Chap 31: Em khỏe? Em chắc không?
James Su trong mắt Net Siraphop trông tệ không chịu nỗi, thì Net Siraphop đối với James Su mà nói cũng chẳng tốt đẹp gì.
Tật xấu của hắn thì kể tới lúc mặt trời mọc tới khi mặt trăng lên vẫn chưa hết. Cậu chẳng biết hắn đang mắt kẹt điều gì trong đầu, cậu chỉ biết cái kiểu không nói mà làm của hắn rất dễ khiến người ta váng đầu..
Net Siraphop hay than thở rằng James chuyện gì cũng không chịu nói thẳng, hại hắn phải chạy theo đoán ý cậu suốt ngày, hắn mệt. Nhưng hắn cũng vậy mà, còn nói ai!
Phải thừa nhận Net Siraphop rất chịu khó bày tỏ thành lời. Anh vui anh buồn như nào, anh muốn em phải như này như kia, tâm ý anh ra sao anh đều nói với em hết. Nghe có vẻ thẳng thắn ghê ấy nhỉ.
Ừ thì anh nói nhiều, mà nhiều cái em không thích nghe! Lời em thích nghe thì anh không nói, lời em không thích thì anh nói quá trời.
...
Tối hôm đó, James cũng trằn trọc đến tận sáng mới ngủ được. Chuyện Net Siraphop làm coi cũng đáng yêu đó, nhưng cái thái độ của hắn lại đáng ghét vô cùng.
Chịu khó quay lại dỗ mình về có đáng yêu không? Có. Chạy thêm hai vòng cho mình nguôi giận có đáng yêu không? Đương nhiên có.
Nhưng anh ta quát mình, anh ta khịa mình nói được mà làm không được, anh ta ra lệnh cho mình phải ngừng khóc? Anh ta ra lệnh? Anh ta chỉ biết ra lệnh thôi hả? Ừ thì dám nói lắm, cái gì cũng dám nói.
James Su nằm cả đêm, cứ cộng cho Net Siraphop 10 điểm xong lại trừ đi 20 điểm. Đại khái là cậu cộng trừ mãi đến tận cơn mơ cũng vẫn toàn là dấu âm. Ngày hôm sau cả người cậu nặng nề một cảm giác âm trì khó tả.
Cảm giác này là gì, cậu rõ ràng mình tiêu rồi, cậu dạo này hay nghĩ: giá mà Net Siraphop kiếm chuyện tới để mình ngó một cái thì vui nhỉ... À thì cũng có gì vui lắm đâu, nhưng giá mà thế thì cũng được, cũng được!
......
Xong sự kiện tối, James không về nhà ngay mà cậu ra cà phê ngồi, đổi gió một chút. Bình thường xong việc mà không có hẹn thì James thường về nhà luôn, lại vẽ vời, lại loanh quanh trong 4 bức tường. Nhưng dạo này bầu không khí ở nhà sao mà trống trải quá, thật là ngột ngạt.
Đi cà phê, vẽ tranh, Krungthep lại mưa rồi, có hơi nhớ Net Siraphop rồi.
Lần gần đây nhất mình và Net Siraphop đi hẹn hò là khi nào nhỉ? Khá lâu rồi. Lần đó Net Siraphop đến trong hân hoan, đi trong hậm hực.
James cứ vẽ rồi xóa, vẽ rồi xóa. Nét vẽ lúc hân hoan lúc hậm hực đồ đi đồ lại lên gương mặt khó coi của ai kia. Coi kìa, nguệch ngoạc đại khái cũng vẽ ra Net Siraphop siêu khó coi trong tiềm thức thành bản 2D.
Câu cắn bút cố ngăn lại nụ cười vô lý từ bản thân. Không xong rồi, càng cười lại càng ngượng. Trong quán cũng chẳng có mấy người, lại còn không ai để ý đến ai. Nhưng ai đó ngồi trong góc lại rón rén giả vờ đổi tư thế ngồi, giả vờ nhìn ra xa xăm nghĩ về cuộc đời, sợ người ta nhìn ra nét mộng mơ ngu ngơ khó kiềm chế trong đôi mắt.
Đôi mắt không biết nói dối duy nhất chỉ có thể là đôi mắt James Su ở xứ sở thần tiên thôi. James biết thế, nên James quằn quại cỡ nào cũng phải cố che đi.
Xem xem trong xứ sở thần tiên của James Su có những gì nào? Mèo đen, cún con màu vàng, mèo trắng mắt xanh, chó lông xám, thỏ trắng đeo nơ xanh,... cậu lướt ảnh trong điện thoại xem đủ một vòng, càng xem càng nhờ Net Siraphop.
Thở dài.
Trời đêm nay quang mây. James nhìn ra bầu trời qua tấm kính trong suốt của quán cà phê còn thấy cả bụi mịn lơ lửng. Nhớ lại buổi "hẹn hò" bất đắc dĩ lần đó, hôm đó trời âm u rồi còn mưa rất to. Cảm giác chán chường, nặng nề, cạn lời vẫn còn mới như vừa xong đây thôi.
