầu vồng.
Ấy thế mà sau đó chỉ cần một nụ cười, một ánh mắt, một cử chỉ hay hành động, một nụ hôn hoặc một cái ôm ấm áp nhẹ nhàng của Jeonghan đã hoàn toàn dỗ dành được họ, chữ giận còn không biết viết như thế nào.
Thật là vô dụng =.= bảo sao Wonwoo không gọi Jeonghan là "ông trời" của bọn họ!.
Dokyeom nghe xong lời tâm sự của SeungKwan cũng không biết phải nói gì. Hỏi ai chứ hỏi trúng cậu thì thua rồi, mười lần là hết hai mươi lần cậu bị Jeonghan lừa gạt mà vẫn tin như thật, làm gì cũng nghe theo anh vô điều kiện.
Dokyeom chép miệng.
"Nghĩ nát óc cũng không ra đâu em. Anh Jeonghan là bùa định kinh của bọn mình mà, dù ổng có phá phách cỡ nào mình cũng không giận được. Em hãy nên nhìn Jun mà học hỏi đi kìa, cái ông đó luôn đối xử với Yoon Jeonghan bằng một tình yêu màu hồng kể cả Yoon Jeonghan có làm gì đi chăng nữa".
Dokyeom đồng cảm vỗ vỗ lên vai SeungKwan, tỏ ý là chịu đựng đi cưng, không chịu được cũng phải chịu.
Jeonghan vừa mỏng lại vừa mềm, đồ sứ đồ thủy tinh cao cấp nên họ không thể mạnh tay với anh được. Eo Jeonghan cậu dùng lực ôm một chút còn sợ gãy nữa là, bảo túm lại đập cho một trận thì chỉ có ở trong mơ thôi.
SeungKwan ủ rủ ôm lấy Dokyeom thở dài, buồn bã cho số phận hẩm hiu của mình. Đang than khóc nữa chừng lại thấy có tin báo tiktok mới, mở ra liền bắt gặp gương mặt của ông anh trai khiến mình "vừa yêu vừa hận" kia.
Cái người luôn chem chép bảo rằng mình mạnh mẽ cool ngầu nhưng lại toàn làm mấy cái hành động đáng yêu dễ thương. Lần này Jeonghan còn diễn theo một bài hát cute theo nữa chứ, bốn con mắt của các cậu em lập tức sáng như sao, xem xong lại phải xem thêm một lần nữa, khóe miệng cứ cười tủm tỉm rất chi là vui vẻ.
Bọn họ chụm đầu vào xem mà không ai bình luận một câu nào, tưởng là rất bình tĩnh nhưng Dokyeom nhỏ và SeungKwan nhỏ ở trong lòng hai người lại liên tục hét lớn:
Áaaaaaaaaa anh Jeonghanie của mình đáng yêu quá điiiiiiiiiiiiiiiii \(>ω<)/~~~~~~~~~~
.
.
.
.
---
Lâu rồi không ra chương nên chà đạp một hồi vắt ra được đoạn ngắn cho mn nè~. Mình muốn viết dài lắm ấy, còn mấy ý nữa chưa nói vào đây nhưng mà rặn mãi vẫn không ra nổi từ T.T
.
Jeonghan là chúa quen được chiều chuộng. Từ tv trong nhóm tới vệ sĩ dẫn đoàn đều cưng cái tên láu cá này. Thật luôn.
Nhìn thôi cũng biết là đau thấu trời xanh rồi, mà anh Josh lại bao cmn dung khủng khiếp!!
Rõ ràng biết mình bị ghẹo, bị dán cái gì đó sau lưng nhưng mà thấy người ta làm ra hành động đáng yêu cái là không nỡ giận =.=
Rồi sau đó thì cười tươi + trầy trật đi tháo cái thứ bị "cục vàng" kia dán xuống =))
.
Anh Cheol tính nóng như kem ấy, người ta mới có giởn tý mà đã lên cơn chửi rồi.
Cơ mà mới có la lên thôi đã có đứa chạy ra bênh 🤭 mà đứa kia chưa bênh xong tự anh Cheol đã đau lòng đưa tay ôm người ta =.=
Coi mất nết không, cái đầu thằng nhỏ đã gắng né rồi, nhưng mà muốn đánh nên đệm thêm cái nữa, thằng nhỏ thấy máu đánh quá nó cho đánh cho đỡ mong ngóng.
À còn đây là nạn nhân "to" nhất trong tháng rồi. Boo SeungKwan =)))
Tội. Không biết nên sad hay haha =)))
Jun, Wonu và Jeonghanie đồng thời chọc vào người Boo, mà ẻm chỉ đập hai tên đằng sau thôi, không nỡ đánh Jeonghanie :3
Bị phá hư bức tranh mới vẽ, đi tong luôn giải thưởng nhưng mà cũng chỉ giận nhẹ nhẹ =))
Thấy thương thiệt chứ =))
.
Chơi đoán tên bài hát mà Jeonghanie cà nhây làm Jun nổi điên, nhưng mà bản không muốn phát hỏa với Jeonghanie nên lấy chai nước đập cho bớt nóng nè =)))
Tui thần tượng anh lắm luôn á anh Josh 😨 gặp tui chắc tát cho méo avatar rồi.
Cách để không bị chồng đánh sau khi chọc điên nó
Jeong nghịch ngợm hắc nước vào Dk và Shua. Nên anh Josh cảnh cáo nếu còn tạt nước nữa thì sẽ...
=))) sẽ cười cho qua =)))
Thôi thì mấy anh em chịu thì chịu không chịu cũng phải chịu nha, thương~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com