CHƯƠNG 107
Ngô Diệc Phàm đè ở trên cơ thể mềm mại của người bên dưới, dùng lực cử động eo hông, nam khí bán cứng sau vài lần cọ sát với vách động ẩm ướt liền cương ngạnh thô hơn một vòng bừa bãi tàn sát bên trong hậu đình
Hoàng Tử Thao đối với xâm phạm có phần bạo lực của Ngô Diệc Phàm sớm đã không còn kháng cự, chỉ là thân thể đột ngột bị thâm nhập, mở ra vẫn là hơi quá sức, đau nhứt như xé rách vẫn là không tránh khỏi. Ba ngón tay trước đó làm sao có thể đem so với cự vật muốn to hơn cả cổ tay cậu
Cơ thể bị khai phá thật sự vừa đau vừa khó chịu, Hoàng Tử Thao nhẫn nhịn nhíu chặt mi tâm, đôi mắt đỏ hồng ngậm nước ngước nhìn nam nhân trên thân mình, gương mặt nam tính của người nọ có kiêu ngạo không ai sánh bằng, có dục vọng chiếm hữu nồng đậm, riêng chỉ có tia xem thường miệt thị là không thấy đâu...
Thoáng nhẹ lòng, xem như vẫn còn chưa bị vứt bỏ
Hoàng Tử Thao tự hiểu ra có lẻ khối thân thể này ngoài Ngô Diệc Phàm ra chẳng thể tiếp nhận bất cứ ai chạm vào, giống như đối với hắn là đã nhận thức lập ra một loại thói quen, ngay cả khi nhắm mắt không nhìn thấy vẫn có thể sâu sắc cảm thụ được
Bài xích trong việc làm tình với Ngô Diệc Phàm xuất phát từ tâm lí bị một nam nhân đè dưới thân, làm tinh thần cậu căng chặt thế nhưng thân thể lại phản bội, đối với hành vi vô lương của Ngô Diệc Phàm hết lần này đến lần khác đáp trả nhiệt tình, phản ứng như vậy cũng khiến cậu vô pháp khống chế
Định lực cùng thân thể như hai con đường ngược chiều chẳng thể nào liên kết nổi
-" Làm sao lại uống say đi loạn? "
Giữa lúc cử động kịch liệt, Ngô Diệc Phàm đột nhiên bên tai cậu thấp giọng hỏi, mỗi một từ nói ra thì dưới thân lại đâm thêm thô bạo
Hoàng Tử Thao mà hắn biết, không phải là loại thích uống rượu, càng không phải uống say là phát rồ phát dại như người khác
-" Ưm...a..đau..."
Bị làm không thương tiếc, cự vật thô lớn ở bên trong không ngừng dày vò, nhắm ngay một điểm bên trong lao vào, ở giữa đau thắt không chịu nổi còn có một chút khoái cảm tê dại. Thanh âm thống khổ pha lẫn tia vui sướng khó nhận ra
-" Nói! "
Không nhận được câu trả lời, hắn thấp giọng cảnh cáo, nắm đùi cậu kéo ra theo đó là mạnh mẽ thúc sâu vào bên trong, đi đến tận cùng
-" ngô..đừng..mà...hức.."
Hoàng Tử Thao triệt để khóc, nức nở cầu xin, phần gốc thô lớn của tính khí kia hung hăng chen vào làm cậu ảo giác như ngũ tạng bị đâm lệch, trong bụng nhộn nhạo khó nhịn thật sự khiến cậu hoảng sợ. Cùng với khoái cảm như đầm lầy không ngừng nhấn chìm cậu xuống bên dưới
-" Hừ, cứng đầu như vậy "
Ngô Diệc Phàm ngồi dậy, dự định chỉnh lại tư thế chuẩn bị cưỡng chế làm cho cậu mở miệng nói thật nhưng mà chưa kịp động tay đã bị người dưới thân ngăn chặn
Hoàng Tử Thao hơi giãy dụa, hai chân thon nhỏ phá lệ trong cơn tỉnh táo quấn lấy thắt lưng rắn chắc của nam nhân, hơi cong người ngồi lên đưa tay ra ôm lấy cổ hắn, đầu nghiêng một bên đặt lên bả vai rộng lớn
Ngô Diệc Phàm diện vô biểu tình rốt cuộc bị hành động này của cậu làm cho kinh ngạc, loại hành vi chủ động kề cận này là lần đầu tiên xảy ra
Trước tiên hắn không phản ứng muốn xem xem yêu nghiệt của hắn muốn làm gì
Vẫn còn trong tư thế gắn kết tương niên, ngực dán vào ngực còn có thể nghe ra tiếng tim đập của nhau, Hoàng Tử Thao đỏ mặt có chút quẩn bách mở miệng
-" Là..chuyện sẽ trở về đại lục, tôi...vẫn chưa...chuẩn bị tốt tinh thần..."