Nghĩ lại cũng hơi thương Net Siraphop của ngày hôm đó. Anh ấy đã đến cùng với biết bao mong chờ, dù lời anh nói chẳng ra làm sao nhưng anh đáng yêu! Anh đáng yêu nhưng ai bảo anh nóng tính quá làm gì? Tại anh kéo em nổi cáu đấy chứ em "bình thường".
Và họ rời đi mà không một ai vui. Gần đây họ rất hay như thế, kết thúc không bất ngờ.
...
Đường xá về khuya vắng vẻ hơn.
James chỉnh sửa thêm vài đường vào bức chân dung, định bụng không vẽ nữa thế mà cuối cùng vẫn xong. Trước khi cất ipad vào túi, cậu chợt nhớ đến chuyện gì đó, liền tiện tay chụp vài bức ảnh up instagram.
[James.spmk] just made a post *ting*
Caption: dây giày không thể tự nhiên mà tụt ra như thế này được? How can?
-----
"Chạy trời không khỏi nắng" là cái câu Net Siraphop dạo trước rất hay lôi ra gạch chân in đậm để mà châm chọc James Su. Em ta chạy đến đâu, hắn kéo mặt trời đuổi theo đến đó. Cái thái độ lúc đó của hắn rõ như ban ngày: Em sao cũng được, miễn là em đau khổ!
Giờ thì hay rồi, Net Siraphop ngồi dưới cái nắng 32 độ chờ đến lượt chụp ảnh mà nóng như bị thiêu đốt từ trong nội tại.
Trưa nắng, biển xanh, cát vàng, Net Siraphop một bên, em người yêu cũ một bên. Hắn điên cuồng cúi mặt nhắn tin cho chị quản lý thân thiết hỏi tội.
[netsiraphop]: ai kêu chị xếp tôi với James Su chụp chung 1 ngày?!!!
[eveker]: có ai nói không được hả? ai nói? ai?
Hắn nín lại. Đúng là không ai nói không được cả.
Domundi đang tới thời điểm phải chụp ảnh lịch thường niên. Cứ nghệ sĩ nào trống lịch thì sẽ được dồn lại với nhau tranh thủ chụp. Có thể coi đây như công tác tập thể. Buổi chụp ảnh hôm nay thật sự không chỉ có hắn và James mà còn có 4 nghệ sĩ khác nữa.
Nhưng giúp ích được gì cho hắn đâu, chỉ cần ngửi thấy mùi James Su trong không khí liền không khỏe rồi.
Net Siraphop ngồi cả buổi không dám liếc sang trái, nên hắn đoán James Su cũng không dám liếc sang phải.
Đừng hỏi hắn có gì mà phải ngại với James Su, ngay lúc này, hắn còn nhớ không ra mình làm gì em ta mà mình phải ngại đây này. Mình làm gì? Mình đã làm gì đâu? Sao phải ngại? Mắc gì ngại?...
"P'Net?"
Net Siraphop: "Ơi?"
James Su cắt ngang tràng dài tự vấn của hắn, hắn hạ phàm, hạ phàm khẩn cấp.
"Anh chụp cuối cùng mà sao tới sớm vậy?"
James đã makeup xong, khoảng nửa tiếng nữa cậu sẽ ra chụp ảnh cá nhân.
Cậu thì rảnh rỗi ngồi nghịch cát, còn Net Siraphop thì ngồi xoay điện thoại một cách vô tri khó hiểu. Đáng ra cậu chỉ định yên lặng và ngắm anh người yêu thôi, nhưng cái sự vô tri khó hiểu đó làm cậu phân tâm quá. Phải hỏi.
Net Siraphop giật mình xong thì như vỡ lẽ ra điều gì đó. Hắn quay ngoắt sang trái, dò hỏi James Su:
"Sao em biết anh chụp cuối cùng?"
James cau mày khó hiểu đánh giá hắn:
"Trong lịch trình có ghi thứ tự kèm theo thời gian chụp mà. Anh không biết?"
Tới lượt Net Siraphop cau mày *ủa sao mình không biết?*
Hắn không hiểu sao trong lịch trình quản lý gửi cho mình lại không ghi tên James Su, nếu hắn thấy tên em ta trên đó, có phải dọa đốt công ty thì hắn cũng phải dời lịch cho bằng được!
Thêm một điểm quái lạ nữa, tại sao thái độ James Su tự nhiên thân thiện với hắn quá vậy? Em ta thà đi đường vòng cũng không muốn đụng mặt hắn cơ mà!
Net *nghĩ gì nói nấy* Siraphop: "James, em có khỏe không?"
Hắn đã nhìn James Su và đánh giá em ta hết một lượt rồi nhưng thật sự không hỏi không hiểu.
James sờ mặt sờ cổ mình, tự nhìn tay chân lại một lượt, cậu khó hiểu liếc hắn.
James Su: nói gì dễ hiểu hơn được không?
Net Siraphop: "Ý anh là, em bệnh hả?"
--End chap 31---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com