Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27:Rose village

Woon Bin đã đi công tác bên Nhật gần 1 tuần nay rồi, thế là cả tuần Guni chẳng biết làm gì ngoài ăn nằm ở nhà, ra mộ thăm Yoona rồi đi mua sắm cùng Ga Eul, Jan Di và Jae Kyung

Nhưng hôm nay lại là 1 ngày đặc biệt

Tút…………..tút…………… - tiếng máy bận bên kia đầu dây

-        hừm, anh làm gì từ hôm qua tới giờ vậy hả Bin? Chẳng gọi cho em dù 1 lần, 1 tin nhắn cũng chẳng thấy chưa hết còn gọi cho anh mãi ko được, anh về rồi biết tay em – cô lầm bầm

-        hừm, hôm nay là sinh nhật em đó anh có biết ko vậy hả? hay anh lại lén phén với cô nào rồi? – Guni cứ tức giận lầm bầm mãi ko thôi trong khi ở 1 nơi nào đó có 1 người cứ hắt xì liên tục

Chán nản cô nàng đi lòng vòng trong nhà, kiếm phim coi nhưng phim nào cũng coi hết rồi, tivi lại chẳng có gì coi được, nhà thì chẳng có gì để làm

- trời ơi, ngày sinh nhật quái quỷ gì vậy nè, chán chết đi được – cô nàng nằm dài trên sopha mà than thở

Kính kong……………….. – tiếng chuông cửa làm cô nàng bật dậy ngay

- chào tiểu thư Guni – một đám cận vệ mặc đồ đen đang kính cẩn chào cô

- các người là ai?

- mời tiểu thư theo chúng tôi đến 1 nơi ạ?

- đi đâu?

- cứ đi thì tiểu thư sẽ biết ạ

- sao tôi phải theo các người? – cô dè chừng

- …………………..- đám cận vệ nhìn nhau và ngay lập tức hình ảnh Guni ngã gục hiện ra trước mắt họ

- làm vậy có quá ko? – 1 tên hỏi 1 anh chàng có vẻ là người thủ lĩnh

- ko sao đâu, thiếu gia đã nói bằng mọi cách phải đưa tiểu thư đến nơi đó, thà dùng cách này còn hơn là để thiếu gia ra  tay

Cả bọn gật đầu đồng tình, họ nhẹ nhàng nâng Guni ra xe và đi đến nơi mà họ được lệnh phải đưa đến

---------------------------------------

-        ya, các cậu dùng loại thuốc mê gì mà lâu tỉnh thế hả? tôi phát cáu rồi – giọng 1 anh chàng đang vang lên với những cái nghiến răng keng két

Đám cận vệ sợ hãi đứng lùi lại sau 1 chút, họ thừa biết thiếu gia của họ mà nổi nóng thì………….. chúa có hiện ra cũng chẳng cứu được họ

Tiếng ôn ào bên ngoài làm Guni giật mình thức giấc, đầu cô có 1 chút đau buốt, lấy tay vỗ lên đầu vài cái cho cơn đau vơi đi 1 chút, Guni nhìn xung quanh để xem đây là nơi nào, nhưng cô biết chắc chắn đây ko phải là nhà cô

Căn phòng mà cô đang nằm được trang trí bằng tông màu chủ đạo là đỏ và trắng, căn phòng có vẻ còn rất mới, trong phòng chỉ trưng duy nhất một loại hoa đó là hoa hồng đỏ, loài hoa đẹp nhất nhưng cũng gai góc và hiểm độc nhất, và đặc biệt là Guni thích nó.

