Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 7: Tom Riddle

Gì chứ? Chúa Tể Hắc Ám giờ mà lại là giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám?!

- Được rồi Draco, cậu làm mình ngạt thở thấy!- Harry cố gắng đẩy người đang ôm chặt mình ra.
- Ồ xin lỗi! Chỉ là mình vui quá thôi.- Draco nhanh chóng buôn cậu ra.
   Lúc này ở bên dãy bàn Gryffindor có 1 nhân vật bất mãn nhìn 2 kẻ Slytherin ôm nhau, vâng, cậu nhóc ấy là Scarbert. Cậu và nhóc bạch kim vào ghế ngồi, đang ăn thong thả thì cậu bất giác ngẩng lên nhìn dãy bàn của giáo sư, cậu mở to mắt vừa bất ngờ vừa sợ hãi:
/ Sao tên này lại ở đây?! Ngồi trên dãy bàn giáo viên?!/- Và 'tên này' mà cậu nói là Tom Riddle, hay xa hơn là Voldemort. Thấy Harry có vẻ bất thần pha chút kinh ngạc, Draco hỏi:
- Này Harry! Có chuyện gì vậy?
- À không, không có gì. Mà Draco này, đó là ai vậy?- Cậu vừa nói vừa chỉ về Tom.
- Ồ, đó là giáo sư Riddle, thầy ấy dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám.
   Nghe tới đây cậu còn hoang mang hơn, Voldemort vậy mà lại là giáo sư của Hogwarts? lại còn dạy môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám? À không, không thể gọi hắn là Voldemort, phải gọi là Tom Riddle.
   Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả sảnh đường im lặng.
- E hèm! Chỉ vài lời thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Ta có vài lưu ý đầu niên khóa gởi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là Rừng Cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ kỹ điều ấy.-Nói tới đó, đôi mắt cụ Dumbledore hấp háy nhìn anh em sinh đôi nhà Weasley, rồi cụ tiếp tục:
- Tôi cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chức vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, tôi phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó.-Cụ Dumbledore lại nói:
- Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường.
   Cụ Dumbledore vẫy cây đũa thần của cụ như thể đuổi con ruồi đậu ở chót gậy. Từ đầu gậy tuôn ra một chuỗi nơ vàng, uốn lượn như rắn và kết thành chữ phía trên các dãy bàn. Cụ bảo:
- Mỗi người tự chọn tông thích hợp cho giọng hát của mình. Nào, chúng ta bắt đầu:
   Và cả trường gào lên:
   Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts
   Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều
   Dù chúng tôi già hói
   Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ
   Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét!
   Những điều thú vị
   Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí
   Ruồi chết và ít lông bụi
   Hãy dạy chúng tôi điều gì đáng biết
   Trả lại điều gì chúng tôi đã quên
   Hãy làm hết sức mình
   Phần còn lại để chúng tôi tự do
   Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa.
   Bài hát chấm dứt, người dứt trước, người xong sau. Sau rốt chỉ còn hai anh em sinh đôi nhà Weasley là còn gân cổ hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê. Khi hai đứa hát xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi các lời ca và vỗ tay, cụ vỗ tay to nhất. Vừa chùi mắt cụ vừa nói:
- Ôi! Âm nhạc. Đó là phép mầu vượt xa mọi pháp thuật mà chúng ta có thể làm được ở nơi đây. Thôi, đi ngủ. Mọi người biến đi cho!
   Cả đám rắn nhỏ theo vị Huynh Trưởng của chúng tới hầm Slytherin.
- Mật khẩu?
- Thuần Huyết!- Nói rồi vị huynh trưởng quay lại nhìn đám rắn nhỏ:
- Các em nhớ thật kĩ mật khẩu nhé!
   Cánh cửa mở ra hiện lối đi dẫn và phòng sinh hoạt chung. Phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin là một căn phòng dài, thấp dưới lòng đất với tường và trần bằng đá thô, từ đó treo những ngọn đèn tròn màu xanh lục được treo trên dây xích. Một ngọn lửa đang bùng lên dưới một lò sưởi được chạm khắc công phu phía trước, và một số Slytherin được in bóng xung quanh nó, trên những chiếc ghế chạm khắc.
   Harry được xếp chung phòng với Draco làm nhóc bạch kim vui không tả được.
--------------------------------------------
   Nữa đêm, Harry không ngủ được quyết định ra ngoài đi dạo. Cậu vừa đi vừa nghĩ tới thứ khiến cậu không thể ngủ-Tom Riddle. Ra khỏi cửa hầm cậu lại chẳng biết đi đâu, rồi cậu liền đi tới Rừng Cấm. Vừa tới bìa rừng đã gặp người cậu nghĩ tới cả buổi tối.
- Ồ chào, trò đang làm gì ở đây thế, trò Blue? Hay đúng hơn, là trò Potter?
- Vậy người đang làm gì ở đây vậy? GIÁO SƯ RIDDLE?
- Xem cách nhấn giọng của của trò kìa.- Hắn cười.
- Thôi, vào vấn đề chính đi, sao ngươi lại ở đây? Còn ở thân phận giáo sư Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám?
   Hắn im lặng 1 hồi rồi lên tiếng:
- Cũng như cậu thôi.
- Vậy... Giờ ngươi có còn là Chúa Tể Hắc Ám không?
- Rất tiếc là có, sao nào? Cậu lại định tiêu diệt ta?
- Đoán hay đó, GIÁO SƯ à.
- Ồ vậy sao?! Rất vui vì được đấu với cậu lần nữa, HARRY BLUE.
   Rồi cả 2 cười với nhau, cùng nhau đi dạo trong Rừng Cấm.
/ Rất vui được đấu với ngươi lần nữa, Voldemort. À không, Tom Riddle!/   
2/07/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com