Ngô Diệc Phàm một bên nghe, một bên lại cúi đầu liếm cắn bả vai nhỏ gầy của Tử Thao
Dư vị khoái cảm vừa nhen nhóm vẫn còn chạy rầm rập trong cơ thể, bên trong hậu đình đang hàm chứa phân thân nóng rực có hơi hơi châm chích, nhịn xuống biến đổi kia cậu thì thào nói tiếp
-" Thật sự, phải trở về? Nơi đó...A.."
Còn chưa có nói hết đã bị Ngô Diệc Phàm đè trở lại trên sàn hung hăng làm, miệng nhỏ chỉ còn có thể phát ra mấy đạo âm thanh rên rỉ vụng vặt
Hắn đối với thân thể của cậu chính là ngựa quen đường cũ. Mặc dù thời gian trước trêu hoa ghẹo nguyệt phong lưu vô cùng cũng đã luyện ra một thân kĩ thuật đủ làm người khác điên loạn nhưng mà khi làm với Hoàng Tử Thao hắn luôn vứt bỏ hết tất cả chỉ tuân theo bản năng mà làm, vừa như triệt để tận hưởng vừa như phát tiết, phóng túng trong thô bạo
Hoàng Tử Thao rất mẫn cảm bị trừu động một lát sẽ như thường lệ phóng thích, chất lỏng màu trắng đục bắn lên cơ bụng rắn chắc của Ngô Diệc Phàm, một ít dính vào quần áo của hắn. Bởi vì lung tung mà cường thế cho nên nam nhân chỉ đơn giản tháo thắt lưng, kéo khoá quần để lộ hạ thân, áo hơi vén lên nhìn toàn bộ vẫn còn gọn gàng ổn thoả so với một thân không quần áo của Tử Thao tốt hơn rất nhiều
Khí lực trước đó bị bạo hành chẳng còn được bao nhiêu, hiện tại càng giống như bãi nước, mềm mại nằm im dưới đất phó thác số phận cho người phía trên, mặc hắn đối đãi
Thân thể bị đâm đến nghiêng lệch, phía dưới không ngừng co rút, phản ứng bản năng này chỉ là vô tình nhưng chẳng khác nào đang lấy lòng đối phương, hậu đình chặt chẽ bao khít lấy tính khí nam nhân, bị cử động của hắn kéo ra làm phẳng các nếp uốn sau đó lại ngoan ngoãn bị đẩy trở về, khéo léo hút chặt làm Ngô Diệc Phàm thoải mái đến thở dài, tâm tình cũng dần dần bình ổn lại
Vận động vẫn không chậm lại một khắc nào hơn nữa lại càng ngày càng cuồng dã, mấy chóc cũng đến được cao trào, nam nhân gầm nhẹ như thú dữ phóng thích vào sâu bên trong động nhỏ của Tử Thao, miệng lần tìm cắn vào môi cậu
Cả quá trình Hoàng Tử Thao mơ mơ màng màng nhưng vẫn chưa hề bất tỉnh, thân thể khẽ giật giật hứng chịu toàn bộ, thừa nhận một lần hoang ái kết thúc
Mỗi lần bị cưỡng chế đều giống như đi đánh nhau vậy, Ngô Diệc Phàm sức lực vô cùng khủng bố căn bản chẳng thấm vào đâu được, nhưng Hoàng Tử Thao thì không phải thế, nương theo một lần của hắn cậu liền muốn không sống nổi, trước giờ vẫn không chịu được tới lần thứ ba
-" Mau..lấy ra...khó chịu "
Sau khi bắn xong thứ ở trong cơ thể chỉ có chút dịu đi nhưng vẫn ương ngạnh vô cùng, chọc ở trong vách thịt mềm của cậu
Ngô Diệc Phàm thế nhưng bất vi sở động, ngay cả một cái phản ứng cũng không làm ra, yên lặng đè trên người cậu, mặt vùi vào cổ cậu
Hoàng Tử Thao nhíu mày, mâu sắc thanh thủy lượn một cái nâng tay đẩy đẩy thân hình của nam nhân, không thể cứ như vậy để yên được nếu không lát nữa lại không thể ngăn cản
Ngô Diệc Phàm thế nhưng chuyển mình ngồi lên, rút phân thân còn ẩm ướt ra khỏi mật động mê người của Tử Thao, nhìn thằng em của mình vẫn không yên phận bình tĩnh không những thế còn đang trở nên cương cứng
Quét mắt nhìn yêu nghiệt vừa mới chật vật bò dậy, người nọ yếu ớt thở dốc, đôi mắt ngấn nước chực chờ rơi lệ, cái miệng nhỏ đỏ tươi vì bị đay cắn sưng lên như sắp nhỏ máu
Ngô Diệc Phàm không suy nghĩ vươn tay qua nắm vai cậu kéo tới hai chân mình, thô bạo ấn xuống
-" Ô..ưm.."
___________
#PiN#
Dài lắm đó nha hihi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com