Chợt nhớ lại lúc nãy, Guni khẽ rùng mình – [ ai đã bắt mình về đây? Ko lẽ appa biết mình đã về nước nên cho người đến bắt. hay là hắn “Prince song” hắn đã biết sự xuất hiện của mình và muốn………….., mình đã quá chủ quan rồi]

Cô ngồi dậy bước xuống giường, lấy hết can đảm và đi theo hướng mà những âm thanh ồn ào kia đang phát ra, cô mở hé cánh cửa phòng ra để xem cảnh tượng bên ngoài

Phù…………………. – 1 hơi thở nhẹ nhõm thoát ra từ Guni, những dự đoán của cô đã hoàn toàn sai khi cô thấy người đang đứng la hét bọn đàn em kia là anh – tình yêu của cô

- anh thôi đi, em tỉnh rồi, la hét mãi làm em có muốn ngủ cũng ngủ ko ngon – cô càu nhàu sau khi mở cánh cửa và bước ra

- em tỉnh rồi à? – anh cười tươi hết cỡ - các người có thể lui – anh quay sang bọn đàn em và quát, khỏi nói cũng biết họ biết ơn Guni thế nào

- chịu dậy rồi huh cô bé? – anh cười cười với cô

- phải, nhờ ơn anh và người của anh nên em đã được ngủ rất là ngon – cô mỉa mai

- thôi nào, đừng giận, giận xấu lắm – anh làm hoà

- ai thèm giận anh- cô lè lữơi trêu anh, cả 2 cùng cười.

Gặp lại anh là ngay lập tức cơn giận sáng giờ của cô biến mất sạch cả

Lúc này Guni mới nhận thấy bộ đồ trên người cô ko phải là đồ mà cô mặc lúc nãy, tóc cô cũng đã làm kiểu khác, và còn cả trang điểm nữa……….

- ya, cái này là gì huh? – cô hoỉ

- 1 chút bất ngờ cho em, nhưng vì em ngoan cố quá nên đâm ra mới có tình huống này, vỡ hết kế hoạch của anh – anh nhăn nhó trông khi cô thì đang mắc cười vì bộ dạng của anh

- thôi nào, theo anh, có cái này cho em xem – anh bịt mắt cô lại và dẫn cô đi theo anh, dù bị bịt mắt nhưng Guni vẫn cảm nhận rất rõ là cô đang đi xuống cầu thang, đi qua những cánh cửa và ra ngoài……………

- nào, mở mắt ra – anh nói và xoay người cô về hướng căn nhà

- omo? – cô mở to mắt vì ngạc nhiên.

Trước mắt cô là một căn biệt thự màu trắng, bên dưới là một khu vườn hồng đỏ rực, nổi bật trên nền căn nhà trắng và chiếc cổng màu trắng nhỏ xinh bằng gỗ

- đây là……………. – cô quay sang anh

- happy brithday Guni yang – anh mỉm cười với cô – đây là quà sinh nhật dành cho em, em thích chứ ?

-…………………..- cô chỉ khẽ gật đầu, mắt hơi rươm rướm nước vì cảm động. Thật ra đây ko phải là lần đầu cô nhận được 1 món quà sinh nhật lớn thế này, trước đây appa cô cũng đã từng tặng cho cô 1 căn biệt thự bên Ý.

Nhưng cái cảm giác nhận được quà từ người yêu chắc chắn phải có cái gì đó khác lắm đúng ko? Hạnh phúc đang ngập tràn trong cô

-        cám ơn anh oppa, món quà quá lớn và quá ý nghĩa với em – cô nhẹ nhàng ôm lấy anh và anh cũng đáp lại

Vậy là anh đã hoàn toàn ko quên sinh nhật cô như cô đã nghĩ, thế mà hồi sáng cô còn ngồi đó hăm doạ, chê trách anh đủ điều cả

- em có muốn tham quan căn nhà ko? – anh đề nghị

Cô đồng ý và cả 2 quyết định bước vào nhà từ phía cổng

Căn nhà được thiết kế theo phong cách chân Âu hiện đại phù hợp với cá tính của Guni, tông màu chủ đạo của căn nhà vẫn là màu đỏ và trắng, 2 màu cô thích nhất và hiển nhiên nó cũng chỉ được trang trí bằng 1 loại hoa duy nhất “ hoa hồng đỏ”.

