Phiên ngoại 2: Cơn gió ngược chiều
Nắng Tàn Trên Vai Anh
1. Tin nhắn bất ngờ
Một buổi sáng, khi Khải vừa ra ngoài làm việc, điện thoại Duy rung lên.
Tin nhắn từ một số lạ:
> “Anh ta không nói hết sự thật đâu. Đừng quá tin Khải.”
Duy sững người, trái tim vô thức thắt lại. Anh cắn môi, nhìn chằm chằm vào dòng chữ ngắn ngủi.
Trong đầu vang lên hàng loạt câu hỏi: “Khải đã giấu mình điều gì? Hay đây chỉ là trò đùa ác ý?”
2. Khoảng lặng trong lòng
Cả ngày hôm đó, Duy trầm mặc khác hẳn. Khải vừa về nhà, anh vẫn mỉm cười, nhưng nụ cười cứng ngắc.
Trong bữa tối, Khải gắp cá vào bát cho anh:
“Hôm nay em ăn ít quá. Có phải mệt ở chỗ vết mổ không?”
Duy lắc đầu, đáp gọn:
“Không. Em ổn.”
Khải nhìn anh, đôi mắt lo lắng, nhưng Duy lại cúi xuống, tránh ánh nhìn ấy.
3. Cuộc đối thoại nửa vời
Đêm xuống, Khải vòng tay ôm Duy như mọi khi. Nhưng lần này, Duy xoay người ra mép giường.
Khải khẽ gọi:
“Duy… có chuyện gì sao?”
“… Không có gì. Em chỉ hơi mệt thôi.”
Khải im lặng, siết chặt vòng tay hơn. Nhưng trong lòng Duy, nỗi bất an cứ dần lớn lên. Anh sợ hãi… sợ niềm tin vừa được xây dựng sẽ sụp đổ nếu sự thật kia là điều tàn nhẫn.
4. Gió ngược chiều
Ngày hôm sau, Duy vô tình nghe mẹ trò chuyện điện thoại với một người quen.
Trong lời nói, anh mơ hồ nhận ra có điều gì đó về Khải – một bí mật anh chưa hề được nghe.
Tim Duy đập loạn. Anh bước lùi lại, tay run run, trong lòng vừa khao khát biết sự thật, vừa sợ hãi phải đối diện.
Trong khoảnh khắc ấy, Duy chợt hiểu: có lẽ, thử thách thật sự của tình yêu không phải là bệnh tật, mà là niềm tin khi cơn gió ngược chiều ập đến.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com