Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Mùa tuyết rơi năm ấy

Trời đất ơi!!! Hôm nay tôi đâu còn mặt mũi nào đến trường nữa chứ T.T Đâm sầm vào con nhà người ta hai lần trong ngày đầu tiên đi học lại còn ở cổng trường nữa chứ. T.T Đã vậy còn mặt dày đứng dậy chạy biến đi luôn... T.T Làm sao bây giờ?????

- Bang Young ahhh, con có biết sắp đến giờ đi học rồi ko?

- Dạ......

Tôi đem bộ mặt rầu rĩ xuống nhà và bị mẹ tra khảo một trận trước khi đi học. Đúng thật là điên rồ mà. Huhuuuu, tôi biết sống sao hôm nay đây....

Đến trường: Jungkook vẫn cười với tôi như thường, kiểu như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Uhhh tôi thấy nó giống kiểu thương hại ấy nhưng thôi ko sao, Kook ko có vấn đề gì là ok

_________________________________

Thấm thoát thời gian trôi cũng được 4 tháng rồi, kể từ ngày tôi đến Busan học chung lớp với Jungkook và quen Bangtan và cũng từ lúc nào tôi bắt đầu gọi Jungkook là Kook . Và cũng đã sắp đến Giáng sinh rồi đó.

Vẫn như mọi năm thôi. Tôi sẽ chỉ ở nhà xem Santa Claus, ngắm tuyết rơi và ăn snack. Một mình :)). Ba thì luôn đi công tác, còn mẹ thì bận bịu với công ty. :))) Tôi đã rất quen cái cảm giác này rồi :)))

Ringgggggg

Tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên. Tôi sẽ về nhà và sắp được "tận hưởng Giáng sinh" năm nay thêm một lần nữa.

- Đi với mình nào!

Đột nhiên, Kook kéo tay tôi đi. Tôi hoang mang một cách tột độ và tự hỏi mình rằng: "Sao vậy nhỉ, mình làm sai chuyện j sao hay mình đã đắc tội j với Yoongi hyung và anh ấy đang nhờ Kook giải quyết vậy...." Tất cả những câu hỏi vớ vẩn hiện lên, bu lấy cái não cá vàng của tôi.

- Ơ... cặp sách của mìnhhhhh

Tôi quay lại chỗ ngồi mang theo chiếc cặp sách và chạy lại chỗ Kook đang chờ. Thở hổn hển, tôi hỏi: 

- Có chuyện j vậy? Cậu định đi đâu sao?

- À... anh Jin có kêu mình qua chợ Gupo mua đồ về chuẩn bị cho lễ Giáng sinh năm nay đó mà. Anh ấy thiệt là... NamJoon hyung, Yoongi hyung, Hoseok hyung, Jimin hyung, Taehyung hyung đều ko phải đến trường hôm nay mà ko nhờ họ. Bắt tội mình phải đi... 

- Cũng được mà, hôm nay mình cũng ko làm j, đi cùng cậu tới đó cũng được mà :))

- Bất đắc dĩ kéo cậu đi cùng mình rồi. Xin lỗi nha...

- Chúng ta đi thôi ko muộn :))

___________________________________________________

Khu chợ Gupo: 

Ánh đèn trang trí lấp lánh khắp nơi, những cây thông lớn được dựng quanh đây, tiếng nhạc, tiếng chuông mừng Giáng sinh vang trong mọi ngóc ngách của khu chợ, tiếng lũ trẻ hò reo vui mừng khi được ba mẹ dẫn đi chơi, tiếng giao bán của những tiểu thương,... Tất cả những âm thanh đó hòa quyện vào với nhau. Một không gian thật ấm áp, vui vẻ và cũng thật đủ đầy. :))

Tôi bỗng dưng bị một cái j đó chi phối mình. Một cảm giác khó nói lên lời. Cái cảm giác ấy cũng không thể định nghĩa được. Nó khiến tôi ko còn là Bang Young hay cười như hồi sáng mà lại là một Bang Young  ít nói hơn và cũng ko cười. Bang Young của chiều nay bị mất cảm giác vui sướng ngại ngùng khi đi chơi cạnh Jungkook. Thật khó hiểu.

Kook kéo tôi vào một cửa tiệm bán đồ trang trí Giáng sinh. 

- Cậu thấy cái này thế nào? Đẹp chứ? Còn cái này thì sao? Cái này nữa?

Vừa nói, Kook vừa đưa cho tôi những món đồ trang trí. Chúng thật đẹp. Bé nhỏ nhưng lấp lánh như vì sao kia. Nào là quả châu to, quả châu bé, vòng nguyệt quế, xe tuần lộc ông già tuyết, nơ đỏ, bông tuyết giả,... Tôi vẫn bị thứ đó chi phối nên ko biết chọn cái j mặc dù thường này BY tôi rất khó tính và khắt khe trong việc lựa chọn.

- Cảm ơn cô, lần tới con lại ghé qua ạ. Chúc cô buôn bán thuận lợi và có một mùa Giáng sinh an lành. Merry Christmas!!!!