Có tất cả 3 phòng ngủ, 1 phòng khách, 1 nhà bếp, 1 phòng giải trí và 4 toilet trong căn biệt thự nhỏ này, ngoài ra còn có cả 1 khu vườn hoa hồng và 1 cái sân sau với bộ bàn ghế kiểu cách thật hài hoà với ko gian, nó làm cô hài lòng, thật sự rất hài lòng

- vậy 2 ngày qua anh mất tích là vì vậy?

- phải, anh đã phải chuẩn bị thật hoàn hảo- anh cười, nụ cười làm say đắm biết bao cô gái- em sẽ đến đây sống chứ?

- của em thì em sẽ ở - cô nói với cái nháy mắt tinh nghịch

- vậy còn tên căn biệt thự?

- em muốn nó tên là…………………Rose – cô dứt khoát

- Rose? – anh nhíu mày

- phải, chẳng phải căn nhà toàn hoa hồng sao, tên đó thích hợp quá con gì – cô cười nhưng đâu ai biết được còn 1 lý do nữa để Guni đặt cái tên đó, “Rose” Han chính là cái tên khác của Guni

- ok, chỉ cần em thích

Họ ngồi vào bộ bàn ghế đặt ở sân sau nhà và bắt đầu bữa tiệc nhỏ của cả 2 trong 1 ko gian lãng mạn với ánh nến mờ ảo, âm nhạc nhè nhẹ vang lên, gió cũng như đang hoà mình vào bản nhạc nhằm làm ko gian thêm sức sống…….. tình yêu của cả 2 thật đẹp, giây phút này quả thật ko thể nào quên đối với cả 2

Anh muốn hét lên với cả thế gian này rằng ANH YÊU EM

Xin em hãy là người con gái của riêng anh.

Em thật rực rỡ, ngôi sao mãi mãi của mình anh.

Anh sẽ bảo vệ em. Anh sẽ mãi chờ em.

Chỉ mình em khiến anh cười sau cả ngày dài.

Chỉ mình em chào đón anh ở nơi tận cùng của cuộc đời đầy khó khăn này

Anh bắt đầu một ngày mới với nụ cười của em.

Anh sẽ là người hạnh phúc nhất trên đời này nếu có em kề bên.

Xin thề trước bầu trời ANH XIN HỨA Anh sẽ dành cho em tất cả của anh.

Họ quyết định cùng nhau vào nhà khi trời bắt đầu trở gió lạnh hơn, cả 2 cùng nhau ngồi bên sopha nằm cạnh cửa ra lang cang của phòng ngủ để ngắm sao thay vì ngồi dưới sân.

Cô ngồi hẳn trong lòng anh, cảm nhận hơi ấm từ anh, còn anh đang ôm chặt cô từ phía sau, vùi đầu mình vào mái tóc có hương thơm hoa hồng nhẹ nhàng nhưng quyến rũ của cô, nó làm anh say đắm.

-        phải rồi oppa, em có cái này cho anh – cô chợt nhớ và gỡ 1 cái vòng từ tay mình ra

-        chiếc vòng này………… em mua dành cho anh – cô nói khi thấy anh khá bất ngờ

-        Guni yang, anh cũng có cái này cho em – anh mỉm cười với cô và lấy trong túi ra 1 chiếc vòng gần như y hệt cái của cô

-        Ơ cái này……………. – cô ngập ngừng vì bất ngờ

-        Ở New Caledonia – anh và cô cùng đồng thanh rồi cả 2 cùng cười

Cô bắt đầu nhìn ngắm 2 chiếc vòng, đó chính là chiếc vòng có cái tên “buộc chặt Soulmate” mà lần trước đi New Caledonia cô đã mua cho anh và cũng chính lần đó anh đã mua cho cô, 2 chiếc vòng hệt nhau chỉ khác nhau duy nhất 1 điểm là cái tên khắc trên chiếc vòng

- anh sẽ đeo cái mang tên em, em sẽ buộc chặt anh mãi mãi oppa – cô nói và đeo nó vào tay cho anh, sau đó nhanh chóng hôn nhẹ vào má anh

- anh cũng sẽ buộc chặt em bằng chiếc vòng mang tên anh – rồi anh đeo nó vào tay cô

- như vậy sẽ ko ai dám bén mảng đến gần anh hay em nữa – cô tự hào

- ko………. Anh ko nghĩ vậy – anh nói bâng quơ

- tại sao? – cô bất ngờ

- vì anh và em đều chưa được đóng mác nên……………- anh nở 1 nụ cười rất chi là gian xảo

- ya, Woon Bin, sẽ ko có chuyện đó đâu – cô đứng dậy và bỏ chạy, vừa chạy vừa ngoáy đầu lại nhìn anh nên cô bị vấp ngay chỗ thành giường và té nhào

Nhanh như chớp, anh đã bay lại và chụp lấy cô. Cô nhắm mắt để chuẩn bị ngã nhào nhưng lại có 1 cảm giác nhẹ hẫng và lơ lửng xuất hiện, mở mắt cô biết đó là anh.

-        em chẳng cẩn thận tí nào cả - anh trách yêu cô

Thời gian như đang dừng lại vào giây phút này……………

Ánh mắt anh đang xoáy vào đôi mắt nâu trong sáng, đáng yêu và tinh nghịch kia, cái nhìn như xoáy vào chính trái tim cô, nó làm cô như mềm nhũng ra trong đôi mắt đó.

Nhẹ nhàng và từ tốn, anh cuối xuống ngày một gần cô hơn và thật chậm anh đặt 1 nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng đó, nụ hôn bắt đầu nhẹ nhàng nhưng càng mãnh liệt về sau, nó cuốn cả 2 vào trong đê mê đó………….

Phịch……..- anh và cô nhẹ nhàng đáp xuống chiếc giường kia nhưng nụ hôn vẫn ko hề bị giáng đoạn, bàn tay anh đang xoa khắp lưng cô rồi đột ngột dừng lại chỗ chiếc dây kéo, nhẹ nhàng kéo chiếc khoá xuống……….

Reng…………………reng…………

- Bin yang, điện thoại anh – cô đẩy anh ra

- kệ nó – anh muốn tiếp tục

- nghe đi anh, lỡ có chuyện gì thì sao? – cô phản đối

Anh đành phải dừng lại và nhấc máy với cái giọng cáu kỉnh nhất

- alô

- cậu đang ở đâu đó, đến Paradise ngay đi, cả bọn đang chờ - chỉ nói gọn lỏng thế rồi Yi Jung cúp máy ko kịp để WB đáp trả câu nào cả

- ai vậy anh? – Guni hỏi khi đang kéo lại chiếc khoá áo

- là Yi Jung, bọn nó đang đợi ở bar Paradise – anh đáp trong sự chán nản

- vậy chúng ta đi mau anh, đừng để mọi người chờ - cô nói và kéo anh theo, anh đành bước theo cô dù chẳng muốn chút nào

Bar Paradise

Woon Bin và Guni tiến thẳng vào phòng VIP khi vừa đặt chân xuống khỏi xe, WB vẫn còn đang bực tức đám bạn mình vì lựa lúc nào ko lựa, lựa ngay lúc nóng bỏng nhất mà gọi, thật là…………. Anh phải cho chúng nó 1 trận mới được

Phòng VIP hôm nay im lìm đến lạ thường, đèn cũng tắt tối thui, 1 bóng người cũng ko có, điều đó càng làm WB cau có hơn

- yo, gọi người ta đến mà chẳng thấy đứa nào, tức quá, các cậu phá tớ khi nãy còn giờ thì, xuất hiện là chết với tớ……………… - WB cáu bẳng