Tôi giật mình quay lại. Jungkook đã mua xong mọi thứ và chúng đều rất đẹp lại còn hợp mắt với Bangtan nữa chứ. Đúng là cậu út Vàng mà

- Xong rồi sao, cậu đúng là tuyệt vời, cái j cũng làm được.

Tuyết bắt đầu rơi. Những bông tuyết trắng xóa nhẹ nhàng đáp cánh xuống. Tuyết như mây bông gòn lả tả nhẹ bay trắng muốt trong không gian mà như rơi ngập trong lòng, chợt đọng, chợt tan biến thành giọt lạnh, giọt nóng như là mưa, như là giọt nước mắt.

- Tuyết kìa Jungkook ah, đẹp không, chúng thật tinh khôi.

Hai mắt tôi bắt đầu se cay, người tôi run lên cầm cập, miệng nói mấp máy, nhìn những bông tuyết kia đang rơi rồi chợt bất giác ko biết j nữa chỉ nghe loáng thoáng được câu: "Bang Young à, cậu sao vậy? Bang Young à! Bang Young, Bang..Younggg"

Tôi tỉnh dậy. Đây là đâu vậy? Chỗ này ko phải phòng của mình. 

Tôi đang nằm trong bệnh viện. Cô y tá lại gần và hỏi tôi đã đỡ chưa và có cần gì thêm ko.

- Chị ơi, tại sao em lại ở đây vậy, có chuyện j xảy ra sao? Ai đã đưa em đến đây vậy? Họ đâu rồi? Em có bị làm sao ko?.....

- Cô bé, bình tĩnh nào - cô y tá nói- em đã bị ngất xỉu tối qua chắc tại do suy nhược cơ thể, tối hôm qua có một cậu thanh niên cũng tầm tuổi em đã đưa em đến đây, cậu ấy đã rất hoảng hốt và lo lắng cho em. Nhưng giờ thì không sao rồi. Em chỉ cần nghỉ ngơi hồi lại sức và không được suy nghĩ quá nhiều thôi. :)

- Vâng... cảm ơn chị đã chăm sóc em cả đêm qua.

- Đừng cảm ơn chị, hãy nói những lời đó với cậu bạn kia đi, cậu ấy đã ở đây cả đêm, không ngủ vì lo lắng đấy. 

Vừa nói cô y tá vừa chỉ tay về phía hành lang. Dáng người ấy, bộ quần áo ấy quen lắm. Đó chính là cậu ấy. Người mà tôi đã thầm thích ngay từ lần đầu gặp mặt, ngồi chung bàn với tôi, đưa tôi đến căng tin và làm quen với Bangtan. 

Chính là cậu: Jungkook

- Jungkook à, cậu làm gì ở đó vậy?

- Aigoo, cậu sao vậy Bang Youngniee, sao tự dưng lại ngất xỉu ở chợ Gupo vậy. Suy nhược cơ thể đó. Dưỡng sức đi nha. Kỳ thi sắp tới rồi đó. Mau khỏe để còn đón Giáng sinh và đi ngắm tuyết rơi với mình nữa chứ. 

Vừa nói Jungkook vừa bước vào phòng và cười mỉm.

- Thế nhé, nghỉ ngơi đi, tan học mình sẽ qua đây với cậu. Ba mẹ cậu mình cũng đã gọi rồi. Họ bận quá không về được nên nhờ mình chăm cậu giúp nên hay nghe lời mình đi nha.

- Uhmm... cảm ơn cậu nha Kook

- Rồi rồi, cái đó nói sau đi nha. Mình đến lớp đây. Goodbye

- Uh, tạm biệt cậu.

Tôi ko nhớ được chuyện j đã xảy ra vào tối qua. Chỉ nhớ là mình đã đến chợ Gupo mua đồ Giáng sinh cùng Kook thôi. Và sau đó thì mình ko nhớ nổi nữa.

Nhưng cậu ấy thật tuyệt vời. Cả đêm qua đã ở bệnh viện cùng mình sao, lại không ngủ nữa. Thật là một người đàn ông ấm áp và chu đáo.

______________________________________

BONUS:

Vì đêm qua không về nhà mà không nói rõ lý do nên sau khi giờ nghỉ trưa hôm nay, Jungkook đã bị anh Yoongi mắng. Cậu chỉ biết cười mỉm , đứng đó bất lực, không giải thích một lời. Mặc cho anh Yoongi liên tiếp trách mắng cậu. 

Mọi việc chỉ dừng lại khi Nam Joon hyung và Hoseok hyung lên tiếng đánh trống lảng qua chuyện chuẩn bị Giáng sinh và các hoạt động của Bangtan trong thời gian tới.

Jungkook đã xin phép đứng lên, không ăn trưa. Cậu quay trở lại lớp học. Anh Taehyung đã đi theo nhưng Jungkook bảo cậu không sao, mọi chuyện vẫn ổn nên anh chỉ cần để cậu một mình là được thôi. 

:))



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com