- thôi nào, anh đừng nóng nữa, chúng ta vào trong chờ họ đi, có thể mọi người đang trên đường đến – cô xoa dịu cơn nóng của WB

Cả 2 quyết định bước vào trong, WB bước đến bật công tắt đèn

HAPPY BIRTHDAY TO GUNI – mọi người bất ngờ lên tiếng khi đèn vừa bừng sáng

- các sunbae và unni………- Guni bất ngờ

- Guni, hôm nay là sinh nhật em mà, mọi người muốn làm em bất ngờ 1 chút – Ga Eul nháy mắt

- đúng đó, bất ngờ chứ? – Jae Kyung nhí nhảnh

- Deh, cám ơn mọi người – cô cảm động

- thôi nào, em thổi nến đi mau lên – Ji Hoo thúc

- nhớ ước nữa đó – Yi Jung bồi thêm

Cô im lặng nhắm mắt và ước 1 điều gì đó và thổi nến, mọi ngưòi hát bài hát chúc mừng sinh nhật Guni

Tiếp theo sau đó là cuộc chiến ném kem bánh, họ cứ vui đùa với nhau như những đứa trẻ con cùng với những tràn cười sảng khoái nhất. Hiếm có ai biết được rằng đó là con người thật của họ đằng sau cái vỏ bọc lạnh lùng, vô cảm trên thương trường kia.

Và kết quả của trận đấu là ai cũng dính chưởng cả, thế nên họ đành phải kéo nhau vào toilet để lau chùi cho sạch sẽ

Bên phía các cô gái

- ya Guni, cái này là quà bọn chị dành cho em, về nhà mở ra xem nhé, rất hấp dẫn đó – JK tinh nghịch nháy mắt

- cám ơn các unni – Guni vui vẻ ra mặt, có vẻ như năm nay là sinh nhật Guni vui nhất của Guni từ trước đến giờ

- thế WB tặng cho em cái gì huh Guni? – các cô gái tò mò

- 1 căn biệt thự ạ - Guni thì thầm

- ya……….. hoành tráng thế sao? – ai cũng bất ngờ

- ya Guni, vậy là mốt em chuyển về đó sống luôn đúng ko? – JD hỏi đầy ẩn ý

- có lẽ vậy unni – Guni trả lời

- thế thì món quà này hợp với em nhất rồi đó Guni – GE nói và cả 3 nhìn nhau cười ẩn ý trong khi Guni thì chẳng hiểu cái mô tê gì cả

Bên phía các chàng trai

- này, khi nãy nghe cậu lầm bầm là phá cậu gì đó, rốt cuộc là gì thế? – đại nhân JP đại diện cả nhóm hỏi WB

- chẳng có gì – WB đáp gọn lỏn

- ya, ko có gì mà cậu đòi đánh bọn tớ thế sao? – YJ bắt thóp WB

- ko có gì thật mà – WB chối bay bảy

- thường là chỉ khi làm chuyện xấu người ta mới ko dám nhận – JH nhếch mép cười. anh chàng này ko nói thì thôi nhưng 1 khi đã nói thì…………. Trúng ngay đích

- yo, men, what do you mean?

- tuỳ suy nghĩ của mỗi người – JH phá lên cười – nhưng cậu nên xem lại cúc áo của mình trước khi ra khỏi nhà nhé – JH chỉ vào cái cúc áo thứ 3 của WB vẫn chưa được cài, vì khi nãy Guni kéo đi nên anh đành cài đại, kết cuộc là để bị thằng bạn bắt quả tang

- yo, chỉ là tớ…………… - anh đang rối mù

- thôi nào, cứ từ từ, ko cần khẩn trương, đêm còn dài mà – Yj nói rồi cả bọn phá lên cười mặc cho WB tức

- yo, ko tại các cậu thì đêm còn dài hơn – WB cau có đi ra để lại 3 thằng bạn nhìn nhau với thông điệp “vậy là đúng rồi”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: